Vẻ mặt của tiểu thú tuyết trắng tràn đầy sự thỏa mãn và hạnh phúc. Tử kim sắc lão tham (củ nhân sâm màu tím vàng) dài hơn nửa thước được nó ôm vào trong ngực, so với thân thể nó còn muốn nhỉnh hơn chút ít. Cái mũi nhỏ đáng yêu của nó khẽ nhíu lại. “Khái xích” cắn xuống một miếng, trong nháy mắt một đạo ánh sáng phóng lên cao, khắp sân tràn ngập mùi thơm khiến người ta phải mê say. Như vậy thôi cũng đã quá kinh người rồi, ngũ thải quang mang (ánh sáng năm màu) bao phủ khắp sân, dường như Kha Kha đang ôm một mặt trời nhiều màu sắc vào trong lòng. Mùi thơm động lòng người khiến người khác mê say không thôi, không khí mang theo mùi hương nồng đậm chỉ trong chốc lát như đã thấm vào xương cốt khiến cho người ta phải ngây ngất.
Bề ngoài lão tham này có màu tử kim nhưng bên trong lại lóe ra ngũ thải quang hoa . Bên trong cũng không phải là tham nhục mà là một loại chất lỏng như mật. Quang hoa (ánh sáng) lưu chuyển không ngừng, từng giọt dính ở bên ngoài chậm rãi chảy xuống.
Lúc này những người đi trên đường đều cảm nhận được mùi thơm nồng nàn say đắm lòng người này.
Tiêu Thần, Kha Kha, Tiểu Quật Long bắt đầu mê say hưởng dụng. Đây quả thực không hổ là thiên địa linh túy do ‘long’ thủ hộ, quả thực khác xa với lão tham bình thường .
Từng giọt chất lỏng ngũ sắc kia vừa vào miệng lập tức tan ra. Mùi vị này tuyệt diệu không thể tả đươc. Tiêu Thần cảm giác được từng lỗ chân lông cả người đã mở ra, toàn thân thư thái vô cùng. Từng giọt từng giọt sau khi vào miệng liền hóa thành ngàn vạn tia sáng mờ ảo tiến vào trong tứ chi bách mạch.
“Cô lỗ…” Mập mạp dùng sức nuốt nước miếng một cái thiệt mạnh, hắn thực sự rất hận không thể lập tức tiến lên đoạt lấy cắn hai miếng.
Hải Vân Thiên ngày thường rất chú ý đến hình dáng bên ngoài của mình giờ phút này cũng phải ép buộc chính mình xoay người qua chổ khác len lén nuốt nước miếng xuống.
“Các ngươi cũng có phần. Hai người các ngươi lại đây đi nào.” Tiêu Thần cười cười gọi mập mạp cùng với Hải Vân Thiên đến.
Tiểu thú tuyết trắng Kha Kha có chút không vui. Nó có thể cùng chia sẻ với Tiêu Thần và Tiểu Quật Long nhưng với người bên ngoài thì nó đương nhiên không muốn rồi. Mở đôi mắt to nhìn hai người bọn họ. Rồi sau đó lại đi khoe khoang dùng sức nuốt mấy giọt chất lỏng năm màu kia xuống. Trong phút chốc nó đắc ý không thể tự chủ được phải nhắm hai mắt lại, bộ dáng hưởng thụ vô cùng.
“Không được, con đường tu luyện của ta tuyệt không thể mượn ngoại lực.” Hải Vân Thiên thẳng thắng cự tuyệt.
Mập mạp dùng sức nuốt một ngụm nước miếng nói: “Ta cũng muốn ăn nhưng ta không phải là tu giả. Ta sợ chính mình không chịu nổi dược lực của thiên địa linh túy này. Ngày thường ta ăn rất nhiều nhưng hôm nay lại không thể rồi. Thứ tốt bực này xem ra ta vô phúc hưởng dụng nó rồi.” Hắn có chút tiếc nuối vừa nói lại vừa nuốt một ngụm nước miếng.
Nhìn bộ dáng tham lam của hắn ngay cả Kha Kha cũng lộ ra thần sắc khinh bỉ. Còn Tiêu Thần nở nụ cười lấy một mảnh lão tham cỡ ngón tay cái đưa cho hắn nói: “Đến thử một ít đi.”
“Được!” Mập mạp dứt khoát vô cùng, sau khi nhận lấy liền vội vàng nuốt xuống.
Ăn rất dứt khoát nhưng hắn ngã người xuống đất cũng dứt khoát không kém. Ngay khi vừa nuốt vào thì thân hình hắn đã nằm trên đất hô to gọi nhỏ không thôi: “Nóng chết ta rồi! Nóng chết ta rồi! cái thứ này của tên vương bát đản nào đây , sắp không chịu nổi rồi !"
Nhìn lại đã thấy mập mạp máu mũi chảy ra, cả người đỏ lên giống như bị luộc chín. Hải Vân Thiên vội vàng chạy qua hỗ trợ hắn. Còn Tiêu Thần lúc này cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Đương nhiên không phải hắn chịu đựng không nổi dược lực như mập mạp mà trong cơ thể hắn sinh ra một cỗ dẫn lực lớn, mạnh mẽ đem tinh khí do những giọt ngũ sắc kia hóa thành đem thôn phệ.
Hiện tượng huyệt đạo thần hóa đã lâu không gặp xuất lại hiện một lần nữa rồi.
Huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu chính làm một trong những huyệt đạo quan trọng nhất của mỗi người. Lúc này huyệt Bách Hội của Tiêu Thần giống như một cái động không đáy, điên cuồng tranh đoạt nguồn linh khí khổng lồ trong cơ thể Tiêu Thần sau khi hắn ăn lão tham kia. Sinh mạng linh khí vô cùng vô tận giống như là ‘bách xuyên hối hải’ (Trăm sông đổ biển) cùng hướng về một chổ. Cuối cùng nơi đó đã ngưng kết thành một quang điểm (điểm sáng). Huyệt Bách Hội nhanh chóng được thần hóa .
Thời gian thần hóa so với vài đại thần huyệt trước kia ngắn hơn rất nhiều. Tiêu Thần cảm giác được có chút bất đắc dĩ, chuyện này sao lại xảy ra như thế, linh khí khổng lồ kia không theo ý hắn vận chuyện mà toàn bộ lại ngưng tụ thành một điểm khiến huyệt bách hội được thần hóa.
Nhưng chuyện như vậy vẫn chưa dừng lại. Huyệt Lao Cung ở trên hai tay Tiêu Thần lại xuất hiện thêm một dòng hắc tuyền điên cuồng cướp đoạt hơn phân nửa lão tham vương trên tay hắn.
Kha Kha với Tiểu Quật Long hành động có thể xem như rất nhanh, cuối cùng đoạt lại được một nửa gốc. Một nửa còn lại trực tiếp hóa thành từng đạo ánh sáng chói mắt chảy vào dòng hắc tuyền trong lòng bàn tay của Tiêu Thần.
Huyệt Lao Cung ở giữa lòng bàn tay. Vị trí này rất đặc biệt nhưng lúc này dòng hắc tuyền xuất hiện ở hai huyệt Lao Cung trên hai bàn tay của Tiêu Thần đã hóa thành vòng xoáy. Giống như ‘minh ma chi thủ’, tà dị vô cùng .
Linh khí được tụ tập lại rất nhanh, từng giọt ngũ sắc kia rất nhanh hóa thành quang mang dung nhập vào trong dòng hắc tuyền đó. Mà dòng hắc tuyền kia đang chậm rãi mờ nhạt dần rồi cuối cùng biến mất. Trên lòng bàn tay của Tiêu Thần xuất hiện hai quang điểm ngũ sắc, dĩ nhiên hai huyệt Lao Cung ở hai bàn tay hoàn toàn được thần hóa rồi. So sánh với các huyệt đạo khác nó giống như một ngọn đèn tỏa sáng trong đêm đen.
Kha Kha cùng với Tiểu Quật Long phân chia một nửa gốc lão tham vương . Một nửa còn lại bị tam đại huyệt đạo của Tiêu Thần trấn lột. Ba quang điểm cùng với huyệt đạo ngưng tụ lại một chỗ vô cùng hoàn mỹ. Quang điểm chính là huyệt đạo, huyệt đạo chính là quang điểm . Huyệt đạo hoàn toàn thần hóa. So sánh với các huyệt đạo khác chẳng khác nào ba vầng trăng sáng trên bầu trời đêm.
Nửa gốc lão tham vương có thể khiến cho ba đại huyệt đạo được thần hóa có thể hiểu được nó ẩn chứa sinh mạng tinh khí khổng lồ như thế nào. Phải biết rằng ngay cả long đản của bạo long, bát tí ác long cường đại như thế cũng chỉ có thể thần hóa được một huyệt đạo mà thôi.
Đây quả thực là một gốc long tham!
Tiêu Thần một lần nữa cảm nhận sâu sắc sự thần bí về pháp quyết mà mình tu luyện.
Luồng tinh khí khổng lồ này hắn không thể luyện hóa hoàn toàn được. Hắn muốn dùng để tăng cao tu vi của mình lên nhưng tinh khí lại cùng với huyệt đạo ngưng kết tại một chỗ. Hình thành một thần điểm phát ra ánh sáng chói mắt. Tiêu Thần cũng không có thất vọng nhiều. Dù sao thiên địa tinh khí tụ tập lại ở trong cơ thể hắn, cũng không có bị biến mất.
Đúng lúc này giống như đã có một điều thần bí nào đó xuất hiện. Liên thông hết những huyệt đạo đã được hắn thần hóa.
Huyệt Thương Khâu ở thân trái và chân phải. Huyệt Trung Đình ở ngực, huyệt Kiên Tĩnh ở hai bên vai. Huyệt Lao Cung ở hai lòng bàn tay cùng với huyệt Bách Hội ở đỉnh đầu. Tám đại huyệt đạo ngưng kết thành tám quang điểm lúc này đang kịch liệt rung động, ánh sáng chói mắt trực tiếp phát ra bên ngoài cơ thể Tiêu Thần.
Kha Kha cùng với Tiểu Quật Long đang ở bên cạnh bị dọa nhảy dựng lên, tám đại huyệt đạo dường như bị một điều không thể nhìn thấy liên thông lẫn nhau rồi.
Sinh mạng tinh nguyên ở tám đại huyệt đạo bắt đầu di chuyển, nhìn kỹ không cách nào chứng kiến được sự liên thông này. Nhưng cẩn thận cảm giác có thể phát hiện được sinh mệnh nguyên khí không ngừng lưu chuyển qua lại tám đại huyệt đạo này.
Sinh mệnh tinh nguyên rất dồi dào.
Tiêu Thần cảm giác được hắn bây giờ như có được chín tính mạng. Sinh mệnh tinh nguyên dồi dào làm cho da thịt của hắn cũng toát ra ánh sáng mờ nhạt. Bên trong bộ xương và huyết nhục cũng tràn đầy ánh sáng mờ nhạt như vậy. Thân thể hắn giống như đã trải qua một phen rèn luyện, toát ra ánh sáng sinh mệnh.
Mỗi một tấc da thịt đều tràn đầy lực lượng, thân thể như được tạo thành từ tinh cương. Tiêu Thần mơ hồ cảm giác được hắn đã thoát thai hoán cốt rồi.
Bảo thể!
Huyệt đạo thần hóa đã giúp cho Tiêu Thần tu hành bảo thể. Lúc này mặc dù không có được nguồn sinh mệnh tinh khí khổng lồ kia, không thể phá nhập vào ‘Thức Tàng Cảnh Giới’ nhưng thân thể Tiêu Thần đã trải qua một lần lột xác. Đao kiếm sắc bén bình thường khó có thể khiến hắn bị thương được.
Thân thể càng thêm mạnh mẽ, đã đạt đến trình độ không thể tưởng tượng nổi. Trong đám thanh niên đồng bối khó có ai có được thân thể mạnh mẽ hơn hắn.
Sinh mệnh tinh nguyên lại làm cho người khác giật mình không thôi. Bây giờ nếu như hắn bị thương thì chỉ trong một thời gian ngắn liền có thể khôi phục lại như cũ.
Thân mình chính là bảo thể, bên trong đó ẩn chứa bảo tàng .
Chưa người nào có thể biết được thân thể nhân loại rốt cuộc ẩn tàng bao nhiêu bí mât, Cũng chưa có người nào có thể kích phát hoàn toàn tiềm năng của thân thể. ‘Thức Giấc’ – khai quật bảo tàng của bản thân, mở ra cánh cửa phong ấn bảo khố, kích phát tiềm năng của cơ thể. Bảo tàng sinh mệnh này chờ đợi hắn đi thăm dò khai thác.
Để huyệt đạo được thần hóa đòi hỏi rất hà khắc. Sau khi rời khỏi Long Đảo, Tiêu Thần cảm giác được dưới tình huống không có long đản hắn khó có thể có được cơ hội thần hóa huyệt đạo nữa rồi. Nhưng hôm nay hắn lại thấy được một hy vọng khác .
Trong cơ thể người có ba trăm sáu mươi lăm chánh huyệt. Nếu như mỗi chánh huyệt đều ngưng kết thành một quang điểm thì ba trăm mười sáu mươi lăm huyệt đã được thần hóa. Khi đó sẽ sinh ra biến hóa như thế nào đây ? Tiêu Thần càng ngày càng chờ đợi đến ngày đó.
Đợi đến khi tất cả dần bình tĩnh trở lại thì trong đôi mắt của Tiêu Thần dường như có thần diễm khẽ bốc lên, thần quang lấp lánh !.
Khi tĩnh thân thì như ngọn núi, nguy nga bất động. Khi động giống như vì sao rơi rụng, phát hủy tất cả những ngăn cản.
Thân thể Tiêu Thần nhoáng lên một cái liền biến mất khỏi đình viện, các phương hướng trên bầu trời xuất hiện rất nhiều tàn ảnh. Không gian như bị tê liệt, hắn như đang phá toái hư không mà đi.
Mập mạo rốt cuộc cũng cầm máu mũi rồi, bộ dáng rất ảo não nói: “Không có thiên lý, hắn ăn lão tham xong đã bay nhảy được còn ta ăn xong thì máu mũi chảy ra là sao ?”
Hai mắt của Hải Vân Thiên như bốc hỏa, hắn cảm giác được trạng thái của Tiêu Thần dường như có gì đó tăng tiến.
“Tu vi của ngươi tăng tiến à ?”
“Không có, chỉ là thân thể mạnh mẽ hơn thôi. Lực lượng cùng tốc độ đều tăng lên trên diện rộng.”
“Cái này cũng không gọi là tăng tiến sao ?”
“Không tính. ‘Thức Tàng Cảnh Giới’ mới chính là kho tàng mà ta cần tự thân mở ra. Ta đây còn chưa mở được bất cứ cánh cửa nào.” Nói đến đây Tiêu Thần nhìn Hải Vân Thiên và mập mạp nói: “Các ngươi có thể hay không gọi đám người Độc Cô Kiếm Ma, Vũ Văn Phong, đại ca biến thái của Kanati đến đây cho ta đươc chứ ?”
Tiêu Thần kể vắn tắt cho hai người nghe một lần. Sau khi hiểu được hắn muốn gì thì khuôn mặt bọn họ đã trắng không còn chút máu. Hắn lại muốn tìm những thanh niên cao thủ mạnh nhất, không phải chỉ là mấy người của Nam Hoang thôi mà là toàn bộ.
Ba ngày trước đây những thanh niên cao thủ mạnh nhất đã từng giao thủ với nhau tuy chỉ trong chút ít thời gian. Nhưng lại có thể kích phát ra một ‘Vực’ ngoài dự liệu. Mục tiêu của Tiêu Thần chính là những người này.
“Ngươi điên rồi ?”
Hải Vân Thiên giật mình nhìn Tiêu Thần, bởi vì hắn phát hiện từ trong ánh mắt của đối phương toát ra chiến ý ngập trời.
“Ta muốn tạo ra một trận đại chiến kịch liệt. Ta đã nhìn thấy một thiên địa mới rộng lớn hơn rồi. Bây giờ chỉ có thể trải qua một phen tử chiến cực hạn mới có thể trong một thời gian ngắn tiến vào trong phiến thiên địa kia được.”
“Ngươi muốn khiêu chiến cũng không cần phải tìm người ta chứ ?” Hải Vân Thiên nghi hoặc nhìn hắn, trong lòng có một ít dự cảm không tốt.
Rốt cuộc lời nói của Tiêu Thần đã làm cho hoài nghi của Hải Vân Thiên trờ thành sự thật.
“Ta không phải đi khiêu chiến, ta muốn đi giết bọn chúng! Đánh xong một trận lại đánh tiếp một trận nữa. Mười trận đấu liên tục, cuối cùng có thể ta sẽ trọng thương quay về nơi đây.” Nói xong Tiêu Thần nhìn Kha Kha và Tiểu Quật Long bảo: “Đêm nay các ngươi không được đi đâu hết, ở lại canh giữ nơi này chờ ta quay lại. Hừng đông ta chắc chắn sẽ trở về bế quan. Đến lúc đó nếu có ai cậy mạnh xông vào đây thì đến một người các người giết một người, đến hai người các ngươi giết một đôi!”