CHAP 31: NHỮNG BỘ MẶT. (2)
-… Cô! – Emy trừng mắt vội đứng dậy – Không sợ hay sao mà dám đạp vào bụng tôi??!
– Không sợ hay sao mà dám giật tóc tôi ? – Park Mi nhếch miệng, khuôn mặt bây giờ vô cùng lạnh lẽo và tàn nhẫn, sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì. Đôi mắt nâu sắc lạnh như dao liếc thẳng vào Emy, bùng lên một tia sáng băng lãnh cũng khiến người ta nhìn vào thôi đều sởi cả gai ốc.
Emy đứng dậy chạy như bay đến tát một cái trời giáng vào mặt Park Mi. Bên má nó đỏ lên, Park Mi không vừa đứng phắt dậy đẩy mạnh Emy về phía sau, sau đó tiến tới tát hai cái hai bên má Emy, cái tát mang theo sự khinh thường tột cùng
– Trả cô hai cái tát cả thảy! Một cái cô cho tôi lúc mới vào trường cô còn nhớ chứ ? – Park Mi mỉa mai từng lời như đang nói chuyện với một người rất thấp hèn.
– Tôi đến có chuyện! Không phải để đấu đá với cô! – Emy bực tức nói, rút ra một khẩu súng ngắn sẵn có trong túi bên hông. Chĩa thẳng vào trán Park Mi. Lần này thì Park Mi phải buộc đứng im, nhưng dường như khuôn mặt thản nhiên chẳng sợ ai vẫn giươnh lên nhìn Emy khiêu khích.
Emy đẩy họng súng chạm vào trán Park Mi khiến nó phải ngồi xuống giường. Cô ta cười nhẹ, tay kia vuốt khẽ mái tóc xoăn lọn uyển chuyển.
– Cô biết không, tôi đúng là người của Blue, nhưng là tôi bị bắt cóc vào năm mười tuổi, từ đó đến giờ tôi được nuôi dạy trở thành một điệp viên lẫn vệ sĩ của cái tổ chức áo đen này! Cô biết trước kia tôi là ai không ?? – Emy nói gằn từng chữ. Đôi mắt lại có chú gì đó tiếc nuối đằng sau vẻ mạnh mẽ.
– Không!
– .. – Emy mỉm cười buồn, thở nhè nhẹ – Con gái chủ tịch tập đoàn Elizabeth, là con gái một!
-……
Park Mi khá ngạc nhiên. Tập đoàn Elizabeth nổi tiếng với kinh doanh các hãng sản phẩm được ưa chuộng trên nhiều nước. Và bây giờ đang giữ vị trí thứ hai mươi trên thế giới. Khá là giàu mạnh, tuy nhiên hai ông bà chủ tịch đã già nhưng không thấy tăm hơi con cháu đâu. Thì ra là..
– Cô bị bắt ? Họ không tìm được sao ? – Park Mi nhíu mày.
– Cô nghĩ tìm ra được một đứa bé đang nằm trong tay một tập đoàn như Blue là dễ sao ? – Emy nói. Kèm theo đó là một sự thất vọng.
– Blue rất xảo trá. Họ làm mọi thứ mà người ngoài không biết, cảnh sát có muốn bắt cũng không tìm nổi một bằng chứng vì họ quá tinh vi và sở hữu những thiết bị quá hiện đại nhằm che mắt mọi người. Cô biết không, không phải chỉ mỗi tôi bị bắt đi từ bé để phục vụ cho Blue, còn khá nhiều người đấy.
– Ai ?
– Eun Nam. Một trong đám bạn của cô. Và.. Ánh Ly. – Emy bật cười như vừa vạch mặt được thứ gì hay ho lắm.
Còn Park Mi sững người.
Eun Nam ?
Ánh Ly ?
Người của Blue ???
– Không tin ! – Nó nói.
– Cô không tin ? Được thôi vì đó là việc của cô. Eun Nam được cử đến trường Snow từ sớm để thăm dò tình hình. Sau đó Ánh Ly cũng được cử vô tiếp cận với queen bee số 1 của trường là Kiều Hà để moi thêm được nhiều thông tin. Lúc cô vào học, Ánh Ly đã là người săm soi cô đầu tiên, sau đó cô ta dụ Kiều Hà đến gây sự với cô, để rồi Ánh Ly có thể tiếp cận được cô. Sau khi tìm hiểu cô xong, Ánh Ly nghỉ chơi với Hà và từ đó rất lặng lẽ, không phải vì cô ta sợ, mà vì cô ta đang làm nhiệm vụ! – Emy nói – Còn Eun Nam, đã định tiếp cận và tán tỉnh cô, để hai người yêu nhau và moi được thông tin từ cô. Nhưng cậu ta không ngờ trước được rằng chính thằng bạn “giả” của cậu ta là Jun đã yêu cô. Thế là cậu ta chẳng làm được gì hơn. Và cô biết tại sao sáng nay Eun Nam bị bắn chứ ?