Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Tử Bảo liền ngồi xe về nhà. Đi vội đến nỗi quên mất phải mang theo sách và mv《 Nhân danh tình yêu 》 mà tối qua đã chuẩn bị sẵn, khiến cho Bùi Tiểu Xuyên phải dừng ở hiệu sách, định mua một quyển khác.
Không biết có phải là vì là thứ bảy hay không, vừa mới đi vào liền phát hiện ra bên trong có rất nhiều người. 《 Nhân danh tình yêu 》 được bày ở vị trí bắt mắt nhất, chủ quán còn cố ý đặt một tấm bảng, viết “《 Nhân danh tình yêu 》cuốn sách mới của tác giả nam thần Thẩm Hề, mua sách sẽ được tặng một đĩa mv vô cùng chất lượng”, vô cùng bắt mắt.
Tô Tử Bảo không khỏi mỉm cười, cầm sách xếp hàng để tính tiền.
Vừa hay hai nữ sinh phía trước cũng đều đang cầm《 Nhân danh tình yêu 》, đang nhỏ giọng nói gì đó.
“Người trên trang bìa đẹp trai thật đấy, đây không phải là Lục Yến Chi sao? Sao lại thành người mẫu cho bìa sách rồi.” Một người nữ sinh kích động nói.
Một nữ sinh khác nói, “Ngày hôm qua Hương Hương vừa mới mua một quyển, mở mv cho bọn tớ xem, ai muốn mượn cũng đều không cho, nâng niu như là bảo bối vậy. MV kia quay thật sự rất đẹp, diễn viên cũng diễn rất tốt.”
“Trước đây tớ cũng mua bản cũ, nhưng mà nhìn bản mới ra này, có rất nhiều tranh ảnh đẹp, còn tặng cả CD-ROM, cho nên liền không nhịn được mà phải mua thêm một cuốn.”
“Các cậu xem hai người mẫu trên bìa sách kìa, có cảm thấy là bọn họ có khí chất rất hợp với nam nữ chính không. Nếu như quyển sách này có thể chuyển thể thành phim thì hay quá.”
“Đúng vậy đúng vậy! Lục Yến Chi quả thực chính là nam chính trong lòng của tớ!”
Tô Tử Bảo nghe các nữ sinh bàn tán, khóe môi không khỏi giương lên. Phóng mắt nhìn qua, quả thật có không ít người cầm cuốn sách 《 Nhân danh tình yêu 》, cơ bản đều là khen ngợi.
Xem ra bước đầu tiên bọn họ đi đúng rồi.
Hiện tại những độc giả mua sách này, chỉ cần ủng hộ nam nữ chính trong mv, thì cũng sẽ ủng hộ bộ phim được cải biên này, là có thể đem độc giả chuyển thành người xem.
Sau khi trả tiền Tô Tử Bảo cầm theo sách bước ra ngoài, tâm tình khá hơn một chút, đi thẳng về Tô gia.
Tô Tử Bảo bởi vì vừa đi học vừa đi làm, bình thường bề bộn nhiều việc, cho nên rất ít khi về nhà, cô vừa về đến nơi, Lâm Tuyết Kiều đã cho người chuẩn bị cả bàn thức ăn ngon.
“Bảo Bảo, sao đến tận bây giờ con mới nhớ tới việc về thăm mẹ, Bùi Dực đâu? Sao không về cùng con.” Lâm Tuyết Kiều kéo tay Tô Tử Bảo bước vào, “Hôm nay bố của con cũng không có ở đây, hôm qua vừa mới hẹn mấy người bạn đi câu cá, cho nên đi từ sáng sớm rồi, tối mới về.”
Tô Tử Bảo cười nhạt, không phải là cô nhân dịp bố không có nhà cho nên mới tới sao?