CHAP 21: TIỆC ĐÊM
Park Mi vùi đầu nhìn trong gương lớn của phòng thử đồ. Xung quanh nó là cả một núi quần áo váy vóc mà chính Lily đã “hốt” vào.
Thật ra lúc đầu Jun và Bảo Duy tính đi theo “mua trọn gói” cho hai tụi nó, nhưng Lily kiên quyết không chịu vì muốn cả hai đều sẽ bất ngờ vì.. vẻ đẹp của nhỏ và nó ==’
“Chỉ là một bữa tiệc thôi mà” nó thở dài né ra càng xa càng tốt, nhưng Lily lại nhanh nhảu kéo nó vào. Với nhỏ, shopping chính là hạnh phúc.
“Mình biết là bữa tiệc của KIỀU HÀ thì quá ư là chết dẫm, nhưng phải luôn xinh đẹp cậu hiểu không? Mình đảm bảo ngày hôm đó mình và cậu sẽ đẹp nhất!” Lily cười toe toét hất một mớ váy áo lên người Park Mi
Park Mi chẳng quan tâm mình sẽ mặc gì. Mục đích của nó đâu phải là tham dư cho vui. Nghĩ đến đó bỗng tay nó bất giác run lên..
Nó sẽ gặp Blue.
Nó sẽ gặp Blue.
Nó sẽ gặp Blue.
Nó quả to gan, dám đich thân tìm người đã giết hại gia đình mình dù biết ông ta rất..nguy hiểm.. Nhỡ ông ta biết nó là con gái còn sống của Park thì sao? Chỉ với một phát súng, ông ta có thể lấy mạng nó.
Dù con người có lạnh lùng sắt đá thế nào cũng không khỏi bồn chồn. Nhưng Park Mi không sợ, không hề sợ, nửa miệng đẹp hoàn mĩ khẽ nhếch lên
Ông cứ chờ đấy, Blue.
~~
Cuối cùng cũng đến cuối tuần. Chỉ còn 30 phút nữa bữa tiệc sẽ bắt đầu.
Jun mặc độc chiếc quần tây, đường nét âu phục ôm lấy đôi chân dài tắp của anh. Nửa thân trên cởi trần, nhũng giọt nước li ti đọng nhẹ trên từng múi cơ bắp lồ lộ ra. (cấm mấy bạn suy diễn =.,=)
Tình cảnh thế này, chỉ cần một đứa con gái nhìn thấy thôi cũng chảy máu mũi hoặc tệ hơn là lăn ra xỉu.
Rầm rầm. Tiếng gõ cửa phòng vang lên thúc giục, ngay sau đó cái giọng không lẫn vào đâu được của Eun Nam rú lên, “Mày có nhanh lên không hả! Đòi nằng nặc đến cái tiệc vớ vẩn này mà tụi tao phải lết xác đến cùng. Tao thà ngồi ở bar còn vui gấp mười!”
Jun không trả lời, anh dựa cơ thể chắc nịch vào tường. Đôi mắt xanh biếc nhìn vô định.
RẦM. Cánh cửa lại rung lên bởi cú đá mạnh của Nam. Nhưng tất nhiên không gãy được. Nếu dễ gãy thì chẳng phải dinh thự nhà Zeus.
Jun lầm bầm mở phắt cửa ra, Eun Nam phóng vô nằm ềnh trên giường, thoải mái duỗi hai tay hai chân. Bộ vest trăng nhàu nhĩ hẳn. “Phòng mày tối hơn cái nhà ma ấy” cậu nhìn quanh.
“Giờ này chưa chuẩn bị xong thì bao giờ mới đi? Hay là chúng ta ở nhà nhậu nhẹt một bữa đi, thật tình tao ko muốn đến cái chốn đó!” Eun Nam rền rĩ nhưng Jun không nghe
“Đi, nhất định phải đi” Jun đột nhiên nói, cánh tay cầm lấy chiếc áo tây mặc chung với quần. Cả bộ trang phục màu đỏ huyết của máu, nổi bật lại đáng sợ.
~~
Jun lái con LaFerrari nhanh hun hút, đằng sau cũng có một chiếc Lamborghini Reventon nuột nà của Eun Nam. Họ không có thói quen đi chung phương tiện.
“Đi thẳng đến nhà của Hà luôn sao?” qua điện thoại, Eun Nam hỏi Jun. Giọng nghe ngái ngủ và chán chường.
“Không, đón Park Mi” anh trả lời ngắn gọn nhưng khẽ mỉm cười. Sau đó tắt máy không để Eun Nam í ới thêm tiếng nào.
“Park Mi, Jun đến đón kìa!” từ ngoài nghe thấy tiếng Lily la lên.
Nó thừ người ra ngồi. Đôi mắt nâu vô vọng nhưng cũng ẩn chưa những tia can đảm.
“Park Mi!! Trời ơi nhanh lên nàng ơi!” Lily lại hú hét. Chỉ 5 phút nữa là bữa tiệc bắt đầu rồi.
“Ra ngay” Park Mi nói. Nó hồi hộp đứng dậy, đôi tay trắng muốt chậm rãi mở một ngăn tủ ra, khẽ cầm lấy một cây súng ngăn giảm thanh..
Park Mi không định giết người khi chưa tìm hiểu rõ rành mọi sự thật.. không bao giờ! Nhưng sự bất an trong nó thôi thúc nó phải mang theo gì đó tự vệ.