Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác. Khinh Doanh nhìn một loạt phi tiêu phóng đến mình, hơi biến sắc mà dùng Phá Nguyệt Chi bộ tránh đi. Ánh mắt u ám của Sát loé lên, cả người như huyễn hoá vào không gian. Không ảnh cho bộ, một trong Thần pháp chi bộ. Tuy nó đứng cuối nhưng cũng không thể coi thường, là bộ pháp ẩn dấu khí tức đệ nhất. Thất thần chi bộ mỗi loại đều có ưu điểm riêng.
Tất cả các tuyệt chiêu trong Luân Hồi đều sẽ được Ngân Phủ, một trong hai tổ chức tình báo ưu tú nhất đề cập và xếp hạng. Các bảng xếp hạng có rất nhiều, như bảng xếp hạng thực lực, bảng xếp hạng thần khí, tiên khí, pháp khí, pháp y, pháp bảo,... . Thậm chí là vô dụng như xếp hạng mĩ nhân, soái ca, đại thần,... Ngoài các bảng xếp hạng cơ bản trong game như bảng xếp hạng 100 người cấp bậc cao nhất trong game, 1000 người thực lực nhất, bảng tài phú, thì các bảng xếp hạng của Ngân Phủ sẽ được hoan nghênh nhất.
Khinh Doanh hơi nhíu mày. Nói thật điểm yếu nhất của cô là tinh thần, Không Ảnh chi bộ lại đánh đúng vào yếu điểm này của cô, cũng không khỏi quá trùng hợp rồi đi? Khinh Doanh cảnh giác quan sát xung quanh. Đối phó với kẻ tàng hình, cách hữu hiệu nhất đối với cô chính là, công kích phạm vi rộng.
Khinh Doanh chuẩn bị tung chiêu tuyệt sát thì lại thấy Sát hiện ra trong không khí. Hắn liếc qua cô, hừ lạnh:
“Tầm thường!”
Khinh Doanh không tức giận gì mà chỉ nói:
“Ngươi nhận truyền thừa của Cốt đảo rồi?!”
Đây không phải câu hỏi mà là câu khẳng định. Cốt đảo, một trong Thập đại Táng địa nằm trong U Hải, cũng là Tuyệt địa. Người chơi từ đó đi ra không ai không phải cao thủ. Bởi người ở đó, không phải cao thủ thì chỉ có chết, không bao giờ có thể ra khỏi Cốt đảo cả. Chứ đừng nói là nhận truyền thừa của Cốt đảo.
Sát nhất định là một đại cao thủ, lại am hiểu công kích tinh thần, cái mà cô yếu nhất. Nhưng vậy không có nghĩa là cô sẽ thua. Sát hiện muốn thắng cô là điều không thể. Nhưng sau này,.... cũng càng không thể. Cô sẽ trở nên mạnh mẽ, mạnh tới mức không ai có thể địch lại được.
“Sao ngươi biết.”
Khinh Doanh nhíu mày, cao giọng:
“Cút, ta ghét nhất có kẻ kề dao vào cổ ta. Nếu ngươi không muốn chết, thu đao của ngươi lại!”
“Kẻ biết Cốt đảo, chỉ có thể chết!”
Khinh Doanh không nói nhiều. Cốt đảo tuy thần bí nhưng sau này cũng không phải bí mật cấm kị gì. Những kẻ biết đến Cốt đảo rất nhiều. Có muốn giết cũng không giết được hết. Sát cũng thật nực cười, lại muốn giết cô. Thật ngại cho kẻ không biết người càng không hiểu mình. Muốn chết thì để cô làm cho hắn toại nguyện đi!
Khinh Doanh đưa tay trượt nắm lấy Long Phượng tiểu đao từ trong tay áo, chấn thanh chuỷ thủ đang ở cổ mình ra. Tay cô đưa lên chạm vào vệt máu trên cổ, hơi nhướng mày. Sát, cô chưa nghe thấy tên này bao giờ. Có lẽ hắn giấu quá sâu. Đến cô, công hội trưởng của Quang Minh đế quốc còn không rõ ràng. Hay chính vì cái tính này nên bị giết cho không toàn mệnh rồi?
Nếu là vậy, để cô dạy dỗ hắn, để hắn biết như thế nào là thu liễm đi. Khinh Doanh hơi lắc người, sau lưng cô hiện lên ảo ảnh ánh trăng khuyết. Ánh trăng chiếu đến đâu, một Bách Lý Khinh Doanh xuất hiện. Cô nguyên bản lại đang mờ dần đi. Hàng chục thân ảnh chuyển động theo quỹ tích nhất định và kì lạ là đều xếp thành hình mặt trăng.
Những thân ảnh dần bao lấy một phạm vi nhất định, vung tiểu đao lên, thậm chí không cần dùng công kích tầm xa mà chỉ dùng Long Phụng tiểu đao từ từ cắt từng nhát. Sát cảm thấy không ổn chút nào, cầm chuỷ thủ giết mấy ảo ảnh cùng công kích mình nhưng ảo ảnh này vừa biến mất, Ảo ảnh kia lại xuất hiện. Sát cơ bản không thể thoát khỏi.
Linh Lung hồ và Lam Thiếu Tà cơ bản chính là há hốc miệng nhìn Kinh Doanh đơn phương ngược đãi Sát. Cho đến khi Sát chết đến lần thứ 8, Lam Thiếu Tà không khỏi ngượng ngùng mở miệng,:
“Vong Ưu tiểu thư, Sát không hiểu cách đối nhân xử thế, cô tha cho hắn đi.”
Khinh Doanh dùng Long Phương tiểu đao, chỉ thẳng vào Sát:
“Phục hay không phục?”
Sát im lặng không nói, dùng đôi mắt tĩnh mịch như chết nhìn Khinh Doanh. Cô không khỏi bật cười, nhướng mày.
“Đồng thuật của ngươi rất tốt, chắc ngươi cũng rõ yếu điểm của ta là tinh thần? Hazz, bất khuất là tốt nhưng cứng đầu chính là ngu xuẩn.”
“Ta chịu thua!“. Nhưng sẽ có một ngày ta sẽ đánh bại cô!
Khinh Doanh không khỏi cười ha ha. Lại có thêm một người coi cô là địch nhân, kẻ cần chinh phục, vượt qua. Kiếp trước có bao người muốn vậy, nhưng có mấy kẻ đã thành công. Bách Lý Khinh Doanh cô tự nhận mình là cao thủ đệ tam là vì cô chỉ thua 2 người trong game. Mà đời này, đừng mong cô sẽ thua bất kì kẻ nào.
Hai kẻ kia chính là ngọn núi mà cô phải đạp bằng để bước lên đỉnh nhân sinh.
“Được rồi, hai người theo tôi hai ngày này. Lam thiếu, ngài về được rồi?”
“Vong Ưu tiểu thư, đã làm phiền,“
Nói xong, thân ảnh Lam Thiếu Tà biến mất. Hắn vừa thoát ra từ thế giới giả lập, ngay lập tức dung quang não liên lạc với một người. Giọng nói không khỏi nghiêm túc:
“Nâng cấp độ bảo mật của Bỉ Ngạn Vong Ưu lên cấp S. Nếu không cần đừng đối đầu trực tiếp với cô ta!”
“ Yố, lại làm ngươi cảnh giác như thế. Cô ta liệu có làm vật cản của đại nhân không?”
“Không đau, cô ta chỉ có một thân một mình. Kế hoạch của đại nhân phi thường hoàn mỹ, sẽ không phải vì cô ta mà thất bại đâu. Nói với Lung, giám sát chặt chẽ hành tung của nàng ta trong game.”
“Được rồi, ngươi thật lắm điều, ta đi báo cáo với đại nhân.”
Khinh Doanh nhìn thân ảnh của Lam Thiếu Tà biến mất. Đưa hai người Sát và Linh Lung Hồ tới phòng huấn luyện cấp độ A, cười nhạt:
“Một ngày, qua trong vòng 10'. Nếu các ngươi không được, thật tiếc, Quang Minh Đế quốc nghĩ cũng đừng nghĩ chiến thắng. Ta sẽ không hợp tác với các ngươi nữa mà sẽ đơn phương tới Hác Sa thành!”
Nói xong, nàng cũng biến mất. Linh Lung Hồ nhìn qua, xụ mặt:
“Khinh người quá đáng!”
Xong, nàng lại nhăn nhó:
“Nhưng ta lại không đánh lại nàng ta!”
Sát không tiếp lời, nhanh chóng đi vào huấn luyện.
Khinh Doanh mặc y phục, lên một chiếc phi hành khí, lạnh nhạt nói:
“Nhà hàng F, khu thành thị A.”
Thành V có 3 khu thành thị trực thuộc, A thành chính là một trong 3 khu ấy, là lãnh địa của Hàn gia. Nơi này cô có một cuộc hẹn với kẻ trọng sinh- Khinh Khinh Ưu Ưu, đại thần đệ nhất của Nam Đại lục. Đại lục mang danh đại lục của những kẻ du cư.