Trung Đội Trưởng Là Crush Của Tôi

Chương 5: Chương 5: Lí do cậu ta xuất hiện 2




Theo như thông báo, cả đám người phòng E020 của Cao Cường đi đến nơi tập trung của lớp mình, ai ai cũng đều cảm thấy có chút mới lạ ở lần đầu tiên. Hòa chung không khí đó, mọi người đều đang tự hỏi không biết điều sắp xảy đến sẽ thú vị hay nhàm chán, thầy quản lớp sẽ đẹp trai không, có nghiêm khắc hay không. Mười ngày quân sự sẽ trở thành thiên đường hay địa ngục, thầy dạy lớp cũng quyết định một phần không nhỏ.

Thầy giáo đến, cả lớp thở phào một cái. Trông thầy tuy không đẹp trai nhưng rất phúc hậu, thoạt nhìn có thể đoán được sẽ rất dễ tính. Cho nên không khí bớt căng thẳng, ai nấy cũng đều rất thoải mái đứng bên dưới chăm chú nghe thầy đang đứng đối diện nói một cách dõng dạc.

Mọi thứ đang diễn ra rất thuận, đột nhiên lớp học trở nên náo nhiệt. Tất cả chú ý đều chuyển sang hướng bên phải, nơi có một cậu thanh niên đang đi tới. Cao Cường đứng trong đám người quan sát, khẽ chau mày lại, gì chứ, tên này...

Chàng trai đi tới, vẻ mặt nghiêm túc nói với thầy: “Thưa thầy, em xin lỗi, do có chút chuyện xảy ra bất ngờ ngoài ý muốn nên em tới tập trung trễ.”

Thầy giáo không giận dữ trách phạt, ngược lại còn tươi cười: “Không sao, chuyện đâu ai muốn, lần sau cố gắng tập trung đúng giờ là được. Em tìm chỗ đứng đi, có gì chưa rõ hỏi lại bạn học.” Trong lúc chàng trai đi xuống dưới hàng ngũ của lớp, thầy nói tiếp: “Bây giờ thầy sẽ tiến hành điểm danh và sắp lại đội hình.”

Từ nãy giờ, mắt Cao Cường chăm chăm dán vào từng đường đi nước bước của chàng trai đó. Cậu cắn chặt môi, ánh mắt đầy lửa hận liếc hắn. Thế mà lại để cho mình gặp lại hắn, kẻ thù không đội trời chung đáng ghét này. Ông đây sẽ tùy thời thừa cơ ứng biến trả thù nhà ngươi cho bằng được.

Lớp học, nhất là các bạn nữ không ngừng xôn xao về hắn. Cậu thừa biết là vì lí do gì. Là do vẻ ngoài hơn người của hắn. Giờ khắc này cậu thật muốn đi lên trước lớp công khai vạch trần bản chất thật của hắn, muốn cả thế giới biết chuyện gì đã xảy ra giữa hắn với mình sáng nay. Khi đó, để coi còn ai quan tâm với vẻ ngoài đẹp mắt của hắn không. Nhân cách tồi thì muôn đời chỉ có nát thôi.

Thầy giáo điểm danh xong một tên lại phải nhắc nhở cả lớp trật tự, nhiều lần như thế lớp học mới có dấu hiệu lắng xuống. Cao Cường vẫn đang liếc hắn. Minh Thịnh đứng kế bên thấy lạ, hỏi: “Gì đây, cậu đang ghen tỵ với vẻ đẹp của bạn nam sinh đó à? Này, cậu cũng không nên...”

Cao Cường thẳng thừng cắt đứt lời của Minh Thịnh: “Đầu đinh, cậu đừng có điên, tớ đây sao có thể đi gato với một tên chỉ được cái mã ngoài như cậu ta? Cậu ta là tên xấu xa.”

Ngay khi cậu vừa nói xong liền bị Trung Hiếu bịt miệng lại, nhỏ nhẹ thì thầm nhắc nhở: “Cậu sao lại nói nam thần của trường như vậy? Nếu không cậu sẽ bị bọn nữ sinh trong trường chôn sống tại nơi này.” Trung Hiếu là bạn cùng phòng.

Lúc này, chàng trai kia nhìn qua bên này. Ánh mắt hai người giao nhau. Cao Cường cố tình tạo nên ánh mắt đầy khiêu khích. Trong lòng nghĩ: Nam thần à? Hãy cố gắng tận hưởng khoảng thời gian ngắn ngủi được yêu mến còn lại đi, ông đây sẽ hạ gục cậu, nhanh thôi. Bản chất xấu xa sẽ sớm bị bại lộ.

Hoàng tử, cũng sẽ có kết cục bi thương? Từ người người mến mộ biến thành một tên không biết lễ nghĩa ai cũng chán ngắt? Hình ảnh đó đột nhiên len lỏi trong đầu Cao Cường, khiến cậu không thể nhịn cười. Đột nhiên Minh Thịnh dùng cùi chỏ đụng cậu, kéo cậu trở lại thực tại. Tiếp theo cậu nghe được thầy giáo lặp lại tên mình, thế là cậu thật nhanh đáp có. Trong ánh mắt không hài lòng của thầy, cậu dưới sự chỉ dẫn đi đến vị trí đội hình của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.