Có được sức mạnh tuyệt đối mấu chốt là thoát khỏi Thế Giới tử vong. Lần
này thời gian từ Cửu Châu dần dần cô đọng lại ở hư không kéo dài chừng
hai mươi lần hô hấp.
Bên trong Cốt Tỉnh , từng tia sáng màu sắc rực rỡ, hào quang lóng lánh, kho báu Thải Toản tựa như mộng như ảo.
Hành trình trên Cửu Châu ngày một hiện lên một cách rõ ràng, lúc này,
Tiêu Thần đứng lặng dưới đáy giếng một hồi lâu, sau đó hắn mới hướng lên phía miệng giếng bắt đầu leo lên.
Trải qua sự việc lần này, trong lòng hắn bỗng dưng nổi lên hàng ngàn hàng vạn suy nghĩ, nào
là thân nhân, bằng hữu, địch nhân….Ân oán tình cừu, tất cả mọi thứ dường như đã chìm vào quá khứ.
Sau khi đi ra từ bên trong Cốt Tỉnh, Tiêu Thần không ở lại tòa thành trì này nữa, hắn lập tức lên đường quay trở lại Thần Thôn.
“ Quan quan tuy cưu, tại hà chi châu. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu”
Vừa bước chân tới cửa thôn, Tiêu Thần lập tức cảm nhận được tinh thần
ba động của Hồng Toản Vương Giả. Tinh lực của gia hỏa này thật sự là
không khi nào giảm sút, lúc này, một đám thiếu niên Thần Tộc đang đứng
chung một chỗ, xem Hồng Toản đang hướng tới một thiếu nữ Thần Tộc cách
đó không xa khoe khoang thơ ca của mình.
Đáng tiếc là
thiếu nữ Thần Tộc lại cảm thấy vô cùng khó chịu, lập tức đem chậu nước
giặt hất thẳng vào người y, khiến cho y từ đầu tới chân đều ướt nhẹp,
làm cho đám thiếu niên Thần Tộc đứng xem không ngừng cười vang.
“ Cầu còn không được, khi ngủ cũng mơ thấy, thật sự là thảnh thơi, mà
cũng trằn trọc a” Hồng Toản Khô Lâu dường như có cảm ứng, y liền quay
đầu lại, lập tức nhìn thấy Tiêu Thần đang tiến vào từ cửa thôn, liền vô
cùng hưng phấn chạy tới trước mặt Tiêu Thần nói: “ Đại Ca, rốt cục ngươi cũng đã trở về, ngươi ra ngoài một cái liền hơn nửa tháng, thật sự
khiến ta lo lắng, ta còn tưởng rằng ngươi đã vẫn lạc ở bên ngoài mà
không thể trở về a.”
Nhìn bộ dạng gia hỏa này ăn nói
không hề cấm kỵ gì hết, một vẻ rung đùi đắc ý, tự cho là vô cùng phong
lưu xuất chúng, Tiêu Thần tà tà liếc mắt y, nói : “ Ngươi thật là nhàn
nhã a.”
“ Đó là lẽ đương nhiên, chuyện tình vui vẻ nhất nhân sinh chẳng qua cũng chỉ có vậy. Sáng sớm ngắm thiếu nữ, chiều tà
nhìn La Lỵ, vô cùng nhàn nhã. Chỉ cần có mỹ nữ là ta tiến tới, bất kể
chân trời góc biển.”
Trên lầu một tòa tiểu lâu bên
cạnh, tiểu La Lỵ liền mở cửa sổ ra, trực tiếp dội một thùng nước xuống
dưới. Rào một tiếng. Hồng Toản Khô Lâu một lần nữa ướt sũng từ đầu tới
chân.
“ Xem ra bất kể là thiếu nữ hay La Lỵ đều không có yêu thích ngươi a.”
“ haize…Quả là người tài không được nhân thế yêu thương mà. Điều bi ai lớn nhất trong đời người cũng chỉ có vậy.”
Tiêu Thần cũng lười đáp lý với y. Hắn liền mở ra không gian giới chỉ,
đem tặng nhóm thiếu niên Thần Tộc xung quanh một chút lễ vật. Đều là
những đồ vật dùng Toản Toái Cốt để trao đổi ở bên ngoài. Bên trong không thiếu các loại vũ khí, cùng các món ăn đặc sắc, khiến cho đám thiếu
niên Thần Tộc hưng phấn không thôi.
“ Xem ra mấy ngày hôm nay ngươi sống ở đây cũng không tệ.”
“ Tất nhiên là vậy rồi. Người đẹp trai như ta đây dù có ở bất cứ nơi
nào cũng giống như ngôi sao sáng trong bóng đêm, như bảo ngọc tỏa hào
quang rực rỡ, vô cùng xuất chúng.” Hồng Toản Khô Lâu bày ra một bộ mặt
tự sướng vô cùng hưởng thụ.
Sau khi Tiêu Thần phân phát hết lễ vật quay sang y hỏi: “ Chuyện ta nhắc ngươi làm thế nào rồi? ”
Hồng Toản Khô Lâu nghe vậy, tinh thần liền trở lên phấn chấn mười phần
nói: “ Có ta tự thân xuất mã, chuyện đó đương nhiên không thành vấn đề.
Ngay cả Đầu Lâu Hoàng Kim cũng đã tìm được người mua rồi.”
“ Tốt” Tiêu Thần vỗ vai y, nói: “ Đi theo ta, chúng ta thương lượng thật kỹ.”
Đám thiếu niên Thần Tộc vừa cười vừa nói rời đi, chỉ có Tiểu Thiên Nhai là vội vàng theo sau.
Mấy ngày nay, Hồng Toản Khô Lâu thực sự đã làm việc vô cùng tận tâm,
dựa vào tài nguyên y nắm giữ trong tay, liên lạc với tất cả người mua
Hỏa Chúng Sinh trong khu vực.
Tây Bộ địa vực, là xứ sở
của "Thủy", cường giả bên ngoài khó lòng mà thâm nhập vào. Bởi vì nơi đó hình thành một liên minh cường đại, toàn bộ khu vực tây bộ đều được
thống nhất bởi một tòa cổ thành to lớn, bên trong tạo thành một cỗ lực
lượng cường đại. Nghe nói, minh chủ Tây Bộ địa vực lúc nào cũng có thể
tập trung lực lượng tiến vào chỗ sâu nhất trong đại lục.
“ Đó chính là Cự Nhân Thành?” Tiêu Thần hỏi.
“ Một tòa thành lớn vô cùng cổ lão, cũng không biết nó đã tồn tại được
bao nhiêu năm tháng, từ xưa tới nay, tất cả khu vực Tây Bộ đều tập trung lại đây, nó được gọi là Thiên Sứ thành.”
Tiêu Thần khẽ nhíu mày, chỉ cần nghe cái tên Thiên Sứ Thành thì hắn đã hiểu nơi này
không chỉ đơn giản là một Cự Nhân Thành bình thường.
Hồng Toản Khô Lâu lên tiếng: “ Ta không đồng ý giao dịch tại Thiên Sứ
Thành là vì vùng nước nơi này rất sâu, với lại người mua là một viên Đại Tướng dưới trướng Chủ Thành Thiên Sử Thành, ngộ nhỡ xảy ra vấn đề gì
thì chúng ta một điểm cơ hội cũng không có.”
Tiêu Thần gật đầu nói: “ Tình hình bên phía Đông thì thế nào? .”
“ Trong vòng trăm năm trở lại đây, cũng không có Hảo Chúng sinh vật
cường đại thống nhất mặt phía đông địa vực, nhưng không phải là không
xuất hiện cường giả, mà là những cường giả này có thực lực ngang nhau,
nên cũng không ai nuốt trọn được ai.”
Tiêu Thần nghĩ
tới lần giao dịch trước bị Thành Chủ Thất Sát truy giết liền hỏi: “ Ba
thành Thất Sát, Phá Quân, Tham Lang từ trước tới giờ đều là đồng minh,
vậy thực lực của họ ra sao?.”
“ Trước kia trong quá
khứ, ba thành này cũng vô cùng nổi danh, nhưng trong vòng trăm năm trở
lại đây có thể nói ba thành này đang dần suy yếu đi, thực sự không còn
có thể so sánh với những thành lớn khác.”
Tiêu Thần gật đầu nói: “ Nếu như ta ra tay, đầu tiên sẽ diệt Thất Sát thành.”
Hồng Toản Khô Lâu nói tiếp: “ Trong những tòa thành lớn ở phía Đông, Cự Nhân Thành chính là một tấm lá chắn lớn nhất, rất ít người giao dịch bị tru sát tại tòa thành này, ta thông qua một ít người bạn cũ nên mới
liên lạc được một người giao dịch là một vương giả thực lực khủng bố tại Cự Nhân Thành.”
“ nếu như đó là phương án tốt nhất của ngươi, thì phía Đông địa vực liền giao dịch với người Cự Nhân Thành
đi.” Tiêu Thần liền đem Hoàng Toản Khô Lâu bên trong không gian giới chỉ triệu xuất ra, một khô lâu trong suốt, long lanh, nhìn giống như một
tác phẩm nghệ thuật, bên trong thấu phát ra quang mang màu vàng nhàn
nhạt.
Nếu như lần giao dịch này thành công thì hắn sẽ
có cơ hội tấn giai lên cường giả Tử Toản cảnh giới, mà Cự Nhân Thành
cũng sẽ xuất hiện một vương giả Hoàng Toản khô cốt. Điều này đối với hai bên là vô cùng công bằng.
“ Ngươi hãy đi an bài đi, ta muốn mau chóng tiến hành giao dịch.” Tiêu Thần quả thực rất nóng lòng,
lúc này hắn thật sự muốn nhanh chóng gia tăng thực lực.
“ Được, ta cũng rất mong tấn cấp a.” Hồng Toản Vương Giả hiểu rõ, chỉ
cần Tiêu Thần tấn cấp thành công, như vậy hắn cũng có thể tấn cấp theo.
Thiên Nhai đang ăn một trái cây thơm nức màu xanh cũng vui mừng hô lớn: “ A..a Ta cũng muốn.”
Tại bên trong Tử Giới, những ốc đảo là vô cùng hiếm thấy, bởi vì nơi đó tử khí quá nặng, nên rất ít khi xuất hiện Linh Quả. Giống như loại quả
mà Thiên Nhai vừa ăn vừa nâng niu như bảo bối này, tại nhân gian giới
cũng chỉ được xem như loại dã quả(quả dại) bình thường mà thôi.
Trong lòng Tiêu Thần bỗng nảy ra một ý nghĩ, không biết có thể dùng
không gian giới chỉ đem một chít Linh Quả từ Cửu Châu tới thế giới này
không, nếu như có thể thì việc đi lại trong bốn phía địa vực sẽ không
còn là vấn đề.
Hồng Toản Khô Lâu không nói lời thừa, lập tức chuyển mình rời đi, tiến hành an bài.
Trong mấy ngày tiếp theo, tại nơi sâu nhất trong đại lục, thỉnh thoảng
lại truyền ra tiếng bạo động, những tiếng gầm thét của cường giả khủng
bố trực tiếp vọng tới bên ngoài địa vực, hiển nhiên trong đó xảy ra đại
chiến giữa các tuyệt thế cường giả.
Đại lục mênh mông
vô ngần, cũng không biết nó rộng lớn tới mức nào, nhưng từ những dao
động truyền tới trong không gian, thì có thể tưởng tượng được chiến đấu
giữa các cường giả khủng bố mãnh liệt tới mức nào, cho dù có là quân
vương chỉ sợ cũng không thể tạo ra những dạo động mạnh tới mức đó.
Mà điều càng khiến người ta sửng sốt chính là tại ngày thứ ba từ nơi
sâu thẳm trong đại lục truyền đến tiếng hát như mộng như ảo của một
thiếu nữ: “ Khi nào trăng sáng rọi? nâng chén hỏi trời xanh, chẳng hay
trời cung khuyết, đêm đó thuộc năm nào, muốn theo gió bay lên, sợ ngọc
điện quỳnh lâu, trên cao lòng giá lạnh….” ( Đoạn hát này là ta chém gió. Hề hề. Nguyên văn: Minh Nguyệt bao lâu có? Nâng cốc hỏi thanh thiên.
Không biết trời cao Cung Khuyết, nay tịch ra sao năm. Ta muốn thuận gió
trở lại, lại khủng quỳnh lâu điện ngọc, cao xử bất thắng hàn )
Tiếng ca uyển chuyển du dương, giống như thanh âm của tự nhiên nhẹ
nhàng phiêu đãng trong hư không. Nhưng điều khiến người ta kinh hoàng đó là tiếng ca này vô cùng chân thật, không phải do dao động tinh thần của Hỏa Chủng sinh vật gây ra.
Thanh âm này vừa cất lên
liền khiến cho những cường giả bên ngoài địa vực vô cùng rung động, tất
cả Hỏa Chủng sinh vật đều cảm nhận được một cỗ uy áp khủng bố đè nặng.
Tiếng ca tuy rất uy mỹ, dịu dàng, nhưng đó không phải là tiếng hát của
một tiểu thư khuê các mà đó chính xác là âm điệu của một tuyệt thế cường giả, sở dĩ nó có thể truyền tới bên ngoài địa vực xa xôi điều đó nói
lên một điều, chủ nhân của tiếng hát đó tuyệt đối là quân chủ một
phương.
Ngay cả Lý Mục trong Thần Thôn cũng cảm nhận được điều đó.
Vị Lão giả này cũng lộ ra vẻ vô cùng kinh hãi, bọn họ có vẻ giống với Hỏa Chủng sinh vật nhiều hơn.
“ Cảnh giới của vị nữ tử kia đã cường đại tới mức tận cùng, từ cõi chết sống lại, có âm thanh của tự nhiên. Chuyện này nói lên một điều, gần
đây nàng đã lột xác thành công, huyết nhục một lần nữa được trọng sinh,
thực sự sống lại từ trong cõi chết. ”
Đây là kết luận của hai vị lão nhân Thần Tộc.
“ Người có khi vui khi buồn, trăng có khi tròn khi khuyết, tự cổ đã
chuyện khó khăn, chỉ mong thân mãi trường tồn, vặn dặm sánh bước thuyền
quyên….” (Lại thơ, lại chém, huynh đệ tỷ muội có đọc mà cảm thấy không
giống thơ thì đừng chê cười ta nha) Tiếng ca lượn lờ suốt một ngày, rồi
sau đó nữ tử phát ra một tiếng thở dài nặng nề, âm thanh của tự nhiên
mới biến mất. Giống như tại hồi ức về mọi thứ trước kia, tràn ngập tiếc
nuối.
Có thể nghịch chuyển sinh tử, tái sinh huyết
nhục, thật sự hồi sinh, điều này khiến cho Tiêu Thần vô cùng chấn động,
tự hỏi, cô gái này là ai? Linh hồn hắn luôn hòa nhập, đồng cảm cùng
tiếng hát của thiếu nữ. Điều này khiến hắn càng quyết tâm hơn, nhất định phải mạnh mẽ hơn, phải tăng cường thực lực, để có thể nghịch chuyển
sinh tử, đây là mục tiêu hắn theo đuổi.
Mười ngày sau, Hồng Toản Khô Lâu trở về, y đã sắp xếp tốt mọi việc.
Vì việc này, Tiêu Thần đặc biệt mời hai vị lão nhân Thần Tộc là Lý Mục
và Triệu Anh đi cùng, chuyện này liên quan trực tiếp tới việc hắn tăng
cường thực lực, bởi vậy tuyệt đối không thể lơ là.
Lý Mục cùng Triệu Anh cũng đã đồng ý, nhưng chỉ âm thầm bảo vệ, bọn họ không muốn lộ diện trực tiếp.
Sắp xếp xong mọi chuyện, Tiêu Thần lập tức lên đường, phía Đông địa vực rông lớn vô cùng vô tận, cũng may là có Hồng Toản Khô Lâu liên lạc từ
trước, nên không sợ không tìm được đích đến.
Trên đường, khi đi qua Thất Sát thành, Tiêu Thần dừng lại một hồi quan sát.
Hồng Toản Khô Lâu nói: “ Năm đó tại Thất Sát Thành xuất hiện một siêu
cấp cường giả, trực tiếp hướng chỗ sâu nhất đại lục giết tới, nhưng mà
lúc này cũng đã lụt bại, chờ sau khi huynh đệ chúng ta đạt tới Tử Toản
cảnh giới, lập tức tới chiếm đóng ngôi thành trì này.”
Một mạch đi về hướng Đông, bằng với tốc độ vô cùng nhanh của đám người
Tiêu Thần, cũng phải mất tầm bảy tám ngày mới có thể nhìn thấy một tòa
thành ở phía xa xa.
Mà khu đất trống rộng lớn bên ngoài thành là một chiến trường cổ đại, tỏa ra vô tận sát khí.
Nơi này từ thời rất xa xưa từng xảy ra vô số trận đại chiến, ngay cả
xương khô cũng đã mục nát, nhưng sát khí cùng với khí tức âm hàn vẫn như cũ, gần như hòa nhập với không gian nơi này. Từ những bộ di hài của Hỏa Chủng Sinh vật cường đại chất thành một dãy núi nhỏ cũng có thểt thấy
được nó thảm liệt cỡ nào.
Cự Nhân Thành quả là danh bất hư truyền, so với những tòa thành trước đây Tiêu Thần từng đi qua thì
tòa thành này to lớn và hùng vĩ hơn rất nhiều. Những Hỏa Chủng Sinh vật
nơi đây phổ biến đều cao tới hơn bốn thước, so với Hỏa Chủng sinh vật
bên ngoài thì quả là chênh lệch không nhỏ.
Ngôi thành
cổ to lớn hùng vĩ, chiếm một diện tích vô cùng lớn, tường thành liên
miên không dứt như những dãy trường thành, kiến trúc lầu các cao lớn
nguy nga tản phát ra một cỗ hơi thở cổ xưa vô cùng huyền bí và hào hùng.
Hai bên cửa thành là hai hàng Hỏa Chủng Sinh vật chiến lực mạnh mẽ canh gác, sau khi thuận lợi tiến vào trong thành, Tiêu Thần cũng Hồng Toản
khô lâu dọc theo đường lớn tiến về phía trước, trên đường có đủ loại Hỏa Chủng Sinh vật qua lại, hình thù kỳ quái, tất cả đều vô cùng cao lớn,
không hổ nơi đây được gọi là Cự Nhân Thành.
Hồng Toản
Khô Lâu đã từng đến nơi này, lần trước tới gặp đối tác giao dịch, vị
cường giả kia đã muốn có một khối Hoàng Toản cốt thể từ lâu, đã treo
thưởng suốt mười mấy năm, nhưng chưa hề tìm được.
Đối
với rất nhiều cường giả Tử Toản cấp, thậm chí là Hoàng Toản cấp, thì
xương cốt của họ vẫn chỉ là bạch cốt. Nếu như bọn họ có được một khối
Hoàng Toản khô lâu, thì chắn chắn thực lực của họ sẽ tiến thêm một bậc,
nói không chừng điều này có thể thay đổi vận mệnh của họ cũng nên.
“ Hắc, huynh đệ, chúng ta lại gặp mặt.” Đúng lúc này, một cự sư thân
cao bốn thước đi tới trước mặt Hồng Toản Khô Lâu mởi miệng nói.
Điều này khiến cho Hồng Toản Khô Lâu rất khoái trí, mạnh miệng không
biết xấu hổ hướng Tiêu Thần nói: “ Nhân vật thiên chi kiêu tử giống như
ta đây cho dù có đứng ở trong biển người, thì người khác chỉ cần liếc
mắt một cái liền có thể nhận ra. Thực không có biện pháp a, ai nói ta
đây lại nổi danh như vậy làm gì cơ chứ.”
“ Phanh”
Cự Sư mạnh mẽ vỗ một trảo lên vai Hồng Toản Khô Lâu, nghiến răng nghiến lợi nói: “ Tiểu tử, ngươi thực sự là nhanh quên, nhớ năm đó ngươi truy
sát ta ba ngày ba đêm, mối hận đó sớm muộn ta cũng tìm ngươi tính sổ.”
“ Hả? Có chuyện đó sao?” Hồng Toản Khô Lâu lập tức cảm thấy vô cùng xấu hổ.
“ Đi thôi, Chủ nhân nhà ta chờ các ngươi đã lâu rồi.” Cự Sư vừa nói vừa chỉ tới một tòa phủ đệ vô cùng to lớn.
“ Đúng vậy, chính là nơi này” Hồng Toản Khô Lâu vừa nói vừa liếc mắt
nhìn Cự Sư hỏi: “ Sao lần trước ta tới không có gặp ngươi?.”
“ Ngươi yên tâm, chuyện gì đi chuyện đó, chủ nhân ta không quản tới
việc ân oán trước kia giữa ta và ngươi, việc giao dịch của các ngươi vẫn như cũ.”
Tiêu Thần đứng lặng một chút, khẽ suy tư chốc lát, rồi mới cất bước đi tới.
Bên trong tòa phủ đệ to lớn, có không ít Hỏa Chủng Sinh Vật cường đại,
có một nhóm đang dò xét một bộ bạch cốt khổng lồ không kém so với Hồng
Toản Khô Lâu, tại phủ đệ môn chủ có hai Lam Toản Khô Lâu thủ hộ.
Trên đường đi tới nơi sâu bên trong phủ đệ có thể cảm nhận được một số
hơi thở cường đại, mà ngay cả Tiêu Thần cũng không thể cảm nhận được
thực lực của đối phương.
Nơi này thật sự là ngọa hổ tàng long.
Khi hai người Tiêu Thần được dẫn tới bên trong một tòa cũng điện to
lớn, lập tức một cỗ uy áp khủng bố phô thiên cái địa phủ xuống, đè nén
khiến cho xương cốt của Tiêu Thần cùng Hồng Toản Khô Lâu phát ra những
âm thanh “ kẽo kẹt”, giống như lúc nào cũng có thể vỡ vụn ra vậy.
Người này tuyệt đối là cao thủ, Hỏa Chủng Sinh Vật vốn dựa vào độ cường hãn của cốt thể mà chiến đấu, mà người nay có thể phát ra uy áp khủng
bố đến như vậy, có thể nghĩ cảnh giới của người này khủng bố đến mức
nào.
Uy áp ngưng tụ thành một tòa cự sơn vô hình, uy áp đè nén khiến cho hai người bọn họ không thể ngẩng đầu lên.
“ Ta tới đây để giao dịch, không phải tới đây để quyết đấu.” Tiêu Thần
cảm thấy khó chịu, không chút sợ hãi phát ra dao động tinh thần.
Một lát sau, uy áp khủng bố mới hạ xuống như thủy triều, đến lúc này, hai người bọn họ mới có thể cử động lại như bình thường.
Tại ngai vàng nơi trung ương đại điện, một Hỏa Chủng Sinh Vật thân cao
tầm năm thước đang ngồi ngạo nghễ, ngoài tứ chi cùng khô lâu đều là bạch cốt, vùng ngực, bụng được bao phủ bởi lân giáp màu xanh, thoạt nhìn vô
cùng kỳ quái, giống như ác thi thông linh, bên trong hốc mắt của khô lâu thấu phát ra thần hỏa khủng bố khiến cho người khác không dám nhìn trực diện.
“ Rất tốt, Thải Toản Hỏa Chủng Sinh Vật không hổ là siêu cấp tiến hóa giả, nếu đổi lại là sinh vật bạch cốt cùng cấp
bậc, vừa rồi chỉ sợ đã thi cốt vô tồn.”
Dao động khủng
bố như thái sơn áp đỉnh, khiến cho cả toàn đại điện rung chuyển, đối với những Hỏa Chủng Sinh Vật cấp thấp, tuyệt đối là lực lượng khiến cho
khiếp sợ từ tận linh hồn.
Dám treo giải để giao dịch
Hoàng Toản Cốt Thể Hỏa Chủng Sinh Vật, tại khi vực phía Đông tuyệt đối
là bậc cường giả số một số hai.
Bất quá, Tiêu Thần
không có một chút lộ vẻ sợ hãi, bình tĩnh nói: “ Chúng ta tới đây giao
dịch một cách công bằng, vương giả làm như vậy chỉ sợ hơi có chút mất
phong độ.”
Một tiếng cười lạnh phát ra từ phía ngai
vàng trong điến khiến người ta khiếp sợ tận linh hồn truyền đến: “ Trong thế giới cường giả vi tôn, năng lực càng cao, quyền quyết định càng
lớn, ta thích như thế nào ta liền làm như vậy.”
Tiêu
Thần cảm thấy cực kỳ khó chịu, nhưng lại không thể phát tác, Tử Vong thế giới quả thật xứng với cái tên thế giới mạnh được yếu thua, tất cả mọi
chuyện đều được quyết định bằng thực lực.
“ Kiểm tra
đi.” Khủng bố vương giả đứng thẳng dậy, trong lòng bàn tay liền xuất
hiện một khối Tử Toản đầu cốt, thần hỏa bên trong không ngừng dao động.
Nhưng điều khiến Tiêu Thần chú ý không phải là Tử Toản đầu cốt mà là
phía trên ngai vàng sau khi Khủng Bố Vương Giả đứng dậy, nơi đó hiện ra
một thanh đoạn kiếm.
Phía bên trên ngai vàng, một thanh đoạn kiếm ngưng tụ Thất Thải Hà Quang, khiến cho Tiêu Thần cảm nhận
được một tia quen thuộc. Bỗng nhiên trong lòng hắn chấn động kịch liệt,
thanh đoạn kiếm kia, dĩ nhiên chính là -- Thất Thải Hung Kiếm của Chuẩn
Đề Đạo Nhân.