Đình Tấn tuy rằng đã dùng tốc độ nhanh nhất, thậm chí là kích hoạt kỹ năng “Lưu Thủy Gia Tốc” để né tránh. Thế nhưng tất cả đều vô hiệu vì đối phương đã tiếp cận quá gần, hầu như đôi bên chỉ cách nhau không đến một mét.
Với khoảng cách như vậy, lại thêm đối phương có tốc độ quá kinh khủng, Đình Tấn không thể nào tránh được kết quả bị trúng đòn.
Bất quá, cũng còn có một điều may mắn là hắn vẫn còn đó bốn tấm “Cốt Giáp“. Mặc dù trước đó đã bị Vansy đánh trúng một kích, nhưng dù sao sức mạnh cận chiến của hắn cũng không quá cao nên tấm khiên xương nhiều lắm chỉ bị mất đi không đến 200 điểm HP mà thôi.
Bấy nhiêu đó vẫn chưa là gì so với hơn 700 điểm HP mà tấm “Cốt Giáp” sở hữu, dựa trên chỉ số thuộc tính tinh thần của Đình Tấn.
Ngay khi âm thanh va chạm vừa vang lên thì cũng là lúc mà những người xung quanh bị làm cho giật mình kinh hãi. Liếc mắt nhìn qua bọn họ chỉ nhìn thấy một tấm “Cốt Giáp” đã lao ra đón đỡ cánh tay của một người.
Và chỉ trong nháy mắt, nó đã bị đánh vỡ vụn đi mất. Phá vỡ một tấm “Cốt Giáp” trong chưa đầy một giây, bấy nhiêu đó cũng đủ hiểu lực công kích của đối phương là mạnh mẽ đến nhường nào.
Thế nhưng, coi như là vậy đi chăng nữa thì đòn công kích này cũng không thể đánh vỡ tấm “Cốt Giáp” thứ hai. Đình Tấn cũng nhờ vậy mà đã an toàn, giữ được một mạng.
Duy chỉ có lực lượng ép tới quá lớn, lại thêm Đình Tấn đang trong tư thế nghiêng người nên không đủ thế và lực để cản lại. Cứ như vậy, hắn lập tức bị dư lực của đối phương đánh bay về phía trước.
Những người còn lại sau một giây kinh hoảng thì mới bình tĩnh nhìn lại người vừa ra tay với đồng đội của trong cùng một nhóm của họ.
-“Vansy! Ngươi điên à?!”
Terrell rống lớn một tiếng, mặt phẫn nộ mà kích hoạt bộ đôi kỹ năng ‘Xung Phong’ và “Lưu Thủy Gia Tốc”, lao thẳng về phía đối phương.
Đang trong lúc những người khác cũng muốn lên tiếng khuyên can thì bất thình lình Vansy với khuôn mặt lạnh, nhàn nhạt lên tiếng.
-“Tôm tép nhãi nhép…”
Vừa nói dứt câu, thân ảnh của Vansy liền cử động bước về phía trước. Thoạt nhìn rất chậm chạp nhưng rồi bóng người của hắn dần dần mờ nhạt đi, chớp mắt sau đó Vansy đã xuất hiện trước mặt của Terrell.
‘Phập…’
Tốc độ của Vansy nhanh đến nỗi mọi người chưa kịp nhận rõ chuyện gì đang xảy ra thì đã nghe một âm thanh khi da thịt bị xé rách vang lên.
-“KHÔNGGGGG…”
Tới khi phát hiện vị trí của Vansy đã thay đổi thì cũng là lúc mà bọn họ trông thấy một cảnh tượng kinh hoàng. Ameerah không nhịn được bưng miệng hét lớn, trước mắt nàng chính là cảnh tượng một cánh tay của Vansy đã đâm xuyên thủng ngực phải Terrell.
‘Soạt…’
Tựa như làm một việc rất bình thường, không có gì ghê gớm, Vansy dùng một cánh tay khác của mình đẩy lên vai Terrell về phía sau để rút cánh tay kia của mình ra khỏi bộ ngực đối phương.
Terrell như một gã say rượu, bước chân loạng choạng lùi về phía sau. Ngực hắn lúc này đã có thêm một cái động sâu, tuy rằng chưa bị xuyên thủng ra đến phía sau lưng, thế nhưng mức độ trầm trọng của vết thương cũng không khác như vậy là bao.
‘Rầm…’
Chỉ bước đi được vài bước, Terrell ánh mắt lờ đờ, lại thêm không nhìn rõ được đường đi nên ngay tức khắc bị vấp ngã, té ngửa ra đất.
-”Hóa Hình’
Louis đứng gần nhất với Terrell, khi trông thấy đồng đội của mình bị như vậy, hắn cũng không khỏi bị ngẩn người một giây. Nhưng nhờ có tiếng hét chói tai của Ameerah, Louis đã lấy lại được bình tĩnh ngay sau đó.
Hắn kích hoạt kỹ năng “Hóa Hình’, nhảy vồ tới công kích kẻ vừa ra tay với đồng đội của mình. Ý đồ muốn quấy rối, ngăn cản không cho đối phương tiếp tục ra tay, hạ sát Terrell.
-“Vansy mau dừng tay! Nghe rõ không?! Ta ra lệnh cho ngươi mau dừng tay!”
Cùng lúc đó, đã nhận ra hết thảy mọi chuyện đều vượt ra khỏi tầm kiểm soát của mình, Rose trong cơn kinh hãi, vội vàng kích hoạt máy liên lạc, để ra lệnh cho Vansy.
Thế nhưng…
-“Chuyện gì vậy chỉ huy? Ta vẫn đứng im tại vị trí mà? Không phải ngươi bảo giữ nguyên vị trí sao?”
Giọng nói của Vansy truyền đến thông qua máy liên lạc tiếp theo sau đó lập tức khiến cho khuôn mặt của Rose cùng với những người khác trở nên trắng bệt.
Đặc biệt là Đình Tấn lúc này hắn cũng vừa lấy lại được thăng bằng mà chậm chạp đứng dậy. Đầu óc nhanh chóng xoay chuyển làm hắn cấp tốc hiểu ra được toàn bộ sự việc cùng mưu kế của kẻ địch.
Rất rõ ràng, ảo cảnh vẫn có tác dụng. Tuy nhiên, kẻ địch lại rất giảo hoạt, chúng không sử dụng ảo cảnh biển máu vô bờ như trước đó để gây áp lực cho mọi người nữa mà đã vẫn giữ nguyên khung cảnh như cũ. Điều đó đã khiến cho nhóm người Đình Tấn bị lầm tưởng rằng, ảo cảnh đã không còn có tác dụng.
Hơn thế nữa, chúng tạo ra ảo cảnh để tách Vansy ra khỏi nhóm, đồng thời cũng biến đổi người của chúng thành hình dạng của Vansy để có thể tiếp cận được Đình Tấn một cách dễ dàng hơn.
Phía bên Vansy cũng bị ảo cảnh ảnh hưởng, mặc dù Đình Tấn không biết những thứ mà Vansy nhìn và nghe thấy là cái gì.
Nhưng thông qua lời nói của Vansy truyền tới từ máy liên lạc lúc nãy, hắn có thể đoán ra được đôi chút diễn biến sự việc. Kẻ địch rất có thể đã tạo ra ảo ảnh của Rose để mê hoặc Vansy, khiến cho hắn không lên tiếng mà đứng im lặng, bất động.
Quả thật là một sự lựa chọn hoàn hảo khi chúng lựa chọn Vansy. Vì đối với một kẻ đã xảy ra hiện tượng bị khống chế linh hồn và được Long sử dụng ‘Thanh Tẩy’ để giải trừ thì ít ai lại để ý đến hắn một lần nữa.
Lại có thêm cảnh tượng ảo cảnh xuất hiện làm cho sự chú ý của mọi người đều hoàn toàn bị thu hút. Cứ như vậy tên nội gián này mới hoàn toàn không bị một ai chú ý.
Nhưng có một điều làm Đình Tấn vẫn không hiểu là, tại sao kẻ nội gian này vẫn còn tồn tại sau khi đã bị chính tay mình tiêu diệt, cùng tận mắt xác nhận đối phương đã hoàn toàn tử vong trước đó.
Điều này cũng quá mức rõ ràng rồi bởi lẽ, hắn đã nhận biết ra được thân phận của đối phương thông qua tiếng cười tà trước lúc bị đối phương đánh trúng. Kẻ này không phải ai khác, chính là gã T.O.A kia.
Bất quá, chuyện quan trọng lúc này không phải là phân vân suy nghĩ lung tung. Nhìn tình trạng thương thế của Terrell quá mức nghiêm trọng như vậy, Đình Tấn phải tập trung cứu trước hắn trước tiên, sau đó là giải quyết được kẻ địch giả mạo Vansy kia.
-“Tản ra! Yểm hộ Bộ Xương Cung Thủ của ta đánh giết…”
Đình Tấn kích hoạt máy liên lạc, lớn tiếng ra lệnh. Nhưng chưa kịp nói dứt câu thì…
‘Ầm…”
Vansy… không, chính là gã T.O.A kia đã chớp nhoáng tránh thoát khỏi cú vồ tới của Louis, làm cho Louis chụp vào một khoảng không. Ngay sau đó, T.O.A đã xuất hiện trước mặt Đình Tấn, tung một đòn như trời giáng vào ngực đối phương.
“Răng rắc…”
Rất may vẫn còn có ba tấm “Cốt Giáp” lao ra đón đỡ đòn công kích này, thế nên Đình Tấn vẫn còn nguyên vẹn, chỉ là bị đánh bay ngược ra bên ngoài vòng vây của những người đồng đội mà thôi.
Đang trong lúc bay ngược về phía sau, Đình Tấn cố gắng cuộn tròn thân thể của mình để lấy lại thăng bằng tiếp đất. Trong đầu của hắn cũng đồng thời phát ra mệnh lệnh thông qua sóng tinh thần tới đám sáu con Bộ Xương Cung Thủ ở gần đó, tiến lên khống chế và quấy rối T.O.A.
‘Phịch… soát soạt…”
Đình Tấn hoàn thành một lúc lộn nhào trên không trung, hai chân tiếp đất. Tuy nhiên thế tới vẫn chưa hết khiến hắn phải khụy một gối, chồm người về phía trước để không bị té ngã.
-“Gào… đi chết đi thằng vong linh pháp sư đọa lạc!”
Chợt, trong thời khắc này, Đình Tấn đột nhiên nghe được một tiếng hét lớn từ phía trên đầu của mình truyền tới.
Đập vào mắt hắn là một gót bàn chân của thân ảnh giả tạo Vansy kia như một chiếc búa tạ, bổ từ trên xuống rồi va chạm với một tấm “Cốt Giáp” lao ra đón đỡ.
‘Ầm! Rắc rắc…’
Một tấm khiên xương ngay tức khắc bị vỡ nát ra thành từng mảnh nhỏ, gót bàn chân của đối phương tiếp tục lao xuống đánh lên mặt của tấm khiên xương kế tiếp.
Dù vậy thì vẫn rất may cho Đình Tấn vì tấm khiên xương cuối cùng kia đã đỡ được đòn công kích chớp nhoáng kinh khủng này.
Tốc độ của kẻ địch quá nhanh, đến nỗi những con Bộ Xương Cung Thủ cùng với mọi người trong nhóm chưa kịp chạy tới thì đã tung ra đòn tiếp theo.
Trong lúc Đình Tấn vẫn còn đang chịu tác dụng của cú đá bổ gót kia mà quỳ trên đất thì T.O.A đã xoay người, tung ra một cú đá quét ngang nhắm thẳng vào phần đầu của Đình Tấn.
‘Ầm… rắc…’
‘Phập phập phập…’
Vô số những tiếng động cùng lúc vang lên, âm thanh va chạm mạnh mẽ, tiếng xương cốt gãy vỡ, rồi vô số âm thanh xé gió của những mũi tên xương do đám Bộ Xương Cung Thủ cắm lên người của T.O.A.
Đúng lúc tấm “Cốt Giáp” cuối cùng của Đình Tấn bị đòn công kích liên hoàn của T.O.A đánh vỡ thì những mũi tên xương của đám Bộ Xương Cung Thủ cũng đã tới và đánh lên người của đối phương.
Chỉ trong thời gian chưa đầy một phần nghìn giây, lực lượng từ những mũi tên mạnh mẽ đẩy T.O.A bay ngược ra ngoài, đánh gãy đòn công kích của hắn. Cũng nhờ có vậy mà Đình Tấn mới an toàn tránh thoát được một kiếp nạn bị đá một cú như trời giáng vào đầu.
‘Linh Hồn Chấn Động’
Đình Tấn bình tĩnh không kinh không hoảng, mệnh lệnh cho một tên Bộ Xương Cung Thủ tung ra đòn kỹ năng công kích của chúng tới kẻ địch.
T.O.A với thân hình của Vansy, tuy bị nhiều mũi tên xương cắm lên người, nhưng hắn vẫn chưa chết mà còn rất nhiều sức lực để mắng thầm Đình Tấn.
-“Hôm nay, mày phải chết!”
Nhưng bất chợt, tại thời khắc mà hắn vừa ngẩng đầu nhìn về phương hướng của Đình Tấn thì đột nhiên có một ngôi sao băng lóe lên trong đêm xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
‘Soạt…”
Tốc độ của tia sáng này quá nhanh, nhanh đến mức T.O.A không kịp làm ra phản ứng thì mũi tên đã cắm lên ngực của hắn. Bên cạnh đó, lực lao tới của mũi tên cũng quá mạnh, vượt trội hơn gấp nhiều lần so với những mũi tên xương cốt trước đó khiến T.O.A bị đánh bay ngược về phía sau một đoạn.
-“GIẾT”
Những người còn lại lúc này mới kịp xông lên, đuổi tới nơi và bao vây bảo vệ Đình Tấn.
Lợi dụng hiệu ứng “Tê Liệt” của [Sát Thương Thuộc Tính Lôi] từ kỹ năng “Bộc Lôi Thuật” và kỹ năng ‘Linh Hồn Chấn Động’, đám Bộ Xương Cung Thủ cùng với mọi người trong đội đứng bên ngoài liên tục tung ra kỹ năng, bắn tiễn nhắm vào T.O.A.
Không chờ hắn kịp rơi xuống đất thì đã bị cắm thêm bốn, năm mũi tên lên trên cơ thể.
-“Gaahh… các ngươi phải chết, phải chết!”
T.O.A vùng vẫy trong cơn điên cuồng, miệng không ngừng gào thét. Thế nhưng kẻ địch quá đông, lại có thêm hiệu ứng từ kỹ năng “Bộc Lôi Thuật” làm hắn hoàn toàn bất lực, không thể nào phản kháng.
Đám vong linh của Đình Tấn thì tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân làm tốt bổn phận của mình, chính là dồn toàn lực công kích kẻ địch.
Còn 12 người khác thì cứ mãi mê công kích nhằm vào T.O.A, không hề có bất cứ ai chú ý đến phía bên trên trần hang động đang có một người bay lơ lửng, dần dần hạ thấp độ cao xuống gần bọn họ hơn.
Vào đúng thời điểm T.O.A đã gần như kiệt lực, giọng nói yếu ớt đi rất nhiều, cũng không thể phản kháng lại được nữa, thì bóng người đó đã tới được phía bên trên đầu của nhóm người Đình Tấn.
Không ai khác, chính là Angela đang lợi dụng thời cơ để tiếp cận con mồi, ý đồ muốn thực hiện một âm mưu của mình.
Không ai chú ý trên không, cũng không ai làm ra hành động phòng thủ. Tất cả những gì mọi người tập trung vào ngay lúc này chỉ có một mình T.O.A mà thôi.
-“Cốt lao từ địa ngục, thanh gươm để quỷ dữ chống lại những kẻ tội đồ. Ta nhân danh đấng tối cao của địa ngục, kêu gọi các ngươi tại đây và ngay lúc này…”
Angela cứ như vậy mà thản nhiên lẩm bẩm một vài thứ gì đó trong miệng. Nội dung tuy rằng có chút khác, thế nhưng ngữ điệu thì lại giống hệt như khi Đình Tấn vẫn thường đọc khi triệu hồi “Cốt Thứ“.
Ánh mắt nàng nhìn không chớp mắt vào một thân ảnh đang đứng trong giữa nhóm người vây quanh nhau bên dưới kia. Khóe miệng không ngừng đọc chú ngữ của nàng dường như cũng đang nhếch lên, nở một nụ cười nửa miệng.
-“…theo mệnh lệnh triệu hồi của ta hãy lập tức đến đây trợ ta giết chết kẻ tội đồ kia. CỐT THỨ!”
Âm điệu của nàng càng lúc càng lên cao, khi đã đến đoạn cuối cùng, Angela gần như hét lên, vang vọng cả hang động.
Ngay tức khắc sau khi Angela vừa đọc ra hai chữ “Cốt Thứ”, trên mặt đất tại vị trí Đình Tấn đang đứng đột ngột trồi lên phần đầu của một mũi xương cốt nhọn hoắt như một chiếc nhà voi.
Và khi nó đâm ra khỏi mặt đất thì không hề có bất cứ dấu hiệu nào, mũi “Cốt Thứ” này liền dùng tốc độ nhanh nhất, đâm thẳng tới phần lưng của Đình Tấn.
Không còn “Cốt Giáp”, cũng không có kỹ năng gì bảo vệ ngoài bộ áo giáp đơn sơ kia, nếu như Đình Tấn bị mũi “Cốt Thứ” này đâm trúng thì xác xuất hắn phải chết sẽ là 99%.
1% còn lại chỉ là may mắn nếu như mũi “Cốt Thứ” đâm trượt trái tim hắn, hoặc ví như có ai đó lao ra đón đỡ thay cho hắn.
‘Soạt… keng… phập…’
Một loạt những âm thanh nối liền nhau vang lên. Tiếng ma sát của thanh “Cốt Thứ” với mặt đất, nối liền với tiếng va chạm kim loại và sau cùng là âm thanh da thịt bị xé vỡ.
Máu tươi nhỏ từng giọt lên mặt đất trong sự bàng hoàng kinh ngạc của mọi người, tiếng động xung quanh dường như cũng bị lấn át bởi những âm thanh kia.