Sau khi phá tan Đại Vũ thần ấn Đế Tuấn vung tay hất Định Hải Châm sang một để lộ cửa vào Hải Tàng.
-Ngươi ở lại đây chờ. Đế Tuấn quay lại nói với Na Tra rồi tiến thẳng vào Hải Tàng. Na Tra nghe vậy kinh ngạc một lúc nói:“ Thị tiền bối “
Đế Tuấn vừa bước vào Hải Tàng càng đi xuống sâu xung quanh càng tối đen đương nhiên không phải loại bóng tối bình thường mà là loại đặc biệt có công năng che đậy cả thần thức. Nếu là bình thường tiên nhân đi vào chắc chắn sẽ trở thành người mù nhưng Đế Tuấn không phải bình thường tiên nhân quanh thân hắn tỏa ra thái dương chân hỏa xua tan bóng đêm xung quanh.
Đi hơn nửa canh giờ đã đạt hơn trăm dặm đường xung quanh thỉnh thoảng truyền tới tiếng rít độc xa nhiệt độ ngày càng thấp cả Đế Tuấn có thái dương chân hỏa hộ thể cũng bắt đầu cảm thấy lạnh. Hắn không khỏi thầm nghĩ:“ Cả ta thái dương chân hỏa cũng không thể áp chế cái lạnh coi ra đây chính là thái âm chân thủy rồi xem ra sắp tới chỗ Phục Hi rồi!”
Quả nhiên đi thêm một khắc thì tới cửa một sơn động bên trên huyền phù một phong ấn tỏa hào quang mười ba màu. Đế Tuấn thấy vậy nói:“ Để ta phong ấn do đích thân vạn cổ đệ nhất Soán Mệnh Sư lập ra có uy lực như thế nào. Đại Nhật Hỏa Long!”
Sau lưng hắn lập tức xuất hiện hình tướng Đại Nhật Hỏa Long gào thét xông thẳng vào phong ấn. Hai bên va chạm vốn tưởng Đại Nhật Hỏa Long có Đế Tuấn chủ trì sẽ phá tan phong ấn không ngờ cuối cùng nó lại bị phong ấn chấn bay đi.
Đế Tuấn cũng vì thế lui lại trên khóe miệng chảy xuống chút máu lấy tay lau máu nói:“ Xem ra ta vẫn xem nhẹ Phục Hi a! Dù bị hạn chế tu vi soán mệnh diễn sinh khu chỉ có thập tam trọng thiên nhưng bày xuống phong ấn tầm thường thập tứ trọng không thể dễ dàng phá được. Xem ra phải dùng cách đó rồi!!”
Đế Tuấn nói rồi vung tay bắt ấn hình thành các quỷ tích huyền ảo các ấn càng lúc càng nhanh huyễn hóa ra các đạo phù văn kì lạ khi các đạo phù văn hoàn toàn ngưng thực Đế Tuấn quát to:“ Lâm,Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tại Tiền, Hành cửu mạch phong cấm. Phong!!” Chín đạo phù văn vừa hoàn thành bay tới trên phong ấn của Phục Hi nhanh chóng xác nhập vào nó hình thành hai lớp phong ấn mười ba màu.
Đây chính là sắp xếp thứ hai của Đế Tuấn. Vốn hắn muốn thử dùng lực lượng mạnh mẽ phá một lỗ trên phong ấn từ đó lẻn vào bên trong nhưng không thành công chỉ có cách bày ra cửu tự phong ấn che lại phong ấn Phục Hi. Cửu tự phong ấn này vốn là một trong các phong ấn lợi hại nhất của Mệnh Tổ án chiếu theo cửu đại thiên mạch hình thành có hai tác dụng, một là phong ấn bên ngoài vật thể hỗ trợ lẫn nhau không có tu vi thập tứ trọng đừng mơ tới chuyện lai động nó. Công dụng thứ hai chính là có thể từ bên trong từ từ ăn mòn phong ấn. Có thể nói nó chính là phong ấn có hai tác dụng vừa phong cấm và ăn mòn.
Sau khi làm xong thì Đế Tuấn theo đường cũ trở ra, lúc ra tới bên ngoài thì thấy Ngao Quảng, Na Tra đều đang nóng vội chờ mình. Thấy hắn bước ra Na Tra không nhịn được hỏi:“ Tiền bối người có lấy được bảo vật gì bên trong hay không?” Ngao Quảng miệng tuy không hỏi nhưng ánh mắt nóng bỏng cũng nhìn chằm chằm Đế Tuấn. Đế Tuấn thấy vậy nói:“ Đâu dễ dàng vậy, Ngao Quảng từ hôm nay tiếp tục ở đây canh giữ đi! Na Tra ngươi theo ta đi!”
Ngao Quảng nghe vậy cung kính nói:“ Tiểu tiên tuân mệnh!!” Đế Tuấn bấm quyết một cái Định Hải Châm vốn văng ra xa đột nhiên trở lại vị trí cũ tiếp tục trấn áp hải nhãn Đế Tuấn lại bày ra một số phong ấn rồi mang theo Na Tra hóa hồng bay đi.
Nửa khắc sau Đế Tuấn và Na Tra đã tới trong Long Đức Điện, Na Tra còn đang kinh ngạc với tnơi này thì đã nghe Đế Tuấn nói:“ Phí Trọng trong thời gian trẫm đi ở đây có phát sinh chuyện gì không?”
Từ trong điện truyền tới âm thanh của Phí Trọng:“ Bẩm thánh vương trong thời gian này thần cho Tử Thử dùng tử tôn của hắn giám sát phát hiện Vi Tử Khải bí mật liên lạc với tam đại chư hầu đang tính kế giết thánh vương đoạt vị!!”
Đế Tuấn nghe vậy nói:“ Giết trẫm đoạt vị bọn chúng tính kế thật hay! Lui xuống sắp xếp chỗ ở cho tên nhóc này chuyện này trẫm sẽ đích thân giải quyết!!”
- Thị thánh vương. Phí Trọng nghe vậy hô to sau đó dắt theo Na Tra lui ra ngoài. Trong đại điện chỉ còn lại Đế Tuấn ngồi trên vương tọa nhìn hướng phủ đệ Vi Tử Khải cười lạnh:“Hừ! Vi Tử Khải, tam đại bá hầu nếu các ngươi chịu ngoan ngoãn một chút thì trẫm còn có thể tha cho các ngươi đường sống còn bây giờ muốn phản thì đừng trách trẫm không tha các ngươi con đường sống nào!!!!!!”