Diệp Trần quay đầu nhìn một cái, người nói chuyện này bỗng nhiên chính là Nhị công tử Trương Tề Vân.
Theo lý thuyết, mấy ngày nay Trương Tề Vân bị đệ đệ của hắn chén ép, tình cản cũng không tốt như vậy, thế nhưng lúc này lập lộ ra vẻ rất đắc ý.
Tuy nhiên, Diệp Trần chỉ liếc qua, thản nhiên nói:
“Làm sao? Là chê lần trước ta đánh ngươi quá nhẹ sao? Da lại ngứa rồi đúng không?”
“Ngươi!”
Trương Tề Vân lập tức tức giận đến phổi đều muốn nổ, thế nhưng nghĩ tới trước đó hắn bị Diệp Trần rút một cái tát kia, nói cái gì cũng không dám lại tiếp tục mở miệng khiêu khích, đành phải một mặt hậm hực trở lại chỗ ngồi của mình ngồi xuống, trong lòng nói thầm:
“Trước hết để ngươi đắc ý, đợi lát nữa xem!”
...
Rất nhanh, những người khác cũng thi nhau tới, “Diệp huynh, mau nhìn! Vị kia là Phủ chủ Xích Dương phủ! Còn có vị mặc trang phục màu đen kia là chưởng môn Hồn Thiên phái...”
Vừa nhìn thấy đại nhân vật xuất hiện, Trương Lăng Vân liền không để mất cơ hội giới thiệu với Diệp Trần.
Cuối cùng, gần như tất cả các chỗ ngồi đều được lập kín, bỗng nhiên có người hô to một tiếng, “Mau nhìn! Bách Thảo tiên nhân đến!”
Mọi người ngay lập đồng loạt nhìn về phía cửa, chỉ thấy lối vào xuất hiện mấy đạo khí tức cường hoành, cầm đầu là một ông lão râu dài bồng bềnh trên người mặc trường baofm tuy rằng khí tức mạnh đáng sợ thế nhưng lại cho người ta một loại cảm giác ấm áp như gió mùa xuân, để cho người ta không tự chủ được liền sinh ra kính ý.
Cùng đi tới còn có một người đàn ông trung niên có khí thế uy nghiêm và một ông lão có khí tức hùng hồn, ngoài ra còn có hai người trẻ tuổi một nam một nữ.
Lúc này, Trương Lăng Vân ở một bên bỗng nhiên nói:
“Kỳ lạ! Một nam một nữ kia có lai lịch gì? Vậy mà có thể sánh vai cùng đi với Bách Thảo tiên nhân còn có mấy người phụ thân ta?”
Diệp Trần nghe được lời này của Trương Lăng Vân thì cũng không thể không liếc mắt nhìn hai người kia, “Hai người này có tu vi ước chừng là cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, tuy nhiên công pháp tu luyện cũng không yếu, chân nguyên khí tức hùng hậu, hơn phân nửa có lẽ là đệ tử của đại tông môn nào đó...”
Trong nội tâm đang suy nghĩ, đám người kia đã bước vào trong lầu các.
Lúc này, Trương Tề Vân ở một bên đột nhiên bước nhanh đi lên nghênh đón, cất cao giọng nói:
“Vãn bối Trương Tề Vân bái kiến Bách Thảo tiên nhân! Vô Ngân công tử! Thanh La tiểu thư!”
Trương Tề Vân vừa thốt ra lời kia, toàn bộ Thiên Hương lâu lập tức sôi trào, “Chẳng lẽ hai tu sĩ giống như thần tiên này chính là hai vị thiên tài tuyệt thế của Vô Cấu thánh điện Vô Ngân công tử và Thanh La tiểu thư sao?”
“Vô Cấu thánh điện kia thế nhưng là đại tông môn đệ nhất tinh vực Thương Viêm và tinh vực Thương Viêm chính là tinh vực cấp năm, so với tinh vực Thiên Huyền chúng ta cao hơn một đẳng cấp!”
“Làm sao ngay cả hai người bọn họ cũng tới, xem ra buổi tiệc rượu ngày hôm nay không có đơn giản như vậy a!”
...
Nghe được tiếng bàn tán của mọi người, Diệp Trần cũng không thể không nhíu mày, cúi đầu suy nghĩ cái gì.
Bách Thảo tiên nhân đưa tay vỗ đầu vai của Trương Tề Vân cười ha hả nói:
“Rất tốt, lão phu thường nghe ông ngoại ngươi đề cập qua ngươi, ngươi rất không tệ!”
Trương Tề Vân lập tức cuồng hỉ.
Mà Trương Lăng Vân ở phía sau nghe được điều này thì sắc mặt tái xanh, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Trương Tề Vân này vậy mà có quan hệ thân mật với Bách Thảo tiên nhân tới như thế!
Lấy uy vọng của Bách Thảo tiên nhân, nếu như ủng hộ Trương Tề Vân, vậy hắn sẽ không có một chút hy vọng nào.
Tuy rằng trong lòng đã thoái ý được một nửa, tuy nhiên Trương Lăng Vân cũng không dám trì hoãn, cũng lập tức bước nhanh lên trước, cung cung kính kính hành lễ, nói:
“Vãn bối Trương Lăng Vân! Bái kiến Bách Thảo tiên nhân! Vô Ngân công tử! Thanh La tiểu thư!”
Bách Thảo tiên nhân nhàn nhạt liếc mắt nhìn Trương Lăng Vân, giống như cười mà không phải cười nói:
“Vị này chắc là Tứ công tửu a? Nghe nói thủ hạ ngươi có một vị luyện đan kỳ tài, không biết hôm nay có tới hay không?”
Trương Lăng Vân lập tức chấn động tinh thần, vội vàng nói:
“Đến rồi đến rồi!”
Nói xong, Trương Lăng Vân quay đầu lại, hướng về phía Diệp Trần nói:
“Diệp huynh đệ, còn không mau tới bái kiến Bách Thảo tiên nhân?”
Diệp Trần nghe được điều này lập tức nhướng mày, hắn và Trương Lăng Vân chỉ có quan hệ hợp tác chứ không phải là chủ tớ, người này lấy lòng Bách Thảo tiên nhân cũng dám nói ra lời nói vô lễ như thế, lập tức để hắn có chút tức giận, dứt khoát giả bộn như không có nghe thấy, cầm một ly rượu trên bàn trước mặt lên từ từ ung dung thưởng thức.
“Cái này...”
Trương Lăng Vân lập tức rất là xấu hổ, trong lòng vừa tức vừa sốt ruột.
Mà mọi người thấy cảnh tượng này thì tất cả đều xôn xao.
Phải biết, Bách Thảo tiên nhân tuy rằng không am hiểu chiến đấuu, nhưng là dựa theo thủ pháp luyện đan xuất thần nhập hóa thì ở trong mấy chục cái tinh vực xung quanh đây đều có uy vọng cực cao.
Chính là đại nhân vật như Các chủ Vạn Bảo các và Phủ chủ của Xích Dương Phủ ở trước mặt Bách Thảo tiên nhân cũng muốn tự cho mình là vãn bối.
Cái tên này là không muốn sống nữa sao?
Cũng dám đối với Bách Thảo tiên nhân làm như không thấy!
Mà Trương Tề Vân ở một bên thì lập tức không mất cơ hội đi châm chọc khiêu khích nói:
“Lão tứ, xem ra vị bằng hữu này của ngươi, dáng vẻ kiêu ngạo thế nhưng là rất lớn đây! Thậm chí ngay cả thể diện Bách Thảo tiên nhân cũng không cho!”
“Ta...”
Trương Lăng Vân còn muốn giải thích, lúc này vị Vô Ngân công tử kia đột nhiên đứng dậy, lạnh lùng nói:
“Tiểu tử thật cuồng! Chẳng qua chỉ có tu vi cảnh giới Kim Đan trung kỳ cũng dám làm ra vẻ trước mặt tiên nhân?”
Vô Ngân công tử nói xong lời này, hướng về phía Diệp Trần vỗ tay một trảo!
Oanh!
Một đạo bóng mờ lớn hình bàn tay trong nháy bắt được thân thể của Diệp Trần!
“Thân thủ tốt!”
“Không hổ là thiên tài tuyệt thế của Vô Cấu thánh điện, uy lực của một chiêu này chính là cường giả cảnh giới Nguyên Anh bình thường chỉ sợ cũng không chống lại nổi!”
“Tiểu tử này sợ là phải ngã xấp mặt á!”
...
Mọi người thấy Vô Ngân công tửu xuất thủ thì lập tức thi nhau lớn tiếng khen hay.
Vô Ngân công tử cũng không nghĩ tới, Diệp Trần thậm chí ngay cả phản kháng cũng không có thì đã bị chính mình bắt được dễ dàng thì lập tức càng thêm đắc ý, “còn không quay lại đây cho bản công tử!”
Vô Ngân công tử quát lớn một tiếng, đồng thời bỗng nhiên đưa tay kéo một phát, vốn tưởng rằng có thể kéo Diệp Trần từ trên chỗ ngồi tới, lại không ngờ, Diệp Trần nhưng vẫn ngồi ở chỗ đó mà không hề động đậy một chút nào.
“Cái gì!!”
Hai mắt Vô Ngân công tử lập tức trừng một cái, lại lấy toàn lực kéo một phát, vẫn như cũ không thể rung chuyển Diệp Trần chút nào.
Diệp Trần vẫn đang từ từ thưởng thức ly rượu trong tay, thậm chí từ đầu đến cuối, ngay cả mí mắt cũng không có nhấc một chút, “Dám can đảm vô lễ đối với ta, quỳ xuống nói chuyện đi!”
Sau khi giọng nói đạm mạc của Diệp Trần rơi xuống, đồng thời bỗng nhiên giơ bàn tay lên phất xuống:
Ầm!
Mọi người ngay lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng cực kỳ cường hãn, vẻ mặt của tất cả mọi người đều thay đổi lớn, “Làm sao...lại mạnh như vậy?”
Sắc mặt của Vô Ngân công tử thì lại càng trắng bệch vô cùng, bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác giống như trời sập xuống, toàn thân trên dưới bị một đạo lực lượng cưỡng hãn gắt gao áp chế, vậy mà không có cách nào nhúc nhích dù chỉ một chút, thậm chí hai chân giống như rót chì, không tự chủ được liền muốn quỳ xuống.
“Không!”
Vô Ngân công tử bản thân là thiên tài tuyệt thế của Vô Cấu thánh điện, làm sao có thể chấp nhận loại nhục nhã bực này?
Cũng may vị Bách Thảo tiên nhâu sau lưng kia, thân thể bỗng nhiên nhoáng một cái, ngăn ở trước mặt Vô Ngân công tử, thay hắn đỡ được cỗ áp lực kia, “Vị tiểu hữu này, quả nhiên có công lực tốt! Chỉ là làm việc không khỏi quá bá đạo chút đi!”
Sau khi Bách Thảo tiên nhân hóa giải chưởng lực của Diệp Trần thì cười tủm tỉm mở miệng nói.
Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, “Thật sao? Ta bá đạo, ngươi lại có thể làm gì được ta?”
Nói xong lời này, bàn tay Diệp Trần bỗng nhiên nắm lại, “Phù phù!”
Vô Ngân công tử rõ ràng đã được Bách Thảo tiên nhân ngăn ở phía sau, vậy mà ứng thanh quỳ rạp xuống đất.
Tất cả mọi người ngay lập tức kinh người đến ngây người tại chỗ.
P/S: Ta thích nào...chương thứ 5....kim phiếu a....