Xứ sở phía
đông mấy ngày gần đây cực kì không yên tĩnh. Hoàng Toản vương giả đại
náo khu vực do Cự Nhân Vương thống trị đã gây ra phong ba vô tận, làm
cho uy tín của Cự Nhân Vương giảm xuống nghiêm trọng.
Thậm chí, một vài Hỏa Chủng sinh vật cường đại ở khu vực
Thú Vương Thành, Bách Chiến Thành đã phát ngôn bừa bãi. Đất Cự Nhân
Vương sẽ bị chiếm lấy, Hoàng Toản vương giả mới trưởng thành sẽ mạnh mẽ
trở về, tiêu diệt Cự Nhân Vương.
Những lời thế lời nói vừa ra, lập tức làm cho lòng người ở
xứ sở Cự Nhân Vương thống trị càng thêm hoảng sợ, tạo thành hậu quả
không thể đo lường nổi.
Cự Nhân Vương nghiến răng nghiến lợi, nó biết rõ ràng tất
nhiên đây là Thú Vương cùng Bách Chiến Vương bày mưu đặt kế, những cường giả này mới dám nói như vậy.
Trong thời gian xứ sở phía Đông xôn xao, Tiêu Thần đang ở
trên đường sá xa xôi. Hắn rời xa tòa thành trung tâm của xứ sở phía tây
---- Thiên Sứ Thành, để hướng về vùng đất hoang vu xa xôi nhất.
Luân phiên đại chiến như vậy, trongmười đại cao thủ thì hắn
đã chém giết bảy vị, lại thêm khoản giết được chủ nhân sáu tòa thành
lớn. Ngoài ra vẫn còn giết chết ba đại cường giả ở Cự Nhân Thành , tổng
cộng thu được mười sáu khỏa Hỏa Chủng Hoàng Toản bậc hai cường đại.
Phải cần có ba mươi khỏa mới có thể tấn bậc. Nhưng mà trong
vòng mấy ngày mà đã có được hơn phân nửa số Hỏa Chủng, có thể nói là
chiến quả huy hoàng, thu hoạch cực lớn.
Lấy đâu ra nhiều Hỏa Chủng Hoàng Toản bậc hai như vậy để
cung cấp, trừ phi ngay cả Bách Chiến Vương hoặc là Thú Vương cũng phải
đắc tội , đi vào xứ sở bọn họ thống trị mà đại khai sát giới. Có điều,
khi chưa tấn chức nhập Hoàng Toản bậc ba thì hành vi như vậy tương đương tự sát.
Trừ cái đó ra, cũng có thể tại xứ sở phía tây săn bắt cường
giả Hoàng Toản bậc hai . Nhưng mà thấy Cự Nhân Vương nghe nói đến Thiên
Sứ Vương là đã sợ thì có khả năng biết, vị Vô Thượng vương giả đã thống
nhất khắp xứ sở phía tây càng khủng bố hơn. Nếu như không cần thiết thì
không thể trêu chọc.
Nhưng mà, hắn nắm giữ Bản Nguyên Thiên Âm, có khả năng dựa vào đó từ từ tu luyện mà tấn bậc.
Mấy ngày đã qua, Tiêu Thần dừng lại tại một mảnh bình nguyên tử vong hoang vắng xa xôi nhất. Nơi này ngẫu nhiên mới có Hỏa Chủng
sinh vật yếu ớt lui tới, nhưng cường đại nhất cũng không quá cấp bậc Bảo chủ nên căn bản không thể tạo thành bất cứ uy hiếp cường đại nào cho
hắn.
Hắn đã có thể khống chế Thiên Âm chữ " Ông" khá tốt nên
không hề giống như trước nữa. Chỉ cần bắt đầu tu luyện là âm thanh
truyền đi trong vòng hơn mười dặm. Sự rung động làm khắp thiên địa đều
run sợ. Hiện tại sóng âm có khả năng khống chế kích động chỉ trong phạm
vi vài dặm.
Hắn chờ mong sớm ngày đột phá mà vào cảnh giới Hoàng Toản
bậc ba . Đến lúc đó tại xứ sở bên ngoài, hắn liền không sợ bất cứ cường
giả nào. Căn bản sẽ không bị người đuổi giết.
Tất nhiên. Cường giả Hoàng Toản bậc ba tại xứ sở bên ngoài tuyệt đối là cường giả cấp chúa tể.
Nhưng mà. Tiêu Thần ở xứ sở này vừa mới tĩnh tâm tu luyện ba ngày thì cuộc sống tu luyện yên tĩnh liền bị người khác phá mất.
Ba sinh vật hình người . Lưng đeo vây cánh tựa như thần điểu xé rách không trung xông đến gần. Cốt thể trắng như tuyết, sáng bóng
trông thật rực rỡ. Đôi cánh sau lưng trắng nõn giống như thiên nga.
Không ngờ đây là ba tên thiên sứ khô lâu. Động tác tao nhã.
Mặc dù là Hỏa Chủng sinh vật nhưng tựa hồ chúng có một vẻ ngạo mạn trời sinh.
Bọn họ nhẹ nhàng hạ xuống, Hỏa Chủng cường đại trong đầu lâu trắng nõn giống như trăng sáng giữa trời đang tỏa ánh sáng thần thánh
mà lại êm dịu. Chúng đều là sinh vật cường đại Hoàng Toản bậc hai, mà
Hỏa Chủng so với những kẻ cùng bậc còn tinh khiết hơn vài phần. Chỉ có
một điều có thể ---- bọn họ đã dùng Sinh Mệnh Nguyên Dịch để tịnh hoá.
Mặc dù là vẻn vẹn ba tên thiên sứ sinh vật, nhưng Tiêu Thần
cũng không dám khinh thường. Chiến lực của ba tên cường giả này đủ sức
tương đương với năm tên Hỏa Chủng sinh vật Hoàng Toản bậc hai bình
thường.
Tịnh hoá linh hồn là một loại con đường hữu hiệu khác làm
tăng chiến lực . Tiêu Thần cũng không ganh tị, bởi vì hắn cũng có đủ
Sinh Mệnh Nguyên Dịch để mình tịnh hoá.
"Ngươi từ đâu tới, vì sao lại tiến vào xứ sở này?" Ba tên thiên sứ khô lâu nhìn chăm chú hắn mà hỏi.
"Ta đến từ xứ sở xa xôi, hôm nay chỉ là đang du ngoạn mà thôi."
"Nói láo, ngươi tới từ xứ sở phía Đông." Một cỗ bạch cốt
thiên sứ có tính cách tựa hồ rất táo bạo. Nó gọn gàng dứt khoát vạch
trần lời nói dối của hắn.
Tiêu Thần trong nháy mắt sáng tỏ, ba tên gia hỏa này hơn
phân nửa đã biết thân phận của hắn. Dù sao đoạn thời gian trước hắn đại
chiến ở xứ sở phía Đông, lại trốn tránh đến phương tây, gây ra huyên náo đã không là bí mật gì.
"Cường giả đến từ phương đông, tại sao ngươi lại gạt chúng ta?"
"Ta chỉ là không muốn sinh ra thị phi, chỉ muốn lẳng lặng tu luyện mà thôi."
Một tên bạch cốt thiên sứ trong đó nhẹ nhàng vỗ đôi cánh
trắng nõn sau lưng, nó lượn chung quanh Tiêu Thần một vòng, rồi nói:
"Ngươi là một người siêu cấp Tiến Hóa, bất kể đi tới chỗ nào đều là một
loại uy hiếp cường đại. Nhưng Thiên Sứ Vương lại rất không sợ thuộc hạ
cường đại, ngươi có khả năng đi cùng chúng ta, về tấn kiến Vô Thượng
vương."
Với tính cách Tiêu Thần mà nói, làm sao có thể tự đi trói
buộc mình, đi làm thủ hạ cho người khác được. Nhưng hắn cũng không
nguyện đắc tội với Thiên Sứ Vương, dù sao đây là xứ sở của đối phương .
Hắn đáp: "Hảo ý ta xin nhận. Nhưng ta là một người lang bạt, tự do đã
thành thói quen nên không muốn làm thủ hạ cho bất cứ cường giả nào."
Lúc ấy, một cỗ bạch cốt thiên sứ liền phát ra tiếng hừ lạnh, thậm chí còn tỏa ra sát ý. Hắn bảo: "Cường giả xứ sở phía tây thì không phải xứ sở phía Đông có thể sánh bằng. Ngươi chớ có cho là trước Cự
Nhân Vương đã tránh được một kiếp thì liền thật sự tưởng rằng mình là
nhân vật cấp vương của xứ sở ."
Nếu như không phải kiêng nể Thiên Sứ Vương, Tiêu Thần đã
trực tiếp lấy Hoàng Toản cốt chưởng chụp tới. Hiện tại hắn suy nghĩ, ba
tên gia hỏa này rốt cuộc không phải là do Thiên Sứ Vương cử tới. Dường
như là tự mình hành động mà đến đây, ngay cả hiện tại giết chết chúng
thì cũng không sao cả. Lại còn có thể thu được ba khỏa Hỏa Chủng cường
đại.
"Thiên Sứ Vương chính là Vô Thượng vương xứ sở bên ngoài đại lục, chẳng lẽ ngươi cho rằng làm thủ hạ của ngài là sỉ nhục sao?" Một
cỗ bạch cốt thiên sứ hùng hổ hăm doạ.
"Ta đã nói rồi. Ta đã quen tự do đi lại nên sẽ không theo
các ngươi đâu." Tiêu Thần đã chuẩn bị ra tay. Hắn trong một đêm liên tục tiêu diệt hơn mười Hỏa Chủng sinh vật cường đại Hoàng Toản bậc hai ,
hiện tại ba tên Thiên Sứ sinh vật thực lực tương tự lên mặt vênh váo như thế làm hắn có ý định giết người.
"Đã như vậy, chúng ta đây cáo lui ." Ngay khi Tiêu Thần
chuẩn bị xuất thủ thì, một cỗ bạch cốt thiên sứ đột nhiên lôi kéo hai
cường giả khác phóng lên cao.
Tiêu Thần không truy theo, lẳng lặng nhìn bọn họ rời đi.
"Tiếu Đức vì sao ngăn ta? Không phải chỉ là một kẻ Hoàng
Toản Tiến Hóa thôi sao. Hắn cùng cấp bậc với ta, chúng ta đã tịnh hoá
linh hồn, chẳng lẽ so với hắn còn yếu sao. Ba kẻ ngồi trên cao chúng ta
đồng thời xuất thủ là thực sự có thể diệt hắn."
"Ngu xuẩn, hắn một mình một người trong một đêm giết hơn
mười cường giả Hoàng Toản bậc hai. Loại thực lực khủng bố ngay cả là ba
người chúng ta liên thủ cũng không phải đối thủ, các ngươi rất tự đại."
Bạch cốt thiên sứ được gọi là Tiếu Đức trách mắng: "Mặc dù Vô Thượng
vương của chúng ta là vô địch, nhưng tuyệt không có nghĩa là chúng ta
cũng có thể khinh thường tất cả địch thủ. Các ngươi phải biết rằng, đó
là một người Hoàng Toản vương giả, sự tự cao tự đại làm cho các ngươi
quên đi lai lịch loại sinh vật khủng bố , được xưng là vô địch trong
cùng bậc, không người nào có khả năng cùng tranh phong! Hôm nay ta theo
hai người các ngươi lại đây, chẳng qua là đến hóa giải tình huống đối
địch mà thôi. Hắc. . . Trên người hắn ta cảm ứng được khí tức Sinh Mệnh
Nguyên Dịch, nói vậy gần đây hắn đã qua tiếp xúc qua. Như thế đúng là
tốt nhất, nơi đây chính là vùng đất giao tiếp đông tây, ở cách Thần Thôn không xa lắm. Chúng ta đi thông tri cho người Thần Thôn, để bọn họ đến
loại bỏ địch thủ khủng bố này đi. Chúng ta chỉ cần nhìn là được, thuận
tiện từ trong tay người Thần Thôn có thể giao dịch Hoàng Toản cốt thể
cùng Hỏa Chủng của nó."
Trên bầu trời xa xa, ba tên Bạch cốt thiên sứ bí mật bàn bạc một phen, sau đó lập tức bay lên trời.
Mặc dù Tiêu Thần đã sớm thay đổi chỗ tu, nhưng vào mấy ngày sau vẫn còn bị người khác tìm đến.
Ba tên bạch cốt Thiên Sứ làm hắn chán ghét lại xuất hiện ,
lần này hắn không muốn tha cho ba tên khách không mời này.
Nhưng cùng lúc đó, hắn cảm ứng được âm thầm còn có khí tức
càng mạnh mẽ hơn -- Chẳng lẽ là Thiên Sứ Vương sao, trong lòng hắn lập
tức trầm xuống.
Vừa lúc đó, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở trên bình nguyên. Một chú bé hoạt bát đang sôi nổi chạy tới.
"Hoàng kim bại hoại ở đây à?"
Không ngờ là Tiểu Thiên Nhai của Thần Thôn .
Tiếp theo, bóng dáng Lý Mục lão nhân xuất hiện , một bước xa hơn trăm trượng, cứ bước đi thong thả mà đến.
"Bại hoại và khô lâu tiên sinh rất giống nhau nha. . ." Tiểu Thiên Nhai xinh đẹp như hoa như ngọc nghiêng đầu, chớp chớp đôi mắt to, kỳ quái nhìn Tiêu Thần.
Lão nhân Lý Mục của Thần Tộc mang theo nét vui vẻ nhẹ nhàng đi tới chốn này, miệng bảo: "Ta nghe ba vị cao thủ Thiên Sứ tộc nói,
ngươi đã giết Thần Tộc, luyện hóa ra Sinh Mệnh Nguyên Dịch, có chuyện
này sao?" Nói tới đây, lão nhíu mày, bảo: "Ta thật sự cảm giác được
khí tức của Sinh Mệnh Nguyên Dịch."
Tiêu Thần xoay người nhìn sang ba vị bạch cốt Thiên Sứ,
không thèm che dấu sát ý nữa. Nếu như không phải quen biết cùng Thần Tộc lão nhân thì chuyện này nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch.
Thần Tộc lão nhân Lý Mục từ khi được ba vị Thiên Sứ tộc tìm
tới, sau khi nghe xong bọn họ nói tất cả liền ý thức được ba tên gia hỏa này muốn mượn đao giết người. Bởi vì lão đã suy đoán ra Hoàng Toản
vương giả là ai, biết Tiêu Thần quyết không có thể nào hành động như
thế.
Thấy Thần Tộc lão nhân mặc dù cảm ứng được khí tức Sinh Mệnh Nguyên Dịch mà cũng không có tức giận, Tiêu Thần thở phào một hơi. Mặc
dù là quen biết, nhưng vẫn cần phải giải thích cẩn thận.
Lập tức, từ trong không gian Giới Chỉ hắn lấy ra những bình
thần dịch này xếp thành hàng rồi giảng giải làm thế nào mà lại có được
chúng.
"Ngươi là khô lâu tiên sinh. . ." Thằng nhãi Thiên Nhai kia
cho đến lúc này mới biết được Hoàng Toản khô lâu này chính là Tiêu Thần
hơn một năm không gặp. Nó tự nhiên biết Tiêu Thần sẽ không làm hại thành viên Thần Tộc nên sôi nổi chạy tới.
Ba tên bạch cốt Thiên Sứ quá sợ hãi, không ngờ đôi bên biết
nhau, điều này làm cho bọn chúng cảm giác đại sự không ổn. Mượn đao giết người không được, chỉ sợ chính mình phải chôn vùi ở chỗ này, bọn chúng
tức thì phóng lên cao.
"Thần Tộc chúng ta không muốn bị cuốn vào trong thị phi, hôm nay ba người các ngươi định kéo chúng ta xuống nước, đã phạm vào kiêng
kỵ, không thể để lại các ngươi được." Thần Tộc lão nhân Lý Mục bay lên
trời, tốc độ khiến đến ngay Tiêu Thần đều phải tắc lưỡi. Trên bầu trời
từng đạo hào quang nở rộ ra, giống như một vầng mặt trời rực rỡ đang
trôi nổi ở nơi này.
Bay lả tả, cốt phấn bay lả tả, Tiêu Thần vừa mới xông lên
bầu trời, liền thấy ba cỗ Thiên Sứ sinh vật nát bấy, chỉ có đầu lâu đang rơi xuống, bị hắn đón vào trong tay.
Đây là hắn lần đầu tiên nhìn thấy Thần Tộc lão nhân xuất thủ diệt địch, quả nhiên là mãnh liệt "Nhất tháp hồ đồ". Đến lúc này rốt
cục hắn đã hiểu vì sao tây bộ Thiên Sứ Vương cùng phía Đông Tam Vương
không muốn đi trêu chọc Thần Thôn ở giáp ranh xứ sở hai chốn đông tây.
"Khô lâu tiên sinh, đã lâu không gặp, ngươi trở nên đẹp
hơn." Tiểu Thiên Nhai nhìn Hoàng Toản cốt thể toàn thân kim quang lấp
lánh, trong mắt đều là những đốm sáng phản xạ.
". . ." Tiêu Thần không biết nói gì.
Đồng thời, đối mặt với Thần Tộc lão nhân Lý Mục, hắn ít
nhiều cũng hơi xấu hổ. Dù sao trong tay là một đám bình đổ đầy thần
dịch. Hủy diệt thì quá đáng tiếc, nếu như không hủy diệt thì trong lòng
Thần Tộc lão nhân hơn phân nửa sẽ rất không thoải mái.
Tựa hồ nhìn ra tâm tư của hắn, Thần Tộc lão nhân thở dài một hơi, nói: "Trước đây xảy ra quá nhiều thảm kịch, trước mắt khắp các xứ
sở bên ngoài chỉ có ba Thần Thôn . Nhưng mà, sau này để không lại cho
bi kịch phát sinh, cường giả trong Thần Thôn nếu như lớp hậu bối chưa
trưởng thành đến đủ mạnh thì tuyệt đối không vội vàng cho đi tiến vào
chỗ sâu trong đại lục thăm dò . Nếu những bình thần dịch này bị ngươi
chiếm được thì không cần phá huỷ. Rơi vào trong tay của ngươi, không
tính là giúp thêm thế lực cho cái ác. Nhiều thần dịch như vậy cũng đủ
cho ngươi hoàn thành một lần lột xác cường đại."
"Thần dịch không phải chỉ có thể dùng để tịnh hoá linh hồn sao?"
"Đó là thần dịch bị pha loãng, thần dịch đích thực nếu như
đủ nhiều thì có khả năng hoàn thành một lần lột xác trọng đại . Cự Nhân
Vương, Thú Vương, Bách Chiến Vương đều bởi vậy mà trở thành Thông Huyền
cường giả. Thiên Sứ Vương càng thêm lợi hại, linh hồn hoàn toàn thần
thánh không bụi, đã không có một tia Tử khí, thành tựu lớn nhất, thực
lực sâu không lường được. "
Thần Tộc lão nhân đã đi xa, Tiểu Thiên Nhai từ phía xa xa
vẫy cánh tay nhỏ bé mà nói: "Khô lâu tiên sinh, sau khi trở về phải nhớ
đến thăm ta a."
Tiêu Thần đồng ý, hắn vung đôi cốt chưởng vàng chói.
Vốn tưởng rằng tối thiểu cần tu luyện nửa năm trở lên rồi
mới có thể đột phá. Nhưng hiện nay cơ hội tấn bậc liền tại trước mắt thì làm sao mà Tiêu Thần lại trì hoãn thời gian?
Hắn đầu tiên luyện hóa ba khỏa Thiên Sứ Hỏa Chủng, rồi sau
đó lập tức lấy ra Sinh Mệnh Nguyên Dịch rót vào Hỏa Chủng trong đầu lâu .
"A. . ."
Đây là một quá trình vô cùng thống khổ. Đến mạnh như Tiêu
Thần mà lúc mới bắt đầu, cũng nhịn không được phải kêu đau.
Thần dịch như là có tính ăn mòn mãnh liệt, Hỏa Chủng còn sót lại tại linh hồn phát ra tiếng xèo xèo, một tia sát khí màu đen bị
luyện hóa đi.
Đau đồng thời sung sướng, đây là khắc họa chân thật Tiêu
Thần giờ phút này. Sinh Mệnh Nguyên Dịch xanh biếc ngọc ngà lóe ra hào
quang lấp lánh đang chậm rãi chảy xuôi vào trong đầu lâu Tiêu Thần, đang từ từ tịnh hoá hồn lực của hắn.
Quá trình này giằng co suốt nửa tháng, Tiêu Thần tiêu hao
hết năm bình lớn Sinh Mệnh Nguyên Dịch, rốt cục đã hoàn toàn tịnh hoá
Hỏa Chủng, không còn một tia Tử khí. Nhưng hắn cũng không dừng lại như
vậy, vẫn đem thần dịch đổ vào bên trong đầu khớp xương .
Nhưng mà tiếp theo không hề có cảm giác thống khổ nữa. Bởi
vì Tử khí đã bị rút ra nên chỉ có cảm giác cường đại nước sữa hòa nhau , hồn lực tăng lên rõ rệt!
Đồng thời, Sinh Mệnh Nguyên Dịch từ trong đầu lâu chậm rãi
chảy xuôi ra, làm dịu mỗi một khối đầu khớp xương toàn thân, làm hắn
không chỉ có toả ra một khí tức thần thánh mà càng có một phần cảm giác sự sống.
Cuối cùng, khi tất cả Sinh Mệnh Nguyên Dịch đều sắp tiêu hao hết thì bất kể là Hỏa Chủng của Tiêu Thần , hay là Hoàng Toản cốt thể
của hắn đều đã không thể lại hấp thu thần dịch , đã hoàn toàn bão hòa.
Thậm chí non nửa bình thần dịch lãng phí từ cốt thể của hắn chảy vào trong đất bùn.
Hắn theo đuổi hoàn mỹ nên không quan tâm nửa bình Sinh Mệnh
Nguyên Dịch lãng phí kia, đến tận đây hắn đã hoàn thành một lần lột
xác hoàn mỹ.
Sau khi tất cả kết thúc, hào quang ngút trời bùng phát ra,
ánh sáng Thần Thánh chiếu rọi khắp trên đại bình nguyên. Hỏa Chủng cường đại dao động mênh mông cuồn cuộn đi tứ phương, Hỏa Chủng sinh vật phàm
là cảm ứng được loại khí tức này thì tất cả đều sợ đến quỳ mọp xuống.
Tiêu Thần giờ phút này , thần hồn không bụi, thánh khiết như trăng tròn, hạt bụi nhỏ không nhiễm, không còn một tia Tử khí, linh hồn rốt cục lột xác đến cảnh giới trọn vẹn như thể đã có máu có thịt. Hắn
đã là một người hoàn toàn chân thật.
Ngoài ra, Hoàng Toản cốt thể tràn ngập khí tức sự sống. Trải qua thần dịch làm dịu, cả cỗ cốt thể cũng hoàn thành một lần lột xác
bản chất nên càng thêm cường đại cứng cỏi, cơ hồ đã không thể hủy diệt.
Hắn đạt tới cảnh giới cực hạn của Hoàng Toản vương giả , nếu lại tiến thêm một bước thì đó là một cõi thiên địa mới tinh.
Tiêu Thần không nhịn được hét dài một tiếng, dao động tinh
thần làm rung chuyển tứ phương. Hỏa Chủng sinh vật trong vòng ngàn dặm,
toàn bộ dập đầu quỳ lạy.
Thần hồn không bụi, toàn thân vàng tươi, hạt bụi nhỏ không nhiễm, hào quang lóng lánh, từng đạo ráng lành nở rộ ra.
Hắn bước dài đi về xứ sở có thành trì. Hôm nay sau khi hoàn
thành một lần lột xác hoàn mỹ , hắn có thể tùy ý lui tới tại các xứ sở
bên ngoài , những nơi đi qua không người nào dám ngăn cản.
Ngay cả là Thiên Sứ Vương có muốn ra tay thì chỉ sợ cũng phải do dự một phen .
"Hôm nay lại đi Cửu Châu, thực lực hẳn là đủ để đi rồi . . ." Tiêu Thần ngắm nhìn về phương xa.