Đặng Ngọc dần dần bình tĩnh trở lại. Hắn tự biết vừa rồi mình tỏ ra hơi thất thố, nhưng ngọn lửa giận trong lòng vẫn khó mà kìm xuống được. Xuýt chút nữa gã đã bị một người có cảnh giới thấp hơn phế bỏ, nhưng mà gã biết hiện tại muốn phát tác cũng chẳng được nên chỉ có thể cố nén giận.
“ Phật phật phật”
Gió nhẹ thổi tới. Đặng Ngọc triệu xuất ra một cây Ngũ Hành Kỳ cầm trên tay khiến cho mây mù cuồn cuộn. Gió thổi mỗi lúc một mạnh, đại kỳ rung phần phật. Bộ tử y của gã bay phấp phới theo gió, quay sang nhìn Tiêu Thần mà nói : “ Tiếp tục đánh một trận, để cho ngươi biết thế nào là chân ý vô địch của Tu Chân Giả”.
Loại khí thế này người bình thường không thể nào có được, một khi đã tiến vào trạng thái chiến đấu Đặng Ngọc liền trở lên vô cùng lạnh lùng, tĩnh lặng một cách đáng sợ. Gã thân là một trong mười người trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Tu Chân Giới, thiên phú tu luyện bậc này không phải phàm nhân có thể theo được
“ Tu vi của ngươi bị suy giảm?”
Tiêu Thần lặng lẽ đứng trên không trung nhìn Đặng Ngọc, lần trước hắn đã khiến cho đối phương bị trọng thương, Nguyên Anh cũng bị hắn đánh cho rách vỡ, mặc dù được sư môn chữa trị nhưng tu vi chắc chắn sẽ suy giảm.
“ Đừng nhiều lời, ta dùng Nguyên Anh Cửu Trọng Thiên cũng đủ để lấy mạng ngươi” Đặng Ngọc nói một cách lãnh khốc. Nếu gã muốn trong một thời gian ngắn khôi phục lại cảnh giới Kiếp Hỏa như trước kia thì là vô vọng, mà tất cả những điều này đều là do Tiêu Thần ban tặng
Mọi người xung quanh liền giật mình, Nguyên Anh Cửu Trọng Thiên chính là Ngự Không Cửu Trọng Thiên, tu vi như vậy nhìn khắp thế hệ trẻ tuổi Trường Sinh Giới thì cũng chẳng có mấy ai đạt tới. Tu Chân Giới quả nhiên vô cùng đánh sợ.
“ Y nha…y nha” Kha Kha tỏ ra rất bất mãn khác hẳn với thái độ của Tiêu Thần lúc này, nó tiến lên phía trước thở hổn hển trôi nổi giữa không trung, nhìn nó vừa giống như một tiểu lão hổ lại vừa giống như một tiểu sư tử, toàn thân trắng như tuyết như ngọc. Tất cả mọi người trong Tu Chân Giới không một ai biết lại lịch của nó ra sao nên đều tỏ ra rất kinh dị. Đặng Ngọc lạnh lùng quát lớn: “ Nghiệt súc mau tránh ra”.
Ngũ Hành Kỳ mở ra, cuồng phong nổi lên cuồn cuộn, một đạo hàn quang ngưng tụ thành hình nhằm hướng Kha Kha đánh tới.
Nhưng Kha Kha chẳng thèm để ý tới, nó nhẹ nhàng giơ móng vuốt vạch một cái. Một tia sáng hiện ra chặn đạo kiếm quang hình lưỡi liềm, rồi sau đó tỏa ra một lực lượng mãnh liệt chấn nát kiếm quang. Tia sáng rực rỡ không hề tiêu tán hướng Đặng Ngọc đánh tới.
Điều này làm cho Đặng Ngọc vô cùng kính ngạc, đồng thời gã tức giận vô cùng, bị một tiểu thú ngăn cản khiến gã cảm thấy rất mất mặt.
“ Phá Hồn Tiến” Đặng Ngọc quát lớn một tiếng. Ngũ Hành Kỳ lập tức lay động nhất loạt phát ra ngàn vạn mũi tên hướng về phía Bạch Tuyết Tiểu Thú. Mỗi một mũi tên đều toả ra u quang dày đặc, trong đó xoay tròn sát khí u ám nồng đậm chuyên tàn phá linh hồn con người. Chúng lập tức bao trùm lên tia sáng rồi chấn vỡ nát.
“ Càn Quét Thiên Quân” Đặng Ngọc hét lớn một lần nữa. Một cơn mưa tên vô tận xé rách hư không lao tới, tựa như chúng được triệu hoán từ dị giới vậy. Mưa tiễn lập tức bao phủ dày đặc phiến không gian của tiểu thú Kha Kha .
Trong lúc Đặng Ngọc nghĩ rằng Kha Kha chắc chắn sẽ phải chết thì tiểu thú chợt lầm bầm một tiếng, trong nháy mắt tạo ra một mảnh không gian khiến cho vô số phi tiễn với hàn quang lập loè bị hút hết vào bên trong, tiểu thú vẫn đứng đó bình yên vô sự. Sau đó nó liền xuyên qua không gian, trong nháy mắt vọt tới bên cạnh Đặng Ngọc, như muốn thu gã vào bên trong Thất Nhạc Viên.
Thiên phú chiến đấu của Đặng Ngọc rất tốt, mặc dù gã không biết Thất Nhạc Viên đó là cái gì như gã lại cảm thấy được một tia nguy hiểm từ nó. Lập tức Ngũ Hành Kỳ rung động liên tục để thi triển độn thuật Ngũ Hành, tránh né khỏi Thất Nhạc Viên
“ Xoát”
Thất thải hào quang quét ngang bầu trời, tiểu thú dùng sức huy động thủ trảo. Đặng Ngọc liền bị đánh trúng, lập tức bay ra ngoài hơn mười trượng. Mặc dù công phu của gã cực kỳ thâm hậu nên cũng không bị tổn thương gì nhưng vẫn không tự chủ được mồ hôi lạnh úa ra. Gã giật mình nhìn tiểu thú, đây là loại tiểu thú gì a? Nếu như lực đạo của tiểu thú mạnh mẽ hơn chút nữa thì có khi hắn đã phải nuốt hận rồi.
Không ít người Trường Sinh Giới nhìn về phía Kha Kha. Đối với biểu hiện như vậy của nó cũng không cảm thấy ngạc nhiên, chỉ là không ít người của Tu Chân Giới lập tức chấn kinh.
“ Kha Kha quay lại” Tiêu Thần gọi tiểu thú trở về. Hắn không muốn cho tiểu thú lại bộc lộ năng lực của mình, việc đó đối với nó không có gì tốt cả.
Tiểu thú uể oải bay trở lại. Ôm lấy một cây Hà Thủ Ô lấp lánh hào quang đen nhánh mà bắt đầu cắn từng miếng lớn, điều này khiến cho Đặng Ngọc không biết nói thế nào.
Tiêu Thần lấy ra thanh Chiến Kiếm từ trong Thất Nhạc Viên nắm trong tay, hắn chậm rãi cất bước ở trên hư không tiến về phía trước mà nói: “ Chỉ sợ lần này ngươi khó mà toàn mạng rời khỏi Thái Sơn”. Âm thanh của hắn vô cùng bình tĩnh, nhưng khi lọt vào tai những người Tu Giả thì lại có chút rét lạnh.
“ Chỉ bằng ngươi?” Đôi mày kiếm của Đặng Ngọc lập tức nhướn lên.
“ Đúng, chỉ bằng ta với cảnh giới Ngự Không Lục Trọng Thiên” Tiêu Thần đưa kiếm lên nói: “ Không cần nhiều lời, tới đây đánh với ta một trận sinh tử”.
Loại địch nhân mà chỉ có thể lấy quyết đấu sinh tử để giải quyết tất cả thì căn bản không có khả năng hóa giải hận thù.
Tất cả Tu Giả đều lùi lại phía sau tạo cho hai người một khoảng không gian chiến đấu. Người của Tu Chân Giới hiểu rõ sự cường đại và đáng sợ của Đặng Ngọc. Mà tên tuổi của Tiêu Thần tại Trường Sinh Giới cũng như sấm bên tai, dám hướng tới Bán Tổ huy động đồ đao, người như vậy tuyệt đối không phải tầm thường.
Hào quang nhàn nhạt xoay vòng quanh thân Chiến Kiếm , kiếm quang thu phát không ngừng, nhưng mà lại không có bất kỳ một dao động năng lượng cường đại nào. Trước mắt nó chỉ như một thanh thần binh chém sắt như bùn mà thôi chứ khó có thể xuất ra lực lượng đáng sợ nào.
“ Ô ô” Một thanh phi kiếm màu đen do Đặng Ngọc đánh ra, xung quanh bao phủ bởi những quỷ ảnh, phát ra những âm thanh như tiếng khóc của u hồn, phá không chém Tiêu Thần.
“ Đó là U Minh Kiếm trong truyền thuyết” Trong đám người đang đứng bên ngoài quan sát có người giật mình thốt lên.
Đây chính là một kiện Ma Binh tại Tu Chân Giới do một nhân sĩ trong ma đạo lấy vô số hồn phách tế luyện thành. Sau khi Ma Nhân bị môn phái Thục Sơn tiêu diệt thì kiện Ma Binh này từ đó cũng mất tung tích.
Không gian U Minh phủ xuống, như một tràng vực chân thật đè ép tới như muốn vây khốn Tiêu Thần , nó lệnh cho ngàn vạn QUỷ Hồn Tướng định chiếm đoạt thân thể cũng như linh hồn hắn.
Vẻ mặt Tiêu Thần không chút sợ hãi. Đầu tiện là Không Gian Đại Liệt Trảm chém ra, sau đó xuất hiện thần thông Chưởng Khống Không Gian khiến cho tràng vực đang đánh tới cơ hồ mất đi hiệu quả
“ Rắc rắc”
Tràng vực U Minh đen ngòm lập tức bị nghiền nát, khiến cho chỉ còn Thiết Kiếm đen nhánh đánh tới. Hắn triệu hoán ra Bát Tướng Cực Tốc để nghênh đón, Chiến Kiếm trong tay tức khắc trảm xuống.
“ Leng Keng”
U Minh Thiết Kiếm đen nhánh lập tức bị chấn gãy, quỷ ảnh đầy trời biến mất vô tung, trời đất theo đó lại trở về sáng sủa như trước. Mọi người vô cùng kinh hãi, không ngờ được đệ nhất Ma Binh cứ như vậy mà bị hủy đi.
Mặc dù Chiến Kiếm không thể kích phát ra được những năng lường cường đại nhưng nó lại cứng rắn và sắc bén vô cùng, thuộc hàng binh khí đệ nhất trong thế gian.
Đặng Ngọc hừ lạnh một tiếng, xuất ra Ngũ Hành Kỳ, cuồng phong thổi tới, trên bầu trời cương phong sắc bén như đao. Lúc này lại có thêm bốn đạo thân ảnh của Đặng Ngọc với đại kỳ trong tay xuất hiện vây quanh Tiêu Thần.
Mây vù cuồn cuộn, vần vũ trên không trung khiến cho người ta khó có thể nhìn thấy tận cùng.
“ Thân Ngoại Hóa Thân?”
Lập tức có Tu Luyện Giả giật mình la lên, bởi vì hóa thân có phần nhiều hơn bình thường một chút.
“ Thật phải cảm tạ ngươi, đã giúp ta có thể tạo ra năm phân thân từ một Nguyên Anh. Một ngày nào đó có thể tới đại thành thì ta thật sự muốn đa tạ ngươi”.
Năm đạo thân ảnh của Đặng Ngọc từ năm hướng đồng thời lên tiếng nói
Tiêu Thần không chút e ngại. Đối phương đã không còn cao hơn hắn một bậc cảnh giới nữa, mà chỉ là tam trọng thiên mà thôi. Đối với hắn mà nói thì khoảng cách đó không phải là không thể vượt qua, bởi vì bản thân hắn đã từng trải qua rất nhiều cuộc đại chiếncòn lớn hơn thế này.
“ Cho dù ngươi có hóa thân thành trăm ngàn vạn thân ảnh thì ta cũng có thể nhìn ra bản nguyên của ngươi”
“ Thủy Yêm Thiên Địa” Đặng Ngọc cầm Thủy Lam Kỳ trong tay hét lớn. Lập tức hơi nước cuồn cuộn đầy trời, một vầng hào quang màu lam hướng Tiêu Thần quét tới. Đây chính là Cực Âm Chân Thủy, nếu như để nó chạm phải thì ngay cả thân thể có rắn như sắt thép cũng hoàn toàn mục nát hóa thành mạt phấn.
Thủy Lam Kỳ tràn đầy hào quang màu lam khiến cho lòng người say mê, phảng phất như nó được điêu khắc bởi ngọc xanh vậy, mũi nhọn của nó có thể đẩy lui cả thiên quân vạn mã. Lúc này tất cả mọi người ở tít xa cũng không tự chủ được thối lui từng bước, như sợ bị Cực Âm Chân Thủy dính vào vậy.
Tiêu Thần huy động Linh Tê kiếm đạo, xé rách không trung mở ra một mảnh hư không khiến vô tận lam quang bị cuốn vào. Sau đó kiếm đạo nhằm hướng Thủy Lam Kỳ mạnh mẽ đánh tới.
“ Oanh”
Vô tận sương mù màu lam mênh mông tràn ngập ra ngăn lại kiếm đạo đang chém tới. Thủy Lam Kỳ rung động liên hồi phát ra một lực lượng vô cùng khủng bố, khiến cho khắp nơi rung chuyển.
Điều này khiến cho thân thể Tiêu Thần rung động mãnh liệt, nếu như không phải võ thể của hắn cực kỳ mạnh mẽ thì chỉ sợ đã bị Thủy Lam Kỳ chấn cho vỡ nát rồi. Hắn không chút do dự, Thượng Thương Chi Thủ vung lên. Oanh, một tiếng vang thật lớn đánh mạnh vào dải sương mù màu lam kia.
Trời đất rung chuyển, Thủy Lam Kỳ bị chấn bay trở lại, mặt cờ phấp phới khiến cho không gian bị xé rách một khe lớn, điều này làm cho Đặng Ngọc thất kinh. Lực lượng của hắn so với Tiêu Thần dù sao cũng cao hơn hẳn tam trọng thiên, hắn lại dùng Ngũ Hành pháp bảo công kích nhưng Tiêu Thần chỉ đơn giản sử dụng lực lượng cơ thể mà đón đỡ. Điều này khiến cho hắn thật sự cảm nhận được sự đáng sợ của võ thể.
Hai đạo thân ảnh Đặng Ngọc một trước một sau tay cầm Liệt Hỏa Kỳ và Hậu Thổ Kỳ đánh thẳng vào đầu Tiêu Thần trên không trung.
Liệt Hỏa đại kỳ xuất ra, trời đất kịch liệt rung chuyển, hồng quang lóng lánh. Nó phóng ra Âm Hỏa, như thể không gì không diệt nổi. Ngay cả Trường Sinh Giả nếu bị đánh trúng thì toàn bộ tu vi cũng sẽ tiêu tán.
Không Gian Thần Thông hiện ra. Tiêu Thần dùng hào quang xanh phong bế không gian lại để ngăn cách âm hỏa, chặn đứng lực lượng đáng sợ đang ập tới. Rồi sau đó hắn huy động Chiến Kiếm, lấy thần lực chấn lui Đặng Ngọc đang cầm Liệt Hỏa Kỳ trong tay
“ Oanh”
Phảng phất như trời long đất lở, lập tức Đặng Ngọc cầm Hậu Thổ Kỳ lao tới. Đại kỳ che khuất cả bầu trời, hoàng quang mênh mông xuất hiện. Đây chính là Hoàng Thổ Tinh, có thể ngăn sông lấp bể, nếu như bị phong bế bên trong đó thì trong nháy mắt liền hóa thành tro bụi.
Tiêu Thần lấy Bát Tướng cực nhanh tránh thoát khỏi phong mang, sau đó quyền ảnh liên tiếp đánh ra khiến cho hư không như bị chấn nát. Đạo hoàng quang như ngọc bích vô cùng chói lọi rạn nứt ra. Oanh một tiếng rồi vỡ vụn.
Hào quang phủ kín cả bầu trời, lực lượng như bão táp tàn phá thập phương, khiến cho không một ai có thể nhìn thẳng vào phiến hư không đó.
Dao động năng lượng cuồn cuộn tản phát khắp Thái Sơn, đã rất lâu rồi Tiêu Thần mới lại sử dụng Tứ Đại Tán Thủ, uy lực so với trước kia mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần. Nó trực tiếp đánh bay Hậu Thổ Kỳ .
Xoát xoát
Bóng người chớp động, thân ảnh Đặng Ngọc cầm trong tay Thanh Mộc Kỳ cùng với thân ảnh cầm Xích Kim Kỳ lập tức tiến lại, đại kỳ vũ động, khắp mảng thiên địa đều trở lên run rẩy
Thanh Mộc Kỳ đón gió bay phấp phới, thanh khí mênh mông hướng Tiêu Thần quét tới, phảng phất như có thể ăn mòn tất cả. Từng chút một nó khuếch tán rộng ra bên ngoài, khiến cho ngọn Thái Sơn trở lên vô cùng tĩnh mịch, giống như toàn bộ sinh mệnh nơi này đều tan biến.
Cùng lúc đó Kim quang chói mắt cũng tràn ra, Xích Kim kỳ mênh mông toả ra đao quang xé rách chân trời. Thái Sơn bên dưới dường như bị nứt ra.
Hai cây đại kỳ giao nhau định kẹp lấy Tiêu Thần như muốn đem tất cả hủy diệt đi.
Nghịch Loạn Thức, Lục Thần Thức, Trấn Ma Thức trong Tứ Đại Tán Thủ lần lượt được Tiêu Thần xuất ra, đối với đối thủ bậc này thì Tiêu Thần cũng không dám giữ lại một chút lực lượng. Mỗi chiêu đều vận dụng toàn lực.
"Rầm rầm rầm "
Ba đại Tán Thủ xuyên phá hư không, khiến cho đạo năng lượng mênh mông của Thanh Mộc Kỳ cùng Xích Kim Kỳ bị đẩy vào không gian thứ nguyên. Nhưng mà dù là như vậy thì không gian cũng bị chấn cho vỡ nát, hình thành một cổ lực lượng cuồng bạo hủy diệt khiến cho Thái Sơn cùng với quần sơn xung quanh ở phía dưới kịch liệt rung chuyển
Xoát xoát xoát
Bóng người chớp động liên tục, từ năm phương hướng xuất hiện năm đạo thân ảnh của Đặng Ngọc, Thủy Lam Kỳ, Thanh Mộc Kỳ, Liệt Hỏa Kỳ, Xích Kim Kỳ, Hoàng Thổ Kỳ phấp phới bay theo gió. Đại kỳ rung động “ phật phật phật” làm hư không vỡ vụn, năm cây đại kỳ phủ kín đất trời, che lấp cả phiến không gian như muốn vây khốn Tiêu Thần vào bên trong
Đại chiến kịch liệt bạo phát, làn sóng ba động dữ dội từ trên không trung tràn ra khiến cho thập phương rung chuyển. Tất cả mọi người bất giác lui lại phía sau, từ xa nhìn lại tràng đại chiến kinh tâm động phách
Ngũ Hành Đại Kỳ phiêu động, khiến cho trời đất rung chuyển, tựa hồ như muốn đảo lộn Càn Khôn vậy.
Thuỷ Quang xanh biếc, Thanh Mộc Khí mênh mông vô tận, Xích Kim quang trong suốt, Cực Âm Hỏa hùng hùng hổ hổ, Hậu Thổ Mang cuồn cuộn, năm loại năng lượng bất đồng hợp lại, chấn nát thiên địa, hủy diệt không gian. Trên không trung một khí tức Hỗn Độn mênh mông điên cuồng tản ra
Có thể tưởng tượng ra tình cảnh bên trong chiến trường đáng sợ đến mức nào. Hai đại cao thủ giao chiến khó mà phân ra thắng bại, thỉnh thoảng có thể thấy bóng dáng của Tiêu Thần cùng Đặng Ngọc lưu chuyển trong vùng năng lượng loạn lưu kia.
Đây chính là một cuộc đại chiến ngang tài ngang sức. Mặc dù trong tay Đặng Ngọc có thần bảo Tu Chân Ngũ Hành Kỳ, nhưng kỹ năng chiến đấu của Tiêu Thần lại vô cùng đa dạng, uy lực cũng vô cùng khủng bố. Hai người kịch chiến trong vòng nửa thời thần cũng không phân ra thắng bại.
Đặng Ngọc cảm thấy vô cùng khó chịu, tu vi của gã dù sao cũng cao hơn Tiêu Thần tam trọng thiên, thiên phú chiến đấu cũng vô cùng tốt nhưng mà lại bị Tiêu Thần sử dụng các loại tuyệt học kỳ dị tương khắc. Ngoài ra tốc độ của Bát Tướng Cực Tốc khiến gã không thể ngờ được, nhiều lúc tưởng rằng có thể chấn nát Tiêu Thần dưới Ngũ Hành Kỳ, nhưng đều để hắn sử dụng thân pháp cực kỳ nhanh nhẹ tránh thoát được.
Cuối cùng gã khai triển ra Ngũ Hành Đại Trận, mây mù tràn ngập khắp hư không, tất cả mọi người đều cảm nhận được một năng lượng hào hùng đang được bộc phát ra, phảng phất như có một người khổng lồ đang dần thức tỉnh. Tựa như có một cỗ lực lượng Hồng Hoang Thần Lực từ thời viễn cỗ phá không mà đến.
Ngũ Hành Đại Trận mở ra, trong nháy mắt nửa bầu trời bị bao phủ bởi Liệt Hỏa như muốn bốc lên đến chín tầng trời. Biển lửa cuồn cuộn bao phủ đất trời, mà từ hướng đối lập một vòm trời tựa như đại dương mênh mông ập tới. Lại có một mảnh đầm lầy khiến cho người ta kinh tâm động phách. Còn có dải đất mênh mông quay cuồng xuất hiện tại phương hướng thứ ba rồi hình thành một mảng hoang mạc thật lớn. Ngay sau đó thần quang xanh biếc mênh mông ngút trời, rừng già nguyên thủy hồng hoang vươn lên tận trời cao, cây xanh mọc san sát. Hào quang vàng chói mắt, những thanh Xích Kim thần binh nối tiếp nhau phóng thẳng lên bầu trời.
Thủy Lam Kỳ, Liệt Hỏa Kỳ, Thanh Mộc Kỳ, Xích Kim Kỳ đồng thời rung động, phân ra tại năm phương thế giới. Chúng bắt đầu phất mạnh phóng ra lực lượng khủng bố long trời lở đất, gió giật so với thiên đao còn đáng sợ hơn. Năng lượng kinh khủng quét về hướng Tiêu Thần.
Nhìn thấy đối phương xuất ra sát thuật cuối cùng, Tiêu Thần cũng bắt đầu toàn lực phản kích. Bát Tướng Thế Giới lần đầu tiên thi triển tại Nhân Gian Giới.
Xung quanh Tiêu Thần hiện ra tám phiến không gian hư ảo, giống như không gian luân hồi. Nó điên cuồng hướng ra tám hướng mà xoạy tròn. Tám phiến không gian như xếp chồng lên nhau, Bát Tướng liên tục luân chuyển. Thiên, Địa, Thủy, Hỏa, Lôi, Sơn, Phong, Trạch nhất tề chuyển động.
Thiên Tướng cao thăm thẳm, Địa Tướng sâu đậm, Thủy Tướng mênh mông như biển, Hỏa Tướng phẫn nộ thiêu đốt chín tầng trời, Lôi Tướng chém nát khắp chân trời, Sơn Tướng rung động vòm trời, Phong Tướng sắc lạnh xé rách Thứ Nguyên không gian, Trạch Tướng mù mịt như Địa Ngục ...
Bát Tướng liên tục luân chuyển đại phá Ngũ Hành Trận!
Bát Tướng Thần Thông xuất hiện khiến cho mọi người lập tức vô cùng rung động, không chỉ vì Bát Tướng liên tục luân chuyển như vậy. Thiên Tướng giao nhau với Địa Tướng đã phát ra từng đạo Âm Dương Nhị Khí. Hỏa Tướng, Thủy Tướng, Phong Tướng … giao hòa phát ra từng đạo Hỗn Độn nguyên khí mênh mông vô tận.
Thần Thông của Bát Tướng có thể khắc chế hoàn toàn cổ trận Hồng Hoang do Ngũ Hành Kỳ ngưng tụ thành.
Bởi vì tương khắc nên Bát Tướng đã khắc chế hoàn toàn Ngũ Hành Kỳ
Khiến cho Ngũ Hành Kỳ không thể lay động. Lúc này Tiêu Thần đang cấp tốc phi hành trên bên trời hỗn loạn, hắn bắt đầu chém đứt các cây trận kỳ của Ngũ Hành Đại Trận.
Thân ảnh hắn như cầu vồng. Chiến Kiếm phong mang ngút trời.Một kiếm xuất ra, Thủy Lam Kỳ bị chém gãy gây ra một tiếng vang ầm ầm thật lớn. Thiên địa như hoàn toàn sụp đổ, Thuỷ Quyển trong ngũ phương thế giới lập tức tan biến. Thân ảnh Đặng Ngọc trong Thủy Quyển hét lớn một tiếng lập tức lao ra khỏi đại trận.
Không trì hoãn một chút nào, thân ảnh Tiêu Thần như tinh quang tiến vào Thổ Giới của Ngũ Phương thế giới. Thượng Thương Chi Thủ vung lên, một chưởng chấn nát Hậu Thổ kỳ đang bất động, mà thân ảnh Đặng Ngọc nơi đây đã sớm chạy ra ngoài.
Sau khi tiến vào Hỏa Giới của ngũ phương thế giới, Tiêu Thần lấy Không Gian Đại Liệt Trảm chém nát Liệt Hỏa Kỳ cũng đang bị cứng đờ. Còn thân ảnh Đặng Ngọc nơi này chưa kịp thoát ra liền bị Tiêu Thần phong ấn vào Âm Dương Nhị Khí của Thiên Tướng và Địa Tướng. Hàn quang của Chiến Kiếm tỏa ra bốn phía, sắc máu ngút trời. Tiêu Thần huy kiếm, lập tức thủ cấp thân ảnh Đặng Ngọc bị chém đứt lìa, Nguyên Anh thoát ra tức thì bị hắn một kiếm chém nát.
Tiếp theo Tiêu Thần lại tiến vào Kim Giới cùng Mộc Giới của ngũ phương thế giới, chấn nát Xích Kim Kỳ cùng Thanh Mộc Kỳ, mà thân ảnh Đặng Ngọc tại Mộc Giới cũng bị hắn một kiếm tiêu diệt.
Mọi người xung quanh ngọn Thái Sơn vô cùng kinh sợ, Bát Tướng đại phá Ngũ Phương thế giới khiến cho mọi người dị thường rung động. Nhất là những người thuộc Tu Chân Giới, họ khó có thể tin điều đang xảy ra trước mắt. Thần thông của Bát Tướng thật là lợi hại, không ngờ Tiêu Thần lại có thể hạ gục một trong mười người trẻ tuổi kiệt xuất nhất của bọn họ, Đặng Ngọc.
Sau khi Tiêu Thần đại phá ngũ phương thế giới, hắn thẳng tay tiêu diệt ba Nguyên Anh của Đặng Ngọc. Hắn không thể để cho đối phương có bất kỳ một cơ hội tái sinh nào, lần này hắn quyết không cho kẻ địch tái sinh được nữa.
Trong lòng Đặng Ngọc như tro tàn, cứ như vậy mà thất bại .... Trong thế hệ trẻ tuổi tại Tu Chân Giới gã khó có thể gặp địch thủ, nhưng tại Nhân Gian Giới hai lần bị hạ gục khiến trong tâm hắn tràn ngập cảm giác thất bại.
“ Keng”
Tiêu Thần vung Thượng Thương Chi Thủ lên chấn nát một thanh phi kiếm do một kẻ áo lam đứng phía xa xuất ra trợ thủ cứu Đặng Ngọc đang trong lúc ngây người.
“ Đặng huynh mau lui lại, chớ có nản trí, bởi vì tu vi của huynh suy giảm nên hôm nay mới thất bại. Chờ ngày sau khôi phục lại thời kỳ đỉnh phong xem trên nhân gian có ai có thể cùng huynh đối chiến”.
Pháp bảo của người áo lam kia tựa hồ rất nhiều, y tiếp tục xuất ra một cây quạt lớn ngăn cản Tiêu Thần.
Đặng Ngọc như bừng tỉnh từ trong mộng, lập tức cấp tốc thối lui.
“ Hôm nay ngươi chắc chắn phải chết, không ai có thể ngăn cản được” Tiêu Thần đã quyết tâm phải giết chết Đặng Ngọc, thanh âm hắn phát ra vô cùng lạnh lẽo.
Cùng lúc đó, từ ngón tay Tuyệt Đao phát ra hào quang đại thịnh hướng phía người áo lam đánh tới. Yến Khuynh Thành quần áo tung bay, cũng vọt về phía trước. Xung quanh Hải Vân Thiên như nở rộ nhiều đoá hoa hướng dương, sát khí ngút trời rồi tạo thành một thanh tiểu kiếm phá không mà tới.
Tuyết Bạch Tiểu Thú Kha Kha thấy vậy cũng xuyên qua không gian tiến lại, nó mở Thất Nhạc Viên ra. Tất cả những pháp bảo Tu Chân lập tức bị thu vào bên trong.
Mặc dù như vậy cũng có không ít Tu Chân Giả tiến lại, bọn họ không muốn một người trong số mạnh nhất như Đặng Ngọc phải chết nơi này. Nhất là các cao thủ của môn phái Thục Sơn cũng bắt đầu hành động, tất cả đều muốn giữ lại tính mạng cho Đặng Ngọc.
“ Kẻ nào dám cản ta nhất định phải chết”
Tiêu Thần hét lớn một tiếng. Hắn xuất ra Linh Tê Kiếm Đạo hình thành một cơn lốc mang lực lượng hủy diệt vô cùng khủng bố. “ Phốc phốc phốc” , trên không trung không ngừng có những Tu Chân Giả bị chấn cho nát bấy, thi cốt không còn, chỉ có những sợi tơ máu phiêu bạt. Tu chân pháp bảo bị tiêu hủy lại càng nhiều.
Một con đường đầy máu tanh được Tiêu Thần sử dụng Linh Tê kiếm đạo mở ra, không gian bị huyết vụ nhiễm đỏ cả một vùng.
“ Đặng Ngọc, ngươi trốn không thoát đâu” Tiêu Thần tay cầm Chiến Kiếm lập tức đuổi theo.
Đồng thời người áo lam lại bị Tuyệt Đao ngăn trở, y tiếp tục xuất ra một thanh Tử Kim Sa, lập tức trên không trung cuồng phong gào thét. Y muốn yểm trợ cho Đặng Ngọc có cơ hội đào thoát.
Rốt cuộc tiểu thú Kha Kha bất mãn lẩm bẩm một tiếng, Thất Nhạc Viên quét ngang bầu trời thu hết tất cả vào bên trong.
Trong nháy mắt Tiêu Thần lập tức đuổi theo Đặng Ngọc.
Xoát.
Lập tức thân ảnh Đặng Ngọc phân ra làm ba, hướng ra ba phía chạy trốn. Tiêu Thần không để ý tới hai Nguyên Anh ở hai bên, hắn tiếp tục đuổi theo Nguyên Anh chính giữa. Thượng Thương Chi Thủ vung lên, lập tức một chưởng chấn vỡ nó.
Khi hắn quay lại thì có rất nhiều Tu Chân Giả ngăn cản không cho hắn tiếp tục đuổi theo
Tại thời khắc này, căn bản là Tiêu Thần không chút lưu tình. Hắn xuất ra Không Gian Thần Thông trong nháy mắt phong bế một mảnh hư không. Rồi sau đó Không Gian Đại Liệt Trảm bổ ra, huyết quang tung tóe, mười mấy thân ảnh phía chân trời lập tức bị chém thành hai mảnh.
Hiện tại Tiêu Thần giống như một sát thần, nhất thời những Tu Chân Giả không ai dám cản trở hắn. Tốc độ Bát Tướng vận chuyển tới tận cùng, hắn hướng phía tây Thái Sơn đuổi theo một thân ảnh Đặng Ngọc khác. Chiến Kiếm xuất ra lập tức thân ảnh Đặng Ngọc tương đương một phần năm bản thể bị chém ngang eo, Nguyên Anh tức thì bị chấn nát.
Khi Tiêu Thần quay trở lại đỉnh Thái Sơn, hắn triệu xuất ra Linh Tê kiếm đạo cùng Không Gian Đại Liệt Trảm chém tứ tung khiến cho những Tu Chân Giả đang chắn trước mặt hắn bị chia năm xẻ bẩy, pháp bảo vỡ vụn , máu bay tung toé, huyết vụ tràn ngập không gian
"Y nha y nha..."
Tuyết Bạch Tiểu Thú mở Thất Nhạc Viên thả ra một đạo thân ảnh. Dường như nó có chút không đành lòng, bèn quay đầu sang hướng khác
Thân ảnh Đặng Ngọc cuối cùng không ngờ bị Tiểu Thú bắt được. Hiện tại không phải là lúc nhân từ, Tiêu Thần lập tức xuất ra một kiếm. Thủ cấp của thân ảnh kia liền bị chém đứt, Nguyên Anh tức thì bị hắn chấn nát.