Trung Khuyển Bị Bệnh Dại

Chương 63: Chương 63: Khiến Anh Phải Ai U Đừng Mà Đừng Mà Nhanh Lên Một Chút Nhanh Lên Một Chút Chồng Ơi Chồng Ơi Muốn Chết Mu




– Khiến anh phải ai u đừng mà đừng mà nhanh lên một chút nhanh lên một chút chồng ơi chồng ơi muốn chết muốn chết.

Hiếm có khi Lục Lăng Hằng rảnh rỗi, Thẩm Bác Diễn cũng không có việc gì để làm, buổi tối hai người cùng ở trong nhà xem phim.

Lúc xem phim Thẩm Bác Diễn không an phận chút nào, hết kéo ngón tay Lục Lăng Hằng cầm nắm, lại kéo anh vào lòng ngửi mùi tóc, về phần phim chiếu gì, Thẩm Bác Diễn không quan tâm chút nào.

Cảnh tượng như này, Thẩm Bác Diễn đã mong ngóng lâu rồi, cuối cùng hôm nay mong muốn cũng thành sự thật, hắn lại cảm thấy không chân thực, sợ buông tay ra người trong lòng sẽ hóa thành bọt nước.

Tiểu Công Cẩu cũng nhảy lên sô pha, nằm xuống bên người Lục Lăng Hằng, thi thoảng lại cọ cọ vào người anh.

Lục Lăng Hằng rất ngoan ngoãn ôn thuận. Anh đã quyết định sẽ yêu đương thật tốt, thế nên quyết định phối hợp với Thẩm Bác Diễn, làm những chuyện mà người yêu nên làm. Nhưng anh dần dần phát hiện công lực được một tấc lại tiến một thước của Thẩm Bác Diễn quá lớn, ôm ôm ấp ấp một lúc, Thẩm Bác Diễn đã mò tay vào trong quần áo anh.

Họ đang xem bộ phim đạt giải Oscar, phim rất hay, Lục Lăng Hằng xem rất nhập tâm, bởi vậy nên tuy Thẩm Bác Diễn khiến anh nổi da gà, anh vẫn chịu đựng, mặc Thẩm Bác Diễn làm.

Nam chính nữ chính trong phim bắt đầu hôn môi. Phim Âu Mỹ không tốt nhất là ở điểm này, cảm tình không hàm súc một chút nào, vừa nhìn mắt đã hôn môi, vừa hôn môi đã lên giường. Đột nhiên hô hấp bên tai Lục Lăng Hằng trở nên nặng nề, chỉ nghe thấy “Gâu” một tiếng, Tiểu Công Cẩu bị Thẩm Bác Diễn đập một cái từ trên ghế sô pha lăn xuống dưới, Lục Lăng Hằng thì bị Thẩm Bác Diễn ấn xuống ghế sô pha.

Hừ, phim này anh chưa từng xem. Cuối cùng Lục Lăng Hằng cũng không thể nhịn được nữa: “Rốt cuộc anh có xem phim hay không hả?”

“Xem không vào.”

Lục Lăng Hằng nghĩ rằng Thẩm Bác Diễn không thích nội dung bộ phim: “Tại sao?”

Thẩm Bác Diễn suy nghĩ một chút, không biết nên giải thích thế nào, trực tiếp kéo tay anh chạm vào đũng quần mình.

Gấp lắm gấp lắm gấp lắm rồi!

Tay Lục Lăng Hằng chạm phải cái thứ vừa thô vừa cứng, sợ đến rụt tay về. Anh lại bị trình độ vô liêm sỉ của Thẩm Bác Diễn làm cho kinh hãi rồi!

“Như vậy rồi.” Ấy thế mà Thẩm Bác Diễn vẫn rất hùng hồn, “Anh là đàn ông bình thường.”

Đột nhiên Lục Lăng Hằng cảm thấy mình sống hai mươi tám năm chưa từng thấy qua đàn ông bình thường.

“Gâu gâu! Gâu gâu!” Tiểu Công Cẩu bất ngờ bị đẩy xuống sô pha rất phẫn nộ, lớn tiếng kêu to kháng nghị.

“Sủa nữa tao cho mày đi tắm!” Thẩm Bác Diễn lạnh lùng uy hiếp.

Vừa nghe thấy hai chữ “đi tắm”, Tiểu Công Cẩu lập tức im bặt, cụp đuôi ảo não chạy ra ngoài.

Làm vẻ mặt hung thần ác sát dọa Tiểu Công Cẩu xong, Thẩm Bác Diễn vừa quay đầu đã lại không biết thể diện nhìn Lục Lăng Hằng: “Quân Càn, thật ra.. anh có thể giúp em.”

Lục Lăng Hằng không hiểu: “Giúp em?”

Thẩm Bác Diễn từ từ chạm tay lên nơi nhạy cảm của anh: “Anh thấy em ở trong phòng tắm tự làm rồi.” Hắn dừng lại một chút, nghĩ tới hình ảnh khiến máu nóng sôi trào kia, phải hít sâu một hơi để mình tỉnh táo lại, “Anh có thể giúp em.” Nói rồi nắm lấy chỗ mẫn cảm của Lục Lăng Hằng.

Lục Lăng Hằng kinh ngạc cong lên như may bay của mình, mặt đỏ lên: “Lúc đó em..”

Thẩm Bác Diễn không cho anh giải thích, trực tiếp hôn môi anh.

Chỉ trong chớp mắt, Thẩm Bác Diễn đã kéo khóa cởi quần của Lục Lăng Hằng, mò tay vào trong, tìm kiếm phía sau anh.

Lục Lăng Hằng giùng giằng giữ lấy bàn tay không biết xấu hổ của Thẩm Bác Diễn, ngẩng đầu lên há to miệng thở hổn hển: “Đừng.. nhanh quá..”

Anh chưa từng yêu đương với người cùng giới, thậm chí còn chưa từng thích đàn ông, lần này chấp nhận Thẩm Bác Diễn anh cũng phải chuẩn bị tâm lý suốt mấy tháng trời, cũng bởi vì anh có hảo cảm với Thẩm Bác Diễn mà thôi. Hôn môi, ôm, gần gũi thân mật, Thẩm Bác Diễn khó có thể kìm nén được,.. bởi tình cảm này đã ẩn giấu trong lòng hắn suốt ba năm, mà mãi gần đây Lục Lăng Hằng mới tự thuyết phục mình buông bỏ phòng ngự mà chấp nhận. Một người hai mươi tám tuổi, đã không còn thuần khiết thiếu tự nhiên trong tình cảm, nhưng vừa mới nếm trải đã làm tới bước cuối cùng, anh vẫn có phần sợ hãi.

Thẩm Bác Diễn dừng động tác, thấy anh nhíu mày, lập tức rút tay về. Hắn hôn lên khóe môi Lục Lăng Hằng: “Dùng tay có được không?”

Lục Lăng Hằng do dự. Anh cảm nhận được nơi đó của Thẩm Bác Diễn đã cứng dến nóng lên, biết hắn chịu đựng cũng rất vất vả, nội tâm giãy giụa một lúc, thầm nghĩ dù sao cuối cùng vẫn phải làm đến bước này, vì vậy đành nói: “Được rồi..”

Huuu yeahhhh!

Lập tức xông tới mần qua mần lại Lục Lăng Hằng như vậy như vậy như vậy như vậy, khiến anh ai u đừng mà đừng mà nhanh lên một chút nhanh lên một chút chồng ơi chồng ơi muốn chết muốn chết, vắt khô anh, vắt khô mình, hai người mềm nhũn như nước tan hợp cùng nhau — đây là tất cả những gì Thẩm Bác Diễn nghĩ trong đầu.

Thực tế, lòng hắn lúc này đã sớm nóng như lửa đốt, nhưng lại không biểu hiện ra bên ngoài, mà vẫn dịu dàng giúp Lục Lăng Hằng tiến vào trạng thái. Hắn hôn từ vành tai anh xuống cổ, lại trườn xuống dưới, vén áo hôn lên lồng ngực anh, răng nhẹ nhàng cắn mặt trời nhỏ. Hô hấp Lục Lăng Hằng dần trở nên dồn dập, người cũng dần căng cứng.

Thẩm Bác Diễn không ngừng vuốt ve anh, giúp anh thả lỏng người, lại nắm tay anh, nhẹ nhàng liếm kẽ ngón tay.

Ngón tay truyền tới cảm ướt át ngứa ngáy, Lục Lăng Hằng cảm thấy cả người mình đang rục rịch có phản ứng. Anh thấy có phần xấu hổ, liền cười cười đổi đề tài: “Anh có vẻ thành thạo nhỉ. Có kinh nghiệm lắm à?”

Cả người Thẩm Bác Diễn cứng đờ, cười ha hả một tiếng, từ chối trả lời câu hỏi này, ngậm ngón tay anh vào.

Lục Lăng Hằng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Mấy cái này thì thành thạo thế, nhưng sao hôn kém vậy?”

Thẩm Bác Diễn không phục, mơ hồ hỏi: “Em hôn giỏi lắm à?”

Lục Lăng Hằng khiêm tốn: “Cũng không, em đã yêu đương bao giờ đâu, lúc quay cảnh hôn chỉ biết làm thế nào nhìn đẹp mắt.”

Thẩm Bác Diễn buông tay anh ra: “Thế em hôn anh thử xem nào.”

Lục Lăng Hằng nhìn hắn chăm chú một lúc, giơ cánh tay lên ôm hắn, kéo đầu hắn xuống, dịu dàng mà mạnh mẽ hôn lên môi hắn, lần đầu tiên hôn môi mà anh làm chủ đạo.

Một lát sau.

Thẩm Bác Diễn mềm nhũn ngã trên người Lục Lăng Hằng, nửa phần khí lực cũng không có. Da đầu tê rần! Ngón chân khô teo! Cả người mềm nhũn! Hắn lẩm bẩm nói: “Đợi.. đợi một lát, anh ngất mất…”

Lục Lăng Hằng: “…”

Lời ban nãy cũng không phải Lục Lăng Hằng giả vờ khiêm tốn, sự nghiên cứu của anh về hôn môi chỉ dừng lại ở làm sao lúc lên màn ảnh cảnh đẹp nhất, nhưng chỉ nhẹ nhàng hôn liếm thế thôi mà cũng đủ làm Thẩm Tiểu Cẩu ngây thơ xụi lơ. Không cần kỹ xảo gì, chỉ cần Lục Lăng Hằng chủ động hôn hắn cũng đủ khiến chân hắn mềm nhũn, đúng là fan não tàn mà.

Nhưng đến khi tỉnh táo lại rồi, Thẩm Bác Diễn cảm thấy ban nãy quá mất mặt, lập tức giành lại quyền chủ động, khơi dậy hứng thú cho Lục Lăng Hằng xong, hắn lập tức bắt đầu đùa bỡn với cậu em của anh trong tay mình. Tuy hôn không được, nhưng công phu tay hắn rất điêu luyện, cuộc đời xử nam hai mươi tám năm của hắn, mấy ngàn đêm tịch mịch cô đơn, hắn chỉ có mỗi bàn tay phải bầu bạn, khiến kỹ năng tay phải của hắn được luyện tới mãn cấp.

Mấy phút sau, cả người Lục Lăng Hằng đã ửng hồng, ánh mắt mê man, bắt đầu rên rỉ: “Mau, sắp tới…”

Thẩm Bác Diễn cảm thấy thành tựu vô cùng, động tác dần tăng nhanh, định khiến anh phải quỳ gối dưới tay mình.

Cảm giác tê sướng chạy dọc sống lưng Lục Lăng Hằng, mắt thấy sắp lên đỉnh, vui sướng đang kéo tới…

“Gâu ——!” Một cục bông màu đen đột nhiên chui lên, đặt mông ngồi chỗm chệ trên ngực anh, khiến tất cả khoái cảm trong lòng anh suýt chút nữa hóa thành một ngụm máu tươi phun ra ngoài.

Tiểu Công Cẩu trốn trong phòng một hồi, không bị dọa tắm nữa, liền lớn gan chạy ra ngoài, vừa hay nhìn thấy các chủ nhân đang chơi cùng nhau đến là vui vẻ mà không cho bạn chơi cùng, bạn vội vã xông lên chen giữa hai chủ nhân: “Gâu gâu ——!” Cho em chơi cùng với!!

Bởi quá tập trung, không ai biết Tiểu Công Cẩu đã đến gần từ lúc nào, đến Thẩm Bác Diễn cũng giật nảy mình, lập tức tát Tiểu Công Cẩu bộp một cái từ trên người Lục Lăng Hằng rơi xuống đất, hắn cúi đầu nhìn, bàn tay phải của mình trống rỗng —— Cậu em của Lục Lăng Hằng đã hôn mê!!!

Thẩm Bác Diễn vô cùng sợ hãi, vội vàng vỗ vỗ nó, lắc lắc nó, bấm nhéo nó: Em ơi mau tỉnh lại tỉnh lại đi, còn chưa hoàn thành mà.. em không thể cứ như vậy mà buông xuôi nhân gian!!!

Mặt Lục Lăng Hằng tái xanh ôm lấy lồng ngực mình. Đúng là điên lên mất! Nuôi hai con chó điên trong nhà, sớm muộn gì anh cũng bị liệt dương!

Hai tuần sau, cuối cùng “Đao phong” cũng lên sóng ở đài M.

Hôm phim phát sóng, vừa hay Lục Lăng Hằng được nghỉ ngơi, thế nên anh ở nhà xem phim. Thứ nhất là xem mình diễn giúp tăng tỉ số lượt xem, thứ hai là cũng muốn xem phim mình đóng như thế nào.

Tuy là diễn viên, nhưng thật ra chính diễn viên cũng không biết thành phẩm của mình như nào, độ rộng của góc quay, ánh sáng, rất nhiều yếu tố tạo ra hiệu quả cuối cùng. Diễn viên có kinh nghiệm có thể khống chế tốt nét mặt mình, nhưng diễn viên không có kinh nghiệm thậm chí còn bị chính mình trong TV hù. Về phần nội dung phim cuối cùng thế nào, không phải cứ là diễn viên thì sẽ biết, diễn viên chuyên nghiệp trước đó xem qua toàn bộ kịch bản, nhưng lúc quay phim có thể đạo diễn sẽ sửa kịch bản hoặc hậu kỳ sẽ biên tập cắt nối thay đổi, tốt xấu gì cũng biết rõ được cốt truyện; nhưng những diễn viên không chuyên nghiệp, đến kịch bản hoàn chỉnh còn không đọc, quay cái gì thì diễn cái đó, quay xong đến chính bản thân cũng không biết mình diễn hạng người gì. Cho nên nói thế nào đi chăng nữa, xem phim mình đóng cũng là một chuyện rất thú vị.

Một ngày chiếu hai tập phim “Đao phong”, hai tập đầu nói về Tào Phong trước khi nhập ngũ, không có cảnh của Lục Lăng Hằng. Phải tới tập thứ ba mới có anh. Cho nên lúc Lục Lăng Hằng xem phim, Thẩm Bác Diễn không có hứng thú, ngồi trong phòng lên mạng.

Lúc quảng cáo, Thẩm Bác Diễn chạy ra ngoài, không vui ngồi xuống bên người Lục Lăng Hằng: “Tạo scandal gì cũng được, nhưng sao lại cho scandal xấu về em chứ?”

“Sao?” Lục Lăng Hằng mờ mịt, “Scandal xấu?”

“Em không biết sao? Tạo scandal thì thôi bỏ đi, nhưng sao lại để em cướp bạn gái người ta, đây không phải là cố ý bôi nhọ em sao? Sau này em đừng đồng ý tạo scandal kiểu này nữa!”

Lục Lăng Hằng giật mình: “Em? Cướp bạn gái người ta? Cái gì cơ?”

Thẩm Bác Diễn thấy Lục Lăng Hằng không biết, cũng hơi ngạc nhiên. Lúc trước hắn online thấy có người bôi xấu hình ảnh Lục Lăng Hằng, Lục Lăng Hằng nói là đoàn phim tạo scandal để tuyên truyền, cho nên ban nãy lướt weibo thấy tin hắn liền nghĩ là tin tự tạo. Lẽ nào Lục Lăng Hằng không biết mình bị người ta lợi dụng bôi xấu?

Thẩm Bác Diễn lấy di dộng ra: “Nói em cướp Nhạc Hinh Ngọc của Trương Minh Tước, còn có ảnh chụp này…”

Lục Lăng Hằng ghé tới, thấy trên màn hình có ảnh chụp anh ôm Nhạc Hinh Ngọc, chính là hôm Nhạc Hinh Ngọc sốt cao bất tỉnh phải đưa vào viện.

Nét mặt Lục Lăng Hằng lập tức sa sầm lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.