Tiêu Thần đi một mạch về phía nam, nhanh như chớp giật. Đây là hắn đang
hành động mạo hiểm . Nói là hắn định thu hoạch bẩy cái Hỏa Chủng cường
đại, nhưng mà vạn nhất bại lộ , bị Cự Nhân Vương đã tỉnh hồn lại mà theo dõi thì có thể chính là tai ương ngập đầu.
Cự Nhân dẫn theo mười đại cao thủ bao vây tiêu diệt Tiêu Thần, đêm hôm trước đã bị Tiêu Thần
giết mất ba tên cao thủ. Ngày hôm nay bẩy đại cao thủ này đang trên
đường trở về Cự Nhân Thành. Bọn họ mặc dù đều là cường giả siêu cấp,
nhưng không có khả năng nhanh hơn tốc độ của Cự Nhân Vương vốn là đệ
nhất cao thủ phiến xứ sở này , bởi vậy bị bỏ rơi lại phía sau.
Ánh sao lấp lánh, ánh trăng như nước. Trong thế giới Tử Giả, ban đêm mới
thật sự là "Thời gian tỉnh táo ", đại đa số Hỏa Chủng sinh vật đều thích lui tới vào ban đêm.
Nhìn lại khắp nơi, trên bình nguyên, giữa
núi non, ánh lửa sáng tắt không chừng. Đó là Hỏa Chủng sinh vật hoặc
mạnh hoặc yếu đang xuất hành.
Mặt đất đỏ kè dưới ánh trăng đêm
tỏa ra khí tức yêu dị, tựa hồ đang chứng minh đây là một thế giới Tử
Giả. Khắp núi non, giữa những ngọn đồi có muôn vàn đạo sát khí đang lượn lờ.
Tiêu Thần đi về phía nam hơn hai ngàn dặm, rồi mai phục trên con đường bắt buộc phải qua để đi đến Cự Nhân Thành. Sau nửa canh giờ
rốt cục đợi được mục tiêu.
Bảy tên Hỏa Chủng sinh vật cường đại , Thần hỏa trong trời đêm sáng rực phát ra ánh sáng chói mắt, giống như
bẩy ngôi sao băng đang vọt tới.
Bọn họ chạy ở độ cao cách mặt đất không quá mấy trượng. Nhưng vì không muốn lãng phí nhiều Hỏa Chủng lực
lượng, bọn họ sau khi thường xuyên bay vút lên trăm trượng lại điểm nhẹ
trên mặt đất một cái để mượn lực nhảy dựng lên một lần nữa. Như thế liền có thể đi tới cực nhanh, lại có khả năng tiết kiệm Hỏa Chủng thần lực.
Ở vùng đồi núi này không có thảm thực vật, chỉ có rất nhiều nham thạch
trụi lủi màu nâu nên bảy đại cao thủ một mạch bắc tiến, tuyệt không nghĩ tới lại có người mai phục định giết bọn họ.
Nhưng sau khi tiến
vào vùng đồi núi này, bảy người phi qua ngang trời thì một đạo cầu vồng
vàng rực lóng lánh bỗng nhiên từ trong một khe rãnh phóng lên cao. Trong nháy mắt nó đánh nát một Hỏa Chủng sinh vật cường đại đang nhảy lên
băng qua .
Một kích bị mất mạng!
Tiêu Thần ẩn náu rất tốt. Bình tĩnh chờ sau khi mồi săn xuất hiện ở trong phạm vi chắc chắn thì
mới lấy Thượng Thương Chi Thủ xuất kích. Trong nháy mắt đã đánh gục.
Tên cao thủ kia khung xương toàn thân hoàn toàn nát bấy. Chỉ có một cái đầu lâu là còn bảo tồn, nhưng lại trở thành chiến lợi phẩm của người khác.
"Là ngươi. . ."
"Nên chết đi!"
"Làm thế nào ngươi lại ở chỗ này? !"
. . .
Sáu đại cao thủ còn lại kinh ngạc nghi hoặc, vô cùng phẫn nộ, hoàn toàn
thật không ngờ Tiêu Thần bị đuổi giết lại mai phục ở chỗ này tập kích
giết chết một người cường giả trong bọn họ.
"Giết hắn!"
"Nhất loạt ra tay!"
Sáu tên Hỏa Chủng sinh vật cường đại vượt ta khỏi sự phẫn nộ. Vẻn vẹn trong thời gian một ngày một đêm, mười đại cao thủ liền bỏ mạng mất bốn vị.
Điều này làm cho bọn họ tích giận tới cực điểm.
Tiêu Thần không
hề rút đi mà hóa thành một đạo kim quang nghênh đón. Hắn ước gì mau
chóng khai chiến, nếu không Cự Nhân Vương quay đầu tiếp viện liền có
phiền lớn.
"Ông "
Bắt đầu chính bằng đòn sát thủ, Tiêu
Thần trực tiếp đánh ra Thiên Âm, mà lại chỉ nhằm kết liễu một tên. Còn
đối mặt với công kích của các cường giả khác thì hắn chỉ lấy Thượng
Thương Chi Thủ để bảo vệ chỗ hiểm, cứ thế liều chết xông tới.
Thiên Âm như sấm sét từ trên chín tầng trời đang rung động. Nó bộc phát ra
một dao động có tính hủy diệt. Mặc dù không thể đồng thời đối kháng mấy
vị cường giả cùng bậc, nhưng mà tập trung trên người của một địch thủ
thì lực lượng liền tương đương đáng sợ .
Thân thể tên Hỏa Chủng
sinh vật cường đại kia như run rẩy, không ngừng lay động. Nó bị cố định
giữa không trung, đang dốc cạn kiệt khả năng để chống lại.
Ở bên
cạnh, năm tên Hỏa Chủng sinh vật cường đại dùng cốt đao dài cùng kiếm
vẫn thạch vô cùng sắc bén trong tay đang giống như những đạo tia chớp
không ngừng chém vào trên người Tiêu Thần .
Tiêu Thần huy động
một đôi Hoàng Toản cốt chưởng quét ngang tứ phương, Thượng Thương Chi
Thủ được hắn phát huy đến cực hạn. Nhưng mặc dù như thế, đối mặt công
kích liều mạng của năm đại cao thủ thì hắn vẫn phải nhận không ít đòn
nghiêm trọng, một đôi bàn tay vàng rực cũng không thể đỡ hết toàn bộ cốt đao cùng Thiết Kiếm.
Nhưng ở trong quá trình này, Thiên Âm chữ " Ông" không ngừng rung động, hắn căn bản không thèm dừng lại.
Sóng rung từ Thiên Âm lớn lao này làm khắp vùng đồi núi đều bắt đầu rung
rính. Những tảng nham thạch khổng lồ không ngừng vang ầm ầm từ trên
những quả núi thấp lăn xuống.
"Oanh "
Bị Thiên Âm bao phủ
mạnh mẽ, Hỏa Chủng sinh vật kia rốt cục khó có thể gắng gượng nữa, cốt
thể bắn văng tung tóe trên bầu trời, mà ngay cả đầu lâu cũng không phải
ngoại lệ.
Tiêu Thần bống nhiên vọt tới, hai tay liên tục múa may thu cái đã đầu lâu chia năm xẻ bảy vào trong không gian Giới Chỉ.
Năm đại cao thủ từ trong hốc mắt bắn ra những chùm sáng làm cho người ta sợ hãi. Chúng hoàn toàn nổi giận, năm cái Hỏa Chủng phóng lên đầy trời ánh sáng chói mắt. Bọn họ bất kể sống chết mà bắt đầu đánh giết cùng Tiêu
Thần .
Những kẻ liều mạng quên mình là đáng sợ nhất, năm đại cao
thủ lấy mệnh để vật lộn đọ sức thì lực công kích tăng lên thành lần. Cốt đao cùng Thiết Kiếm thỉnh thoảng chém lên cốt thể của Tiêu Thần. Nếu
như là Hỏa Chủng sinh vật cùng bậc thông thường thì đã sớm bị tiêu diệt
từ lâu.
Nhưng ngay cả là Hoàng Toản cốt thể, bị năm đại cường giả không ngừng bổ trúng thì cũng khó chịu đựng nổi. Tiêu Thần cảm giác cứ
tiếp tục như vậy , chỉ sợ khớp cốt cùng các xương sườn sớm muộn gì sẽ vỡ vụn.
Nếu như không phải đại chiến một ngày một đêm làm hắn đã
quá mệt mỏi thì giờ phút này hắn đủ sức tiêu diệt năm đại cao thủ. Nhưng mà đại chiến chẳng phân biệt được ngày đêm bôn ba tập kích đã tiêu hao
đi lực lượng của hắn nhiều lắm. Giờ phút này ngay cả là rung động Bản
Nguyên Thiên Âm đều rất phí sức .
Không có thời gian , Tiêu Thần
cũng liều mạng. Hắn theo dõi một người cường giả, nhằm vào hắn để phát
động công kích mãnh liệt. Còn đối với bốn đại cao thủ thì vẻn vẹn áp
dụng phòng thủ, hắn muốn tập trung tiêu diệt một cường địch.
"Phanh "
Cốt đao cực đại chém trúng đầu khiến cho Hỏa Chủng của hắn rung rinh một
hồi, sáng tắt không chừng mà suýt nữa rơi xuống từ bầu trời. Nhưng coi
đây là trả giá, hắn đã đột phá thành công lại gần tên cường giả bị tập
trung xử lí kia.
Thượng Thương Chi Thủ phát huy ra, một vầng hào quang vàng chói sáng lạn bắn ra. Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên.
"Oanh "
Rốt cục, lại diệt được một cường địch.
Hỏa Chủng cường đại ẩn chứa trong đầu lâu bị hắn thu vào trong không gian Giới Chỉ.
"Rống. . ."
Tứ đại cao thủ còn lại phát ra tiếng gầm phẫn nộ làm rung động khắp vùng đồi núi mà đều ù ù rung chuyển lảo đảo.
Cũng lúc này ở phía sau, một thanh kiếm vẫn thạch không một tiếng động từ
sau lưng chém về phía xương cổ của Tiêu Thần. Được tiếng gầm gừ che dấu, không có một chút dao động truyền ra.
Nhưng mà, Tiêu Thần giống
như tiên tri. Hắn không quay đầu lại, Thượng Thương Chi Thủ chém vát về
phía sau. Leng keng một tiếng, đánh nát kiếm vẫn thạch rồi sau đó lăng
không tung một cú đá.
"Phanh "
Cú cước mạnh mẽ giáng vào trúng ngực tên đánh lén.
Cùng lúc đó, sau khi dành dụm cũng đủ lực lượng , Bản Nguyên Thiên Âm lại
rung động lần nữa , toàn bộ đánh sâu vào người tên cường địch này.
"Răng rắc răng rắc "
Mặc dù lực lượng của Tiêu Thần đã hao đi khoảng bảy tám phần. Nhưng vào giờ phút này toàn bộ Bản Nguyên Thiên Âm ở trong khoảng cách gần chỉ đánh
vào một người nên hiệu quả cũng là khủng bố. Ngay tại chỗ nó đã làm toàn thân cường địch vỡ vụn.
Hỏa Chủng trong đầu lâu vỡ vụn ra bị lấy đi trước tiên, đây là mục đích chủ yếu khi hắn tới đây phục kích. Bất
luận như thế nào quyết không thể để mất.
Trước mắt vẫn còn lại ba tên địch thủ cường đại. Mặc dù Tiêu Thần đã khá là mệt mỏi , nhưng mà
vẫn cắn chặt hàm răng chuẩn bị tiêu diệt toàn bộ mười đại cao thủ.
Nhưng mà vừa lúc đó, một khí tức nguy hiểm làm người khác tim đập dồn dập
đang phô thiên cái địa lan tới. Tiếng gầm khủng bố rung động thiên địa
truyền xa mấy trăm dặm.
Mây đen vô tận bắt đầu ùn ùn kéo đến, chúng che kín mặt trăng trên trời cao.
Một bóng Ma Ảnh cao lớn mang theo ma khí ngập trời đang ập đến, nó không ngừng tập trung vào Tiêu Thần.
Cự Nhân Vương đang chạy tới. Sau khi nó phẫn nộ tại đại bản doanh thì lập
tức cảm giác có gì đó không ổn. Đối thủ phi thường xảo trá, sẽ không làm theo lẽ thường tình. Nếu như ở nửa đường chặn giết bẩy đại cao thủ bị
rớt lại kia thì phiền toái liền lớn.
Ôm tâm trạng không sợ nhất
vạn, chỉ sợ vạn nhất, nó lao về hướng ngược lại mà đến. Kết quả là
chuyện không tốt quả thật đang xảy ra, đối thủ không ngờ xuất binh tung
chiêu hiểm, lại một lần nữa thực thi cuộc đại tập sát nghịch phản.
Cự Nhân Vương phẫn nộ tới cực điểm. Đối thủ này rất xảo trá , lại hai lần lớn mật phản đòn nghịch tập.
Nghĩ chậm mà muốn thổ huyết.
Địch thủ khủng bố như thế làm cho Tiêu Thần cảm giác được nguy hiểm lớn lao
bèn rút lui quyết đoán. Hắn hóa thành một đạo cầu vồng, bay về phía bầu
trời xa.
Khi Cự Nhân Vương đã tìm đến thì dĩ nhiên bắt đầu khởi
động ma khí ngập trời, thủ đoạn khủng bố như thế làm chấn động lòng
người.
Ngay cả là Tiêu Thần cũng kinh hoàng trong lòng. Thủ đoạn
công kích cường đại nhất của Hỏa Chủng sinh vật bình thường chính là dựa vào cốt thể chém sắt như bùn kia, nhưng Cự Nhân Vương tựa hồ đã là
thông huyền ( nắm được đạo) .
Lại có khả năng huy động Ma Vân,
nuốt được ánh trăng sao. Đây tựa hồ là một loại thần thông khủng bố ,
sơn hà bị bao phủ ở bên trong chỉ sợ cũng phải tan vỡ. Có trời mới biết
là nó còn có thủ đoạn đáng sợ khác hay không .
Mười đại cao thủ
đã bị Tiêu Thần tiêu diệt bảy vị, chiến quả thế này vậy là đủ rồi. Hiện
tại nhiệm vụ hàng đầu của hắn là chạy thoát lấy mạng.
Nhưng mà tựa hồ rất khó khăn, Cự Nhân Vương đã tập trung vào hắn mà đuổi theo đằng sau không bỏ.
Cự Nhân Vương nổi giận quả là cực độ nguy hiểm. Hắn tập trung vào Tiêu
Thần, không giết được địch thủ thì căn bản sẽ không dừng lại.
Cứ như vậy, hai đại cường giả dưới đêm trăng bắt đầu cuộc đuổi giết và trốn tránh.
Trạng thái của hiện tại Tiêu Thần căn bản không thích hợp chiến đấu . Hôm nay chỉ có chạy trốn tới vùng đất an toàn, đem toàn bộ Hỏa Chủng thu hoạch
được luyện hóa, phối hợp Thiên Âm chữ " Ông" để tấn chức đến Hoàng Toản
bậc ba, rồi trở về chiến đấu mới là lựa chọn tốt nhất.
Hiển
nhiên, Cự Nhân Vương không muốn cho hắn cơ hội này, đôi mắt phát ra ánh
sáng làm cho người ta sợ hãi, hận không thể lập tức giết chết Tiêu Thần.
"Ầm ầm ầm "
Những mảng mây đen lớn quay cuồng mà đến, bên trong lại có từng đạo tia chớp đỏ bầm hướng về Tiêu Thần chém đến.
"Răng rắc "
Một đạo tia chớp đỏ lớn bổ vào trên người Tiêu Thần, bắn hắn đi xa hơn mười trượng. Nhưng mặc dù bị thương nặng, Tiêu Thần cũng không hề dừng lại
mà vẫn cấp tốc bay trốn.
Dao động trĩu nặng và dồn nén làm người
khác tim đập dồn, khi đám mây đen cuồn cuộn thổi đến thì một bạch cốt
trảo cực lớn, to chừng vài gian phòng thò ra từ trong đám mây đen hướng
về Tiêu Thần chộp tới.
Quang cảnh này là cực kỳ khủng bố!
Cả trăng lẫn sao đều bị mây đen che kín , mà trong Ma Vân cuồn cuộn lại lộ ra một bạch cốt trảo lớn như vậy thì hỏi sao mà không làm cho người ta
sợ hãi?
Tiêu Thần kinh hãi, quanh thân nở rộ vạn đạo kim quang.
Hoàng Toản cốt thể được Hỏa Chủng năng lượng cường đại bao phủ ở bên
trong, Thượng Thương Chi Thủ chỉ thẳng lên trời.
"Phanh "
Bạch cốt trảo cực lớn phô thiên cái địa đè xuống kia bị bắn tung lên cao vài chục trượng.
"Oanh "
Bạch cốt trảo khủng bố lại một lần nữa đè xuống, nó mạnh mẽ chộp tới. Quang
cảnh này cực kỳ kinh khủng dọa người, nếu như người bình thường có máu
có thịt nhìn thấy thì tất nhiên sẽ dựng ngược tóc gáy.
Thượng
Thương Chi Thủ không ngừng huy động, nếu đã bị buộc đến hoàn cảnh như
thế thì Tiêu Thần không thể không dốc cạn kiệt khả năng để phản kích.
Liên tục đánh mấy chiêu, hào quang vàng đánh tan Ma Vân, cốt trảo to lớn làm rung chuyển bầu trời rốt cục bị đánh tan ra.
Nhưng kết quả đáng sợ vẫn còn ở phía sau. Trong mây đen che kín trăng sao
trên trời, những tia chớp đỏ bầm chém xuống, rồi sau đó liên tục có hơn
mười cái bạch cốt trảo khổng lồ phô thiên cái địa nửa thăm dò đè xuống,
mỗi cái cũng to bằng vài gian phòng.
Tiêu Thần bỏ trốn dưới bầu
trời đêm, địch thủ này cường đại vượt quá tưởng tượng. Còn chưa đích
thực giao thủ mà hắn cũng đã thể hiện thủ đoạn khủng bố như thế. Với
trạng thái hiện tại này của mình thì khẳng định không phải là đối thủ
của hắn.
Hơn nửa đêm đã chạy gấp mấy ngàn dặm, Tiêu Thần cũng
không biết đi ngang qua bao nhiêu tòa thành trì. Nhưng trước sau vô
phương thoát khỏi Cự Nhân Vương cường đại mà lại đáng sợ.
Vào lúc hừng đông, hắn bắt đầu chạy trốn về hướng tây.
Trong ba ngày ba đêm kế tiếp, hắn một mạch trốn về phía tây, rời xa xứ sở
phía Đông. Không ngờ tiến vào đại lục xứ sở bên ngoài phía tây .
Nơi này đã không phải xứ sở thống trị của Cự Nhân Vương, Thú Vương, Bách Chiến Vương .
Tây bộ đã sớm hoàn toàn thống nhất, bị chủ nhân Thiên Sứ Cự thành chinh phục.
Nơi này, đối với cường giả phía Đông mà nói, là một vùng đất nguy hiểm .
Nhất là Cự Nhân Vương, Thú Vương, Bách Chiến Vương càng không muốn giao
thiệp với xứ sở này. Thiên Sứ Vương thật sự quá cường đại, nó chưa hài
lòng với thành tựu thống nhất xứ sở phía tây, rất có khả năng sẽ xâm
nhập sang phương đông.
Nếu như tại xứ sở tây bộ mà bị Thiên Sứ
Vương phát hiện, Cự Nhân Vương tuyệt đối chỉ có đi chớ không có về. Hắn
biết rất rõ Thiên Sứ Vương kia khủng bố ra sao. Đó là một tồn tại cường
đại vốn đã chỉ huy đại quân tiến sâu vào đại lục.
Ngày thứ tư, đã xâm nhập xứ sở phía tây đến mấy ngàn dặm , Cự Nhân Vương mặc dù phẫn
nộ, nhưng trong lòng dần dần bắt đầu có ý rýt lui.
Điều này thật sự quá nguy hiểm , vạn nhất bị Thiên Sứ Vương biết, tất nhiên sẽ tại trước tiên đến giết hắn.
Hắn cực kì băn khoăn, nửa muốn giết chết Tiêu Thần, lại sợ chính mình rơi vào nguy hiểm.
Mà giờ phút này, Tiêu Thần thật sự đã sức cùng lực kiệt, nhưng hắn đang
kiên cường chống đỡ. Chỉ cần dừng lại là hắn lập tức bị đánh gục, hiện
tại cũng chỉ có thể đánh cuộc Cự Nhân Vương sẽ dừng lại trước hắn.
Cuối cùng, hắn cắn răng, hướng về Thiên Sứ Cự thành trong truyền thuyết chạy tới.
Đồ ngốc! Cự Nhân Vương mắng to, tên hỗn đản này rất láo toét, lại bắt đầu
mượn ngoại lực, muốn bắt hắn đi theo vào hiểm cảnh, bị người đả kích.
"Ta #@# . . ." Vốn sở trường về tính toán nham hiểm, Cự Nhân Vương từ trước đến giờ luôn hại người khác , vào giờ khắc này phẫn nộ đành chửi ầm lên nhằm Tiêu Thần bỏ chạy đằng trước. Đây là chuyện xưa xay chưa từng có.
Từ trước đến giờ hắn lấy uy áp khủng bố làm kinh sợ kẻ khác, chưa từng
thèm mắng mỏ không ngừng như vậy , đây hoàn toàn là cực kỳ tức giận.
Không nghĩ rằng Tiêu Thần càng dứt khoát, đang trên đường lẩn trốn vong mạng
hắn trực tiếp hô to: "Cự Nhân Vương đến, Cự Nhân Vương đến. . . Muốn tấn công Thiên Sứ Thành ."
"Tiểu tử, con mẹ ngươi ngoan độc. Có gan
thì đời này ngươi đừng quay về xứ sở phía Đông. . ." Cự Nhân Vương tức
giận xoay người liền chạy, cũng không quay đầu lại mà cứ nhằm phía
phương đông. Hắn sợ Thiên Sứ Vương khủng bố xuất hiện.
"Ngươi yên tâm đi, chờ ta thành Hoàng Toản bậc ba thì nhất định sẽ xuất hiện ở
trước mặt ngươi." Tiêu Thần rốt cục có khả năng dừng lại. Hắn nhìn Cự
Nhân Vương dần dần biến mất tại phía chân trời, hắn đặt mông ngồi trên
mặt đất.
Đại chiến một ngày một đêm, lại bỏ trốn bốn ngày ba đêm, ngay cả là Hoàng Toản vương giả cũng sắp rời ra từng mảnh.
Ngắn ngủi nghỉ ngơi chỉ chốc lát, Tiêu Thần lại bắt đầu phi đi. Lần này là
hắn hướng về vùng đất hoang vu xa xôi nhất mà phóng đi. Hắn không muốn
trở thành mồi săn của người khác, nên muốn tìm một chỗ không bị người
khác quấy rầy để tu đến Hoàng Toản cấp thứ ba.
Giờ phút này xứ sở phía Đông hoàn toàn sôi sùng sục. Tiêu Thần đại phá Cự Nhân Thành, liên tục di chuyển chiến đấu ở hơn phân nửa xứ sở phía Đông, tổng cộng chém
giết hơn mười cường giả Hoàng Toản bậc hai. Tất cả Hỏa Chủng ngồi trên
cao đều nhận được tin tức.
Phương đông hoàn toàn ồ lên, Cự Nhân Vương có thể nói hoàn toàn "bị đo ván" .
Tất cả mọi người có dự cảm, một bậc Hoàng Toản vương giả quật khởi đã không thể ngăn cản.
Cự Nhân Vương hận không thể nấu chín Tiêu Thần, nhưng mà lại đành cắn
răng, không có bất cứ biện pháp gì. Xác thật nó không dám xâm nhập vào
xứ sở phía tây đi bắt người, nay nghe thấy lời đồn đại bên ngoài xôn xao mà nó có một cảm giác phát điên.
Cuối cùng, nó đánh tới Phá Quân thành, muốn giết sạch Hỏa Chủng sinh vật trong các toà thành trì của
Tiêu Thần để trút ra lửa giận trong lòng.
Nhưng, điều khiến Cự
Nhân Vương cực tức giận chính là, mấy toà thành trì Phá Quân, Tham Lang
ngay cả cái lông cũng không còn lại. Người đi thành trống không, ngay cả các bạch cốt tiểu chuột cũng không có, tất cả Hỏa Chủng sinh vật đều
chạy thoát sạch sẽ.
Cự Nhân Vương buồn bực muốn phát cuồng !
Nó nào biết đâu rằng, Sát Phá Lang cùng Hoàng Toản khô lâu đã sớm bỏ trốn
mất dạng. Khi lẩn trốn đi thì đồng thời mệnh lệnh cho tất cả Hỏa Chủng
sinh vật trong thành rút đi, phân tán đến những nơi hoang dã.
Cự
Nhân Vương rơi lệ đầy mặt, im lặng hỏi ông trời. Cả ngày tính toán mưu
hại người khác, không nghĩ cuối cùng bị một tên hỗn đản đánh cho một côn thực khó chịu.
Tài sản của Gia Lăng Tần