Diêu Liên Y cùng Sở Phi Mặc đi rồi, tâm tình của mọi người cũng không còn thoải mái như vừa nãy.
“Sao lại ỉu xìu hết thế, mọi người phấn khởi lên nào, bằng không thì, thật sự định làm mất đi danh hiệu của nhà soạn kịch lớn Thẩm Hề sao?” Tô Tử Bảo cổ vũ nói.
Lục Yến Chi là người thoải mái nhất, nhàn nhạt nói, “Tôi sẽ không thua Sở Phi Mặc.”
“Tôi không biết là mình có thể...” Tô Gia Hân lúc này đã có chút lo lắng rồi. Dù sao cũng là bộ phim đầu tiên của cô, vừa nãy lại bị người khác chăm chọc là nhờ vào quan hệ mà tiến lên.
Còn nói nhân vật chính như cô, sẽ hủy hoại cả một bộ phim.
Thẩm Hề ngược lại lại rất bình tĩnh, trấn an nói, “Tôi chọn nhân vật nữ chính, chắc chắn là sẽ ổn.”
“Nếu cô thật sự không ổn, chỉ cần tôi trấn áp Sở Phi Mặc, chúng ta cũng không đến nỗi thua.” Lục Yến Chi nhíu mày.
Tô Gia Hân phồng má nói, “Nếu như anh lợi hại hơn Sở Phi Mặc, vậy thì chắc chắn là tôi lợi hại hơn anh.”
Sở Phi Mặc là nam thần của cô, tự nhiên trước mặt lại xuất hiện một người không biết chui từ đâu ra nói khoác mà không biết ngượng như vậy.
“Nói khoác thì ai mà không biết chứ.” Lục Yến Chi trong mắt rõ ràng là không tin.
Tô Gia Hân nóng nảy, “Chị, chị làm chứng cho em! Em cũng không tin là em kém anh ta!”
Không nghĩ tới chỉ vài câu của Lục Yến Chi mà đã khiến cho ý chí chiến đấu của Tô Gia Hân dâng cao vùn vụt, vừa rồi những sự đả kích của Diêu Liên Y đều trở nên vô dụng.
“Được, chị làm chứng cho hai người.” Tô Tử Bảo cười mỉm nói.
Sau khi tan tiệc, mọi người hẹn ba ngày sau sẽ gặp nhau tại Dương Thành. Tô Tử Bảo nhịn không được hỏi, “Bùi Dực, hình như Sở Phi Mặc có địch ý rất sâu với Lục Yến Chi? Hình như anh rất thân với anh ấy, anh có biết chuyện gì không?”
“Bạn gái cũ của Sở Phi Mặc thích Lục Yến Chi, vì cậu ta mà chia tay Sở Phi Mặc.” Bùi Dực nhàn nhạt nói.
Tô Tử Bảo không thể tin nổi, “Không phải chứ? Đây là Lục Yến Chi đang đập chậu cướp hoa sao? Vậy cuối cùng thế nào.”
“Là chuyện của nhiều năm trước, Sở Phi Mặc vẫn chỉ là một học sinh, không phải là ảnh đế như bây giờ. Lục Yến Chi vẫn đang học đại học, nhưng đã là một nhà thiết kế nổi tiếng. Lục Yến Chi cũng không có gì với nữ sinh kia, chỉ là mối quan hệ giữa nhà thiết kế và người mẫu, không biết có phải là nữ sinh kia lâu ngày nảy sinh tình cảm với Lục Yến Chi không, mà dứt khoát chia tay với Sở Phi Mặc. Lúc ấy xem ra, Lục Yến Chi đúng là tốt hơn một bậc, nào ngờ Sở Phi Mặc vừa tốt nghiệp liền trở nên nổi tiếng. Về phần nữ sinh kia, lúc đi xem cuộc thi thiết kế của Lục Yến Chi thì bị tai nạn giao thông, đã qua đời rồi.” Tống Anh Kiệt ngồi ở phía trước quay đầu lại nói, “Vì vậy Sở Phi Mặc vừa nhìn thấy Lục Yến Chi, ánh mắt liền trở nên bất thường. Cảm thấy anh ta đã đoạt bạn gái của mình còn hại cho cô ấy chết.”
Thì ra là như vậy, nhưng mà đây là việc riêng của Lục Yến Chi, chỉ cần không ảnh hưởng đến công việc, Tô Tử cũng chỉ nghe vậy thôi.