Nhà hàng Kim Liên là nơi rất sang trọng và nổi tiếng bậc nhất trong giới ẩm thực của thành phố, nơi đây rất được khách nhân ưa chuộng. Không chỉ thức ăn ngon miệng, mà cách phục vụ nơi đây cũng rất tốt, nghe nói người gây dựng lên là một người phụ nữ thành đạt trong giới ẩm thực. Khách nhân đến đây không phân biệt họ là người giàu hay nghèo khổ, chỉ cần đến đây họ đều là khách, hơn nữa nơi đây cũng có thực đơn cho họ giá cả cũng không quá đắt đỏ. Chính vì vậy mà nơi đây lúc nào cũng rất đông người, nếu muốn đặt phòng riêng thì phải đặt trước nếu không chắc chắn sẽ không có chỗ để ngồi ăn.
Dương phàm cùng Dương nguyệt đều ăn mặc cũng rất xa hoa. Nhìn Dương phàm mặc một bộ tây phục rất có phong cách, nhìn hắn lúc này có thể nói rất điển trai. Nữ nhân nhìn thấy hắn chỉ sợ là bán theo hắn thành đàn cũng không quá đáng.
Khác với hắn Dương nguyệt chỉ mặc một bộ âu phục, tuy không khoa trương giống Dương phàm nhưng nét đẹp của nàng thì lại không thể đem ra so sánh được. Tuy cách ăn mặc có vẻ không sang trọng cho lắm nhưng không vì vậy mà làm mất đi vóc dáng mê người kia được.
- Tiểu phàm, có cần khoa trương như vậy không? nhìn em như vậy e là nữ nhân nào gặp cũng phải động lòng đó.
Đúng là Dương Phàm có hơi khoa trương nhưng đâu phải hắn muốn như vậy. Dù sao trong nhà cũng không có bộ nào bình thường để mặc cả không phải âu phục thì cũng là những bộ đắt tiền, hơn nữa đều do mẹ hắn và Dương nguyệt đích thân mua cho hắn thì làm gì có những bộ bình thường cơ chứ.
- Không lẽ Tiểu Nguyệt nàng đang lo lắng cho ta bị một đám nữ nhân vây quanh đó chứ.
- Ai thèm quan tâm, chúng ta đi thôi không lại để cho Tâm Tâm phải đợi đó.
Dương Nguyệt bước lên xe thúc dục Dương Phàm, nàng không muốn để cho bạn thân của mình vừa về đã phải chờ hai người như vậy được. Dương Phàm đến điểm hẹn rồi cả ba người đi đến nhà hàng Kim liên, đến nơi Dương Phàm giao xe cho một nhân viên rồi cả ba người cùng bước vào trong. Tiến đến quầy tiếp tân thì đã có nhân viên đưa ba người đến phòng đã đặt trước, mọi người đều gọi món mình thích.
- Tâm Tâm bồ định khi nào sẽ rời đi.
- Chắc là khoảng một tuần nữa mình sẽ về Mỹ.
- Nhanh như vậy sao? Bồ không thể ở lại lâu hơn được sao?. Dương Nguyệt có hơi buồn khi biết rằng cô nàng bạn thân phải về Mỹ sau một tuần, dù sao hai người đã lâu không gặp nhau nếu phải đi sớm như vậy thì thật tiếc.
- Mình cũng chỉ xin nghỉ một tuần mà thôi, nếu bên đó không có chuyện gấp thì mình cũng chỉ có thể ở lại vài ngày là phải đi rồi.
- Chị Nguyệt, dù sao chị Tâm cũng ở lại một tuần, chi bằng chị kêu chị Tâm ở tại phòng của chị rồi hai người tâm sự với nhau cũng được. Chị cũng đâu cần phải buồn rầu như vậy.
Thấy Dương Nguyệt như vậy Dương Phàm bèn đề nghị cho nàng một chuyện tốt, dù sao hai người cũng đã lâu không gặp chắc chắn sẽ có nhiều chuyện để nói với nhau.
- Như vậy có được không dù sao trong nhà như vậy.
Dương nguyệt không nói ra là vì chuyện trong nhà lúc này đã có bốn người bạn gái của Dương phàm, tuy rằng nàng rất muốn Họa tâm đến ở trong thời gian cô bạn thân còn ở trong nước nhưng lại nghĩ cho Dương phàm lúc này. Hơn nữa chính bản thân nàng cũng đã là người của hắn.
- Chị nguyệt không sao đâu, dù sao hai chị cũng lâu không gặp nhau cũng có rất nhiều chuyện phải nói với nhau có phải không chị Họa Tâm.
Dương phàm nói rồi quay xang nhìn người bạn thân của Dương nguyệt. Hắn cũng rất cảm kích khi cô nàng lại quan tâm cho hắn như vậy, nhưng điều Dương nguyệt lo cho hắn chỉ là dư thừa mà thôi.
- Có được không, liệu có làm phiền đến hai người không.
- Không phiền, thật ra thì hiện tại trong nhà còn có bốn nữ nhân khác, hơn nữa họ đều là bạn gái của Dương phàm.
Thấy Dương phàm đã nói như vậy, cô nàng cũng không ngại nói ra luôn cho cô bạn thân của mình biết. Dù sao khi cô bạn đến thì cũng biết thì chi bằng nói trước nếu không đến lúc đo cô bạn thân chắc sẽ phải ngạc nhiên hết mức.
- Bồ nói, bốn nữ nhân đang ở trong nhà đều là bạn gái của tiểu phàm.
Cô nàng kinh ngạc hết mức, nhìn sang Dương phàm.
- Cũng đúng nếu đổi lại là mình thì chắc chắn sẽ thích hắn, có phải không tiểu đệ đệ.
Cô nàng nói rồi làm ra bộ dạng rất quyến rũ nhìn Dương phàm.
Dương phàm không biết nói gì, dù sào bây giờ chưa phải lúc để nói. Hắn chỉ còn cách gãi đầu cười trừ.
- Bốn người sao? Xem ra tiểu phàm cũng có tài đó chứ.
Dương phàm định mở miệng thì Dương nguyệt đứng dậy nói.
- hai người cứ từ từ mà nói mình vào toilet chút.
Nói xạo ng cô nàng đứng dậy bước ra đóng cửa lại. Lúc này khuôn mặt Dương phàm không còn biểu hiện như lúc đầu nữa thay vào đó là ánh mắt sắc bén nhìn cô nàng bạn thân của Dương nguyệt.
Cô nàng cũng cảm nhận được chút sát khí đang nhắm vào mình rồi nhìn lại Dương phàm, cô nàng có hơi giật mình nhưng rồi cũng bình tĩnh trở lại nói.
- Tiểu phàm em nhìn chị như vậy làm gì.
Cẩn thận dò xét đối phương, dương phàm nhìn rất kĩ từ dưới lên trên rồi lại chú ý đến bộ ngực đầy đặn của cô nàng. Thấy ánh mắt của hắn như vậy làm cho Họa Tâm cảm thấy giống như mình đang bị hắn nhìn xuyên qua quần áo vậy, vội lấy tay che lấy bộ ngực khuôn mạt lúc này đã đỏ ửng lên rồi.
Dương phàm thấy biển hiện của cô nàng thận giống như những người bình thường vậy chợ khâm phục đối phương nhưng hắn chợt lạnh giọng nói.
- Là ai phát người tới.
Nghe thấy những lời này cô nàng chợt bất ngờ nhưng vẫn không có biểu hiện gì ngoài mặt cả.
- Em nói gì vậy, chị không hiểu.
Thấy cô nàng này có đến chết cũng không thừa nhận, Dương phàm bèn nói.
- Không cần giả vờ, một sát thủ chuyên nghiệp như vậy, lại có thể ẩn đi sát khí trên người, chắc là kẻ chết dưới tay chị cũng không dưới mấy trăm người phải không. Đồ đạc để trên người cũng dấu kĩ đó nhưng không thể qua được con mắt của ta đâu.
Nói xong Dương phàm cầm lấy con dao trên tay phi cắm xuống trên mặt bàn. Trên người hắn lúc này mới tỏa ra một luồng sát khí khiến cho căn phòng trở nên lạnh lẽo dị thường.