Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 262: Chương 262: Sau khi chiếm đóng






Có thể không có cơ hộ sao? Đại môn của Tạp Đặc vương quốc cũng bị ta đập vỡ, tảng lớn thổ địa ở trong cơ hồ không chút đề phòng, sao có thể cứ như vậy mà dừng lại được? Giống như Đại Hán, Tạp Đặc vương quốc cũng có tứ đại dã chiến quân đoàn gồm đã bị diệt - Xà Vẫn Quân Đoàn, Ngân Hồ Quân Đoàn đóng tại Tiên Hoa Thảo Nguyên, Hổ Hoàng Quân Đoàn đóng quân gần vương đô và Thiết Bích Quân Đoàn đóng ở Hổ Hoàng Thành để phòng ngự Mỹ Cách Lam Đế Quốc, đương nhiên còn có một cái Tạp Đặc Vương Gia Cận Vệ Quân làm bằng sắt nữa.

Bây giờ toàn bộ phía tây Tạp Đặc, một quân đoàn duy nhất có thể chống lại ta - Xà Vẫn Quân Đoàn đã toàn quân bị diệt rồi, 13 cái hành tỉnh phía tây Tạp Đặc với ta mà nói cơ hồ là không đề phòng! Không bắt lấy thì không phải là ta làm... thất vọng ai đó à?

Thứ ta ít nhất lúc này là bộ đội, 10 vạn người bên cạnh ta đã đại chiến nhiều tràng, ít nhất cũng phải nghỉ ngơi hồi phục mấy ngày mới được. Hơn nữa chỉ có chừng đó người thì không đủ, ta còn đang đợi đám bộ đội phía sau đến đây! Dựa theo mệnh lệnh của ta, tất cả bộ đội còn thừa của Thanh Long Quân Đoàn đều kéo qua đây, giao nhiệm vụ trông coi tù binh và thủ thành cho bộ đội tiếp viện. Dù sao không có mệnh lệnh của quốc vương thì bọn hắn không thể tự mình phóng ra, vậy để bọn hắn giữ nhà cho ta a!

Nói thật, cho dù thêm những bộ đối sắp tới đây thì dù toàn bộ Thanh Long Quân Đoàn xông ra, muốn chiếm lĩnh 13 cái hành tỉnh cũng không phải dễ dàng. Cho nên ta gan dạ mộ binh ngay trong đám nô lệ, dùng vũ khí thu được mà võ trang, như vậy ta lại có hơn 20 vạn bộ đội! Sức chiến đấu của bọn hắn thì không cần nói cũng hiểu, thấp đến đáng thương, ta không thể bắt bọn hắn đánh giặc được, chỉ cần bọn hắn có thể trị an tốt những nơi chiếm lĩnh là được rồi.

Kỳ thật thứ ta lo lắng nhất là làm sao xử trí mâu thuẫn của nô lệ và bình dân, các nô lệ đều là khổ đại cừu thâm, vạn nhất nếu trả thù thì thực có thể biến thành một hồi tai nạn, thậm chí nếu như bị người có dụng tâm kín đáo lợi dụng thì tốt độ bại lui của ta sẽ nhanh hơn cả tốc độ tiến công nữa! Ta cũng không muốn giống như Tạp Tây Á ở Ngõa Nạp. Cho nên ta dặn dò cả ngàn lần với Lệ Phù Nghê, bảo nàng phải quản lý tốt nô lệ sau khi giải phóng, tuyệt đối không để phát sinh chuyện bốn phía giết hại đám người nguyên là bình dân hay quý tộc của Tạp Đặc! Lệ Phù Nghê cam đoan với ta nhất định sẽ không để thảm sự như vậy phát sinh thì ta mới thoáng yên tâm! Bất quá, để bảo hiểm thì ta còn phải có an bài khác.

Bần đạo bị một đống chuyện này quậy cho đến tối mới an bình! Lúc này Khắc Lý lại tìm tới cửa, hắn yêu cầu được toàn quyền tiếp quản phòng thí nghiệm của Phùng * Tu Tư! Cạc cạc, ta đang kỳ quái sao không tìm ra hắn đâu? Hóa ra hắn đi tìm hang ổ của Phùng * Tu Tư! Căn cứ theo Khắc Lý giới thiệu, Phùng * Tu Tư có kiến thiết ma pháp tháp của riêng mình, hắn luôn ở trong phòng thí nghiệm, cơ quan trong tháp rất mạnh, Khắc Lý cũng mất rất nhiều công sức mới có thể đi vào. Ở trong đó hắn phát hiện thấy ma pháp bút ký của Phùng * Tu Tư, bên trong ghi lại rất nhiều ý tưởng thực nghiệm Hắc Ám Hệ và ví dụ thành công, Khắc Lý cảm thấy rất thán phục, hắn xin phép ta được tiếp quản phòng thí nghiệm để nghiên cứu sâu hơn một chút!

Ta cảm thấy về sau tạm thời không có đại chiến gì, toàn bộ phía tây Tạp Đặc đã không còn một chi quân đội nào có thể chống lại chúng ta nên đáp ứng yêu cầu của hắn. Bất quá ta vẫn yêu cầu có thể tùy thời gọi hắn đến, dù sao đây là đánh giặc, tình huống nào cũng có thể phát sinh! Tiễn bước Khắc Lý, bần đạo một mình đứng trên cổng thành, nhìn thổ địa bên dưới không khỏi nghiệm ra, hóa ra, cảm giác nắm quyền to trong tay là như vậy a! Thực con mẹ nó --- mệt!

3 ngày sau, bần đạo ở vùng ngoại ô quân doanh Y Tạp Thành, cử hành một lần tuyên thệ nghi thức xuất quân thanh thế lớn, có điều châm chọc là, trước đó không lâu, cũng ở chỗ này, Phùng * Tu Tư cử hành nghi thức tương tự, chẳng qua là hắn dẫn quân ấn công Đại Hán, mà ta lại dẫn quân tấn công Tạp Đặc, hoàn toàn tương phản! Tại trong quân doanh có thể cất chứa 10 vạn người này đang đứng chỉnh tề 10 vạn kỵ sĩ sát khí đằng đằng! Toàn bộ tinh nhuệ của Thanh Long quân, đệ ngũ sư đoàn đều tề tụ!

Đi lên điếm tướng thai, bần đạo nhìn một đội binh lính uy vũ hùng tráng ở dưới, trong lòng không khỏi sinh ra một cỗ hào khí tận trời! Tựa như cái ngày ta đắc đạo xuất sư, cái loại khí thế thiên thượng địa hạ - duy ngã độc tôn lại buông xuống người ta! Bần đạo vận khởi khí công, bình ổn tâm tình có chút kích động, bắt đấu nói với bọn hắn: "Mấy chục năm trước, thổ địa dưới chân chúng ta là tổ phụ ta, Đại Hán Thanh Long Quân Đoàn tiền nhiệm Nguyên soái, dẫn dắt vô số binh lính dũng cảm, dùng máu tươi và sinh mệnh đánh hạ từ tay địch. Nhưng mà, hắn lại bị một tiểu nhân đê tiện ám toán, Tạp Đặc nhân cơ hội đó đoạt lại, chúng ta có thể từ bỏ sao?"

"Không thể!" 10 vạn người đỏ mắt giận dữ hét!

"Ngay mấy hôm trước, Tạp Đặc dùng thủ đoạn ti tiện của Ma Tộc, Vạn Độc Huyết Chú mưu hại phụ thân ta, Thanh Long Quân Đoàn đương nhiệm Nguyên soái, bây giờ hắn còn đang trong tình trạng hôn mê, sinh tử không biết!" Bần đạo nói tới đây, rốt cuộc không đè nén được tâm tình kích động, giận hô từ nội tâm: "Đồng thời, còn có 4 vạn chiến sĩ dũng cảm bị Tạp Đặc dùng nguyền rủa đê tiện của Ma Tộc sát hại! Chúng ta nên làm gì đây?"

"Nợ máu trả bằng máu!" Thanh âm 10 vạn người hét lên thẳng tận trời xanh.

"Từ giờ khắc này, bắt đầu báo thù!" Ta chỉ về phía bụng của Tạp Đặc quát: "Dưới vô số anh linh chiến sĩ chứng kiện, ta lấy Kim Long kim bài chí cao vô thượng trong tay, mệnh lệnh các ngươi! Tiến công! Tiến công! Lại tiến công! Ta muốn binh tiến Tạp Đạp Nhĩ, mã đạp Lưu Hoa Hà!"

"Binh tiến Tạp Đạp Nhĩ, mã đạp Lưu Hoa Hà!" 10 vạn người dùng một loại ánh mắt sùng bái nhìn ta, sau đó từ nội tâm kiệt lực hét lên!

Tạp Đạp Nhĩ là thành thị lớn thứ hai của Tạp Đặc, có con sông Lưu Hoa làm giao giới chia cắt Tạp Đặc làm hai. Nếu đánh tới đó thì cũng có nghĩa là nửa giang sơn Tạp Đặc đổi chủ! Mà hành động vĩ đại một hơi đánh chiếm 13 hành tỉnh có thể sáng tạo nên kỳ tích trong lịch sử quân sự đại lục, bọn họ có thể đích thân tham dự việc sáng lập kỳ tình, có thể tưởng tượng được sự hưng phấn của họ cao đến dường nào!

"Đại đội đầu tiên có thể đến Lưu Hoa Hà, ban cho vinh dự chiến kỳ của Lưu Hoa Hà, tiền thưởng 10 vạn!" Cuối cùng bận đạo còn để cho bọn hắn một miếng thịt mồi.

Một đại đội bất quá 1000 người mà thôi, 10 vạn chia theo đầu người cũng được 100, mà có vinh dự chiến kỳ thì chi đại đội này sẽ được gọi là Lưu Hoa Hà vinh dự đại đội, là người đầu tiên có thể cướp lấy vinh dự vì đại đội sẽ đạt được vinh dự thật lớn, vô luận ở đâu cũng sẽ được tiếp đãi long trọng và hoanh nghênh lớn nhất, đây là theo đuổi suốt đời của một quân nhân! Hơn nữa vinh dự lớn như vậy mạnh hơn huân chương rất nhiều. Có thứ này, tốc độ thăng quan sau này không khác gì ngồi hõa tiễn, vô cùng nhanh! Nói vậy, vì chiến kỳ này mà bọn họ sẽ tranh nhau đến vỡ đầu!

"Có lòng tin hoàn thành mục tiêu của chúng ta trong thời gian ngắn nhất không?" Cuối cùng bần đạo hỏi một cau!

"Thề sống chết hoàn thành nhiệm vụ!" Chúng nhân đã bị ta dùng tiền tài và vinh dự làm mê muội, cơ hồ là vắt cổ họng hô!

Bần đạo cũng không nói nhảm nữa, rút bảo kiếm ra, chỉ về phía trước quát: "Tiến công!"

"Giá!" Cơ hồ đám chiến sĩ cùng phát tiếng cô, giục ngựa như đua chạy về phía trước! 10 vạn quân chia làm 5 hướng rất nhanh biến mất trước mặt ta.

Lần tiến công này xem như bần đạo đã dùng toàn lực rồi, tiên quân đã xuất phát từ hôm qua, đội tinh nhuệ này vừa đuổi từ Thanh Long Thành tới nên hôm nay cử hành nghi thức tuyên thệ trước lúc xuất quân! Cuối cùng ta đã điều động gần 40 vạn Thanh Long Quân Đoàn, trong đó vì vừa thu được rất nhiều chiến mã nên tổng cộng có tới 30 vạn kỵ binh, những kỵ binh này phân về ngũ đại sư đoàn, phóng ra về năm hướng, yêu cầu trong thời gian ngắn nhất công hãm toàn bộ 13 hành tỉnh phía tây Tạp Đặc! Kỳ thật chủ yếu là 44 cái thành thị trong đó, chỉ cần chiếm lĩnh được chúng ta xong!

Ta rã 10 vạn bộ đội còn lại ra, hợp nhất vào trong nô lệ bộ đội, tổng cộng lại làm ra gần 40 vạn bộ binh! Ta còn đặc biệt lo lắng vấn đề mâu thuẫn dưa bình dân và nô lệ, vì giải quyết việc này nên ta rõ ràng đáp ứng cấp thổ địa cho các nô lệ, chỉ cần có thổ địa thì sẽ có tự do và cuộc sống sau này được đảm bảo, bọn họ không có khả năng lại vì cừu hận nhàm chán mà đi gây sự! Về phần thổ địa từ đâu ra thì không thể nghi ngờ, chỉ có thể dựa vào tịch thu đại quý tộc mà thôi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.