Trường Học Siêu Cấp

Chương 100: Chương 100: Nữ Hoàng Ẩu Đả




CHAP 27: NỮ HOÀNG ẨU ĐẢ

Park Mi liếc nhẹ chiếc váy maxi trắng muốt mà Lily đang cầm khoe. Nó biết Lily định làm gì: biến nó thành con ma nơ canh và thử mọi thứ váy vóc lên người nó.

– Hợp với cậu đấy, công chúa ạ! – Lily cười. Sau đó hất chiếc váy để nó chụp lấy. Khỏi cần Lily nói nó cũng biết nó sẽ phải làm gì. Park Mi bước vào phòng tắm để thay đồ.

Nó bước ra. Tự nhìn mình trong gương. Ờ thì cái váy cũng đẹp đấy. Trắng từ đầu xuống chân không hoạ tiết, phần eo hơi chiết lại ôm lấy cơ thể thon thả của nó, hai dây nhỏ vòng qua vai, xuống tận giữa lưng khoe bờ lưng trắng ngần. Park Mi lơ đễnh bước vào phòng tắm định cởi ra.

– Ê cậu làm gì vậy ? – Lily tròn mắt.

– Thay ra.

– Cậu ngộ nhỉ! – Nhỏ chạy tới chặn đường Park Mi. – Mình nói cậu mặc vào đi mà!

– Mặc để làm gì ? – Nó chớp mắt. Lily nghe vậy chỉ biết đảo mắt ngao ngán.

– Cậu không nghe ông hiệu trưởng nói gì hồi nãy à ? Ăn tối ở nhà hàng và dự tiệc khiêu vũ!! Vì vậy cậu cần phải mặc cái váy này. Đôi khi mình tự hỏi trí nhớ cậu lang thang nơi nào rồi ấy. – Lily nói.

Có tiệc khiêu vũ à ? Nó quên. Hay đúng hơn là không để ý.

– Dù sao đi nữa mình cũng sẽ không mặc đồ cậu hoài. – Park Mi nhướn lông mày – Mình cũng có đồ đấy thôi.

– Đồ gì ? Quần dài và áo thun ? Cậu mặc thế đến tiệc khiêu vũ á ? – Lily dẩu mỏ.

– Ai bảo cậu mình chỉ có quần dài và áo thun. Cậu kể thiếu rồi! – Park Mi đốp lại

– Ờ. Mình thiếu vài cái áo khoác denim và mấy cái giày thể thao to xác của cậu. – Lily nói. Ghét thế không biết, Park Mi muốn đốp lại nữa cũng hết cơ hội. Đành im luôn.

~ Sau một hồi thì Park Mi cũng xong. Cũng không biết có gọi là xong hay không vì thật ra ngoài làm tóc và bôi một ít son bóng thì nó chẳng làm gì nữa cả. Mái tóc cột cao lên một chút, khoe chiếc cổ cao kiêu ngạo trắng muốt. Khuôn mặt bất cần đời vẫn không nhiều biểu cảm. Và dù Lily đã năn nỉ nó makeup một chút nó cũng không chịu. “Chỉ là đi ăn tối thôi mà” Nó nói. Mà cũng thật ra vì nó lười.

Lily vẫn xinh đẹp như thế. Trong chiếc váy đỏ xoè chiết eo và mái tóc uốn thả hai bên vai. Nhỏ chải mascara và đánh phấn mắt màu nhũ – khá hợp với buổi đêm – và chút son nude. Người đẹp mà trang điểm còn đẹp hơn. À ừ, không phải ám chỉ Kiều Hà nhé vì cô ấy đúng là sản phẩm trang điểm bị lỗi.

– Đi thôiii! – Lily kéo tay Park Mi. Và đúng lúc ấy tiếng hiệu trưởng vang vọng khắp khách sạn báo hiệu đến giờ.

Dưới sân khách sạn là một đoàn xe. Mà đa số là xe riêng của học sinh. Ai không có xe riêng thì đi xe trường. Park Mi tờ mờ nhìn nam thanh nữ tú của cả hai trường đang lộng lẫy xúng xính thì cảm giác buồn nôn hiện lên. Nó không có ý gì đâu, nhưng chúng nó ăn diện đáng sợ quá. Không hiểu thời trang kiểu gì mà cứ có gì đẹp là bê hết lên mặt lên người, không thèm nghĩ nó có hợp nhau không.

Jun cũng đơn giản. Quá đơn giản. Với áo ba lỗ “Swag”, áo choàng đen dài, quần Levi’s đen và giày (cũng) đen. Nhưng vẫn nổi bật với đôi mắt xanh đang nhìn ngang nhìn dọc tìm một người. Đôi mắt ấy sâu đến nỗi như nhìn thấu tâm can người khác.. đủ để người khác vừa sợ vừa bị mê hoặc.

Park Mi đứng sau Jun khá xa. Nó dần cảm thấy mình thật lố bịch. Nó không muốn đi với Jun trong bộ dạng này. Với váy dài dạ hội, giày cao gót và trang điểm dù rất nhẹ nhàng. Nó thật sự muốn thoải mái khi ở bên người nó yêu, chứ không phải qua bữa tiệc xa xỉ và những bộ cánh lấp lánh.

Jun đang tìm Park Mi, cậu không di chuyển nhưng đôi mắt đang quét dọc một lượt. Chỉ thấy đám con gái đang liếc trộm mình, chúi đầu vào nhau đỏ mặt xì xào, vài đứa con trai thì bĩu môi, thế nhưng bên trong lại tràn ngập đố kị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.