Trường Học Siêu Cấp

Chương 46: Chương 46: Kết Quả Iq. (3)




CHAP 13: KẾT QUẢ IQ. (3)

Lúc lâm nguy nhất, mới biết ai là bạn, ai là bè.

Chỉ có cô Shyn Hye khóc không biết bao ngày bao đêm, bế nó về thương yêu chăm sóc nó như con gái ruột. (cô Hye là em ruột của mẹ Mi á)

Nó phải chuyển đến nhà cô Hye, một nơi xa tuổi thơ và xa Jun của nó.

Nó biết, nó khong thể nói cho Jun sự thật rằng nó thuộc tập đoàn Park, và tập đoàn nó đã sụp đổ.

Tuy nhiên, nó cũng không muốn Jun phải chờ đợi nó trở về, phải đau khổ ngóng nó. Vì, nó sẽ không thể trở về bên Jun nữa.

Vì thế nên, nó thà để cả hai đau một lần còn hơn đau suốt thời gian sau này mà tìm nhau.

Nó cắn răng nói nó ghét bỏ Jun, không hề yêu Jun. Nhưng Jun có biết, quay lưng đi rồi nó vẫn khóc nhiều như thế nào.

Biết không hả Jun?

3 năm sau đó. Nó vẫn ở với cô Shyn Hye. Nó luôn tự tạo cho mình một bề ngoài lạnh như đá như băng. Đến nỗi hàn khí* đã hoàn toàn ám lấy con người nó, khiến đi đâu cũng làm mọi người tránh xa. Nó không quan tâm. Đã quen với cô đơn rồi.

(*hàn khí là hơi lạnh)

Dần dần nó lại mất niềm tin vào cuộc sống. Vào tình yêu. Nó chỉ biết tồn tại với một mục đích: trả thù.

Một hôm trời mưa nặng hạt, u ám, buồn bã. Nó nghe tin Jun mất.

Jun mất trong một tai nạn giao thông. Mà nghe nói là do một tổ chức mang tên BLUE cố tình gây ra.

BLUE. Lại cái tên ấy. Nó gào lên trong đau đớn trong khi cô Shyn Hye chỉ thiết lặng nhìn nó không nói được lời nào.

BLUE. BLUE. BLUE. Môt cái tập đoàn nó chưa bao giờ thấy được. Mà tại sao định mệnh của nó lại liên quan tới? Trước mặt Jun, nó phải bảo nó là con gái tập đoàn Blue, dù lí do tại sao nó còn không biết! Ba mẹ nó, cũng vì cái tên Blue ấy mà chết! Bây giờ là Jun, hắn còn không tha??

Nó khóc không biết bao nhiêu thời gian. Nhiều lúc muốn tự sát, muốn thoát khỏi cái kiếp khốn khổ này. Nhưng suy đi nghĩ lại, nó muốn sống. Nói đúng hơn, muốn tồn tại tiếp.

Để giết Blue.

Lớp vỏ vốn băng lãnh giờ thậm chí lạnh lẽo sắt đá hơn. Nó bị trầm cảm một thời gian, rồi tự khỏi. Mặc dù vẫn khóc mỗi khi nghĩ đến ba mẹ, chị ruột và cả Jun, nhưng đã ổn định lặng lẽ. Và mạnh mẽ hơn nhiều.



“Park Mi ah..” Lily mấp máy môi khi thấy nó đang nằm trên bãi cỏ gần hồ nước ấy. Là Jun cùng nhỏ đi tìm Mi.

Biết ngay nó ở chỗ này.

“Thôi để cô ấy ngủ..” Jun nói nhỏ. Thần thái có vẻ quan tâm. Lily chớp mắt nhìn rồi chỉ im lặng.

Lily tựa hồ muốn nói ra. Rằng thật sự Park Mi tham gia cuộc thi không đơn giản để nổi tiếng. Rằng nó tham gia vì muốn giúp cô nó. Thế nhưng chỉ thiếu một câu nữa là đạt điểm tuyệt đối, mà Jun lại “cướp” mất của nó.

Nhỏ thấy thương nó quá.

Nhưng nếu nói với Jun về điều đó, có thể Jun sẽ hào phóng tặng lại Park Mi số tiền thưởng của anh. Và như thế, sẽ khiến hai người xích lại nhau hơn, còn nhỏ sẽ tiếp tục bị ra rìa và cô đơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.