Trùng Sinh Như Nguyệt

Chương 4: Chương 4




10 ngày trôi qua rất nhanh, cái thai của cô đã gần 3 tháng rồi. Hôm nay là ngày hoàn thành cửa hàng, Như Nguyệt cười nói:

“ Ông chủ, sắp xong rồi chứ?”

“ Đúng vậy, chiều nay là hoàn thành rồi.”

“ Vậy ông làm tiếp nhé. Cháu đi khám thai rồi tiện thể đi chợ chuẩn bị đồ ăn cho mọi người.”

“ Làm phiền cô quá.”

Như Nguyệt đến phòng khám của bác sĩ Trầm, cô vuốt bụng mình. Con à, con phải thật khỏe mạnh nhé.

“ Xin chào, tôi là Hàn Như Nguyệt, đã hẹn trước.”

“ Vâng, cô Hàn, mời cô đi lối này.”

Như Nguyệt đi theo y tá vào phòng riêng.

“ Xin chào bác sĩ.”

“ Cô muốn khám thai sao?”

“ Vâng.”

“ Vậy mời cô nằm xuống đây.”

Như Nguyệt nằm xuống, bác sĩ Trầm nhìn lên màn hình rồi nói:

“ Thai nhi của cô đã tròn 3 tháng rồi. Phát triển rất tốt, với lại đã qua giai đoạn nguy hiểm nên cô không cần lo lắng quá. Chỉ cần chú ý việc ăn uống và chăm sóc bản thân là được. Nên nói với chồng cô như thế.”

Nói đến từ “ chồng ” tim Như Nguyệt chợt thắt lại, cô nói:

“ Tôi và anh ấy đã chấm dứt rồi.”

Bác sĩ Trầm nghe thế thì thở dài nói:

“ Tôi không biết điều đó.”

“ Không sao đâu ạ. Đứa bé là trai hay gái ạ?”

“ Là sinh đôi, nhưng trai hay gái phải chờ đến tháng 4 nên lần sau cô quay lại nhé.”

“ Vâng ạ.”

Như Nguyệt mang theo tâm tình vui vẻ ra ngoài, cô sắp làm mẹ của 2 bé.

Sau khi Như Nguyệt rời đi, 1 cặp trai gái liền bước vào:

“ Nhu Nhu cẩn thận bậc thang.”

“ Kình, anh thật là...Chỉ là bậc thang thôi mà.” Mộc Thiên Nhu.

Hạ Vũ Kình cưng chiều Mộc Thiên Nhu nói:

“ Nhu Nhu, đây là bảo bối của anh, phải cẩn thận.”

Mộc Thiên Nhu cười không nói gì. Hạ Vũ Kinhf dẫn Mộc Thiên Nhu vào phòng khám của bác sĩ Trầm.

“ Bác sĩ Trầm.”

“ Hạ tổng đưa vợ đến khám sao?”

“ Vâng.”

--- ------ --------

Như Nguyệt xách 2 túi về nhà, 1 bên là túi đồ ăn còn 1 bên là dụng cụ làm bánh. Cô định ngày mai đi mua tiếp để chuẩn bị khai trương.

Như Nguyệt vừa về đến nhà thì thợ cũng đã gần hoàn tất, Như Nguyệt để đồ ăn vào tủ lạnh rồi nhanh chóng đi xem quanh nhà.

Cô lên tầng 2 trước, tầng 2 có 2 phòng ngủ, 1 phòng khách, 1 nhà vệ sinh và 1 phòng tắm. Cô nhìn căn phòng trống trơn mới nhớ ra liền chạy xuống nói:

“ Ông chủ, ông có giấy dán tường không?”

“ Có chứ, cô chọn đi, để tôi bảo mấy người nữa làm cho.”

“ Vâng.”

Như Nguyệt chọn ra dc rất nhiều tám, nhưng tầng 1 thì cô sẽ sơn còn tầng 2 cô mới dán tường.

--- ------ ------ ---------

“Kình, con đem Thiên Nhu đi khám thai về rồi sao? Bác sĩ nói thế nào?” Hạ phu nhân cười hỏi.

“Mẹ, bác sĩ nói đứa bé chỉ mới 2 tháng nên chưa thể có ảnh siêu âm được ạ nhưng bà ấy nói đứa bé phát triển rất tốt.”

“ Vậy thì tốt rồi, Thiên Nhu em gái con đến chơi đấy.”

Mộc Thiên Nhu liền tức giận, Mộc Thiên Mai cô ta đến làm gì?

“ Chị!!” Mộc Thiên Mai ôm chầm lấy Mộc Thiên Nhu, Mộc Thiên Nhu mất đà suýt nữa ngã. Hạ Vũ Kình vội đỡ lấy, quát:

“ Cô làm cái quái gì vậy? Suýt nữa là Nhu Nhu ngã rồi.”

Mộc Thiên Mai bị Hạ Vũ Kình quát đến hoảng sợ , khóc nói:

“ Anh rể, em không cố ý, anh tin em đi.”

“ Thôi đi, nếu không có Nhu Nhu thì cô đã chết rồi.”

Mộc Thiên Nhu yếu ớt nói:

“ Kình, Mai Mai nó không cố ý đâu. Anh đừng quát nó.” Sau đó mới ra vẻ nói:

“ Mai Mai sao hôm nay em lại đến đây? Mọi hôm em đều đi chơi đến nữa đêm mới về mà.”

Mộc Thiên Mai thấy Mộc Thiên Nhu cố tình nói xấu về mình nhưng cô cũng không thể làm được gì đành phải cười nói:

“ Mẹ bảo em đến thăm chị sẵn tiện đem cho chị mấy món ăn mà chị thích ăn.”

Mộc Thiên Nhu vừa nghe thì đã biết nói dối, mẹ cô sẽ không bao giờ để cho Mộc Thiên Mai đến Hạ gia.

Hạ Vũ Kình không để ý đến Mộc Thiên Mai nữa mà dìu Mộc Thiên Nhu vào phòng.

Trước khi đi, Mộc Thiên Nhu còn quay lại cười đểu với Mộc Thiên Mai một cái. Mộc Thiên Mai tức giận nhưng không thể làm được gì.

“ Hạ phu nhân, cháu xin phép về trước đây ạ.”

“ Vậy cháu về cẩn thận.”

“ Vâng.”

--- ------ ------ --------

“ Cảm ơn nhiều lắm bà chủ.” Mọi người buông đũa xuống nói.

“ Không có gì. Mọi người vất vả rồi.”

“ Không có gì đâu.”

Sau khi mọi người ra về Như Nguyệt dọn bát đĩa xuống để rửa, cô hài lòng nhìn căn nhà, cô cuối cùng cũng có một căn nhà do cô tự tay mua.

Như Nguyệt rửa bát xong lấy sổ chi tiêu ra tính. Tiền của cô tuy bây giờ còn nhiều nhưng cô phải tiết kiệm để sau này còn lo cho 2 đứa bé.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.