Trường Học Siêu Cấp

Chương 37: Chương 37: Ác Ý.




CHAP 11: ÁC Ý.

“Aaaaaaaa” tiếng hét oái oăm phát ra từ cổ họng anh.

Nó vội lấy khăn sạch đưa cho Jun, trân trân nhìn vào ngón tay anh.

“Đồ ngu. Cái ngón tay mình cũng cắt được” nó bực mình.

Cô Shyn Hye xót xót nhìn anh. Dù ngón tay đã được rửa trùng và quấn băng cá nhân nhưng máu vẫn thấm đều đều.

“Cô im đi không hả” anh lừ lại, chăm chút mân mê ngón trỏ của mình. “Cô mà thử bị như tôi đi”

Nó nghe mà cười nửa miệng. Máu à. Đêm nào nó cũng mơ thấy. Nó chẳng biết sợ nữa, khi từng nhìn thấy ba mẹ mình đẫm máu ôm hôn mình.

“Thôi để yên đấy” nó nói rồi đứng dậy cầm dao thái cà rốt một cách thuần thục =))) nhìn nó làm anh phát bực, đứng phắt dậy, “Để tôi làm cho, cô nghĩ tôi ko biết thái cà rốt thật à?” anh cao giọng ngửa cổ nói. Park Mi lừ mắt. Chuyện vui phết.

“Thì anh đâu biết thái cà rốt là thật mà” Park Mi mỉm cười kiểu như ’em ngồi yên đi cho chị làm việc’ với Jun, anh nghiến răng, “Để đó tôi làmmm” anh hét.

“Câm mồm. Muốn cắt luôn cả bàn tay sao? Biết điều thì ngồi yên ngoan ngoãn một góc cho tao” nó đanh giọng. Má ơi, “tao” cơ ạ. Thế này thì bố ai dám đụng vào. Nhưng mà Jun thích đụng vào đấy làm gì nhau. Anh đẩy nó ra khiến nó loạng choạng mém ngã. Nó điên tiết tát cái bốp vào cánh tay anh, tuy với anh không đau nhưng anh dần mất kiên nhẫn.

“Bực mình quáaa” nó nghĩ chửi rủa Jun trong đầu. “Đồ phiền phức-đồ mặt dày”

“Anh thích làm việc chứ gì? Anh-thích-đụng-tay-đụng-chân mà đụng đến đâu hỏng-đến-đó phải không??” nó hét.

“Ừ!! Chính xác rồi đó!!!” Jun hét lại vào mặt nó.

“Đi cắt rong biển, NGAY VÀ LUÔN. Biến ra khỏi chỗ của tôi!” nó hét lớn hơn. Kiểu này hàng xóm còn nghe thấy. quái lạ, con bé Park Mi lạnh như băng đụng vào còn chưa thèm mở miệng, mà hét to như vầy sao. ==

“Xéo luôn!! Không thèm thái-cà-rốt!!” anh đập bàn đập ghế.

Cô Shyn Hye đứng một góc bịt tai. =))) tội cô.

Jun bực bội lôi rong biển ra cắt. Cũng may việc này anh làm tốt. Thứ nhất:vì nó dễ như xơi cháo. Thứ hai: anh cắt rất đẹp vì anh thích cái gì cũng phải đẹp ==’

“Cắt xong rồi thì lấy tô cơm ra đây!” nó ra lệnh như bà hoàng. Anh không thích nhưng cũng làm theo vì bởi đây là lần đầu tiên anh được làm mấy việc này–thành ra rất hứng thú. Cô shyn Hye lo tẩm kim chi mà cũng quay lại tò mò nhìn lũ trẻ.

“Làm rớt tô cơm, tôi cho anh mười cái tát” nó đanh mặt nhìn “cậu trai trẻ” lúi húi. “Biết rồi, shut up” anh bực mình lườm lại.

“Cơm gì trông ngon thế” anh nhìn rồi hỏi. “Cơm Nhật dùng để làm kimbap đấy” nó trả lời rồi lè lưỡi. “Biết làm không? Nhìn đây” nó nói rồi lấy một chút cơm ra, hướng dẫn Jun bỏ cà rốt, củ cải, xúc xích,….vào và cuốn lại cẩn trọng. “Anh coi chừng mà cuốn cho đẹp đấy, nó mà nát bét đi..”

“Yên tâm, đẹp là tôi làm giỏi nhất” anh hô hố ra rồi làm. Nó nhìn xong cười nhếch mép, để xem….

…….

“Ua ayayayaggg” nó ré lên khi thấy những miếng kimbap méo mó. “Anh làm cái quái gì vậy???”

“Xin lỗi, nhưng khó cuốn quá” anh nhíu mày. Nó định sạc cho Jun một trận thì cô Shyn Hye bê một đĩa bánh kem vị yogurt việt quất đến. Cô shyn Hye hôm nay thật là, lựa đúng thời điểm mà mang đến cho nó món nó khoái nhất. Việt quất.



“Ba mẹ có mua bánh kem cho con hông?”

“Con gái ngoan, nè, blueberry đó nha” (blueberry là việt quất)

“Aha, con thích nhất vị này”

“Ừm, ăn đi con gái, ngày nào ba má cũng sẽ mua cho mà ăn nhé”

“Oa, vậy thì ba mẹ là đáng iêu nhất quả đất”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.