Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn

Chương 58: Chương 58: Phá Âm Mưu, Tru Bá Hầu.




Ngày thứ hai kể từ khi Đế Tuấn trở về từ Đông Hải khi ở thư phòng giải quyết quốc sự thì một nội thị chạy vào nói:“ Bẩm thánh vương Vi Tử Khải đại nhân cho người bẩm báo nói vừa tìm thấy một dị bảo muốn hiến cho thánh vương muốn mời thánh vương giá lâm hắn phủ đệ một chuyến!”

Đế Tuấn nghe vậy thiêu mi hỏi:“ Ngoài trẫm ra hắn còn mời ai nữa không?”

Nội thị nghe vậy suy nghĩ một lúc rồi nói:“ Ngoài thánh vương ra còn có đông, nam, bắc, tam đại bá hầu đại nhân “

Đế Tuấn nói:“ Tốt chuẩn bị xe cho trẫm! Trẫm sẽ đích thân đi một chuyến “

- Thị thánh vương

Nội thị cung kính nói rồi lập tức ra ngoài chuẩn bị.

..............

Hai canh giờ sau xa giá của Đế Tuấn đã tới trước phủ đệ Vi Tử Khải. Vừa bước xuống xe đã thấy Vi Tử Khải cung kính quỳ xuống hô to:“ Thần Vi Tử Khải cung nghênh thánh vương, thánh vương vạn tuế vạn vạn tuế!”

Đế Tuấn thấy vậy bước tới dùng tay nâng Vi Tử Khải dậy nói:“ Hoàng huynh không cần như thế, chúng ta đều là người nhà!!”

Vi Tử Khải đứng dậy nói:“ Thánh vương khách khí xin mau theo thần.”

- Được ta cũng muốn xem hoàng huynh có bảo vật gì muốn dâng lên ta.

Đế Tuấn gật đầu một cái bước theo Vi Tử Khải vào trong phủ. Theo Vi Tử Khải dẫn đường phương hướng hai người nhanh chóng bước vào sau phủ hoa viên chỉ thấy ở đó đang tụ tập ba vị bá hầu. Ba người lúc này đang đứng quanh một cái la bàn cực lớn thấy hai người bước vào lập tức nói:“ Chúng thần bái kiến thánh vương, Vi đại nhân “

Đế Tuấn nói:“ Ba vị không cần đa lễ! Đây thật ra là gì mà xứng để cho các khanh đích thân tới xem?” Vi Tử Khải ở bên lúc này lên tiếng nói:

- Thưa thánh vương la bàn này là một dị bảo thần vô tình tìm được. Nó không chỉ là một pháp bảo có tính năng công, phòng đệ nhất mà nó còn có một bảo linh là một tuyệt thế mỹ nhân mị hoặc vô song có thể tự mình thoát ra ngoài hầu hạ chủ nhân nên thần định đem nó hiến cho thánh vương người.

Đế Tuấn nghe vậy ra vẻ hứng thú vô cùng cười nói:“ Ha ha ha! Vậy huynh mau cho trẫm xem trong đó có tuyệt thế mỹ nhân nào mà có thể làm cho huynh và ba vị hứng thú như vậy. “

- Thần tuân chỉ. Vi Tử Khải nói rồi hai tay bấm quyết chỉ vào la bàn. Trong la bàn lập tức hiện ra một mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần khẽ cười nhìn năm người rồi khẽ cất tiếng hát vừa hát vừa nhảy múa theo từng nhịp hát. Nữ tử đó vừa múa vừa từ từ rời khỏi phạm vi la bàn tiến tới chỗ năm người lướt một vòng.

Cuối cùng dừng lại trước mặt Đế Tuấn đưa môi lên như muốn hôn người trước mặt. Thân hình quyến rũ mị nhãn như tơ ánh mắt mê hồn những thứ đó kết hợp lại tin rằng không nam nhân nào chịu được Đế Tuấn cũng không ngoại lệ đang định đáp trả thì từ miệng thiếu nữ phun ra một luồng khí đen tanh tưởi.

Đế Tuấn không kịp đề phòng chớp mắt kịch độc đã nhập thể, Vi Tử Khải bên cạnh thấy vậy hô to:“ Các vị mau động thủ!” Bản thân cũng vung một chưởng về phía ngực Đế Tuấn. Bản thân hắn tin chắc một chưởng toàn lực cộng thêm kịch độc tuyệt đối có thể làm Đế Tuấn trọng thương nhưng sự thật không như hắn nghĩ.

Lúc này Đế Tuấn vốn bị độc khí nhập thể bỗng vung ra một chưởng cực mạnh phản kích lại không những vậy một chưởng này còn chấn bay Vi Tử Khải ra khỏi đình. Vi Tử Khải phun ra một ngụm máu to không tin quát to:“ Sao ngươi có thể không có chuyện gì? Ngươi rõ ràng đã trúng Tử Sắc Lam Quang rồi, sao ngươi có thể không có chuyện gì!”

Đế Tuấn cười nhạt vung tay chấn bay nữ yêu trước mặt nhìn hướng Vi Tử Khải nói:“ Đó là vì trẫm sớm có chuẩn bị rồi đại ca ngốc của ta!!” Vi Tử Khải nghe vậy kinh ngạc nói:“ Chuẩn bị chẳng lẽ ngươi đã sớm biết! Là ai cho ngươi biết.....Là các ngươi cho hắn biết sao?” Vi Tử Khải dùng tay chỉ thẳng ba vị bá hầu nói.

Ba vị bá hầu vốn đang kinh ngạc tình huống trước mắt nghe Vi Tử Khải quát nhất thời sắc mặt oan uổng kêu lên:“ Không chúng ta tuyệt không tiết lộ nửa lời!!!!”

Vi Tử Khải lại quát lạnh nói:“ Ta mặc các ngươi có tiết lộ hay không bây giờ lập tức cùng ta ra tay tru diệt hôn quân nếu không đừng ai mong sống sót!” Quát xong hai tay bắt ấn hô to:“ Linh Phượng Huyết Tế Tế Huyết Dung Hồn “ Xung quanh cơ thể hắn xuất hiện một luồng sương máu nhanh chóng dung nhập vào cơ thể đồng thời lúc này cơ thể hắn truyền ra tiếng phượng ngâm khí thế hắn tăng vọt giết về hướng Đế Tuấn.

Đế Tuấn thấy vậy nói:“ Phượng tộc bí thuật, không ngờ ngươi lại cấu kết với Phượng Tộc. Được hôm nay trẫm phải thử xem bí thuật Phượng Tộc ba đạo thế nào!” Hắn lập tức xuất ra năm luồng chưởng quang nhắm thẳng vào năm người đang giết tới.

- Ầm Ầm Ầm.

Liên tục vang lên các tiếng nổ khiếp người năm người công kích Đế Tuấn đều bị trong thương bay ra xa, nữ tử trong la bàn càng là hình thần cụ diệt hóa thành bọt nước. Bốn người kia đều đã trọng thương Vi Tử Khải mắt thấy không còn đường thắng vội há miệng phun một ngụm chân huyết thi triển huyết độn định chạy trốn, ba vị bá hầu cùng hắn làm phản thấy vậy cũng vội thi triển toàn thân giải số cấp tốc chạy đi.

Đế Tuấn thấy cảnh đó chỉ nhàn nhạt nói:“ Phi Hổ bắt bọn chúng cho ta!!”

Lập tức trước mặt bốn người đang chạy trốn xuất hiện rất nhiều Hắc Giáp Sĩ mỗi người đều là Thiên Tiên đỉnh phong chính là ngự lâm quân của Đại Thương. Thống lĩnh đội ngự lâm này chính là Vũ Thành Vương Hoàng Phi Hổ chỉ nghe hắn hét lớn:“ Bắt bốn tên nghịch tặc lại cho ta!!”

Các ngự lâm quân ầm ầm xông thẳng về phía bốn người nếu là bình thường bốn người căn bản không để chúng vào mắt nhưng nay thân chịu trọng thương đành để mặc cho chúng bắt Đúng là Hổ Lạc Đồng Bằng, Rồng Sa Bể Cạn. Thành công bắt giữ bốn người sau Hoàng Phi Hổ quỳ trước mặt Đế Tuấn nói:“ Thần cứu giá chậm trễ xin thánh vương tha tội!!”

Đế Tuấn nói:“ Khanh không có lỗi mau dẫn bọn chúng về đi.”

- Không biết thánh vương định xử lý chúng thế nào? Hoàng Phi Hổ nghiêm giọng nói.

- Về rồi tính tiếp.

Đế Tuấn chỉ để lại một câu nói bản thân sớm đã hóa hồng bay mất

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.