Trước Hòa Ly, Ta Âm Thầm Lấy Đi Đồ Cực Phẩm Nhà Chồng

Chương 3: Chương 3: Muốn bỏ ta ư, không có chuyện đó đâu. (3)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Mở đầu của lúc trùng sinh, nữ chính Vương Xán khoảng thời gian mà được trùng sinh vào là thời điểm cuối tháng chín, lúc mà ở kiếp trước chưa trùng sinh thì thời điểm tháng 10 chính là lúc gả cho nhà Lưu Gia này.

Trong sách có viết vào đời trước Vương Xán được gả vào Lưu Gia cái năm đầu tiên đó có mùa đông cực kì lạnh, cả cái huyện Lưu Vân ấy đã lạnh cóng chết hết bao nhiêu là người.

Chờ đến khi mùa xuân của năm sau đến, khí hậu thì lại cao bất thường, làm chết nóng không ít người, tiếp theo sau đó là liên tục ròng rã hai tháng trời không có lấy nổi một hạt mưa.

Cuối cùng thì xảy ra hạn hán ở Lưu Vân, mặt đất khô cằn nứt nẻ, người dân ở đó đều chết dần, đều chạy đi nơi khác

Rất khó khăn để có thể chờ đợi đến ngày trời đổ cơn mưa, thì ông trời lại như bị đâm thủng lỗ, bắt đầu mưa liên tiếp không ngừng.

Mọi người đều nói sau đợt hạn hán khốc liệt là sẽ tới trận lũ lụt dữ dội, hơn nữa lại có thêm quá nhiều người chết, sức khoẻ và công tác vệ sinh, phòng chống dịch bệnh kém nên đã kéo theo hàng loạt bệnh dịch.

Có thể nói Vương Xán ở kiếp trước lúc chưa trùng sinh, là cũng đã không ngừng mà đi chạy nạn, cả cái huyện Lưu Vân vào năm sau sẽ giống như cái địa ngục trần gian.

Cái cuốn sách này Lý Vân mới có xem qua được mấy ngày nay thôi, vẫn còn khá là ấn tượng, và nàng cũng biết những điều sẽ xảy ra tiếp theo sau đó, cộng thêm với cả kí ức của nguyên chủ, trong lòng càng thêm căm hận cái người đang đứng ở trước mặt mình.

Nàng đương nhiên là sẽ không thể tiếp tục ở lại Lưu Gia để làm con dâu hay bất cứ cái gì, nhưng mà Lưu Gia muốn để cho nàng cứ thế mà rời đi là điều không thể

Cái thân thể của nguyên chủ trước mắt là vừa bị sảy thai, vậy cho nên cần tịnh dưỡng thêm, mà lại muốn nàng phải rời đi, Lưu Gia đương nhiên cũng phải bỏ ra chút gì đó chứ.

Tiền tài, nàng đều muốn. Hai đứa con, nàng cũng muốn!

Nàng không biết tại sao mà mình lại xuyên vào sách, nhưng mà khi đã đến đây rồi, hơn nữa còn chiếm lấy thân thể của người ta, vậy thì ít nhất cũng phải thay nàng ấy chăm sóc thật tốt cho hai đứa trẻ ...

Lưu Thị không hề hay biết những ý nghĩ trong đầu của Lý Viên, là do năm ấy bà ta tự tìm đến cửa, vài năm nay bà ta cũng tự coi mình là chủ của Lưu Gia, đã quen với việc nói thẳng, người khác cũng làm gì đến lượt để nói với bà ta như thế..

Vào lúc này bà ta nghe thấy được Lý Viên từ chối bà ta, sắc mặt liền tối sầm xuống: “Ta đã cho ngươi mặt mũi rồi đừng để rượu mời không uống muốn uống rượu phạt! Ngươi đã gả đến nhà Lưu Gia tính đến nay cũng được 8 năm rồi, ngoài cái việc ngươi đã sinh ra hai thứ rẻ rúng lỗ vốn kìa, thì ngay đến cả một đứa cháu trai ngươi cũng không sinh được ra cho ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.