Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 698: Chương 698: Bách Thảo tiên nhân




Trong phòng, Diệp Trần bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong đôi mắt hiện lên vẻ tàn khốc, “Cũng dám thăm dò ta! Hừ!”

Tuy rằng vừa rồi, Thọ Thiên Lộc chỉ dùng thần niệm quét qua, thế nhưng vẫn bị Diệp Trần trong nháy mắt phát giác ra, trực tiếp đánh đạo thần niệm kia trở về.

Ở Tu Chân giới dùng thần niệm quét người khác là một loại hành động rất vô lễ, đối phương đã vô lễ trước, Diệp Trần tự nhiên cũng không cần phải khách khí.

“Xem ra hẳn là một vị cường giả cảnh giới Hóa Thần nào đó của Vạn Bảo các...”

Diệp Tràn tự lẩm bẩm một câu, cũng không để ý tới ngươi, mà là tiếp tục tiến vào trạng thái tu luyện.

Hắn bây giờ chẳng những khôi phục trạng thái cường thịnh, tu vi cũng đột phá tơi cảnh giới Kim Đan tầng hai, cho dù là cường giả cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ muốn gây phiền phức với hắn, hắn cũng có sức đánh một trận.

Nhưng nếu như là Hóa Thần trung kỳ, thậm chí là Hóa Thần hậu kỳ, Diệp Trần chắc chắn là thua không thể nghi ngờ!

“Nơi này mới chỉ là tinh vực cấp bốn mà thôi, ở vào biên giới khu vực Tu Chân giới, chờ sau nào tiến vào giữa tinh vực mà có thiên tài yêu nghiệt xuất hiện vô số thì chút tu vi này của ta coi như không đáng chú ý! Vẫn là phải nhanh chóng tăng thực lực lên mới được!”

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần vung tay áo dài lên, từng loại đan dược cùng lúc xuất hiện ở trên bàn trước mặt.

Dựa theo ước định giữa hắn và Trương Lăng Vân, luyện chế đan dược thì một nửa thuộc về hắn.

Mà những đan dược này, tất cả đều rất có tác dụng đối với việc tu luyện của Diệp Trần.

Diệp Trần thuận tay vung lên lần nữa, bin hf thuốc tự động bắn ra, từng viên đan dược tứ phẩm thượng đẳng thi nhau được hút vào trong miệng của Diệp Trần, “Càn Khôn Tứ Khí Thần đan có tác dụng mở rộng kinh mach...Thái Âm Ngưng Bích đan có thể tăng lên phẩn chất của chân nguyên...còn có Cửu Đỉnh Tụ Khí đan có thể trực tiếp chuyển hóa linh lực thành chân nguyên...”

Sau khi Diệp Trần trước sau ném từng viên đan dược vào trong miệng, trong cơ thể lập tức sinh ra một cỗ năng lượng vô cùng cuồng bạo, tàn phá bừa bãi kinh mạch trong khắp toàn thân của hắn!

Nếu như để người ngoài nhìn thấy, Diệp Trần nuốt sống những đan dược tứ phẩm thượng đẳng này ăn một cách tùy ý như kiểu ăn ngô rang thì chỉ sợ không phải không hô lên thằng điên thì cũng là thằng ngu.

Năng lượng khổng lồ như thế, nếu đổi thành một tên tu sĩ cảnh giới Kim Đan bình thường thì chỉ sợ vào lúc này sớm đã bạo thể mà chết.

Diệp Trần lại phảng phất giống như không có chuyện gì, lại liên tiếp nuốt vào hơn mười viên đan dược, lúc này song chưởng mới kết ấn, bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện, “Thôn Thiên thần công! Thôn phệ!”

Hô hô hô!

Linh dược của những viên đan tứ phẩm thượng đẳng trong cơ thể kia chuyển hóa thành năng lượng khổng lồ, dưới sự vận chuyển của Thôn Thiên thần công bắt đầu được luyện hóa hấp thu nhanh chóng, hóa thành từng đạo chân nguyên dung nhập vào bên trong đan điền của Diệp Trần.

Bốn năm canh giờ sau, Diệp Trần đã một hơi nuốt chửng mấy chục viên đan dược, mà tu vi của hắn cũng giống như cưỡi tên lửa mà bay lên, một đường tăng vụt vậy mà một lần nữa đột phá một tầng cảnh giới đạt tới cảnh giới Kim Đan tầng ba!

Chỉ trong thời gian một ngày, Diệp Trần đã từ cảnh giới Kim Đan tầng hai tăng lên tới cảnh giới Kim Đan tầng ba, tốc độ tu luyện bực này nếu để cho người ngoài biết được, chỉ sợ cũng phải kinh hãi ngay cả cái cằm cũng phải rớt xuống.

Mấy ngày liên tiếp sau đó, ban ngày Diệp Trần giúp Trương Lăng Vân luyện chế đan dược, tối đến liền dùng những đan dược này tu luyện, thuận tiện dùng linh thảo mà Trương Lăng Vân phái người tìm được đến uẩn dưỡng tàn hồn của Hi Nguyệt.

Hai ngày sau, tu vi của Diệp Trần đột phá một lần nữa đạt tới Kim Đan tầng bốn.

Lại qua ba ngày sau đã thăng lên tới Kim Đan tầng năm!

Tốc độ tu luyện khủng bố như thế ngay cả chính Diệp Trần cũng không thể không âm thầm cảm thán, mà nguyên nhân chính có thể tu luyện nhanh như vậy chính là Thôn Thiên thần công có tốc độ hấp thu nhanh chóng:

“Không hổ là công pháp vô thượng của Ma tộc, nếu không phải ta có kinh nghiệm tám trăm năm tu chân, tâm chí sớm đã trải qua thiên chuy bách luyện, bằng không tu vi tiến bừa như thế, chắc chắn sẽ trở nên cuồng ngạo không ai bì nổi, thậm chí tẩu hỏa nhập ma, tâm chí đại loạn!”

Tuy rằng loại tình huống này cũng không có xảy ra, Diệp Trần vẫn là quyết định đình chỉ tu luyện, chuẩn bị trước tiên là tích lũy một đoạn thời gian, sau khi căn cỡ vững chắc rồi lại tiếp tục đột phá.

Thuận tay triệt hạ cấm chế xung quanh, Diệp Trần tâm niệm vừa động, phát hiện ngoài cửa, Trương Lăng Vân đang một mực đi tới đi lui, hẳn là đang chờ hắn xuất quan.

Cửa phòng tự động mở ra, Diệp Trần chậm rãi ra khỏi phòng, Trương Lăng Vân thấy thế thì vội vàng bước nhanh đi tới, “Diệp huynh đệ, ngươi cuối cùng cũng đi ra rồi!”

Diệp Trần khẽ chau mày, “Có việc gì vậy?”

Trương Lăng Vân một mặt buồn bực nói:

“Diệp huynh đệ, hôm nay Thiên Huyền thành có một vị đại nhân vật tới, phụ thân đại nhân đã bố trí tiệc rượu ở Thiên Hương lâu, mời toàn bộ quyền quý trong Thiên Huyền thành, thế nhưng là vị đại nhân vật này, không biết từ nơi nào nghe nói chuyện của ngươi, điểm danh nói muốn gặp ngươi, ta nghi ngờ lão nhị giở trò quỷ, ngươi xem phải làm sao mới tốt đây?”

“Đại nhân vật?”

Lông mày Diệp Trần hơi nhíu, “Là đại nhân vật gì vậy? Hơn nữa vì sao muốn gặp ta?”

Trương Lăng Vân suy nghĩ một chút nói:

“Ta chỉ biết người này có tên là Bách Thảo tiên nhân, nghe nói đến từ Đan vực, là một tên Luyện Đan sư ngũ phẩm!”

“Ồ?”

Hai mắt Diệp Trần híp lại, hắn bây giờ dù sao cũng không có chuyện gì, đang muốn đi đâu đó một chút thế là gật đầu nói:

“Đã như vậy, vậy thì đi gặp một chút đi!”

Trương Lăng Vân biết tích cách của Diệp Trần cổ quái, vốn là còn lo lắng Diệp Trần sẽ từ chối, đến lúc đó không có cách nào bàn giao với phụ thân, không nghĩ tới Diệp Trần vậy mà đáp ứng dứt khoát như thế thì lập tức mừng rỡ.

...

Sau khi hai người ra khỏi Trương phủ, dọc theo đường phố rống rãi đi hơn mười dặm, đi tới trước một tửu lâu to lớn hoa lệ, ở bên trên tấm biển khắc lên ba chữ vàng kim lóng lánh to lớn: Thiên Hương lâu!

Lúc này bên trong lầu các, khách khứa sớm đã ngồi đầy, hơn nữa người tới, tất cả đều là nhân vật nhật nhất lưu trong toàn bộ Thiên Huyền thành.

“Tứ công tử Vạn Bảo các đến!”

Diệp Trần đi theo Trương Lăng Vân bước vào trong đó, lập tức có người hô to một tiếng.

Bá bá bá!

Trong lầu các, tất cả mọi người thi nhau hướng về phía cửa nhìn sang, “Mau nhìn! Vị thiếu niên đi bên cạnh Lăng Vân công tử dường như chính là Diệp đại sư gần đây có danh khí rất vượng ở trong Thiên Huyền thành! Nghe nói thuật luyện đan của người này vô cùng kỳ diệu, một ngày có thể luyện chế trên trăm viên đan dược tứ phẩm thượng đẳng!”

“Không phải chứ! Vậy mà còn trẻ như vậy? Sẽ không phải có nhầm lẫn gì đó chứ?”

“Có lẽ là có thuật trú nhan a? Nghe nói đan dược cao giai Trú Nhan đan trong truyên thuyết kia, đủ để thay đổi dung mạo, để cho người ta nhìn không ra tuổi tác chân thực của mình! “

“Cũng đúng! Nói không chừng cũng đã mấy trăm tuổi rồi a?”

“Cũng không biết bị Diệp đại sư này so với Bách Thảo tiên nhân thì thuật luyện đan của hai người ai mạnh ai yếu?”

...

Đối với tiếng bàn tán của mọi người, Diệp Trần không để ý, chỉ là một mặt lạnh nhạt đi theo sau lưng Trương Lăng Vân.

Bên trong lầu các rất lớn, hơn nữa chỗ ngồi được sắp xếp rất rõ ràng là căn cứ theo thân phận địa vị mà phân chia, càng gần với cửa ra vào thì địa vị càng thấp.

Vạn Bảo các là một trong tam đại thế lực lớn của Thiên Huyền thành, địa vị của Trương Lăng Vân tự nhiên cũng không quá thấp.

Rất nhanh, hai người tới một cái vị trí khá cao để ngồi xuống.

“Diệp huynh đệ, vị Bách Thảo tiên nhân này có thể diện cũng không nhỏ! Đợi chút nữa không chỉ phụ thân ta và Tam đại trưởng lão sẽ đến, Hồng Liên giáo chủ của Xích Dương phủ chắc là cũng sẽ tới cổ động, đây chính là đại nhân vật mà có rất nhiều người cả một đời đều không gặp được a!”

Sau khi ngồi xuống, mặt mũi Trương Lăng Vân đầy vẻ hưng phấn nói.

Diệp Trần lại không để ý lắm, vẻ mặt vẫn bình thản vô cùng, chỉ là một số địa đầu xà của tinh vực cấp bốn mà thôi, nếu như ở kiếp trước, ngay cả tư cách làm nô bộc cho hắn cũng không có!

Trong lòng đang suy nghĩ, bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một giọng nói trần gập vẻ trêu tức, “Ơ! Đây không phải Diệp đại sư danh tiếng lẫy lừng sao? Hôm nay cuối cùng chịu lộ diện! Chà chà!”

P/S: Ta thích nào....chương 4 nhé....Kim phiếu?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.