Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại

Chương 178: Chương 178: Nước cờ tinh diệu, tự cung tự cấp




Sau khi cả nhà Nhạc gia rời khỏi, Kỷ Nhu có chút lo lắng nói: “An Nhiên, con làm như vậy có phải có chút mạo hiểm không, Nhạc thị này vẫn luôn là nhà cung ứng rau quả cho Lục thị, như vậy có hay không...”

“Là do bọn họ quá quá đáng thôi.” Lục An Nhiên hừ một tiếng: “Nhạc Ngưng San đó đã biết trước bản thiết kế xuất phát từ tay con, vốn dĩ con cũng không muốn làm đến mức này, trước đây con đã từng thử qua Nhạc Ngưng San, cô ta vốn biết rõ sự tình.”

“Thì ra là như vậy...” Kỷ Nhu nghe xong như có suy nghĩ gật gật đầu, lúc nãy khi Nhạc Ngưng San nói ra tất cả bà còn tưởng là cô ta thật sự bị lừa.

“An Nhiên, ván cờ này con đi rất tốt, rất tinh diệu!” Lục Kiếm Hào cười nói: “Có phải là con đã biết được Nhạc thị sử dụng thiết kế của con nên con mới chọn tham gia cuộc thi mô hình gì đó.”

“Dạ đúng.” Lục An Nhiên gật đầu cười nói: “Bởi vì một số nguyên nhân, lúc bắt đầu không thể nói cho ông nội nghe, còn lo lắng ông nội sẽ không hiểu được trách con làm chậm trễ việc học.”

“An Nhiên, con yên tâm. Con muốn làm cái gì mau chóng bắt tay vào làm! Tất cả mọi chuyện đều có ông nội làm hậu thuẫn cho con, ông nội sẽ vô điều kiện mà ủng hộ con!” trong mắt Lục Kiếm Hào đều là sự kiên định và yêu thương, ông biết, cháu gái của ông không phải người bình thường, con gái của Quân Hạo nhất định không phải thuộc dạng người tầm thường!

Nhìn vào ánh mắt của Lục Kiếm Hào, trong lòng Lục An Nhiên ấm áp, ông nội vẫn luôn ủng hộ cô như vậy, kiếp trước cô rõ ràng đã không còn thuốc chữa đi đến bước đường đó, ông nội như cũ đối xử tốt với cô, thậm chí để cô có chỗ dựa nên đã gả cô cho Lâm Hạo Thịnh, còn giao Lục thị lại cho hắn, chính là muốn Lâm Hạo Thịnh đối xử tốt với cô. Nhưng cuối cùng, ông nội vẫn bị cô gián tiếp hại chết, mỗi khi nhớ tới chuyện này, Lục An Nhiên đều cảm thấy ân hận và đau lòng, trời cao nếu đã cho cô cơ hội, cô tuyệt đối phải báo đáp ông nội thật tốt, tuyệt đối không để bi kịch của kiếp trước lại xảy ra một lần nữa!

“Nhà hàng này con nhất định phải kinh doanh thật tốt, qua năm ngày nữa sẽ là sinh nhật con, đến lúc đó sẽ tổ chức bữa tiệc sinh nhật, bữa tiệc này không phải hề đơn giản, hôm sau chính là ngày nhà hàng mới khai trương, cho nên không thể để bất kỳ chuyện gì xảy ra.” Lục Kiếm Hào dặn dò.

“Con biết.” Lục An Nhiên gật đầu, từ năm ngoái Lục An Minh đã lên kế hoạch cho chuyện này, anh ấy là giám đốc của nhà hàng mới, chuyện này do anh ấy phụ trách cũng là chuyện bình thường, đồng thời cô cũng biết Lục Kiếm Hào ra lệnh cho Lục An Minh: chỉ nhìn kết quả, không nhìn đến tiền. Bất luận tốn bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề, bữa tiệc lần này nhất định phải làm chấn động cả thành phố S, hiện tại Lục An Nhiên vị thế đầy đủ, có rất nhiều người đang ngó nghiêng, nếu đã như vậy ông càng phải cho những người đó biết là ai cũng đừng mong đánh chủ ý lên người đứa cháu gái bảo bối của ông! Cẩn thận nghĩ lại, những người thanh niên hiện tại ông biết, có thể sánh đôi với cháu gái bảo bối của ông cũng chỉ có Long thiếu... chỉ tiếc là Long thiếu là người kế thừa Long thị, nếu như Lục An Nhiên ở bên cậu ta, sẽ xảy ra nguy hiểm Long thị nuốt chửng Lục thị, như vậy không được! An Nhiên là CEO tương lai của Lục thị, chồng của cô nhất định phải ở rễ mới được, như vậy xem ra, vẫn chỉ còn Lâm Hạo Thịnh, nghĩ như thế, Lục Kiếm Hào trong lòng liền có suy nghĩ bồi dưỡng cho Lâm Hạo Thịnh...

“An Nhiên, bảy trăm vạn này của Nhạc thị, con dự định dùng vào chỗ nào?” Lục Kiếm Hào hỏi.

“Hạo Thịnh thiếu gia, cậu có chuyện gì sao?” một nữ hầu nhìn thấy Lâm Hạo Thịnh vẫn đứng ở khúc ngoặt cầu thang liền đi lên hỏi.

Âm thanh nữ hầu vang lên, dưới lầu cũng nghe được rõ ràng, Lục Kiếm Hào hơi cau mày nhìn Lục An Nhiên, mà Lục An Nhiên lại cười lạnh nhếch nhếch cánh môi, Lâm Hạo Thịnh này thật sự quá tham lam rồi...

“Ta khát, nên muốn xuống lầu rót ly nước, chỉ là không biết khách khứa đã đi chưa, có chút do dự.” Lâm Hạo Thịnh cũng coi như đầu óc nhanh nhảy, lập tức nghĩ ra đối sách liền đè thấp giọng hỏi, mà âm thanh này mặc dù đã đè thấp nhưng vẫn khống chế ở mức độ có thể cho những người ở dưới lầu nghe được rõ ràng.

“Khách khứa đã đi rồi, thiếu gia Hạo Thịnh, cậu về phòng đợi chút là được, tôi giúp cậu đi rót ly nước!” nữ hầu cười trả lời.

“Được, cảm ơn.” Lâm Hạo Thịnh bĩu môi, dùng lỗ tai nghe thấy một mảnh yên tĩnh ở dưới lầu, liền chỉ có thể về phòng “bang” một tiếng đóng cửa lại, nữ hầu này thật sự là đã phá hỏng chuyện tốt của hắn! Hắn cũng muốn biết Lục An Nhiên rốt cuộc sẽ sử dụng bảy trăm vạn này vào việc gì.

Nghe thấy âm thanh đóng cửa, lại nhìn thấy nữ hầu rót một ly nước đưa lên, đôi mày vẫn cau lại của Lục Kiếm Hào liền giãn ra, xem ra không phải Lâm Hạo Thịnh đang nghe trộm bọn họ nói chuyện, trái tim thấp thỏm của ông cũng có thể buông xuống, nếu Lâm Hạo Thịnh có suy nghĩ nghe trộm, vậy thì người này nhất định không thể giữ lại... Lục An Nhiên bĩu môi, cái cớ này dùng rất tốt, uống nước? Hơ hơ... tên tiểu nhân Lâm Hạo Thịnh ăn cây táo rào cây sung này, cũng không biết là con chó nhà ai nuôi, cũng may lúc nãy cô còn chưa mở miệng, những lời nói tiếp theo thật sự là không thể để cho Lâm Hạo Thịnh nghe được.

“An Nhiên, con tiếp tục nói.” Lục Kiếm Hào hỏi.

“Con muốn mua đất.” Lục An Nhiên đè thấp giọng chỉ dùng âm thanh đủ cho những người đang ngồi ở đây có thể nghe được: “Chuẩn bị xây dựng một dây chuyền, trước giờ rau quả của Lục thị đều mua từ bên ngoài, phương pháp này đương nhiên có thể tiết kiệm được nhân lực hạ thấp phí tổn, nhưng một khi mất đi cung ứng, Lục thị sẽ trước sau đối địch. Con hy vọng có thể xây dựng một dây chuyền như vậy, tự cung tự cấp.”

“Hay!” Lục Kiếm Hào nghe xong cảm thấy rất được, hiện tại Lục thị phát triển càng ngày càng lớn, vị kia ở Đế Đô cũng không thể ngồi im được nữa, khó bảo đảm được sẽ không làm chuyện xấu, nếu như thật sự là đứt đi nguồn cung ứng, như vậy không quá một tháng Lục thị sẽ sụp đỗ, Lục An Nhiên đây chính là phòng bị trước.

“Chuyện này con dự định làm trong âm thầm.” Lục An Nhiên lên trước thăm dò: “Nếu như có người hỏi đến, vẫn phiền ông nội và mẹ nói dối giúp con, cứ nói số tiền này con cầm đi đầu tư nhà sách với đại tiểu thư Dương gia đi.”

“Được.” Lục Kiếm Hào và Kỷ Nhu đều gật đầu.

“An Nhiên, con chuẩn bị âm thầm làm thế nào!” Kỷ Nhu nhìn Lục An Nhiên hỏi, hiện tại An Nhiên vẫn là học sinh Cao trung, vô luận là nhân mạch hay tiền bạc đều không phải thật đầy đủ, bà hi vọng bản thân có thể giúp gì đó, nhưng về phương diện mua đất này bà lại không hiểu gì cả.

“Mẹ, chuyện này vẫn cần mẹ ra mặt thay!” Lục An Nhiên nghịch ngợm chớp mắt với Kỷ Nhu: “Mẹ còn nhớ thím Vinh không?”

“Nhớ chứ!” Kỷ Nhu gật đầu, thím Vinh là người giúp việc trước kia ở nhà cũ, hiện tại bọn họ chuyển vào Lục gia, thím Vinh bọn họ vẫn ở lại nhà cũ, An Nhiên còn cho phép thím Vinh đón con trai và con dâu của bà tới! Hiện tại người một nhà qua ngày thật vui vẻ mỹ mãn, còn tích góp được không ít tiền, trước kia bà có về nhà cũ một lần, một nhà thím Vinh chăm sóc nhà cửa rất sạch sẽ, bà rất vui: “Hiện tại thím Vinh chắc là về nhà trên núi qua tết rồi!”

“Đúng lúc.” Khóe miệng Lục An Nhiên dương lên: “Có một chuyện vẫn hi vọng mẹ giúp chuyển lời đến thím Vinh đó!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.