Căn cứ K, đại trạch Thẩm gia.
Bà nội Thẩm có sở thích trồng cây làm vườn, thế nhưng mạt thế đến, thực vật bình thường không còn, ba anh em Thẩm gia vì bà vui lên tìm về những thực vật biến dị không có sát thương để bà trồng giải sầu.
Hôm nay vẫn như mọi ngày, bà nội Thẩm đang trong vườn chăm cây thì đột nhiên thấy đứa cháu lớn nhà mình hôm nay lại trái gió trở trời mà về sớm. Bà đặt bình nước trong tay xuống, đi qua ân cần cười hỏi “Hôm nay căn cứ không có việc hay sao mà lại về sớm như vậy?”
Thẩm Hưng đi đến đỡ tay bà, hai bà cháu cùng nhau vào phòng khách ngồi nói chuyện, hắn ta nói “Không phải không có việc, chỉ là có tin vui muốn về báo cho bà nội biết mà thôi.”
Nhận lấy ly trà nóng hổi Thẩm Hưng rót cho mình, bà nội Thẩm nhấp một ngụm rồi hỏi “Là tin gì mà phải nhọc nhằn Trưởng căn cứ Thẩm của chúng ta vậy?”
Nghe bà trêu chọc mình, Thẩm Hưng khẽ cười nói “Tiểu Uông nhận được tin tức, mấy hôm trước A Dục đã xuất phát trở về. Nghe người bên căn cứ Z nói, lần này nó về còn mang theo người yêu về đấy ạ.”
Bà nội Thẩm nghe thế thì cong mất cười đến vui vẻ, tay vỗ lên đùi kêu cái đét mà nói “Tiểu tử này cuối cùng cũng chịu dẫn người yêu về rồi a! Bà nội nói con nghe, bà nghe Giản bà bà với nha đầu Tử Lộ cùng A Tinh nói rất nhiều lần rồi, thế nhưng còn chưa được gặp người đâu a.“. truyện tiên hiệp hay
Thấy bà vui như thế Thẩm Hưng cũng vui theo, hắn ta nói “Con nghe Tiểu Uông nói bên căn cứ Z có nhắc hình như cơ thể cậu nhóc này không được tốt lắm, không biết đoạn đường này có chịu nhiều khổ hay không nữa.”
Trong mắt bà nội Thẩm nhất thời đều là đau lòng, bà thở than “Chắc chắn là sẽ chịu khổ. Bà cảm thấy mình lên nấu một vài món ngon tẩm bổ cho tiểu tử này mới được, với cả cũng phải gọi Giản bà bà đến, bà ấy mà biết chắc hẳn rất vui.”1
Nhìn bà nội mình lật đật vội vàng muốn đi tìm bạn già, Thẩm Hưng cũng chỉ có thể cười bất đắc dĩ mà chắc nhở “Bà đi cẩn thận.”
“Bà biết rồi. À, khi nào A Dục về thì con nhớ kêu Tiểu Uông tới ăn cơm đấy, đừng để tên nhóc đó chết trong phòng thí nghiệm.” bà nội Thẩm đi ra đến cửa cũng không quên quay đầu lại dặn cháu trai.
Thẩm Hưng đáp lại “Con biết rồi.”
Bà nội Thẩm vừa đi thì Thẩm Hưng cũng vội đi giải quyết công việc của mình, rắc rối bên căn cứ Z đến ngay cả hắn ta cũng biết, không giải quyết sớm thì căn cứ K sẽ rối loạn mất.
Thật không biết ngày đó đầu óc bản thân bị bệnh hay sao mà lại đồng ý làm Trưởng căn cứ, để rồi đến ngày nghỉ cũng không có.
Tự cảm thấy bản thân mệnh khổ, chỉ có thể chăm chỉ làm dâu trăm họ mà thôi.
***
Lúc này đoàn đội Thiểm Thiên từ căn cứ Z trở về đã tiến vào tỉnh N, rốt cuộc toàn thể đội viên xuất hành lần này đã được chứng kiến kỳ cảnh trong biệt thự đệ nhất nhân loại Sở Nhiên chiếm giữ hai năm qua.
Mấy con tang thi này như thế nào lại mặc đồ hầu gái? Lại còn thật đẹp mắt a!
Ah, chúng thế nhưng còn sẽ cầm chổi quét nhà sao?! Thật là chăm chỉ mà.
Sở Nhiên vừa ngồi xuống sofa trong đại sảnh thì Mạc Dịch duy trì dáng vẻ thần bí mặc áo choàng đen lập tức bưng trà rót nước cho hắn, thế nhưng tay còn chưa kịp bưng đến đã bị ép chuyển hướng qua Lý Tinh.
Lý Tinh vui vẻ nhận lấy, thuận tiện còn khen ngợi cậu nhóc “Cám ơn Tiểu Dịch. Tiểu Dịch thật ngoan.”
Cậu nhóc ngơ ngác nhìn Thẩm Dục đang cảnh giác nhìn mình, qua một lúc sau mới chậm chạp nhận ra, thì ra là uống giấm nha.
Thật xin lỗi, là thói quen thôi.
Ánh mắt Thẩm Dục dừng trên người Sở Nhiên, hắn thấy y nhìn mìn chằm chằm thì khó hiểu “Có chuyện gì sao?”1
Hắn tự nhận hôm nay khí sắc hắn rất tốt, ăn uống mấy hôm nay cũng không tệ, thậm chí còn chăm chỉ vung đao chém tang thi mà.
Thẩm Dục nghiêm túc hỏi “Em muốn uống trà không?”
Sở Nhiên gật đầu đáp lại “Muốn.”
Thẩm Dục lại tiếp tục nhìn hắn, qua một lúc hắn như ngộ ra mà lấy bộ ấm chén cùng trà ra cho y, thậm chí không quên lấy ra một cái bếp than nhỏ cùng một ấm đun nước.
Thật sự là chỉ giỏi ăn giấm thôi.
Như ý nguyện, Thẩm Dục tự mình đun nước pha trà cho Sở Nhiên. Trong lúc chờ đợi thì hắn lấy mấy chiếc bán macaron y làm ra ăn.
Đúng lúc này có một người kinh ngạc lên hỏi hắn “Sở thiếu, đó là tang thi đúng không?!”
Sở Nhiên nghiêng đầu nhìn theo tay người này chỉ thì thấy số một cùng số hai ngoan ngoãn đứng trong góc làm bối cảnh, hắn tự nhiên gật đầu đáp “Đúng vậy.”
Lúc này Thái Hồng đang lôi kéo Thái Lục cùng Mạc Dịch giúp mình thay đổi quần áo cho kị sĩ số một và công tử số hai, lúc lột bỏ lớp quần áo hoa lệ bên ngoài, cô bé còn buồn bực cằn nhằn “Đáng lẽ phải có một tiểu thư sinh đẹp mới đủ bộ, vậy mà số ba lại bị cướp mấy, làm thiếu mất một con rồi.”
Mặc dù bọn họ chưa thấy số ba trông ra sao, nhưng để một bé gái đem tang thi coi thành búp bê mà chơi thật sự ổn sao?!
Thẩm Dục nhanh chóng pha cho hắn một ly trà có thêm sữa và đường, nhìn hắn vừa lòng uống đến ngụm thứ hai mới nói với mọi người “Chúng ta nghỉ ở đây một ngày, ngày mốt tiếp tục lên đường.”
Mọi người không ai dị nghị với quyết định này, mặc dù ở đây nơi nơi đều là tang thi và động vật biến dị, nhưng ai kêu trong bọn họ có một đệ nhất nhân loại có thể áp chế tang thi cùng một đôi song sinh có thể thuần hóa động vật biến dị cơ chứ.
Đây có thể nói là một ngày nghỉ đặc biết có thể đem ra khoe khoang mà.
Mọi người phân tán ra hoạt động, Sở Tiêu Tiêu mặc trang phục chiến đấu gọn gàng đi đến gần Sở Nhiên hỏi “Anh tìm em có chuyện gì sao?”
Ban nãy đột nhiên cô nghe thấy có một giọng nói vang lên ở trong đầu, nghe ra thì đó là giọng của anh cô.
Sở Nhiên khẽ gật đầu nói “Tối nay ăn cơm xong lên thư phòng tìm anh.”
Cô đáp lại hắn một tiếng rồi cùng ba người chị em của mình đi đến căn phòng bọn họ được sắp xếp, Thái Hồng cũng thật tự nhiên đem theo Đại Hắc của Thái Lục đi theo.
Có bốn chị gái xinh xinh đẹp đẹp, tại sao cô bé phải đi tìm một nữa tang thi về làm búp bê cơ chứ.