Trường Học Siêu Cấp

Chương 34: Chương 34: “tôi Ở Đây” (4)




CHAP 10: “TÔI Ở ĐÂY” (4)

“Park Mi lau áo đi” vì anh không thể lau người cho nó được (==), nên đưa cho nó cái khăn tự lau vậy. Nó cầm lấy chậm rãi lau hết tay chân ướt nhẹp của mình.

“Về phần Hạ, tôi chắc cô ta cũng không được yên đâu”, anh nói, đôi mắt hơi sầm xuống tức giận thầm. Anh kéo Park Mi đứng dậy nhẹ nhàng, rồi dắt nó đi xuống.

Đối với Mi, nó không hi vọng gì Jun hay ai “xử lí” Hạ cả. Nó không quan tâm hay phiền muộn gì Hạ. Càng đụng chạm nhiều người, sẽ càng thêm rắc rối về phía nó. Nên cứ mặc kệ là yên ổn nhất.

Khi hai người lặng lẽ bước vào lớp thì lớp đã vào tiết được phân nửa rồi. Mọi người ngạc nhiên im phăng phắc nhìn cả hai.

“Hai em đã đi đâu vậy?” Cô giáo hỏi. Nhìn thấy Jun cô cảm thấy vui vẻ lên chút, quay sang Park Mi khuôn mặt lại lạnh nhạt trở lại, vẻ không-thích-cho-lắm.

“Ra ngoài một chút thôi ah” Jun nói đàng hoàng, anh không thích kể lể nhiều.

“..Ừ được rồi vào học đi” cô giáo thở dài nói. Thật sự, nếu Park Mi không đi cùng Jun cô đã chẳng để cho nó vào lớp dễ dàng như thế. Có khi cô sẽ phạt nó đứng ngoài.

Trách ai được! Chỉ trách nó không phải tiểu thư đài các! Không phải con nhà giàu có!

Chỉ trách số nó quá bất công.

Jun dắt Mi vào chỗ ngồi, Mi chẳng để tâm lắm cứ để anh cầm tay mình như vậy mà lôi đi. Sao nào chỉ là cái nắm tay thôi mà. Nó không biết đã có hàng chục con mắt nhìn mình như muốn ăn tươi nuốt sống (trong đó có Kiều Hà ==) và cả….ánh mắt tổn thương của Lily.

Vừa ngồi xuống, Lily đã quay lại nắm tay nó. “Cậu đi đâu vậy hả?” nhỏ nói, liếc thầm qua Jun.

“Đi lấy khăn lau người, ướt quá” nó đáp.

“Ừm” Lily lặng lẽ quay lên, nhỏ thấy tự nhiên tim mình hơi nặng xuống khi Jun thân mật với Park Mi như thế.



5pm.

“Cô Shyn Hye” nó bối rối tháo giày vào nhà. Cô vẫn đang loay hoay ở bếp như mọi khi, thật là một người phụ nữ yêu nấu nướng. Nghe tiếng nó cô Shyn Hye quay lại, “A, Park Mi con về rồi à” cô cười thật tươi, “Ăn thử bánh này xem, chocolate đấy”

Nó miễn cưỡng bước đến cầm lấy miếng bánh cắn thử. Quả là ngon, “Ngon lắm cô ạ”

“Ừm, cô làm mà” Cô Shyn Hye lau mồ hôi. Nó nhìn thấy mà thương cô vô cùng. Bây giờ phải làm một chuyện hết sức “hệ trọng”, chỉ tại hồi sáng lỡ miệng mời Jun, giờ nói với cô Shyn Hye kiểu gì đây. Cô ấy mà biết, thế nào cũng phá lên cười, nghĩ nó đã có bạn trai, vân vân và mây mây các thể loại.

Nhưng mà, hứa phải giữ lời T_T

“Cô này…” nó bập bẹ, tay bỗng ướt nhẹp. Cô Shyn Hye quay lại, “Huh?”

“Con…con..có mời bạn đến nhà mình ăn tối…” nó ấp úng, tay xoắn lại đan xen.

“Aaaah…thật..thật KHÔNG???” cô Shyn Hye tròn mắt, suýt đánh rơi cả khay bánh thơm phức. Cô không tin nổi rằng con bé lạnh lùng vô cảm kinh đi được này biết mời BẠN tới nhà. Thậm chí cô còn không dám tin nó còn có BẠN. Nhưng mà..là tin tốt chứ sao.

“Sao cô la lớn thế?” Nó bịt tai giật mình, mặt nhăn nhó. Cô Shyn Hye nhéo má nó, “Bao giờ?? Bao giờ?????” cô hỏi gấp gáp cứ như đẩy nó vào đường cùng vậy == làm nó hết hồn vội trả lời

“Dạ..là tối nay..lát nữa thôi”

“Aaaahh yaaa” cô Shyn Hye la lớn lần 2nd làm nó thêm một phen giật mình nữa. “Sao thế cô? Không kịp àh? …Vậy không sao đâu, con gọi bạn khỏi đến nữa” nó bỗng mỉm cười như được giải thoát khỏi một gánh nặng nào ấy. Thế nhưng khi nó vừa lôi điện thoại ra cô Shyn Hye đã giằng lấy, “Không không KHÔNG, để yên đấy, cô sẽ nấu cả bữa tối cho hai đứa!”

“Ơ… ” nó chỉ biết câm miệng nhìn cô tất tả chạy đi chạy lại nhà bếp, “Vậy để con phụ cô” nó đến nấu giúp cô vài món.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.