“Bố, cho dù là cùng Bùi gia hợp tác đầu tư, vì sao lại không để Bùi Dực phụ trách, mà lại để cho Bùi Kỳ Thành?” Bùi Kỳ Thành chính là anh hai của Bùi Dực, là cái người thành đạt trong giới thương mại gặp được vào buổi tối hôn lễ.
Lâm Tuyết Kiều vẻ mặt nghi hoặc nói, “Bảo Bảo, quản lý xí nghiệp Bùi gia không phải sớm đã phân chia xong rồi sao? Địa chính Ngự Thành và Thịnh Thế Châu Bảo đều do Bùi Kỳ Thành quản lý, truyền thông Đế Tước chia cho Bùi Dược. Hạng mục mà chúng ta hợp tác với Ngự Thành, cho dù thu nhập là của con và Bùi Dực, thì Bùi Dực cũng không thể nhúng tay vào.”
Tô Tử Bảo cuối cùng phát hiện ra hình như mình đã có chút ngu ngốc rồi, cô từ trước đến giờ vẫn không rõ thì ra Bùi Dực lại chính là ông chủ của hãng truyền thông Đế Tước, mà Ngự Thành cùng với Thịnh Thế Châu Bảo là do Bùi Kỳ Thành quản lý.
Sao cô lại có thể quên mất, trước đây Hạ gia cũng như vậy, tập đoàn của gia tộc liên quan đến mọi ngành nghề, con dưới bên dưới phân chia quản lý các ngành nghề khác nhau, không nhúng tay vào của nhau.
Đợi đã, công ty truyền thông Đế Tước! Là ở trong giới giải trí! Công ty này trước đây đã từng mời Tô Tử, nhưng mà Tô Tử lúc đó lại không thèm để ý một chút nào. Ở trong giới giải trí, công ty truyền thông Đế Tước chẳng là gì, chỉ là công ty bọn họ có một ca sỹ như Lạc Băng Uyển, vì vậy nên mới có chút danh tiếng.
So với công ty giải trí Vân Đình hiện nay thì kém xa. Nhưng mà, Tô Tử cô có thể tạo dựng công ty giải trí Vân Đình, thì cũng cũng có thể tạo nên một Vân Đình thứ hai!
Chỉ cần cho cô thời gian, chỉ cần cho cô vốn đầu tư, cô nhất định sẽ làm được.
“Bố, vậy vì sao bố lại phải hợp tác với Ngự Thành, có đầu tư thì cũng nên đầu tư vào công ty truyền thông Đế Tước, đó mới là công ty của chồng con!” Tô Tử Bảo vội vàng nói.
Lâm Tuyết Kiều cười phù một tiếng, “Nha đầu này, vừa mới gả đi đã bảo vệ Bùi Dực như vậy rồi, đúng là gả con gái đi như tát nước ra ngoài mà.”
“Chị, sao chị không hiểu gì vậy, Ngự Thành là tập đoàn địa chính nổi tiếng nhất nước ta, đầu tư với bọn họ thì mới kiếm được tiền. Còn công ty truyền thông Đế Tước, cũng chỉ là để Bùi tam thiếu chơi bời mà thôi, chỉ là một công ty giải trí nhỏ bé, sao có thể đầu tư cho bọn họ được.” Tô Gia Hân vẻ mặt thản nhiên nói.
Tô Tử Bảo lại lần nữa sắp xếp lại đầu mối, mới phát hiện ra đã loạn cả lên. Cô tuy rằng đã ghi nhớ ký ức của Tô Tử Bảo, nhưng mà Tô Tử Bảo vừa về nước, trong mắt lại chỉ có Hàn Ly và những thứ đồ đắt tiền, sao có thể biết được những thứ này.
Cô cần phải cẩn thận xem xét một chút, bằng không thì ngay đến cả bản thân cô cũng sẽ cảm thấy là cô đang gây chuyện.
“Vậy khoản đầu tư đó khi nào thì bắt đầu?” Tô Tử Bảo hỏi.
Lâm Tuyết Kiều cẩn thận suy nghĩ một lát nói, “Hai tháng gần đây mới cùng bàn kế hoạch với Ngự Thành, khoản đầu tư 200 triệu đó, bên kia cũng cần phải chuẩn bị cẩn thận. Bảo Bảo, con yên tâm đi, có mẹ để ý cho con rồi, không sao đâu.”
Tô Tử Bảo âm thầm lẩm bẩm, hai tháng, không quản nữa, trước tiên phải làm rõ sản nghiệp của Bùi gia, sản nghiệp của Bùi Dực đã, rồi sau đó đến nói chuyện đầu tư với bố sau.
Cả nhà ăn cơm xong, trên đường trở về, Tô Tử Bảo cuối cùng mới hiểu rõ hoàn cảnh trong nhà Bùi gia.
Xí nghiệp của dòng họ Bùi Thị lớn hơn nhiều so với Hạ gia, liên quan đến địa sản, đá quý, quần áo, giới giải trí, các phương diện, trong xí nghiệp của gia tộc Bùi Thị có hai nhãn hàng xếp vào top 5 trên toàn quốc.