Trùng Sinh Chi Sủng

Chương 1: Chương 1: Trùng Sinh




Bạch Lộ tỉnh dậy phát hiện mình thế nhưng lại nằm trên giường nhỏ, khung cảnh thật quen thuộc.

Đây chẳng phải là giường nhỏ trong cô nhi viện sao? Không thể nào!

Rõ ràng nàng đang cải nhau mà, chồng sắp cưới thế nhưng lại cùng bạn thân của mình là Tâm Tâm lên giường trước ngày kết hôn của bọn họ.

Ghê tởm! thì ra lâu nay nàng luôn bị người bên cạnh lừa dối xem như một con ngốc xoay tới xoay lui, buồn cười mình vẫn xem họ là người thân nhất.

Nhưng sao nàng lại ở đây? Còn là bộ dạng mười lăm mười sáu tuổi? Đầu đau quá, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Đưa tay ôm đầu, cố gắng suy nghĩ.

Nàng nhớ lúc đó nàng về quê muốn rước dì Lưu đến để dự lễ cưới của nàng, nhưng mà đi đến bến xe mới phát hiện Nàng để quên ví tiền, trong người cũng không có tiền lẻ trả taxi nên kêu bác tài xế quay ngược trở lại nhà lấy ví tiền.

Vào nhà nàng thấy có giầy để trên kệ, biết là của Lý Hiên Vương nên cũng không gọi chỉ im lặng muốn đến phòng để lấy ví tiền.

Tay đặt lên nắm khóa cửa phòng, bỗng nghe tiếng động như rên rỉ của nữ nhân tuy nàng chưa từng làm nhưng cũng không phải không biết đó là tiếng gì.

Cửa lại không khóa nên chỉ khẽ đẩy, người bên trong đang vận động kịch liệt vẫn không hay biết.

Tha thứ nàng đi nàng từ nhỏ đã thuần lương chưa hề bạo lực lúc này không kềm chế được ah. Tiện tay cầm luôn cái túi xách Nện vào đầu ả ta vẫn còn đang trong tư thế nữ trên nam dưới vui vẻ nhún nhảy.

"Áaaa... Đau quá " ả ta ôm đầu rên la rồi nhìn về phía sau biểu tình như thấy quỷ nhìn nàng.

"Lộ Lộ..... " hai người đồng thời thấp giọng run rẫy nói. vội vàng đứng dậy nhưng lúc nãy đang trần trụi chơi trò yêu tinh đánh nhau nên lúc nàng ta đứng dậy Vẫn trơn trụi không một mảnh vải che thân a.

"Tâm Tâm... Thì ra là cô! Uổng công từ đó giờ luôn xem cô là người thân nhất của tôi, Thì ra các người thông đồng sau lưng tôi, đồ cẩu nam nữ các người còn muốn giấu tôi gian díu đến bao giờ? "

"Không phải như em đã nghĩ, bọn anh chỉ là vì nhất thời thôi " Lý Hiên Vương vô sỉ giải thích, gạt đi cái tay muốn nắm lấy tay nàng trong lòng một trận ghê tởm sao từ trước giờ nàng không phát hiện hắn vô sỉ như vậy

"Không cần phải giải thích, tôi không phải trẻ lên 3, anh không cần dùng Lý do vô vị đó gạt tôi. Chúng ta vẫn chưa chính thức kết hôn, tôi nghĩ cũng không cần nữa "

Lãnh đạm nói, lúc nãy vì quá kích động nên nàng mới mất kiểm soát như vậy. Nàng thật không muốn có chút quan hệ gì với hai người này.

"Lộ Lộ em tha thứ anh đi, chỉ vì anh nhất thời hồ đồ, anh xin thề sẽ không có lần sau, em tha thứ anh đi." Lý Hiên Vương quỳ xuống đưa tay lên trời thề thốt.

"Tha thứ mình lần này đi mình... Chát! " Không đợi ả ta nói hết nàng đã quăng một cái tát vào mặt nàng ta, so với Lý Hiên Vương chỉ khiến Bạch Lộ ghê tởm và hơi khó chịu còn Tâm Tâm là cảm giác đau và thất vọng, nàng xem Tâm Tâm như người thân như em gái mà yêu thương chăm sóc.

cô ta đánh mình? Ả ta dám đánh nàng sao? Tâm Tâm ôm mặt thừ người ra trong mắt đầy phẩn hận và không tin. Ả ta nghĩ mình là ai? Nếu không phải vì ả ngu ngốc để nàng lợi dụng nàng chẳng hạ thân phận để làm chị em với ả ta.

"Mày dám đánh tao? Mày nghĩ mày là ai? Mày tưởng rằng anh ấy yêu mày sao? Người Anh ấy yêu là tao. Cưới mày chỉ vì số tài sản của mày mà thôi "Ả ta đứng dậy thay thế bộ dạng nhu Nhược là tức giận cùng khinh thường quát nàng.

Lúc này nàng cũng chấn kinh làm sao mà Lý Hiên Vương biết nàng có tài sản riêng, chuyện này nàng không nói cho bất kỳ ai

"Là ngươi lén theo dõi ta!" nhà của nàng chỉ có duy nhất mình nàng ta thoải mái ra vào.

"Hừm! Còn nói xem tao như người thân, bề ngoài tỏ ra cần cù ai biết được lại có tài khoản riêng có cả mấy tỷ, nếu ta không phát hiện mày sẽ lừa tao cả đời đi." Tâm Tâm trào phúng mở miệng.

Bạch Lộ nhíu mày nàng quả thật có số tiền này, từ lúc còn học đại học này đã chơi cỗ phiếu lúc đầu chỉ mấy ngàn đồng qua gần 10 năm đã được hơn 10 tỷ là một số tiền không nhỏ, nhưng nàng vốn không định phun phí, một phần trong đó là trợ cấp cho cô nhi viện nơi nàng đã sống để những đứa trẻ đáng thương đó được sống tốt hơn.

Một phần cho dì Lưu dưỡng già, còn lại để đó xem ai thật sự cần giúp đỡ nàng sẽ không keo kiệt, nàng chưa từng nghĩ sẽ lấy số tiền đó tiêu xài hoang phí nên cũng không muốn ai biết, nàng hiện giờ vẫn đầy đủ Vẫn đi làm để chi tiêu nếu thật không cần thiết nàng sẽ không sử dụng tiền hoang phí.

"Số tiền đó ta căn bản không định xài đến, ngươi và hắn lập kế hoạch muốn đoạt số tiền đó mới tiếp cận ta? Không đúng ngươi đã quen ta từ lúc vẫn còn học Cao trung lúc đó ta vốn không có số tiền đó. "

"Mày nghĩ là vì sao tao lại làm bạn với mày bởi vì mày quá ngu ngốc chuyện gì cũng đứng ra giải quyết giúp tao. Lúc lên đây tao vốn không thích làm việc nhà có một ôsin ngu gì không sử dụng, việc học cũng vậy luôn là mày giúp tao qua kỳ kiểm tra nên càng phải ở cùng mày.Nếu không mày nghĩ vì sao tao lại tiếp cận mày? Chỉ lợi dụng mày thôi đồ ngốc? " nàng ta trào phúng nói ra.

Là nàng quá tin người sao? là nàng không có mắt nhìn người! thì ra từ lúc đầu nàng vẫn ngu ngốc như vậy, là nàng có mắt như mù tin tưởng loại người vô liêm sỉ này .

"Số tiền đó một đồng các ngươi cũng không có được, cút! Lập tức cút! " Bạch Lộ quát lên.

" vậy sao? Nếu ngươi ngoan ngoãn kết hôn thì tốt rồi, đây là ngươi tự tìm!" giọng nói vẻ mặt nàng ta trong thật quỷ dị chưa kịp phản ứng bỗng cảm thấy phía sau đầu đau buốt, đưa tay ra sau đầu mới biết là đã chảy máu đầu ốc nàng mơ hồ ngã xuống sàn nhà trước lúc nàng mất ý thức nghe được Ả ta cười nói

"Làm tốt lắm! giờ vứt cô ta xuống vách núi đi đợi vài ngày lại báo người mất tích lúc đó tài sản của cô ta sẽ do em người bạn thân duy nhất thừa kế"

"Em đúng là thông minh có số tiền này còn lo lắng về sau sao?" Lý Hiên Vương cười nói.

Trước lúc hoàng toàn mất đi ý thức nàng muốn cười to ah, các ngươi nằm mơ đi số tiền đó một đồng cũng sẽ không tới tay các ngươi lúc trước nàng thuê một lục sư quản lý tài sản cũng kèm theo một hiệp định nếu nàng có chuyện gì bất trắc số tiền đó sẽ được quyên góp cho cô nhi viện, Ha ha thật muốn nhìn xem sắc mặt đôi cẩu nam nữ này lúc đó Thế nào.

Đây là ký ức cuối cùng lúc tỉnh dậy đã ở đây rồi, thật giống như mơ nhưng nàng biết đó là sự thật. Xem lịch mới biết đây là lúc trước khi gặp Tâm Tâm vài ngày. Nàng thật sự không mơ, đây là vì nàng làm việc thiện nên ông trời cho nàng một cơ hội làm lại từ đầu sao?

Hít một hơi thật sâu, nếu đã có cơ hội làm lại từ lúc đầu nàng muốn trả lại cho nàng ta, muốn cho nàng ta biết cảm giác bị chơi đùa trong lòng bàn tay Thế nào, sẽ để ả ta xuống địa ngục cảm thụ nỗi thống khổ và nhục nhã. Tiền sao? Nàng sẽ kiếm thật nhiều thật nhiều tiền.

Đời trước là lúc nàng học Cao trung đã quen biết rồi trở thành bạn thân với Tâm Tâm , đến khi lên đại học thì có cùng lên thành phố S thuê một phòng trọ nhỏ cùng nhau học đại học.

Tuy nàng đạt được học bỗng không lo tiền học phí nhưng vẫn đi làm thêm để có tiền chi tiêu, Tâm Tâm thì có ba mẹ hỗ trợ nên tuy ở cùng phòng nhưng cô ấy sống rất bình thản gia đình của nàng ta là rất có danh tiếng ở thị trấn .

Học cùng một trường đại học lại cùng ngành tài chính nên lúc tốt nghiệp xin việc làm vẫn cùng một chỗ, lúc đó cả hai mừng lắm vì được vào làm việc ở một công ty có tiếng, cần cù làm việc mấy năm sau nàng mua được một căn hộ nhỏ, cuộc sống đối với nàng như vậy đã quá đủ, từ nhỏ sống trong cô nhi viện, chỉ biết cố gắng để có cuộc sống tốt hơn.

Rồi sau đó gặp Lý Hiên Vương lúc trước không để ý giờ nghĩ lại Lý Hiên Vương là do Tâm Tâm giới thiệu. Một bên nói với nàng Lý Hiên Vương tốt thế nào ôn nhu ra sao, nàng vì tưởng nàng ấy muốn tốt cho nàng nên chấp nhận hẹn hò, nàng là một người rất nghiêm túc nên một năm sau đó mới chính thức công khai quen nhau.

Đúng là bây giờ nghĩ lại thấy mình ngu đến mức bị lừa đá vào đầu còn thông minh hơn. Mặt kệ đi đã có cơ hội thì phải trân trọng, nàng sẽ không sống như lúc trước nữa. Ngày mai, nàng sẽ là một Bạch Lộ mới! Sẽ không là đứa ngu ngốc trước kia nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.