Xích Vũ phi thuyền có tốc độ cực nhanh, trong sự sợ hãi thán phục cảm khái của mọi người, chớp mắt một cái, Vân Đan thành cũng đã gần trong gang tấc.
Một khi khoảng cách được rút ngắn thì thành trì càng hiện rõ ra vẻ to lớn của nó, chỉ cái tường thành cũng cao tới vài trăm mét, giống như một con cự long, thậm chí cũng không nhìn thấy điểm cuối!
Mà mọi người cứ thế đi vòng hơn nghìn dặm, lúc này cuối cùng mới tìm được một cái cửa lớn trong đó của Vân Đan thành.
Cửa thành cao tới hơn ngàn mét, cổng tương đối hẹp, nhưng cũng rộng ở trên trăm mét.
Mà ở phía trước cổng thành thì có một pho tượng chạm ngọc cao tới hơn trăm mét đứng lặng lẽ ở đó.
Tượng ngọc này chẳng những sinh động như thật hơn nữa liền thành một khối, chỉ nguyên một khối ngọc thạch lớn như vậy, nếu như đặt ở trên Trái Đất chỉ sợ cũng phải để cho người ta khiếp sợ đến tròng mắt đều muốn rơi xuông đất.
Cho dù là linh vật ở khắp nơi trên Tu Chân giới này thì đây cũng là tồn tại cực kỳ hiếm thấy.
Còn về phần chỗ khắc họa của khối ngọc này thì lại là một nữ tử dung mạo có chút xinh đẹp, hơn nữa trên người mặc đó là quần áo của Luyện Đan sư.
“Người này có lẽ là khai sơn tổ sư của Vân Đan tông, Vân Đan tiên tử!”
Linh Sơn nhìn qua bức tượng ngọc cao lớn giống như thật ở trước mắt, trên mặt hiện ra vẻ kính ngưỡng nồng đậm.
Mà Linh Vận ở một bên nghe được điều này thì trên mặt lập tức hiện ra vẻ ngạc nhiên, “Khai sơn tổ sư của Vân Đan tông lại là một nữ tử?”
Cũng khó trách Linh Vận cảm thấy kỳ quái, vô luận là Luyện Đan sư hay là tu chân giả, đều lấy nam nhân chiếm đa số, nhất là những Luyện Đan sư xuất sắc kia thì nữ tử trong đó càng là rất hiếm thấy, bởi vì luyện đan cần tu luyện nội hỏa mà thể chất của nữ tử hơi nghiêng về phía âm hàn, tự nhiên là ở vào tình thế không thuận lợi, cho nên người nào có thể trở thành cao thủ luyện đan thì có thể nói là tồn tại hiếm thấy.
Linh Sơn mỉm cười, từ từ nói:
“Ở trước khi Vân Đan tiên tử không có thành danh, cái nghề Luyện Đan sư này đích thật là thiên hạ của nam nhân, thậm chí rất nhiều môn phái luyện đan chỉ tuyển nhận đệ tử nam không nói thu đệ tử nữ!”
“Vân Đan tiên tử này cũng chính bởi vì nguyên nhân này mà bị Thiên Đạo tông, tông môn đan dược đệ nhất thiên hạ này cự tuyệt ở ngoài cửa!
“Về sau, Vân Đan tiên tử tức giận mà cố gắng, dựa vào nghiên cứu thuật luyện đan mà cuối cùng trở thành một tên Luyện Đan sư bát phẩm, danh chấn toàn bộ Tu Chân giới!”
“Ngay cả Thiên Đạo tông cũng bởi vì nàng mà bắt đầu phá lệ tuyển nhận nữ đệ tử, thậm chí còn thịnh tình mời nàng ta trở thành nữ Thái Thượng trưởng lão đầu tiên của Thiên Đạo tông...”
Hai tỷ muội Linh Vận và Linh Khê nghe đến đó thì lập tức mong chờ không thôi, Linh Khê nhịn không được thúc giục nói:
“Phụ thân, sau đó thì sao? Sau đó Vân Đan tiên tử có đồng ý hay không?”
Linh Sơn còn chưa mở lời, Linh Vận ở một bên cười nói:
“Nếu như Vân Đan tiên tử đồng ý thì làm sao lại có Vân Đan tông bây giờ?”
Linh Sơn cũng theo đó cười nói:
“Đúng vậy! Tinh vực Vân Đan này chính là Vân Đan tiên tử năm đó một tay khai thác đi ra, cô ta cự tuyệt lời mời thịnh tình của Thiên Đạo tông, khai khẩn dược điện ở chỗ này, khai tông lập phái, công khai toàn bộ sở học vốn có của mình ra ngoài, chỉ cần ai muốn tu tập thuật luyện đan đều có thể đến Vân Đan tông cầu học, không phân biệt nam nữ già trẻ, không phân biệt quý tộc hay người nghèo...”
“Ở dưới sự nỗ lực của Vân Đan tiên tử trong một khoảng thời gian dài, thanh danh của Vân Đan tông thậm chí còn vượt qua Thiên Đạo tông một trong bát đại tiên môn!”
“Đáng tiếc về sau Vân Đan tiên tử lại mất tích một cách không bình thường, Vân Đan tông cũng bắt đầu không gượng dậy nổi, cho đến ngày nay, huy hoàng của ngày xưa sớm đã không còn, dần dần bị lưu lạc xuống làm thế lực nhị lưu!”
“Đương nhiên, Vân Đan tông bây giờ mặc dù không có cách nào chống lại thế lực đỉnh cấp như bát đại tiên môn, nhưng ở bên trong trăm tinh vực xung quanh vẫn là hoàn toàn xứng đáng là tông môn đệ nhất!”
Nói đến đây, Linh Sơn tựa hồ như bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, mặt mũi lập tức đầy vẻ mừng như điên nhìn về phía Diệp Trần, trong giọng nói cũng hơi có chút run rẩy kích động, “Diệp tiền bối, ý của ngài có phải là muốn cho tiểu nữ bái nhập làm môn hạ Vân Đan tông không?”
Chỉ cần Linh Khê có thể bái nhập vào làm môn hạ của Vân Đan tông, đó chính là tìm được một cái núi dựa lớn, sau này cho dù là bị người của Huyết Nguyệt tông tìm tới cũng tuyệt đối không còn dám tìm bọn hắn gây rắc rối.
Huyết Nguyệt tông có mạnh mẽ hơn nữa thì chẳng qua cũng chỉ là ở một cái tinh vực Cự Môn nho nhỏ mà thôi so với hào cường một phương như Vân Đan tông thì căn bản không tính là gì.
Diệp Trần mỉm cười, từ chối cho ý kiến.
Hắn quả thực là có tính toán như vậy!
Để tiểu nha đầu bái nhập vào Vân Đan tông, hắn hoàn toàn không có nỗi lo về sau, không cần lo lắng Huyết Nguyệt tông trả thù.
Đương nhiên, ngoài đó ra, thật ra thì còn một cái nguyên nhân khác.
Nhớ rõ kiếp trước, hắn từng ở bên trong một chỗ tuyệt tích, từng chiếm được truyền thừa của Vân Đan tiên tử.
Bởi vậy mà thuật luyện đan của hắn, thật ra mà nói thì cũng coi là người thừa kế một mạch của Vân Đan tông, bản thân liền có một loại cảm giác thân thiết.
Hơn nữa, từ bên trong tàn hồn của Vân Đan tiên tử, hắn còn biết, trước đó sử dĩ nàng ta vẫn lạc ở chỗ tuyệt địa kia, thật ra thì đều Thiên Đạo tông ở sau lưng dày công thiết kế một trận âm mưu!
Lại về sau, sau khi tu vi của Diệp Trần đại thành thì giết người Thiên Đạo tông vì Vân Đan tiên tử đói lại khoản nợ máu này, cũng chính bởi vì nguyên nhân này mà hoàng toàn đắc tội Thiên Đạo tông một trong bát đại tiên môn.
Say đó, lúc Diệp Trần độ kiếp, Thiên Đạo tông liên hợp với bảy đại tiên môn khác, đột nhiên gây nhiễu loạn với hắn, làm hắn suýt chút nữa thì thân tử đạo tiêu, nếu không phải có Hi Nguyệt sử dụng Nguyệt Quang Bảo Giám để hắn cơ hội sống lại một đời lần này thì vào lúc này hắn sớm đã tan thành mây khói.
Cho nên, đối với Thiên Đạo tông, đối với bát đại tiên môn mà nói thì Diệp Trần có sự hận thù khắc cốt minh tâm!
Vô luận là kiếp trước hay là kiếp này, loại hận này đều không cách nào xóa sạch.
Cho nên, hắn bây giờ sắp xếp bọn người Linh Khê vào Vân Đan tông, tương lai nói không chừng đối với việc hắn báo thù bát đại tiên môn cũng sẽ có chút trợ lực.
Những suy nghĩ này nhanh dâng lên ở trong lòng hắn, Diệp Trần cũng lười nhiều lời với đám người Linh Sơn, trực tiếp vung tay lên, “Đi thôi! Tiến vào thành rồi lại nói, muốn bái nhập Vân Đan tông chỉ sợ cũng không có dễ dàng như vậy!”
“Rõ!”
Linh Sơn vội vàng khom người đồng ý.
Thế là một đoàn người xuống phi thuyền, hướng về phía cửa chính Vân Đan thành mà đi.
Tuy nhiên, mọi người vừa mới đi tới cửa thì lại bị thị vệ mặc áo giáp vàng kim ngăn lại.
Hóa ra, kẻ ngoại lai tiến vào Vân Đan thành cần phải có giấy thông hành mà Vân Đan tông ban phát mới có thể được đi vào.
“Không có giấy thông hành, muốn vào thành còn có hai lựa chọn, hoặc là Luyện Đan sư nhị phẩm trở lên có thể miễn phí cho qua!”
“Hoặc là giao nộp mỗi người một vạn khối linh thạch thượng phẩm làm phí thông hành!”
Mà thị vệ mặc áo giáp vàng kim kia giống như tập mãi thành thói quen, nhìn thấy mọi người không có giấy thông hành thì một mạnh lạnh lùng mở miệng nói.
“Một vạn khối linh thạch thượng phẩm?”
Mọi người nghe vậy thì lập tức thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh, làm sao cũng không có nghĩ tới, chỉ là tiến vào một tòa thành thế mà cũng khó khăn như vậy.
Cho dù là trước khi Linh Sơn đến, cũng mang thao linh thạch của Hắc Nham thành tới, chẳng qua cũng chỉ có bảy tám vạn khối linh thạch mà thôi.
Lúc này, Linh Khê bỗng nhiên nói:
“Diệp Trần ca ca ta thế nhưng là Luyện Đan sư tứ phẩm đây!”
Thị vệ mặc giáo vàng kim kia nghe được điều này thì hai mắt trừng một cái, vẻ ngạo nhiên trên mặt cũng giảm bớt đi rất nhiều, tuy nhiên trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần lại hiện ra vẻ nghi ngờ, “Ngươi, thật là Luyện Đan sư tứ phẩm sao? Nhưng có đan sư bảo quyển mà Luyện Đan sư minh hội ban phát cho không?”
P/S: Ta thích nào....chương 3.