Trung Khuyển Bị Bệnh Dại

Chương 64: Chương 64: Bôi Xấu




– Bôi xấu.

Cuối cùng thì Lục Lăng Hằng cũng đã hiểu mưu đồ của Trương Minh Tước.

Không nghi ngờ gì nữa, scandal này được cố ý tạo ra, nhưng một scandal được tạo ra cũng có nhiều khả năng, một là đoàn phim hoặc ekip lôi nghệ sĩ ra để tạo, lấy tin đồn tình cảm thậm chí những tin bê bối của sao, chỉ cần được dư luận quan tâm, tỷ số lượt xem cao là được, còn việc có ảnh hưởng xấu đến nghệ sĩ, khó vãn hồi hay không, họ không quan tâm, trước đó từng có không ít vụ việc nghệ sĩ bị đoàn phim tung tin đồn ác ý ra; cũng có khả năng là do công ty quản lý và chính nghệ sĩ tự tạo, loại tình huống này thì không có gì đáng lo, dù sao cũng sẽ nghĩ cách rửa oan cho nghệ sĩ, scandal sẽ không làm ảnh hưởng nhiều đến hình ảnh sao nhà mình.

Giờ đang là lúc “Đao phong” lên sóng, dựa theo tình hình chung, vụ bê bối này rất có thể là do đoàn phim tạo ra, hơn nữa ảnh cũng được chụp trong lúc quay phim. Nhưng suy ngẫm cẩn thận lại, Lục Lăng Hằng vô cùng chắc chắn chuyện này là do ekip của Trương Minh Tước giở trò.

Thẩm Bác Diễn nói: “Cái thằng Trương Minh Tước kia còn đăng weibo, “Dù xảy ra bất cứ chuyện gì, trong lòng anh em vĩnh viễn tốt đẹp nhất!”Đậu xanh! Điêu thế không biết!”

Lục Lăng Hằng hỏi: “Nhạc Hinh Ngọc có lên tiếng gì không?”

Thẩm Bác Diễn lướt một cái: “Hình như không có.”

Lục Lăng Hằng tắt TV, đi vào phòng trong: “Em lên mạng cái đã.”

Thẩm Bác Diễn nhận thấy sắc mặt anh không tốt, theo sau lưng anh hỏi: “Em không biết chuyện này?”

Lục Lăng Hằng lắc đầu: “Không biết.”

Tạo scandal thường có nhiều bên liên kết lại, ví dụ như tạo tin đồn tình cảm, ekip của nghệ sĩ nam và nghệ sĩ nữ cùng nhau thương lượng xong sẽ phát thông báo, ví dụ như chuyện của Trương Minh Tước và Nhạc Hinh Ngọc, mọi người giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng nếu một bên gặp phải tình huống bất lợi rõ ràng, thì rất có khả năng là do bên còn lại làm chuyện xấu, nghệ sĩ kia bị bôi xấu thê thảm, người được lợi nhất chính là người còn lại.

Tình huống bây giờ, hiển nhiên thuộc vế sau, Lục Lăng Hằng trở thành vật hy sinh trong chuyện này. Con bà nó sao tự dưng lại biến anh thành người thứ ba chen ngang hạnh phúc người ta, ăn no rửng mỡ à! Tin đồn này kết hợp với weibo kia của Trương Minh Tước, Trương Minh Tước nghiễm nhiên trở thành chàng trai tốt tình thâm không đổi, còn anh lại trở thành kẻ thứ ba tán tỉnh bạn gái người ta, hơn nữa Trương Minh Tước và Nhạc Hinh Ngọc rất nổi tiếng và được ưa mến, CP của họ cũng rất nhiều fans, một tiểu trong suốt như Lục Lăng Hằng chen chân vào, hiển nhiên thành bia đỡ đạn cho bọn họ! Sức ép dư luận có thể nghiền chết anh!!

Lục Lăng Hằng mở weibo ra nhìn, quả nhiên anh đang bị hàng ngàn fans hâm mộ chửi rủa, thiếu điều treo anh lên cao lấy roi ra đánh!

Trên Thiên Nhai đã đưa tin về chuyện này, chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà đã có rất nhiều bài viết, các cư dân mạng đua nhau tìm ra “chứng cứ” Lục Lăng Hằng là một tiểu tam không biết xấu hổ cướp bạn gái người khác.

Mấy tháng trước khi “Đao phong” mới đóng máy cũng đã có một tài khoản weibo nói Lục Lăng Hằng và Nhạc Hinh Ngọc quay phim nảy sinh tình cảm, khi đó Lục Lăng Hằng và Mã Du đều cho rằng đối phương cố ý viết bậy câu người xem, hơn nữ khi đó Trương Minh Tước và Nhạc Hinh Ngọc vẫn còn đang rất ‘mặn nồng’, cho nên không ai để trong lòng. Mấy tháng này có không ít người đăng lên weibo và các diễn đàn mạng chuyện của Lục Lăng Hằng và Nhạc Hinh Ngọc, vì không gây ảnh hưởng gì, cho nên ekip của Lục Lăng Hằng căn bản không quan tâm. Giờ thì hay rồi, từng quả mìn được mai phục sẵn cùng nhau phát nổ.

Một người nói, có lẽ là nói bậy. Nhưng rất nhiều người nói, dù cho đều là ‘chúng giả thước kim’, thì cũng không ai đi nghiên cứu xem thân phận và mục đích của “rất nhiều người” kia, hơn nữa còn có ảnh chụp, dù có là giả thì ván cũng đã đóng thuyền. (Chúng giả thước kim: chỉ dư luận có sức mạnh ghê gớm, nói trăm người ngàn ý, xấu tốt lẫn lộn)

“Đờ!” Lục Lăng Hằng tức giận đập bàn. Tuy là anh đã quen bị những người ghét mình bôi xấu, nhưng giờ chẳng hiểu mô tê gì đột nhiên bị người khác dội một gáo nước bẩn cũng sẽ thấy tức giận.

Cái tên Trương Minh Tước kia cũng rất có tâm bày mưu, từ mấy tháng trước đã bắt đầu diễn kịch, lại nhịn tới tận bây giờ, để nào nhặn hình ảnh người đàn ông thâm tình tốt bụng, đúng là hắn không từ bất cứ thủ đoạn gì!

Thẩm Bác Diễn đứng sau lưng anh nhìn anh xem lướt qua tin tức, dần dần hiểu chuyện đang xảy ra: “Có phải cái tên Trương Minh Tước kia cố ý bôi xấu em không?”

Đúng lúc này điện thoại Lục Lăng Hằng đổ chuông, là Mã Du gọi điện tới, anh lập tức bắt máy.

“Rốt cuộc cậu với Nhạc Hinh Ngọc xảy ra chuyện gì vậy? Không phải cậu nói không có quan hệ gì với cô ấy sao? Không phải cậu nói cậu không dây vào Trương Minh Tước sao?” Điện thoại vừa nối máy, Mã Du đã hùng hổ chất vấn. Anh không rõ giữa các nghệ sĩ xảy ra chuyện gì với nhau, nhưng xem tin tức và ảnh chụp kia, tuy anh cũng biết nhất định là do Trương Minh Tước tuồn ra bên ngoài, nhưng anh cũng tin là Lục Lăng Hằng đụng chạm Nhạc Hinh Ngọc chọc giận Trương Minh Tước, lần trước Lục Lăng Hằng đã bịa đặt với anh.

“Em với Nhạc Hinh Ngọc không có bất cứ quan hệ gì!” Lục Lăng Hằng tức giận rống lại, “Em có bạn trai rồi! Bạn trai em đang ở bên cạnh em!”

Mã Du sửng sốt, ngay cả Thẩm Bác Diễn cũng sửng sốt.

Mấy giây sau, thái độ của Mã Du hòa hoãn hơn nhiều: “Thật sao? Thế ảnh cậu ôm Nhạc Hinh Ngọc là làm sao?” Chính anh cũng là gay, trước không biết xu hướng giới tính Lục Lăng Hằng, giờ nghe Lục Lăng Hằng nói vậy, cũng đã tin tám phần mười.

Lục Lăng Hằng hít sâu, để mình bình tĩnh trở lại, giải thích chuyện ngày đó sức khỏe Nhạc Hinh Ngọc không tốt.

Mã Du nghe xong im lặng thật lâu, hỏi: “Cậu đảm bảo cậu không bịa chuyện chứ? Nếu cậu gạt tôi, không ai có thể giúp được cậu đâu!” Giới giải trí tốt xấu lẫn lộn, rất nhiều nghệ sĩ miệng đầy dối trá, ngay cả người đại diện và trợ lý của mình cũng bị lừa.

Lục Lăng Hằng thở dài. Anh có thể hiểu suy nghĩ của Mã Du lúc này, tất cả bằng chứng bây giờ đều gây bất lợi cho anh. Mà anh ngoại trừ nói miệng ra thì không có bất cứ chứng cứ nào, Mã Du không tin tưởng anh cũng là bình thường.

Thẩm Bác Diễn vừa bị điểm danh vội vã vươn tay ra muốn nhận máy giải thích giúp anh. Nếu có hắn nói giúp, có lẽ Mã Du sẽ tin tưởng lời nói của Lục Lăng Hằng hơn, nhưng Lục Lăng Hằng đẩy tay hắn ra, ý bảo hắn đừng can dự vào. Lục Lăng Hằng bình tĩnh hỏi: “Sao anh lại tin tưởng Trương Minh Tước chứ không tin em?”

Mã Du ngẩn ra. Lục Lăng Hằng lại còn dám hỏi ngược lại?

Nhưng mà Lục Lăng Hằng lập tức nói tiếp: “Bởi vì dư luận đúng không? Vậy dư luận nói gì cũng là thật sao?”

Mã Du không thể tin nhìn điện thoại. Lục Lăng Hằng đang muốn nói gì?

“Dư luận không phải sự thật, khán giả cũng không phải cảnh sát, nhưng với khán giả, sự thật không quan trọng, ý kiến đám đông mới quan trọng. Cho nên dù sự thật tốt xấu thế nào, chúng ta cũng phải dẫn dắt lôi kéo dư luận. Em và Nhạc Hinh Ngọc không có bất cứ chuyện gì, cho nên dù các anh có tin hay không, cũng hãy dựa vào lập trường này để lôi kéo dư luận.”

“Cậu…” Lần này Mã Du ngây hẳn ra. Câu nói này vô cùng quen thuộc, đó là lời anh từng nói với Lục Quân Càn.

Khi đó Lục Quân Càn mới debut không bao lâu, còn không biết đối phó sao với giới truyền thông. Có một lần vì ekip làm việc không bàn đã đồng ý mở một cuộc phỏng vấn với giới truyền thông, các ký giả truyền thông đến đợi mấy giờ, vô cùng tức giận, đi về lập tức viết bản thảo bôi xấu Lục Quân Càn, đủ chuyện thật giả lẫn lộn, ngay cả chuyện Lục Quân Càn lái xe không cẩn thận vượt đèn đỏ cũng bị viết vào, nói là từ khi nổi tiếng anh liền không coi ai ra gì, ảnh hưởng không nhỏ tới hình tượng của anh khi đó. Mà lúc đó Lục Quân Càn không có nhiều kinh nghiệm, chỉ vài chuyện bôi xấu này thôi cũng đủ khiến anh ăn không ngon ngủ không yên, bởi vì có một số việc tuy không phải anh cố tình làm nhưng lại trở thành nhược điểm, khiến anh đắn đo đến giải thích cũng không biết giải thích thế nào. Lúc đó Mã Du đã nói như vậy để an ủi anh, cuối cùng dùng quan hệ xã hội để đảo chiều hình ảnh Lục Quân Càn.

Mã Du hồi tưởng lại chuyện cũ, cũng thở dài. Lần trước cha của Lục Quân Càn gây chuyện với anh, tuy trên bề nổi là Thẩm Bác Diễn giải quyết, nhưng vì tin tưởng mà Thẩm Bác Diễn nói cho anh biết quyển nhật ký kia thật ra là Lục Lăng Hằng tìm được, mấy lời kia có lẽ cũng là Lục Quân Càn nói cho Lục Lăng Hằng, tình cảm anh em họ thật sự thân thiết. Vừa nghĩ tới Lục Quân Càn, Mã Du liền buồn bã, không khỏi nghĩ cho Lục Lăng Hằng, muốn đối tốt với anh hơn.

“Được rồi.” Mã Du nói, “Chúng ta là một ekip, tôi sẽ tận lực giúp đỡ vì cậu, cậu cũng đừng giấu diếm gì tôi.”

Tuy với khán giả mà nói sự thật không quan trọng, nhưng nếu ngay cả người đại diện và ekip PR cũng bị nghệ sĩ lừa, vậy đúng là tìm đường chết. Ví dụ như rõ ràng có nghệ sĩ chơi gái bài bạc, nhưng lại thề son sắt với công ty mình thủ thân như ngọc, thế là ekip cũng cố nhào nặn người này theo hình tượng bạch liên hoa, kết quả phóng viên tung vài ảnh chụp ra, hình tượng đẹp một đi không trở lại. Đại diện có muốn giúp nghệ sĩ rửa oan thì cũng phải dựa trên sự thực, nếu bản thân nghệ sĩ vốn ngay thẳng đường hoàng, vậy cứ yên tâm làm bạch liên hoa, nhưng nếu bản thân nghệ sĩ rất chơi bời, vậy cho theo hình tượng playboy luôn.

“Anh yên tâm.” Lục Lăng Hằng đảm bảo, “Không có chứng cứ gì nữa đâu, cho dù có bắt bóng bắt gió thì cũng không gán ghép được em và Nhạc Hinh Ngọc nữa đâu.”

“Được.” Mã Du nói, “Tôi lập tức tìm Trương Minh Tước và Nhạc Hinh Ngọc bàn một chút.”

Lục Lăng Hằng đang định cúp máy, Mã Du dặn dò: “Tạm thời cậu đừng lên mạng, đừng lên tiếng sáng tỏ gì, tránh cho không cẩn thận viết gì đó để người ta nắm đằng chuôi, tất cả chờ ngày mai rồi tính tiếp.”

Lục Lăng Hằng đồng ý: “Vâng ạ.”

Cúp điện thoại, Thẩm Bác Diễn đứng sau lưng Lục Lăng Hằng tức giận bất bình: “Có phải cái đôi kia liên hợp lại bẫy em không? Con mẹ nó đúng là không biết xấu hổ! Mã Du định xử lý bọn chúng thế nào?”

Lục Lăng Hằng suy nghĩ một chút, lại gọi điện thoại cho Nhạc Hinh Ngọc, anh cũng không biết rõ trong scandal này Nhạc Hinh Ngọc đóng vai trò gì, cũng có thể là Trương Minh Tước bày kế hại hai người, bởi trên mạng lúc này có không ít người mắng chửi Nhạc Hinh Ngọc, mắng cô lẳng lơ một chân đạp hai thuyền. Nhưng Nhạc Hinh Ngọc hợp tác với Trương Minh Tước lâu như vậy, biết đâu sau này hai người còn chiêu gì khác? Nếu như Nhạc Hinh Ngọc cũng bị gài bẫy, họ cùng kết hợp lại đảo chiều dư luận, so với một mình anh chiến đấu thì tốt hơn nhiều.

Nhưng điện thoại của Nhạc Hinh Ngọc đã tắt máy, Lục Lăng Hằng không liên lạc được với cô.

Thẩm Bác Diễn hỏi: “Em định làm thế nào? Nhanh đăng weibo làm sáng tỏ mọi chuyện đi?” Hắn cũng biết ngôi sao muốn viết muốn nói gì cũng khó tránh khỏi bị dư luận soi mói, nếu không dùng từ chính xác lại bị người ta lôi ra bắt lỗi, có khi còn gây ảnh hưởng ngược lại. Nhưng giờ Lục Lăng Hằng chỉ là một ngôi sao nhỏ, chỉ có một nhân viên phụ trách PR cho anh, năng lực quan hệ xã hội vô cùng yếu, thế nên hắn cầm điện thoại lên: “Để anh gọi nhân viên PR trong công ty anh tới giúp nhé.”

Lục Lăng Hằng day day huyệt thái dương, tuy rằng anh cảm kích, nhưng vẫn phải từ chối: “Không nghiêm trọng như vậy. Đều là nghệ sĩ cùng công ty, mai em tới công ty một chuyến, xem Mã Du nói thế nào.”

Thẩm Bác Diễn rất lo lắng. Là một fan não tàn, hắn không cho phép nam thần của mình bị ức hiếp oan ức dù chỉ là một chút: “Thật sao? Cái đôi kia đạp em để lên, không thể để yên như vậy được!”

Lục Lăng Hằng thở dài. Mã Du cố ý dặn anh không được lên tiếng, có lẽ muốn lấy đại cục làm trọng, cùng phối hợp với Trương Minh Tước và Nhạc Hinh Ngọc có thể sẽ có cách cả ba cùng có lợi. Thật ra, cục diện này cũng không phải là không thể làm được, ba ekip cùng nghĩ cách, scandal tự tạo thì cũng chỉ là tự tạo, loại ảnh chụp dễ gây hiểu lầm này cũng không cần để ý tới nữa, cuối cùng cả ba bắt tay nhau, phát ra một thông báo cho giới truyền thông và khán giả biết tất cả chỉ là hiểu lầm, thật ra không có chuyện gì cả. Khi đó vừa thu hút được dư luận, vừa hóa giải mối nguy. Nhưng khả năng làm được thế này không lớn. Trương Minh Tước không nói gì đã tạo scandal, vừa chôn mìn sẵn vừa chụp ảnh vừa đăng weibo, muốn biến anh thành tra nam để hắn giẫm lên làm người đàn ông tốt. Tuy rằng anh bị oan, nhưng vì nể mặt Mã Du, vẫn phải chịu đựng thêm.

Thẩm Bác Diễn thấy anh mày chau mặt ủ, lại không chịu phản kích, nôn nóng tới độ vò đầu bứt tai. Nghe Lục Lăng Hằng thở dài một hơi mà hắn đã khó chịu muốn chết, hắn chỉ biết ôm cổ Lục Lăng Hằng từ phía sau, không ngừng vỗ về anh, muốn tất cả bực dọc khó chịu ảo não trong bụng anh đi ra theo tiếng thở dài kia.

“Anh sẽ không để em chịu oan đâu.” Thẩm Bác Diễn trịnh trọng nói: “Ai bứt một sợi tóc của em, anh cạo cả đầu nó thành hói.”

Lục Lăng Hằng bị hắn chọc cười, cuối cùng cũng bật cười một tiếng, mây đen giữa chân mày cuối cùng cũng tản đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.