Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại

Chương 179: Chương 179: Cầu cứu chủ nhân, an nhiên tỏa sáng




Từ lúc về tới nhà Nhạc Vỹ Hải liền khóa trái cửa nhốt mình trong thư phòng, ở trong đó đi đi lại lại gần hai tiếng đồng hồ, ông ta gọi đến số máy của chủ nhân, sau khi ngắn gọn tường thuật lại những chuyện đã xảy ra, tự nhiên sẽ bị chủ nhân răn dạy một phen, nhưng ông ta cũng lấy được từ chủ nhân hai trăm vạn, lần này khai trương nhà hàng trong trung tâm mua sắm Long thị cũng đã ném hết tiền trong nhà vào trong đó, còn cần chủ nhân giúp một phần, hiện tại cũng chỉ dư lại tài sản cá nhân năm trăm vạn mà thôi, kết quả Lục An Nhiên kia cư nhiên hét giá bảy trăm vạn, không có biện pháp, chỉ có thể cầu cứu chủ nhân...

Lục An Nhiên này, thật đáng chết! Thù này ông ta nhất định phải báo...

Nhận được âm thanh tin nhắn chuyển khoản, Nhạc Vỹ Hải liền lập tức chuyển khoản cho Lục An Nhiên còn chuyển thêm một vạn tiền phí để đăng báo thanh minh.

Lục An Nhiên cũng là người nói được làm được, sau khi nhận được tiền cũng rất là thống khoái, liền đăng tin tức thông báo trên các tờ báo và tạp chí lớn ở thành phố S, trên trang chủ Lục thị cũng đăng tin “làm sáng tỏ” việc Nhạc thị đã bỏ ra hai trăm vạn mua lại quyền sử dụng bản thiết kế, như vậy mới có thể cứu vãn được mối nguy của Nhạc thị, đồng thời, Lục An Nhiên cũng công khai đánh dấu vị thế của đội mô hình CSP, vị trí của CSP chính là thiết kế cao cấp, giá tiền mặc dù không thống nhất, nhưng cũng không phải những gia đình bình thường có thể mua nổi, nhưng sau khi trải qua sự việc của Nhạc thị, cũng khiến cho rất nhiều doanh nghiệp muốn sử dụng thiết kế sáng tạo của CSP, sáng kiến lần này của Lục An Nhiên cũng là giúp CSP chạy một cái quảng cáo, còn chưa dùng đến một phân tiền của cô!

Nhạc Vỹ Hải tức đến suýt nữa hộc máu, Lục An Nhiên này lừa mất của ông ta bảy trăm vạn không nói, còn dùng chuyện của ông ta chạy quảng cáo, nhưng mà cho dù là phẫn hận muốn chết, ở trong lòng đem Lục An Nhiên, Lục thị chửi rủa trăm ngàn lần, vào ngày 7 tháng 1 trong bữa tiệc sinh nhật của Lục An Nhiên, cả nhà Lục Vỹ Hải vẫn mang theo quà cáp dày đặc đến tham gia.

Tiệc sinh nhật của Lục An Nhiên cũng được tổ chức tại Lục trạch, bữa tiệc lần này những nhân vật được mời đến đây đều là người có xếp hạng cao tại thành phố S, đến cả những lão bối rất lâu không xuất hiện cũng xuất đầu lộ diện, ai cũng biết Lục thị xuất hiện một hậu bối không thể khinh xuất, những lão nhân gia bọn họ cũng không thể ngồi yên được nữa, mặc dù Lục thị đăng bài thanh minh, nhưng trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, trong chuyện này Nhạc thị đã bị té ngã một vố thật đau trong tay tiểu cô nương này!

Hậu sinh khả úy, bọn họ cũng phải xác thực tiểu cô nương này có phải thật có bản lĩnh, nếu như có, như vậy có thể suy xét đến việc kết thân cho những người trong gia tộc của họ, cho dù không thể kết thân, cũng phải biết được chi tiết trong đó, dù cho bên ngoài nhóm thương nghiệp cá sấu khổng lồ ở thành phố S vẫn luôn chung sống hòa bình, nhưng ai lại chẳng giẫm đạp lên những gia tộc khác mà đi lên chứ?

Trong lòng những người này cũng tự có suy tính của mình: Lục thị này bá chiếm vị trí đầu rồng ngành công nghiệm ăn uống ở thành phố S này cũng quá lâu rồi... cũng đến thời điểm đổi người đi...

Sinh nhật Lục An Nhiên, trên dưới Lục gia đều bận rộn sấp mặt, một nhà Lục Quân Phong không cần nhắc đến, tất cả những chi tiết trang trí trong bữa tiệc đều do một tay Lục An Minh chuẩn bị, mà những chi tiết còn lại đều do anh trai của Lục An Minh là Lục An Thạc làm hết, Lục Quân Phong và Từ Liên Tâm một bên tiếp khách, một bên lại phải uyển chuyển cự tuyệt những người có tâm muốn kết thân, hiện tại Lục An Nhiên nổi bật dưới ánh đèn, những người có tâm tư thật sự là quá nhiều. Mặc dù trước đây trong bữa tiệc sinh nhật của Kỷ Nhu, quần chúng đều đã thấy được thái độ của Long thiếu, nhưng sau đó đều không nghe thấy tin tức liên quan đến Long thiếu và Lục An Nhiên, một đám đều cho rằng hai người đã không còn giao tình gì, dù gì thì thân phận của Long thiếu cũng cao quý, Lục An Nhiên có xinh đẹp cũng chẳng qua chỉ là thiên kim của một doanh nghiệp thực phẩm, mặc dù Lục thị phát triển cũng không đến nỗi, nhưng so sánh với Long thị thì cũng chỉ là hạt cát trên sa mạc!

Một nhà Lục Quân An cũng bị nghiêm lệnh yêu cầu tham gia bữa tiệc, tâm tư của Lục Quân An đều đặt trên thân ôn hương nhuyễn ngọc kia, vốn dĩ đã không thích Lục An Nhiên, lại còn phải đến tham gia cái tiệc sinh nhật chó má của cô, trong lòng liền xuất hiện hàng ngàn hàng vạn lần không nguyện ý. Mà hai anh em Lục An Hoa và Lục An Hân không cần nói, sinh nhật bọn họ đã lần nào được tổ chức lớn như thế chứ?

Nhìn xem những hoa tươi trang trí cho bữa tiệc, cư nhiên được bày từ cổng lớn vào đến trong phòng khách lầu một, nhìn xem những chiếc mâm đắt tiền cao sang, dưới ánh đèn phát sáng không gì sánh bằng, lại nhìn xem những mỹ thực rực rỡ muôn màu bày trên chiếc bàn dài... Lục Kiếm Hào thật sự quá thiên vị! Nghĩ đến đây, Lục An Hoa tức giận bất bình nói với Lục An Hân: “Bất quá chỉ là một thứ rẻ tiền, một đứa con gái, dựa vào cái gì mà hưởng đãi ngộ cao như thế? Tao là thiếu gia! Chính là người kế thừa của Lục thị trong tương lai!”

“Anh, anh nói ít vài câu đi...” Lục An Hân trợn mắt một cái, sự đố kỵ và bất bình trong lòng cô ta cũng không ít hơn Lục An Hoa, nhưng lại thế nào chứ? Hiện tại cũng chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào căn nhà hàng kia của Lục An Nhiên thất bại sau đó phá sản mà thôi!

“Vốn dĩ chính là như thế!” Lục An Hoa nhìn quanh bốn phía: “Tại sao lại không thấy Lục An Nhiên?”

Lục An Hân hừ một tiếng: “Làm giá chăng!” quả thật người xấu mà cứ muốn phô trương!

Thanh âm Lục An Hân vừa dứt âm nhạc liền vang lên, lần này đến cả tấu nhạc cũng được Lục An Minh mời dàn nhạc giao hưởng Vienna nổi danh thế giới đến từ Áo. Nương theo tiếng nhạc du dương, Lục An Nhiên một thân váy dài ngang ngực giẫm lên cầu thang bước xuống từng bước, hôm nay cô trang điểm tinh tế, tóc dài một nửa vấn lên, nửa dưới xỏa trên vai, mà phần tóc vấn lên được vấn thành búi, và được cố định bằng một chiếc vương miện pha lê, dưới ánh đèn, chiếc vương miện phát ra từng đợt ánh sáng chói mắt, chiếc cổ xinh đẹp, một mặt dây chuyền hình cá heo gắn trên vòng cổ nạm kim cương rũ trên xương quai xanh, váy đuôi cá dài quét đất ôm sát người tôn lên vóc dáng thanh tú và thanh mảnh của Lục An Nhiên, đặc biệt là bộ phận phía dưới đầu gối, kim cương được sắp xếp theo hình vòng cung duyên dáng nhưng không thô tục, mỗi bước đi dưới ánh đèn đều phát ra ánh ánh sáng đẹp mắt, giống như từng ánh sao, mộng ảo mà duy mỹ.

Nhìn Lục An Nhiên từng bước đi xuống, những khách mời có mặt đều hít một ngụm khí, đặc biệt là những khách mời có tuổi tác sấp xỉ, tất cả đều nhìn đến ngây ngốc.

Xuống đến phòng khách lầu một, gương mặt Lục An Nhiên tràn đầy nụ cười đi lên ôm lấy cánh tay Lục Kiếm Hào: “Ông nội.”

“Ừm.” Lục Kiếm Hào đáp một tiếng, gương mặt tràn đầy vẻ tự hào.

“Lục Lão, cháu gái của ông lớn lên thật là xinh đẹp nha!” vị khách hai bên tóc mai đã điểm bạc đứng bên cạnh Lục Kiếm Hào cười nói.

“Ha ha ha, đó là đương nhiên.” Lục Kiếm Hào cũng không giả vờ làm tịch, cười sáng lạn nói: “An Nhiên, mấy vị này đều là lão bằng hữu của ta, con chào hỏi mọi người một tiếng đi.”

“Chào các vị trưởng bối, vãn bối là Lục An Nhiên cám ơn các vị trưởng bối đã nể mặt đến tham gia bữa tiệc sinh nhật của con, chỗ nào tiếp đãi chưa tốt vẫn mong các vị trưởng bối bỏ qua cho.” Lục An Nhiên cười mỉm nói, thái độ hào phóng tươi cười khéo léo đã để lại một ấn tượng tốt trong lòng mọi người.

“Lục lão, một đứa cháu gái tài giỏi như thế tại sao trước đây chưa nghe ông nhắc đến chứ!” một trưởng bối khác phong thái phúc hậu nói: “Tại sao lại còn giấu giếm kỹ như thế này?”

“Đâu có giấu giếm kỹ càng chứ.” Lục Kiếm Hào cười nói: “Là do lão Viên ông cứ ẩn cư mãi nên không biết đến thôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.