CHAP 21.1: TIỆC ĐÊM (3)
” Cô biết không, đó chỉ là con dao cắt đồ ăn thôi, chưa đủ sắc đâu”
“….” Kiều Hà vẫn tái mét
“Nhưng nếu đó là con dao thật, tôi sẽ không ném đi dễ dàng như vậy” Park Mi nhướn mày. Xong quay người bỏ đi. Chỉ doạ Kiều Hà một chút mà cô ta đã sợ xanh mét như vậy rồi, chán.
Kiều Hà lùi lại về sau, lập tức đám con gái đỡ lấy cô ta hỏi han an ủi. Còn cô chỉ biết bật khóc không nói được gì.
Jun mỉm cười nhìn Park Mi, nắm lấy tay nó tránh xa khỏi nơi lộn xộn này, bước ra ngoài vườn.
Ngay lập tức thấy Bảo Duy và Lily, ai dè, hồi nãy ồn ào vậy mà không có mặt hai con người nhiều chuyện này.
Hai người có vẻ đang rất say sưa kể chuyện trên trời dưới đất. Chỉ thấy mặt Lily đã đỏ ửng, tửu rượu hơi kém. Cô nàng hất tay hất chân vui đến nỗi Bảo Duy đứng bên cạnh cười khanh khách.
“Ê” Jun nói, Bảo Duy quay lại hơi ngạc nhiên
“Một tiếng sau tụi tao không có mặt ở đây, gọi người!” Jun lạnh lùng
“Mày nói cái quái gì vậy ?” Bảo Duy khó hiểu.
“Điện thoại tao và Mi thằng Nam cầm, khi mày gọi người rồi, mày và Nam phải đưa Lily về nhà, cầm cả luôn điện thoại của tao và Mi rõ chưa ?” Jun nói
“..” Bảo Duy chẳng hiểu gì nhưng cũng ậm ừ.
Jun cầm bàn tay nó kéo vào trong. Dù ko biết Blue đang thực sự ở đâu nhưng không thể cứ chờ đợi mãi được.
Băng qua nhiều dãy hành lang thì công nhận dinh thự nhà Kiều Hà khá lớn. Bỗng dưng hai người thấy một bóng đen trước mặt ! Một thân hình khá cao và mảnh mai xinh xắn, vì trong bóng tối Park Mi và Jun khó nhìn ra đó là ai.
Dáng người mảnh khảnh bước ra, là Emy !
“Làm gì ở đây thế ?” Emy cầm trên tay ly rượu ngọt, nói.
“Tôi phải hỏi câu đó” Jun hỏi ngược lại, đôi mắt sapphire ko lay động.
Emy mỉm cười “Tôi được mời cơ mà. Ở dưới nhàm quá tôi đi thăm quan dinh thự nhà bạn thân thôi !”
“Tham quan à…” môi Park Mi mấp máy nhỏ nhẹ
“Hai người, cũng đến sao ? À, giúp tôi này” Emy vẫy vẫy tay
“Tại sao tôi phải giúp ?” Jun trả lời lạnh nhạt
“Nè, chỉ là vào lấy giùm chai rượu whiskey năm 1984 thôi mà. Tôi sợ bóng tối lắm, trong căn phòng kia ấy” Emy ngó nghiêng nhìn vào một cánh cửa lớn cuối hành lang. Mặt xịu đi.
“….” cả hai im lặng
“Làm ơn đấy, tôi đứng ngoài chờ hai người. Mấy chuyện lùm xùm trước, tôi xin lỗi nhé”
“Đừng nói nữa” Park Mi bất chợt lên tiếng. Đôi mắt nâu chớp nhẹ.
…muốn nó và Jun vào căn phòng đó..không sao cả..cả hai đã đoán trước được rồi !