Trường Sinh Giới

Chương 342: Chương 342: Máu chảy ngàn dặm




Tiêu Thần bị nhốt trong tuyệt cốc. Hắn ngửa mặt lên trời gào thét, mái tóc dài rậm rịt dựng thẳng đứng tựa như là ngọn lửa màu đen đang bập bùng nhảy lên.

Ma vân cổ xưa huyền bí khó lường ở giữa trán, giống như một con mắt dựng thẳng mở ra, làm cho không gian phía trước lập tức sụp đổ, mở ra một thông đạo đen ngòm không biết sẽ chạy đến phương nào , từ đó có những trận khí tức khủng bố mênh mông trào ra cuồn cuộn.

Màn sương mù dày đặc từ bên trong không gian đen kịt trào ra, như những trận sóng to gió lớn bao phủ chỗ Tiêu Thần đứng. Mây mù mênh mông vây quanh hắn không ngờ đã chặn lại những trận công kích dày đặc từ trên bầu trời.

Thông Thiên tử kiều đã dẫn dắt thần lực khủng bố vốn có ở Thần Đô Lạc Dương, nối liền với sát trận đáng sợ trong khe núi. Nó có khả năng chống lại lực lượng đáng sợ của Hoàng Nê Thai . Nhưng không có nhiều thần lực đến công kích màn sương mù, chẳng qua chúng chỉ giữ cho thánh khí Bán Tổ ở các phương của tuyệt thế sát trận để vào giờ khắc này nhất tề hành động.

Tam Anh thần đăng, Bạch Hổ thánh vân, Thất Thải hung kiếm, Thái Dương Thần kinh ... toàn bộ đều đánh tới. Mục tiêu không phải Tiêu Thần mà là không gian đen kịt được mở ra kia, như muốn ngăn cản tất cả mọi thứ từ đó.

Đông đảo thánh khí có khả năng chôn vùi không gian, có khả năng xé rách vòm trời, uy năng khó có thể tưởng tượng. Trong tiếng vang ầm ầm , bọn chúng nhất tề hành động định cưỡng ép không gian đen kịt kia đóng cửa. Ma vân trên trán Tiêu Thần hơi mờ đi, lại có dòng máu tràn ra nhuộm đỏ cả trán hắn.

Thế nhưng màn sương mù vừa rồi trào ra từ trong không gian đen kịt không bị tan đi, mà nó vây quanh hắn vào bên trong, tựa như áo giáp không gì phá nổi, làm hắn tránh được những đợt công kích mang tính hủy diệt.

Hoàng Nê Thai giống như có linh tính, nó cảm thấy được tình cảnh nguy hiểm của Tiêu Thần nên phát ra mãnh lực. Tựa như biển khơi sôi sục, như thể dải ngân hà từ vòm trời trút xuống, Huyền Hoàng nhị khí trong tích tắc bùng phát mãnh liệt đến đỉnh điểm, tạm thời đánh tan thần quang vừa mới phóng tới từ Lạc Dương Thần Đô, đồng thời suýt nữa chấn vỡ tuyệt thế sát trận.

Các thánh khí như Thất Thải hung kiếm, Tam Anh thần đăng, Thái Dương Thần kinh lập tức phóng lên cao, né tránh Huyền Hoàng nhị khí rồi chia nhau trấn giữ tứ phương để ổn định lại Thượng Cổ sát trận lung lay sắp đổ.

Chung quanh Tiêu Thần sương mù lượn lờ, nơi đó mơ mơ hồ hồ làm hắn nổi bật như một đạo Ma Ảnh. Vào giờ khắc này Chiến Kiếm trong tay của hắn đã hợp nhất cùng hắn, ngưng tụ lực lượng cực kỳ dũng mãnh, kiếm quang sáng lạn phóng lên cao mà chém vỡ mấy chục món pháp bảo.

Từ trên bầu trời rơi xuống một đám sắt vụn cùng ngọc khí, không ít người phẫn nộ lên tiếng, rất tiếc vì không thu được kết quả.

Vừa lúc đó, cổ trận Tru Thần Diệt Ma rung động mãnh liệt, núi đao biển lửa nhằm hướng Tiêu Thần đè tới.

Đây là uy thế của Thượng Cổ sát trận, hơn nữa đó vẻn vẹn mới là bắt đầu mà thôi. Nó lại được thánh khí Bán Tổ giữ gìn cửa trận, có Thần Thánh Quang Huy từ Lạc Dương Thần Đô bổ sung lực lượng nên nó có khả năng không ngừng biến đổi phát ra lực lượng giết chóc khủng bố.

Biển lửa phủ xuống đầu tiên, đó là hỏa diễm có khả năng hủy diệt thần linh với màu đỏ tươi yêu dị. Phảng phất không phải ngọn lửa đang bập bùng mà là máu huyết đang sôi trào, nó hướng về Tiêu Thần cuốn đến mãnh liệt khiến cho không gian tựa hồ đều bị nung chảy.

Đúng là khủng bố như vậy, nếu không làm sao mà nó được coi là thuộc về ngũ đại hung trận Trường Sinh Giới.

Tình cảnh Tiêu Thần cực nguy hiểm. Chiến Kiếm huy động, tuy có trăm ngàn đạo kiếm khí mãnh liệt phóng lên cao, nhưng mà căn bản vô phương đánh tan biển lửa có khả năng đốt chết thần linh. Trong cảnh bên địch hò hét, âm thanh vang trời, pháp bảo đầy trời cũng không ngừng đánh tới.

Đồng thời trong lúc đó, một quả núi đao hiện lên trong biển lửa chém xéo về hướng Tiêu Thần. Núi đao khổng lồ bộc phát ra đao khí chói lọi không thể tưởng tượng . Nó quét ngang tất cả các chất hữu hình.

May mắn đây là một sát trận đã phong bế , nếu không phương viên cả trăm ngàn dặm chỉ sợ đều phải hoàn toàn hủy diệt.

Núi đao biển lửa, xứng với tên thực!

Hai thứ tương xứng phù hợp kết nối làm một đủ sức trảm thần diệt tiên. Nếu trốn không thoát trận này thì chắc chắn chỉ có kết quả hủy diệt.

Tiêu Thần không có ý sợ hãi, có chăng chỉ là sát ý. Đông đảo môn đồ Bán Tổ phối hợp chung một chỗ bày trận phục kích hắn đã khiến hắn vận dụng lực lượng cực hạn để chống lại. Hắn tĩnh tâm ngưng thần, triệu hoán từ trong cơ thể Thạch Toản mà Thạch Nhân bị hư hại đang cầm trong tay. Hắn cầm nó trong tay rồi hung hăng đánh đi ra ngoài.

Thạch khí khủng bố quyết đấu với núi đao biển lửa!

Thạch Toản từng là vật do Toại Nhân thị nắm giữ, nó bị Tiêu Thần đoạt được tại Nam hoang của Trường Sinh Giới. Ngoại trừ lực sát thương khủng bố ra thì nó còn có một chút hoả tính.

Không có bất cứ dao động năng lượng nào, ở trên bầu trời nó vẽ ra một đường cong duyên dáng rồi sau đó trực tiếp đánh vào trên núi đao.

"Ầm ầm ầm "

Đất trời rung chuyển, núi đao đang liên tục chém ra đao mang vô tận không ngờ chỉ dưới một kích đã sụp đổ. Nó hóa thành vô số hào quang mà tiêu tan trên bầu trời. Sau khi Thạch Toản đánh xuyên qua núi đao to lớn thì nó giống như có khả năng nuốt chửng ngọn lửa. Thần hỏa đỏ rực bầu trời bị thu nạp toàn bộ.

Kết quả này làm cho mọi người trợn ngược mắt.

Thạch Toản cũng không chịu ngừng như vậy. Mà đám con thứ ba Hổ Bí của Bạch Hổ Thánh Hoàng, Thái Dương Thần Tử Áo Lực Thác vốn đã ăn đòn nặng nên tỉnh táo dị thường, rút lui trước tiên.

Kim Tiên Xiển Giáo, con gái của Tam Anh Thái Quân cùng đệ tử chân truyền đều là lửa xém lông mày, vô cùng nhạy bén nên tất cả cũng bay ngược đi trước tiên.

Đúng như bọn họ đoán vậy, Thạch Toản quả nhiên đáng sợ! Nó phóng lên cao, pháp bảo đang bay đầy trên bầu trời bị đánh nát vô số, rồi sau đó Thạch Toản còn trực tiếp đánh xuyên qua hơn trăm người. Rất nhiều Thái Dương kỵ sĩ, Tu Chân Giả, Bạch lão hổ trên bầu trời bị chia năm xẻ bảy, máu huyết tràn ngập.

Hơn nữa, ngay khi lực lượng Thạch Toản kiệt sức thì nó đột nhiên bộc phát ra ngọn lửa rực rỡ yêu dị đầy trời để bao phủ năm sáu chục người vào bên trong. Tiếng kêu thảm thiết lập tức phát ra, đây là một quang cảnh cực kỳ khủng bố. Mười mấy tên bán thần cùng với hơn mười vị cao thủ Trường Sinh, linh hồn cùng thân thể đồng thời bị thiêu đốt, không được chốc lát đã bị đốt cháy sạch sẽ.

Saukhi làm tử thương một tảng lớn, Thạch Toản rốt cục tiêu hao hết lực lượng. Hổ Bí, Diệp Tiếu, Thái Dương Thần Tử Áo Lực Thác, Kim Tiên Xiển Giáo cùng cấp tốc ra tay muốn cướp đoạt Thạch Toản.

Chỉ là, không một tiếng động, Thạch Toản bỗng nhiên biến mất rồi lại một lần nữa trở lại trên tay Thạch Nhân ở trong cơ thể Tiêu Thần làm mọi người mất công dã tràng.

Lực uy hiếp mạnh mẽ trong thời gian ngắn ngủi đã trấn áp mọi người. Nhưng mà bọn họ lập tức điều chỉnh, lại lần nữa phát động những đợt công kích sắc bén.

Cổ trận Tru Thần Diệt Ma lại bắt đầu thay đổi lần nữa. Không gian luyện ngục hiện lên nhằm hướng Tiêu Thần định bao phủ.

Bên trong luyện ngục những sợi xích sắt tử vong to lớn đan xen nhau tung hoành, sương đen bắt đầu khởi động, hắc ám đang bao phủ tất cả. Hồn ác đang phiêu đãng toàn bộ nơi đó, lại có tu giả bị đánh rơi pháp bảo nên không cẩn thận đến gần khu vực kia, chỉ trong nháy mắt liền biến thành tro bụi.

Tiêu Thần bèn lấy Không Gian Thần Thông rồi đem vài tên bán thần đang bị giam cầm ở bên trong sau những lần đánh lén , rồi sau đó hắn không chút lưu tình đẩy chúng vào không gian luyện ngục.

Kết quả thật là đáng sợ, còn chưa tới gần thì một năng lượng dao động không sao tưởng tượng nổi liền dập dờn tràn ra. Nó xé rách bọn họ rồi chỉ trong nháy mắt đã biến thành tro bụi.

Uy thế như vậy dẫu thần linh tiến vào trong thì chỉ sợ đều phải hình thần câu diệt.

Tiêu Thần không hề do dự, hiện tại không phải lúc cậy mạnh nên hắn đã sớm triệu hồi Thạch Cầu ra mà đánh ra ngoài.

Thạch khí tuyệt thế làm rung chuyển luyện ngục, bầu trời lay độngmột hồi .

Bên trong luyện ngục xích sắt bay ngang trời quét về tứ phương, nhưng dưới đòn công kích của Thạch Cầu thì tất cả xích sắt lập tức đứt đoạn. Tiếp theo là không gian luyện ngục sụp đổ, màn sương mù màu đen tan hết. Trên bầu trời dần dần khôi phục ánh sáng.

Thạch Cầu cũng không chịu phản hồi như vậy. Nó không giảm thế công mà tiến vào trời cao, đánh xuyên qua ngực hơn ba mươi người rồi mới bỗng nhiên biến mất.

Hai lần vận dụng thạch khí đã tiêu hao hết lực lượng của Tiêu Thần, trong thời gian ngắn hắn không thể tiếp tục lại triệu hoán pháp khí.

Mà ở phía sau, tình huống đang cực kỳ nguy cấp. Hoàng Nê Thai phát ra Huyền Hoàng nhị khí đang đan xen cùng thần quang Lạc Dương , rất khó phân cao thấp. Còn Thông Thiên tử kiều đang chậm rãi bay đến rồi rớt xuống , nó liền nối thông với thần quang của Lạc Dương. Sau khi thu thập đủ thần lực thì nó đột nhiên bộc phát ra ngàn vạn chùm sáng sặc sỡ bao trùm cả tuyệt thế sát trận.

Trên bầu trời, bảy tám món thánh khí Bán Tổ đã được rảnh tay nên chúng cùng nhau nhất tề đè xuống, cùng xông tới định diệt Tiêu Thần.

Nguy cơ sinh tử kề đầu, mái tóc dài của Tiêu Thần đã dựng thẳng. Những lọn tóc đen giống như ngọn lửa đang bùng bùng bốc lên. Ma vân trên trán rớm máu, lại lần nữa nở rộ xuất ra hào quang. Không gian phía trước lại bị mở ra một lần nữa . Một thế giới tối sầm đã hiện ra.

Chính hắn cũng không biết làm thế nào để vận dụng lực lượng ma vân trên trán, dường như hoàn toàn vì bức bách mà xuất ra.

Thánh khí Bán Tổ đồng thời đánh giết tới, nhưng đúng vào giờ khắc này thì không gian đen trũi kia đột nhiên hiện ra một ảo ảnh thành thị vĩ đại.

Mà trong tòa thành hùng vĩ, có một bóng đen cao lớn lẳng lặng đứng yên, phảng phất giống như đang đứng trước mắt.

Bỗng dưng, hắn quay phắt lại mãnh liệt. Do làn sương mù đen nhánh đang lượn lờ nên không nhìn thấy dung mạo của hắn. Chỉ thấy được hai tia sáng xanh phát ra từ trong mắt hắn . Tựa hồ làm cho nhiệt độ trong tuyệt thế sát trận đều gấp gáp giảm xuống.

Gió bắc nổi lên. Tấm vải liệm trên người hắn bay phất phới.

Đó là . . . Tử Thành, đó là Toại Nhân

Tiêu Thần trong lòng rung động. Xuyên qua không gian đen sì đang hiện ra bóng dáng cao lớn, giống như quả núi cao đến không thể với tới, nhưng mà lập tức liền biến mất .

Bảy tám món thánh khí đều có linh thức. Trong nháy mắt này tựa hồ cảm giác được nguy hiểm nên tất cả đều dừng lại ở giữa không trung, cũng không định đi về hướng Tiêu Thần nữa.

Đây là uy thế như thế nào, trong không gian đen sì phát ra một bóng dáng, liền giữ yên thánh khí Bán Tổ!

Ở ngoài đại trận, Thông Thiên tử kiều như là có cảm ứng gì đó nên ầm vang một tiếng để phá vào trong trận, lúc này không gian đen sì lại từ từ mở rộng. Bóng dáng Tử Thành hiện lên, càng lúc rõ ràng.

Hai tia chớp xanh từ bên trong Tử Thành quét đến, Thông Thiên tử kiều như bị trúng đòn nghiêm trọng nên rung động mãnh liệt một hồi rồi bay ngược đi ra ngoài.

Rồi sau đó bên trong không gian đen sì, hai tia chớp xanh liền hoàn toàn biến mất.

Thần quang của Thông Thiên tử kiều tạm thời tách ra khỏi Lạc Dương , nhưng mà thần quang Lạc Dương vẫn tự chủ bắn nhanh đến chứ cũng không biến mất. Rồi tất cả đều xảy ra thay đổi, không có Thông Thiên tử kiều dẫn lối và chuyển hóa, thần quang cùng Hoàng Nê Thai không hề công kích lẫn nhau nữa. Ngược lại nó như là nước và sữa cùng nhau dung hợp thành một thể.

Vô tận hào quang tụ về hướng Hoàng Nê Thai, như có dòng suối sinh mệnh chảy vào sa mạc khô cạn . Nó làm dịu cho Nê Thai thoạt nhìn rất tầm thường không có gì đặc biệt .

Bảy tám món thánh khí quyết đoán rút lui, chúng bay lên bầu trời, trôi nổi tại tứ phương sát trận.

Nhưng môn đồ Bạch Hổ, Thái Dương Thần Giáo, Xiển Giáo cùng đệ tử môn đồ mỗi đại giáo phái khác cũng không chịu từ bỏ, ngược lại càng thêm điên cuồng. Chúng không nghĩ tới kết cục chết chóc được bố trí tỉ mỉ lại vẫn phát sinh sự nghịch chuyển nên cực lực phát động sát trận.

Giờ phút này, cổ trận Tru Thần Diệt Ma cửu thiên thập địa bao phủ khắp khe núi, uy áp hào hùng không thể phỏng đoán, sát khí bốc lên tới chín tầng trời. Tám cửa của cổ trận đều có thánh khí Bán Tổ trấn áp, vững vàng bịt kín các cửa của tuyệt thế sát trận.

Huyền Hoàng nhị khí đang lượn lờ, nó cùng thần quang Lạc Dương không ngừng hòa trộn. Không ngờ Hoàng Nê Thai lại hấp thu được lực lượng nghìn đời của Thần Đô.

Đông đảo địch thủ đứng sắp hàng trên trời cao phóng xuống vô tận pháp bảo, như mưa bay đầy trời, hệt đàn châu chấu, giống như ánh sao phô thiên cái địa, ánh sáng thần thông trên bầu trời làm những chùm tia sáng giống như hạt mưa rơi xuống. Mỗi một tấc không gian đều phân bổ lực lượng tử vong, lúc nào cũng sẵn sàng chuẩn bị công phá sương mù để lấy đi sinh mệnh Tiêu Thần.

Tiêu Thần ở trên Hoàng Nê Thai nên cảm nhận được rõ ràng tất cả điều này. Hắn thấy được rất nhiều biến đổi mà người ngoài khó có thể hiểu rõ. Trước mắt hắn hiện ra một hình ảnh tàn phá, Nê Thai này. . . nhìn thì tầm thường không có gì đặc biệt , nhưng tựa hồ là do máu tươi cùng bùn đất đúc liền mà thành .

Không, có lẽ cũng không phải đất sét vàng, mà là huyết thịt.

Nếu như lực lượng bên trong thành Lạc Dương thuộc về Tổ Thần. Như vậy huyết thịt đúc nên Hoàng Nê Thai thuộc về ai? Dường như cũng thuộc về Tổ Thần. . .

Bản Nguyên Thiên Âm trong Hoàng Nê Thai vang lên, vòm trời tứ phương đều rung động. Những cánh hoa trong suốt không biết từ nơi nào bay xuống rải đầy trong thiên địa, như thể có một khúc bi ca đang rung động thiên địa.

Cuối cùng hào quang sáng chói lóe lên, thần quang thành Lạc Dương tựa hồ như bị hút khô nên toàn bộ đã lọt vào trong Hoàng Nê Thai.

Một hành khúc bi thương làm rung chuyển thiên địa, Bản Nguyên Bát Âm cùng rung động, cổ trận Tru Thần Diệt Ma cửu thiên thập địa không ngờ bắt đầu sụp đổ.

Cùng lúc đó. Ma vân ở giữa trán Tiêu Thần sáng ngời, có huyết dịch chảy xuôi dọc theo ma vân, Tử Thành phảng phất giống như đang phủ xuống.

"Ầm ầm ầm "

Cửa thành chuyển động phát ra tiếng vang. Ở bên trong không gian xa xôi đen kịt, cánh cửa Tử Thành mở rộng ra, mấy trăm vị thiên binh cùng âm binh phảng phất đã được triệu hoán mà xuất hiện ở trên thế giới thực tế, chúng vây tụ chung quanh Hoàng Nê Thai.

Tử Thành cũng không hề hạ xuống đích thực. Nhưng không ngờ nó lại triệu hoán "Hoạt Binh Dũng" đến!

"Sát!"

Tiêu Thần đứng thẳng trên Hoàng Nê Thai vung Chiến Kiếm trong tay chỉ về phía trên bầu trời. Mấy trăm thiên binh cùng âm binh giơ lên Thanh Đồng cổ binh rỉ sét loang lổ , cùng phát ra một tiếng hô rung động thiên địa rồi tạo thành một chiến trận hướng về phía bầu trời.

Trận thế này như thể một dòng nước lũ sắt thép, ngay cả là vô số cao thủ trên bầu trời cũng không cách nào ngăn cản nổi. Vào khoảnh khắc mấy trăm vị Tử Thành cổ binh vọt lên, trên bầu trời lập tức huyết thịt bay tán loạn, tử thi không ngừng rơi xuống.

Đây quả thực giống như là cơ hội nghiền nát, không có bất luận kẻ nào có khả năng ngăn cản. Cổ binh vì sát mà sát, bởi lục mà lục. Huyết nhuộm đỏ bầu trời.

Mấy trăm cổ binh hợp nhất, không đâu địch nổi!

Hổ Bí, Thái Dương Thần Tử, Diệp Tiếu, Kim Tiên Xiển Giáo đều bỏ trốn mất dạng, không dám cùng tranh giành chính diện .

Tình thế nghịch chuyển nhanh như vậy, khiến mọi người không thể tin được hai mắt của mình. Đây quả thực chính là một chiến đội vô địch, trảm thần diệt tiên, đánh đâu thắng đó.

Phiên Thiên Ấn như quả núi cao đè xuống, bao phủ toàn bộ mấy trăm cổ binh ở phía dưới.

Nhưng mà, có chuyện làm cho người ta trợn mắt há hốc mồm lại xảy ra!

Linh Bảo có khả năng rung chuyển trời đất lại phảng phất là thứ không ra gì , chỉ như một đám rơm rạ vậy. Mỗi tên cổ binh giơ Thanh Đồng binh khí cùng bổ về phía không trung. Phiên Thiên Ấn lộn nhào gục ngã, bị quét ngang đi ra ngoài. Nó đập vào quả núi ở tít xa, đập vỡ một mảnh của ngọn núi.

Lạc Hồn Chung cũng xông lại rồi không ngừng rung động, nhưng mà đối với cổ binh cũng không có hiệu quả. Bọn họ phảng phất giống như không có hồn phách, không bị bất cứ hề hấn gì mà giơ binh khí lên cao, suýt nữa làm cho Linh Bảo này trực tiếp vỡ vụn. Người điều khiển chuông vội vàng lui về phía sau.

Khổn Tiên Tác quấn quanh xiết lại, nhưng sau khi bị Thanh Đồng đao chém qua thì đứt ra từng khúc.

Tu chân pháp bảo như mưa bay đầy trời, nhưng vô số kiếm tiên bị Thanh Đồng cổ binh chấn vỡ, căn bản khó có thể tới gần một tấc.

Tình thế hoàn toàn thay đổi !

Hiện tại Tiêu Thần đứng thẳng trên Hoàng Nê Thai, Chiến Kiếm cầm trong tay căn bản không cần tự mình động thủ. Mấy trăm "Hoạt Binh Dũng" đánh đâu thắng đó, không người nào có thể kháng cự!

Nếu có kẻ nào chặn lại thì cũng bị trảm. Cổ binh quét ngang bầu trời, tung hoành vô địch.

Thế này tựa hồ so với chiến đoàn kỵ sĩ Thái Dương Thần của Thái Dương Giáo có khả năng rung chuyển Bán Tổ thì còn khủng bố hơn.

Thần quang Lạc Dương đã bị Hoàng Nê Thai lấy đi, cổ trận Tru Thần Diệt Ma cửu thiên thập địa thì sụp đổ, Thông Thiên tử kiều cùng thánh khí Bán Tổ đã xé gió bay đi. Cái bẫy chết chóc đã bị phá, mỗi đại giáo phái bị Tử Thành cổ binh giết cho máu thịt bắn tung tóe, cũng không duy trì nổi nữa. Tình thế tốt đẹp một đi không quay lại, tất cả mọi người bắt đầu hoảng loạn đào tẩu.

"Giết cho ta. . ." Ma vân trên trán Tiêu Thần bốc lên bừng bừng, hắn đứng thẳng trên Hoàng Nê Thai cầm Chiến Kiếm trong tay vọt tới phía trước, dẫn dắt mấy trăm Tử Thành cổ binh đuổi giết đại quân liên hợp đã hoàn toàn sụp đổ. Từ trên bầu trời có vô số thi thể rơi xuống.

Ngàn dặm đại truy sát, thây phơi vô tận, máu chảy thành sông.

Một trận chiến này làm kinh ngạc thiên hạ, trong sử sách tu luyện để lại những dòng kí ức dày đặc, trở thành cuộc đại chiến chém giết máu chảy làm thay đổi mọi thứtrong câu chuyện tu giả đời sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.