Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ở kiếp trước, khi Lý Quân biết tin Lý thị qua đời thì đã là cuối năm, lúc đó bà lão Lưu độc ác đã bán Đại Nha đi rồi.
Lý Quân nổi giận muốn mang Nhị Nha đi nhưng vì trong làng Lưu thị có nhiều người thân, lại thêm nhà họ Lưu không chịu thả người nên hắn không thể mang đi được.
Bây giờ, nàng ta có thể giúp hắn!
Nếu có thể, nàng ta nhất định sẽ thay tỷ tỷ hắn đòi lại công bằng.
Nói cho cùng, Lý thị qua đời cũng là do bà lão Lưu độc ác.
Tuy nhiên trước khi tìm được Lý Quân, nàng ta cần tranh thủ thời gian đi xem hai đứa trẻ, rồi truyền ra chuyện bà lão Lưu hại chết tẩu tử của mình.
Thôn Thủy Vân là một ngôi làng gần huyện Lưu Vân, đi bộ đến huyện cũng chỉ mất hai mươi phút, vì vậy không có đại phu.
Sau khi bị Lý Viên làm bị thương tay, bà lão Lưu định đi ra ngoài tuyên truyền về sự bất kính của Lý Viên.
Nhưng bà ta nghĩ đến tiếng tăm của mình ở trong thôn, lại suy nghĩ rằng Lý Viên dám không biết điều như vậy, vậy thì hãy giết chết nàng cho rồi.
Với ý định này, bà ta khóa cửa nhà cẩn thận, sau đó bắt theo con lợn đã lớn, trực tiếp đi ra đồng gọi chồng vào thành.
Trước khi đi, bà ta còn sợ cô con gái Đại Nha đã lớn và hiểu chuyện sẽ làm chuyện gì đó nên đã cố tình bắt theo.
Trong mắt bà ta, Lý Viên đã không thể ngồi dậy, chỉ còn một hơi thở, để nàng và Nhị Nha, nhóc ấy không thể nói chuyện rõ ràng, ở nhà thì chỉ có thể chờ chết.
Bà ta sẽ ở lại huyện trong ba đến năm ngày, khi trở về, vừa lúc có thể thu dọn thi thể.
Như vậy cũng có thể theo kế hoạch, cho con trai bà ta là Lưu Đông Sinh cưới nương tử mới, năm sau có thể bế cháu trai.
Lý Viên không biết kế hoạch của bà Lưu, lúc này cô đang ôm Nhị Nha ngủ ngon lành.
Khi tỉnh dậy, trời đã tối, bên ngoài yên tĩnh lạ thường, khác hẳn với sự ồn ào của ban ngày.
Lúc này tinh thần nàng đã tốt hơn nhiều, sau khi nhận ra có gì đó không ổn, nàng vô thức gọi ra ngoài cửa: “Đại Nha!”
Qua một khoảng thời gian dài mà không nghe được câu trả lời, nàng biết rằng Đại Nha không có ở nhà.
Tối rồi mà đứa trẻ này lại không ở nhà, nó đi đâu vậy?
Nghĩ đến việc trong nguyên tác, Đại Nha đã bị bán đi, Lý Viên không thể ngồi yên nữa, vội vàng đứng dậy, chạy loạng choạng về phía cửa.
Nhị Nha bị tiếng động của mẹ đánh thức, nhìn xung quanh tối đen như mực, nhóc ấy bối rối đứng dậy theo sau mẹ.
Lý Viên đang định mở cửa nhưng phát hiện cửa không thể kéo ra được, nàng quay đầu lại đến bên cửa sổ, kết quả cũng thấy đã bị khóa.
Nghĩ đến những gì mà nguyên chủ đã trải qua, lại nghĩ đến sự độc ác của Lưu thị, Lý Viên tức giận trào dâng.