CHAP 11: ÁC Ý. (4)
Có vẻ Kiều Hà muốn điên lên rồi khi thấy mình đập bàn nó như vậy mà nó cũng không thèm để ý.
“MÀY VẪN TỎ RA THANH CAO TRONG SÁNG NHƯ VẬY ĐẾN BAO GIỜ??” Kiều Hà rít lên. Âm vực kinh khủng tới nỗi cả lớp giật mình quay xuống nhìn. Nhận ra sắp có trò vui và nạn nhân là Park Mi, chúng nó hớn hở hẳn lên, cười khúc khích ra chiều xem phim hay.
Cái gì mà nó tỏ ra thanh cao, trong sáng? No, I’m not. Nhưng nó vẫn chẳng nói gì, vẫn chăm chú đọc sách. Lily thấy vậy sững sờ nhìn Kiều Hà. Phải chăng đây là cô gái thân mật tốt bụng nhỏ từng thấy?
“Chị Hà, chị sao vậy? Sao lại chửi Park Mi? Cả chị nữa, Ánh Ly?” nhỏ ngơ ngác hỏi nhìn hai người họ. “Sao trăng cái gì! Mày đã đi theo con nhỏ đó mà còn dám ngồi đây nói chuyện với tụi tao được à? Hai đứa mày sao không chết luôn đi!” Hà nói, cười nhếch mép. Ánh Ly cũng nói theo, “Chị đã dặn mày như thế nào, đừng làm quen với con chó Mi này, không thì đừng trách chị quay lưng lại với mày”
Lily hơi ngạc nhiên, nhưng rất nhanh nhỏ lại nhíu mày, nhếch mép khinh bỉ, “À vậy ra em tưởng, nữ hoàng của trường thì thân thiện tốt tính lắm!”
Park Mi tuy im lặng nhưng cũng lắng nghe. Nửa miệng xinh xắn khẽ nhếch lên chua chát, không trách nhiều người quá ngây thơ tin tưởng vào loại người như Hà và Ánh Ly đây. Tất cả vì chúng nó diễn quá giỏi.
Kiều Hà và Ánh Ly run người vì tức. “Mày câm đi, tao đến để nch với con Mi, mày xỉa răng vào là tao xử đẹp mày y chang nó đấy!” cô nói, nhưng Lily vẫn cười khinh thường kh hề sợ hãi. “Chị cứ thoải mái, nhưng đụng đến Mi đồng thời đụng đến tôi đấy.”
“Hahaha, mày nói hùng hồn quá nhỉ, mày không thấy nó không coi mày là gì à. Mày nhìn nó xem, một con chó không biết sủa, suốt ngày lù lù một góc không quan tâm đến ai, người ta nói thì không biết nghe còn cãi cùn, mày nghĩ xem loại như nó có nổi một người bạn không? Mày coi nó như bạn, thì nó chẳng coi mày là gì hết đâu. Mày hoàn toàn bị nó lợi dụng rồi, trách thì trách mày quá cả tin ngu ngốc!” Hà cười chống tay.
Park Mi nghe vậy tay hơi rung lên kiềm chế để không cho Hà một cái tát…Nói nó bẩn thỉu như vậy, sao cô không xem lại mình đi. Nó đối với Lily là hoàn toàn cảm kích. Chỉ vì tính cách nó quá lạnh lẽo ko quen thể hiện ra thôi.
“Chị dựa vào đâu mà nói Park Mi như vậy?” giọng Lily run run, nhưng nhỏ vẫn quả quyết vênh mặt nói với Hà.
“Dựa vào đâu à, mày ko thấy nó lúc nào cũng lạnh lùng với mày à, như vậy chắc chắn là nó ghét mày chẳng coi mày là bạn đâu! Mày nên xem xét lại con chó như nó đi, một con chó không sủa, bẩn thỉu, thấp hèn và không có cha mẹ!” Hà la lên, cả lớp cười rầm rộ.
BỐP.
Hà quay hẳn mặt sang một bên. Cái tát vừa rồi ngạc nhiên thay là của Jun. Anh vào lớp và nghe hết tất cả mọi chuyện, bước đến điềm tĩnh tặng cô ta một cái tát mạnh hơn cả búa.
Đúng lúc Park Mi vừa đứng dậy muốn tát Hà một cái, thì đã có người thay cô tát dùm.
“Cô vừa nói gì về Mi?” giọng Jun điềm tĩnh, hết sức bình thản nhưng có thể nghe thấy tia lửa nóng rừng rực trong đó. Hà giật bắn người nhìn về phía Jun, những lời cay độc vừa rồi của cô, có phải anh đã nghe thấy hết?
“Em..nói gì đâu..” Hà chớp mắt vô tội, đôi mắt nhanh chóng ươn ướt. Ánh Ly đằng sau cũng sợ kinh khủng, vội vã luồn lách chạy ra khỏi lớp. (bạn tốt ghê gớm)
Jun định tra hỏi tiếp thì…BỐP.
Kiều Hà lần này xoay hẳn mặt sang bên kia, cái tát bên má phải, lần này là từ tay Lily =) Nhỏ nghiến răng giận dữ.
“Chị câm ngay miệng chị vào! Đừng sống giả tạo quá như thế. Chị có thể nói người khác như vậy sao? Sinh ra được nhan sắc, mà mồm miệng chị thì nói ra những điều hôi thối nhất từ trước đến giờ. Sáng này chị đánh răng chưa vậy??” Nhỏ dằn giọng nói. Đúng là mọi ngày nhỏ rất hiền lành dễ thương, thế nhưng khi tức lên cũng không phải vừa.
Kiều Hả điên hết nổi, cô cuối cùng cũng la lên.
“Mày thì thua kém gì tao? Cả HAI chúng mày đấy! Anh Jun, em giả tạo đấy anh biết rồi chứ gì!”
“Mày ngu ngốc lắm Lily, mày chơi với con chó này ko thấy nhục nhã theo à? Mày đần độn đến mức không nhận ra nó và Jun có TÌNH CẢM với nhau à? Mày cũng thích Jun mà KHÔNG BIẾT SAO?? Nó YÊU Jun!! Con chó không cha không mẹ như nó, mày cũng chấp nhận chơi cùng được sao!”
BỐP.
Cái tát xiêu vẹo nhất, đau đớn nhất tặng cho lời nói bẩn thỉu của Kiều Hà là từ người mà nãy giờ im lặng chịu đựng…
(Hnay chán quá post sớm cho mn :* vote vote vote cho e đi nè,