Hôm sau, không ngoài dự đoán của Tô Tử Bảo, Bùi Thi Thi lên trang nhất, phần lớn đều là nói đến Tô Tử Bảo, ngay cả những trang báo đưa tin về Diêu Liên Y cũng không nhiều bằng cô. Tiệc ăn mừng của Thiên hậu Diêu Liên Y, xuất hiện một bậc thầy về piano đã chơi bài《theway 》, không có nhạc phổ, có thể so với nguyên bản.
Những ca khúc kia vốn rất hay, chỉ là bởi vì Bùi Thi Thi không có danh tiếng, vì vậy mới kém nổi tiếng một chút. Chuyện phát sinh ngày hôm qua, làm cho rất nhiều người biết đến Bùi Thi Thi, có không ít các ông lớn trong giới truyền thông đánh giá tốt về một người mới như cô.
Cô tuy rằng còn chưa đủ nổi tiếng, nhưng mà danh tiếng thì cũng không tệ.
Ca khúc《 anh ấy không phải tình nhân 》 trên bảng xếp hạng ca khúc xuất sắc đã lên được vị trí số một, ngoài điều đó ra, 《 biển sâu 》cũng theo sát phía sau, chiếm được vị trí thứ hai, đây cũng coi như là sự vui mừng ngoài ý muốn rồi.
Thừa dịp sức nóng lúc này, phòng chiến lược liền quyết định ra album mới tên là《 anh ấy không phải tình nhân 》, phát hành trên cả nước. Ngày đầu tiên đem bán, lượng tiêu thụ liền khiến cho cả công ty truyền thông Đế Tước từ trên xuống dưới phải kinh ngạc, còn gấp đôi so với album mà năm đó Lạc Băng Uyển dùng để ra mắt.
Trải qua chuyện này, thái độ xem thường của đám nhân viên cấp cao đối với Tô Tử Bảo, ít nhiều cũng có thêm một vài phần tôn trọng. Có thể làm ở đây lâu như vậy thì đều người tài giỏi cả, sự phát triển của công ty truyền thông Đế Tước, đối với bọn họ mà nói chẳng khác nào là tăng tiền lương, là chuyện mà cả đôi bên đều có lợi.
Tô Tử Bảo đã chứng minh được năng lực của mình, cũng đáng được bọn họ tôn kính. Bằng cấp hay tuổi tác đều không quan trọng, có thể khiến cho mọi người kiếm được tiền mới là quan trọng nhất.
Chỉ có một nhóm người vẫn còn cho rằng Tô Tử Bảo là dựa vào vận khí, nhưng mà cũng không dám chống đối cô như trước.
Tô Tử Bảo rốt cuộc cũng đứng vững tại công ty truyền thông Đế Tước.
Nhằm vào việc phát hành album, Tô Tử Bảo lúc trước cùng với phòng chiến lược phải chuẩn bị rất nhiều thứ, hiện tại có rất nhiều con đường để tuyên truyền, vững bước tiến tới, cô chỉ cần thường xuyên xem tiến độ là được, cũng coi như là đã nhàn nhã hơn so với lúc trước cô bận đến mức chân không chạm đất.
Mà Bùi Thi Thi thì lại muốn thu mv, chuẩn bị đến các địa điểm để biểu diễn, các loại thông báo, chính thức trở nên bận rộn.
“Bảo Bảo, mẹ nhìn thấy con trên bản tin, con học piano ở đâu vậy, tại sao chúng ta không ai biết thế.” Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói quen thuộc của Lâm Tuyết Kiều, “Từ khi con kết hôn, nửa tháng rồi cũng chưa về thăm chúng ta, có chồng rồi liền không quan tâm đến nhà mẹ đẻ nữa à?”
Tô Tử Bảo khoảng thời gian trước bận đến nỗi còn phải về muộn hơn cả Bùi Dực, nói gì đến việc đến nhà mẹ đẻ. Đúng thật là cũng nên về nhà, tiện thể nói với bố một chút về tình trạng của Đế Tước, để cho ông có thể yên tâm.
Bằng không nếu bố cảm thấy mình không đáng tin cậy, đem cái ước định kia chỉ coi là thứ qua loa, nói cho có thì cô rắc rối rồi. Đương nhiên, cũng còn một phần là thật sự muốn đi thăm người thân của mình.
“Mẹ, khoảng thời gian trước con bận quá. Như vậy đi, tối nay con sẽ về ăn cơm.” Tô Tử Bảo nói.
Lâm Tuyết Kiều lập tức nói, “Được, vậy con dẫn theo Bùi Dực cùng về nhé. Các con kết hôn rồi, mà con rể còn chưa qua ăn cơm lần nào, mẹ nghe nói, tình cảm của con và Bùi Dực không được tốt, đúng không? Bùi Dực khiến con phải tức giận sao?”