CHAP 20: ĐÙA VỚI THẦN CHẾT (5)
“Là ai?” Park Mi hỏi vu vơ cho có chứ không cậu ta lại độc thoại.
“Là ba tôi đấy”
Đùng.. như có một tiếng sét đánh bên tai Park Mi. Nó đang đi lập tức chân khưng lại, cổ cứng ngắc quay về phía Lucas, “Ý cậu là..”
“Ba tôi đấy-chính là tổng giám đốc chết dẫm của Blue đấy! Tôi cũng không thể tin được” Lucas lắc lắc đầu, nhưng sau đó mỉm cười mị hoặc, một nụ cười ma quái.
“Tại sao ông ấy lại có mặt ở bữa tiệc được?” Park Mi lắp bắp, chưa hết sững sờ, chẳng phải đó là người nó căm thù hận oán suốt kiếp hay sao? Ông ta–người mà nó cảm thấy vô cùng khó khăn để tìm hiểu thôi, sẽ có mặt ở bữa tiệc?
Một sự trùng hợp đặc biệt.
“Tôi nghe được từ chị Ánh Ly, rằng tụ nhiên ông ấy lòi mặt ra hào phóng đòi làm người đầu tư cho bữa tiệc! Ông ta chi trả tất cả mọi thứ, từ CEO, ca nhạc, dàn hỗ trợ âm thanh,… ”
Lucas nhếch mép mơ hồ, “Ông ta hẳn phải có mục đích, chứ không bao giờ lòi măt ra làm ba cái thứ vớ vẩn như vậy, cho tập đoan nhà Kiều Hà mà ông thậm chí chưa biết mặt!”
Park Mi im lặng, cảm nhận được bàn tay thon nhỏ của mình đang run lên. Nó nhíu mày, bằng mọi cách phải tham dự được buổi tiệc đó, ít nhất nó cũng sẽ có thể tiếp nhận được chút ít về Blue.
Mục đích của nó, trò chơi vận mệnh của nó, sắp bắt đầu rồi..
___
Jun kiểm tra lại chiếc smartphone của mình, những ngón tay lướt trên màn hình cảm ứng với tốc độ chóng măt, gõ trên bàn phím nhưng từng con chữ nhập vào không sai một dấu.
Đôi mắt lạnh xem xét rất nhanh từng thông tin hóc búa, bộ não siêu việt phân tích tất cả chỉ với tốc độ vài giây..anh đang ghi chép những gì anh thu nhập được về Blue qua những khoảng thời gian từ 20 năm trước cho đến giờ. Đúng là hiếm thông tin quan trọng, nhưng cũng ổn.
Park Mi thơ thẩn bước vào. Giờ giải lao vắng người ngồi lại trong lớp làm gì, chỉ có Jun và chiếc điện thoại của anh.
Park Mi bần thần ngồi xuống, bàn tay trắng bệch vì móng tay cứa sâu, khẽ run. Nó liếc sang chiếc điện thoại của Jun, rất nhanh hiểu được những gì anh đang ghi chép và phân tích.
Đôi mắt nâu xụ xuống, nó muốn nói những điều Lucas đã nói cho Jun nghe. Và quan trọng hơn, Lucas đã từng là người của Blue, vì thế cậu ta có không ít những thông tin quan trọng cho việc phá mã trang của Blue.
Đúng vậy, nó cần phải nói! Nếu Jun truy cập được tất cả bí mật của tập đoàn Blue, anh sẽ biết được…
Anh sẽ biết được người ngồi bên cạnh anh chính là Ji May đây.
Còn nó sẽ chứng minh được tội ác tày trời của Blue để trả thù cho gia đình nó..
“Sao vậy?” nó giật mình khi cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo mà siêu quyến rũ phả vào cổ mình, còn bàn tay ấm áp không kìm được siết lấy vai nó. Giọng nói anh trầm ổn.
Dù có đang tập trung cũng luôn phải quay sang nó ôm một cái.
Park Mi rũ mặt xuống bất lực, nó muốn dựa vào vai anh một chút nhưng lí trí không cho phép. “Jun..”
“Có chuyện gì thế?” Jun khó hiểu khi thấy bộ dạng thảm hại của Park Mi. Cánh tay vẫn kéo nó vào lòng mình, nó cũng không phản kháng.
“Lucas là con trai mất tích của Blue, cậu ấy rất căm thù Blue..và bữa tiệc tất niên của Kiều Hà sẽ có mặt ngài tổng giám đốc..em..” nó tóm tắt ngắn gọn nhưng đầy đủ, khuôn mặt bối rối.
(chuyển xưng hô vậy, bạn park mi đã bớt cứng đầu hơn rất nhiều *đỏ mặt*)
“Gì?” Jun chưa để Park Mi nói xong đã cắt lời.
Như đoán đuọc Jun muốn hỏi điều gì, Park Mi lập tức nhổm dậy
“Em nói thật, Lucas đã kể như vậy, điều bây giờ cần là em phải tham dự được bữa tiệc đó, Jun cũng phải tham gia với em” Park Mi nói nhanh.