Bắc Cẩm liếc mắt nhìn người hướng dẫn đi vào phòng học kia, vừa tàn nhẫn trừng Thiên Lạc một chút, một lần nữa ngồi vào vị trí của mình, nhìn người hướng dẫn đã đi tới bục giảng, ánh mắt sắc bén trong nháy mắt liền dịu dàng đi.
Dư quang của khóe mắt chú ý tới biến hóa nhỏ của Bắc Cẩm, Thiên Lạc cũng định thần nhìn về hướng bục giảng.
Lúc này Thiên Lạc thoáng nhíu mày, nghĩ thầm hóa ra là có người đẹp đến.
Mặc một bộ trang phục giáo viên màu hồng nhạt tôn lên đường cong gợi cảm trên cơ thể, hai chân thon dài thẳng tắp trắng nõn lộ ra bên ngoài quả thực là khiến người ta muốn phun máu.
Người phụ nữ tùy ý lười biếng xõa tung mái tóc quăn dài màu nâu trên đầu vai, trên gương mặt trái xoan tinh xảo, một đôi mắt quyến rũ như chứa dòng điện, nhìn về phía người nào, liền khiến người đó có loại cảm giác tê dại như điện lan khắp toàn thân.
Thực sự là vưu vật trời sinh, cũng khó trách Bắc Cẩm có thể nể tình mà an phận ngồi xuống như vậy.
Trong trí nhớ của Thiên Lạc có tư liệu của cô người đẹp kia, Cố Mạn Nhu, chủ nhiệm của lớp C này, tính cách dịu dàng như nước, bình thường quản lý lớp C không biết tiến thủ này, luôn không tức giận gì, thực lực cũng vẫn là điều bí ẩn, không lộ ra, học sinh lớp C đối với cô người đẹp chủ nhiệm này, chỉ có tôn kính, không có sợ hãi.
Sau khi Cố Mạn Nhu bước vào phòng học, tất cả học sinh đều quay về chỗ ngồi, phờ phạc lấy sách vở ra, nằm ở trên bàn, toàn bộ phòng học khôi phục yên tĩnh.
Nhìn chung quanh phòng học một cái, Cố Mạn Nhu phát hiện, phòng học hôm nay không có một chỗ trống nào.
“Hôm nay không tệ nha, mọi người đều đi học đúng giờ, đáng biểu dương.” Mỉm cười nói, hai bên gò má của Cố Mạn Nhu dập dờn chuyển động, làm khuôn mặt quyến rũ của cô tăng thêm mấy phần hồn nhiên vui tươi.
“Còn một tháng nữa là kỳ thi lên cấp cuối học kỳ, hôm nay chúng ta không học môn văn hóa, đợi lát nữa nghe thông báo, mọi người đến trung tâm thao luyện thực hành.” Không nhanh không chậm nói xong, lại nhìn các học sinh ngồi phía dưới, bởi vì cô mà từng người từng người có chút ủ rũ, nụ cười trên mặt Cố Mạn Nhu không thay đổi, tiếp tục nói, “Các bạn học, không nên nản chí, chăm chỉ thực hành, cực kỳ hữu dụng đối với việc tăng khả năng chiến đấuvà chỉ số sức mạnh cá nhân của mọi người, kỳ thi lên cấp cuối học kỳ vào một tháng sau, hi vọng các bạn học đều có thể đạt thành tích tốt, rời khỏi lớp C.”
Nghe đến đó, con ngươi Thiên Lạc lóe qua một tia sáng, máu trong cơ thể bắt đầu sôi trào.
Lớp C là lớp phế vật, kiến thức có thể học tập được ở lớp phế vật và tài nguyên có thể có được đều cực kỳ có hạn. Học viện Huyễn Vũ chỉ chú trọng bồi dưỡng kẻ mạnh.
Mà muốn trở nên mạnh hơn, ở lớp C thì còn thiếu rất nhiều, như vậy kỳ thi lên cấp cuối học kỳ lần này là một cơ hội, tuyệt đối không thể bỏ qua!
Nhếch môi, Thiên Lạc nghĩ thầm bất kể làm thế nào cũng nhất định phải qua được cuộc thi lần này.
Cố Mạn Nhu còn đang trên bục giảng nói liên miên một số chuyện, có lẽ là chuyện cần phải chú ý khi lát nữa đến trung tâm thao luyện.
Cả lớp ngoại trừ Thiên Lạc và Bắc Cẩm đang nghe ra, những người khác đều là dáng vẻ buồn ngủ.
Tư tưởng rác rưởi đã trở thành thâm căn cố đế trong lòng bọn họ, nếu đã làm rác rưởi lâu như vậy rồi, vậy thì cứ làm tiếp, ngược lại cũng bớt sức bớt lo, ở học viện Huyễn Vũ nếu ba năm liên tục ở lớp C không thăng được cấp, sẽ bị buộc thôi học, thế nhưng bọn họ đã mất cảm giác, cảm thấy ở lại đây cũng là lãng phí thời gian của mình, không bằng xong ba năm này thì về nhà thôi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, khoảng chừng nửa giờ sau, màn hình tinh thể lỏng trong phòng học reo dài một tiếng bỗng nhiên sáng lên, sau đó, một khuôn mặt nghiêm túc của người đàn ông trung niên liền xuất hiện trên màn hình.