Trùng Sinh Chi Dữ Lang Cộng Chẩm

Chương 145: Chương 145: Nữ nhân lửa giận




lúc này Triệu Di sắc mặt không biết hình dung như thế nào, muốn rời đi, trong lòng lại không thích hai người bọn họ một mình cùng một chỗ.

“Ùng ục…” Thanh âm, thích hợp vang lên, Phương Thần có chút ngượng ngùng vuốt bụng của mình.

Phương Triệu Nhất đối nói với người bán hàng, “Đem đồ ngon nhất lên, chẳng lẽ không có nhìn đến sao?” Thanh âm của hắn lạnh lùng, sau đó liền bưng lên một ly đồ uống, cho thiếu niên lấp bụng.

Phương Tinh cũng ngồi xổm xuống cầm một ly uống, “uống ngon …” Ánh mắt hơi hơi mị lên, một bộ dáng hưởng thụ.

Phương Triệu Nhất với những người khác không có một chút hứng thú, hưng trí bừng bừng mà để cho Phương Thần ăn điểm tâm ngọt, ngược lại hắn không có ăn.

Phương Thần nhìn nữ tử đối diện một chút, biết nàng đang suy nghĩ gì, vì thế cầm một khối điểm tâm, trực tiếp nhét vào khóe miệng cha mình “Phụ thân, ngươi cũng ăn …”

Phương Triệu Nhất nhìn đến con trai mình như vậy hé miệng lập tức liền ăn xuống.

Phương Triệu Nhất biết mình ánh mắt mình nhìn thiếu niên không chỉ có tình cha con, không phải đứa con đơn giản như vậy, nếu là như thế vậy hẳn giữ cậu bên cạnh mình. Có lẽ chờ khi hắn khôi phục ký ức, cảm giác cổ quái trong lòng kia, sẽ hoàn toàn biến mất.

trong ánh mắt Triệu Di thoáng hiện lửa giận đặc hơn, ở chung như vậy như thế nào như là phụ tử?! Nhìn như là tình nhân ở chung vậy.

Phương Tinh cũng biết mẹ mình sinh khí, nhưng hiện tại nhưng không có một chút biện pháp nào, huống chi đại ca trước mắt, làm người ta cảm giác thực thoải mái.

Lúc chỉ có Phương Thần cùng Phương Triệu Nhất ăn thư thái, về phần hai người khác sẽ có phản ứng gì, cùng bọn họ không có bao nhiêu quan hệ.

“Phụ thân, chúng ta trở về đi.” Phương Thần là một khắc cũng không muốn nhìn đến nữ nhân kia, đố kỵ rõ ràng như vậy, chỉ cần là người có ánh mắt, cũng có thể nhìn ra rõ ràng.

Phương Triệu Nhất gật gật đầu, “Ngươi mang theo con trở về.” Câu này nói vừa xong, liền lôi tay thiếu niên đi rồi, chỉ còn lại có hai người một lớn một nhỏ hai mặt nhìn nhau.

Triệu Di thật không có nghĩ đến, Phương Triệu Nhất cũng dám như thế, “Chúng ta về nhà!” giọng điệu rất không tốt, lôi kéo nhi tử bước đi.

Phương Tinh cúi đầu, hắn cũng biết lúc này mẹ của mình không vui, nhưng tính cách phụ thân, hắn là rõ ràng, tốt nhất nên không cần trêu chọc hắn thì tương đối tốt.

“Mụ mụ…” Phương Tinh thấy bộ dáng mẹ rất tức giận, giọng điệu khiếp sinh sinh hô.

Triệu Di ngồi ở trên ghế sa lông sang quý, nhìn thoáng qua con trai của mình, nàng không hiểu, rõ ràng nhất đều là nhi tử, vì sao này thái độ khác lớn như thế đâu?!”Phương Tinh, ngươi phải khiến cho phụ thân ngươi chú ý, nếu không hai người chúng ta, cũng không có khả năng sống yên tại lang tộc.” Ánh mắt của nàng có này cảm xúc ai oán.

Phương Tinh nghiêm túc gật gật đầu, “Mụ mụ, ta biết làm như thế nào, nhưng là vị đại ca ca kia, ngươi tốt nhất không cần trêu chọc hắn.”

thời gian mình và phụ thân ở chung không phải rất dài, nhưng cũng biết tính tình hắn thế nào.

“Ngươi cảm thấy hắn là ca ca của ngươi?” Triệu Di là hoàn toàn không đồng ý cái lí do thoái thác này, huống hồ người của Lang tộc sắp tới đến lúc đó thiếu niên kia nói dối thì sẽ bị vạch trần. Ngay cả trong lòng của nàng cũng cảm thấy thật kỳ quái, vì cái gì Phương Triệu Nhất đồng ý cho thiếu niên đi theo bên cạnh hắn.

Phương Tinh gật gật đầu, “Hắn nhất định là ca ca.” Cái loại hơi thở quen thuộc này, chỉ có nhân tài lang tộc có thể cảm nhận được.

Hắn thực thích thiếu niên, không muốn làm cho hắn chán ghét, vì mẹ của mình, nhìn qua thực chán ghét đại ca ca.

“Tinh nhi, ngươi là hài tử, có rất nhiều chuyện cũng không hiểu, phụ thân của ngươi mới nhiều ít tuổi? Ngươi cảm thấy hắn sẽ có con lớn như vậy sao?” Triệu Di không tin con mình, con trai của nàng rất dễ lừa vì nó không hay tiếp xúc với người khác.

Phương Tinh mân môi không nói gì, cô gái trước mắt, khi trước mặt cha mình, một bộ dáng nhu thuận, nhưng là trước mặt những người khác, đặc biệt chính mình, hoàn toàn biến thành một người khác,lúc mới bắt đầu, mụ mụ thực ôn nhu, nhưngphụ thân đối mẹ càng ngày càng lạnh đạm, tình cảm nàng cũng chậm rãi biến hóa.

“Tinh nhi, ta đem ngươi đến chỗ phụ thân ở.” Triệu Di tự hỏi trong chốc lát sau, liền chậm rãi đề nghị.

Chỉ cần con mình ở bên kia nói, hai người kia tuyệt đối sẽ không quang minh chính đại như thế nào.

trong lòng Phương Tinh sinh ra ý cười, nhưng trên mặt lại nên một bộ không đồng ý “Mụ mụ, ba ba bên kia sẽ không đồng ý.” Phụ thân của hắn, như thế nào sẽ cho phép mình trụ đến bên kia?!

Mỗi cuối tuần có một hai lần nhìn đến cha mình, hắn liền cao hứng rất cùng thỏa mãn.

Triệu Di híp hai mắt của mình, bên trong đôi mắt, đã không có nhiều ít cảm xúc, “Ta tự nhiên có biện pháp, đến lúc đó ngươi chỉ cần dính phụ thân của ngươi là tốt rồi.” Con trai của nàng là Người thừa kế của Lang tộc, đương nhiên là cùng với cha mình ở cùng một chỗ.

Phương Tinh hơi gật đầu, chỉ cần sẽ không làm ra chuyện thương tổn ca ca, hắn liền không gặp. Kỳ thật hắn mới là lần thứ hai nhìn thấy ca ca của mình, hẳn là không có tình cảm gì khác, nhưng hắn sợ hãi mẹ chọc giận tới phụ thân, đến lúc đó ngay cả mình cũng không khả năng giúp nàng.

khi Phương Thế Nguyên nhìn đến tin tức này, trong ánh mắt hiện lên một đạo cảm xúc khó hiểu, “Đại trưởng lão, ngươi cảm thấy…” Đối với nữ tử sinh ra người thừa kế, lang tộc bọn họ không có bạc đãi nàng, vì hiện tại dính trên người Triệu Nhất, bọn họ phải suy xét.

Phương Hoành tự nhiên cũng nhìn thấy nội dung, “Chỉ sợ…” Tạm dừng trong chốc lát, mới tiếp tục nói, “Không phải bịa đặt, tính cách thiếu chủ, chúng ta đều rất rõ ràng, trừ phi là người thân cận, nếu không nói, làm sao có thể cho hắn vào nhà.”

Cho dù Phương Triệu Nhất mất đi ký ức, tính cách của hắn càng thêm quái gở, thậm chí rất ít trở về lang tộc không, phải nói từ mấy năm trước hắn thức tỉnh,sau khi ra ngoài, không còn trở về.

“Ngươi nói sai, vì nếu thật là Phương Thần nói, tuổi của hắn phải là bảy tuổi mới, không có khả năng là thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi?!” Phương Thế Nguyên nói ra nghi vấn bên trong lòng mình.

Hắn là không hy vọng Phương Thần phát sinh ngoài ý muốn, nhưng linh độ không gian không phải dễ dàng có thể đi ra như vậy, hơn phân nửa đã dữ nhiều lành ít.

“Tộc trưởng, ngươi sao quên? Linh độ không gian.” Phương Hoành nặng nề mà hít một hơi, “Huống chi còn có yêu tà thú lang tộc, chỉ sợ chuyện sẽ không đơn giản như vậy.” Bởi vì yêu tà thú, Phương Thần có thể đi ra cũng dễ.

Nghe được hắn nói như vậy “Chúng ta đây đi một chuyến đi?” Hắn cũng muốn thăm con trai của mình, hắn đã ba năm không có nhìn đến quá Triệu Nhất, hắn cho tới bây giờ cũng sẽ không chủ động liên hệ cùng mình.

Phương Thế Nguyên cũng rõ ràng, ngay cả Triệu Nhất quên rất nhiều chuyện, nhưng bài xích linh hồn vẫn tồn tại.

“Tốt.” Phương Hoành cũng không nói gì thêm, cho dù Triệu Nhất không có lực lượng, nhưng bởi vì nhi tử hắn là người thừa kế, đương nhiên sự chú ý cũng hoàn toàn khác.

hai người Phương Thần cùng Phương Triệu Nhất, không chút nào có nghĩ đến, Người của lang tộc, đang trên đường tới.

“Phụ thân, ngươi tính toán xử lý nữ nhân kia như thế nào?” tròng mắt thiếu niên trong suốt nhìn người đang đọc báo.

phòng ở tạm thời còn có thể ở, chờ bọn hắn tìm được địa phương tốt một chút, liền trực tiếp chuyển nhà.

Phương Triệu Nhất nâng hai mắt trong tròng mắt thâm thúy, nhìn không ra chút ít tình cảm bên trong, “Ngươi cảm thấy như thế nào?” Nữ nhân kia dù sao cũng là mẫu thân của mình con nếu làm quá phận lang tộc cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.

“Cất bước.” Phương Thần cũng không hy vọng nháo ra mạng người, đương nhiên điều kiện tiên quyết là nàng an phận.

Nam tử gật gật đầu, “Ta sẽ cho nàng cất bước.” Sản nghiệp của hắn đã muốn trải rộng toàn quốc, thậm chí nước ngoài cũng có sản nghiệp của hắn, có thể đem nữ nhân kia đưa đến nước ngoài đi.

Phương Thần đối với lời cha nói rất vừa lòng, “Phụ thân…” tiếng nói thanh thúy, lộ ra vẻ làm nũng.

Phương Triệu Nhất phát hiện tim mình đập nhanh hơn, sau đó đề nghị, “Thần Thần, ngươi hiện tại lớn như vậy, không thích hợp gọi cha.”

Phương Thần kinh ngạc trừng lớn hai mắt của mình, trong mắt thoáng hiện ủy khuất, “Vì cái gì?” quan hệ phụ tử giữa họ là quan hệ thân mật nhất, chẳng lẽ còn có những thứ quan hệ khác sao?!

“Gọi tên của ta.” trên mặt Phương Triệu Nhất không có biểu tình gì, nhưng trong lòng cũng bồn chồn, không biết thiếu niên sẽ đáp ứng hay không.

“Ta nói, tình cảm hắn đối với ngươi không giống.” Không đợi Phương Thần trả lời, Phương Dịch đã muốn trêu đùa.

“Câm miệng!” Phương Thần quát lớn ở trong đầu tâm tình của hắn thật bất ngờ, vì sao phụ thân sẽ đề xuất yêu cầu như vậy.

ánh mắt Phương Triệu Nhất, lập tức liền ám trầm, “Ngươi câm miệng cho ta!” Lạnh lùng không có chút tình cảm nào.

Phương Thần lập tức liền phục hồi lại tinh thần, vội vàng giải thích, “Phụ thân, ta không phải nói ngươi, là…” Hắn thật sự không biết giải thích yêu tà thú Phương Dịch như thế nào.

“Là ai?” Phương Triệu Nhất nhìn đến thiếu niên muốn nói lại thôi, nhất thời bất mãn mà dò hỏi.

“Là Phương Dịch.” Phương Thần quyết định nên ăn ngay nói thật, “Hắn trong đầu. ta..” Đáng tiếc lời hắn còn chưa nói hết, liền nhìn đến sắc mặt cha mình khó coi.

“Cái gì? Một nam tử xa lạ, ở trong đầu ngươi?” lúc này tâm tình Phương Triệu Nhất rất không tốt, con hắn, người hắn thích, thế nhưng ở trong đầu có một người khác, điều này hắn có thể chịu đựng như thế nào.

“Đúng vậy, là ta…” Phương Dịch trực tiếp biến thành hư ảnh xuất hiện tại trước mắt Phương Triệu Nhất, mà vẻ mặt thoáng hiện khiêu khích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.