Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 478: Chương 478: Tình thế Thánh Chiến






Đoạt lại được tiền thuế từ Mỹ Cách Lam đế quốc, tổ mẫu đại nhân ngựa không ngừng vó đi đến Hoắc Phúc đế quốc diễu võ dương oai. Có hai vết xe đổ phía trước, Hoắc Phúc đế quốc rất sáng suốt lựa chọn đầu hàng, chủ động nộp lên cho tổ mẫu gấp ba lần tiền thuế, vốn là tổ mẫu chỉ muốn tiêu tiêu nhuệ khí của bọn họ, ai biết bọn họ còn biết điều hơn so với Mỹ Cách Lam đế quốc, thật sự đánh không dám trả đòn, mắng không dám trả miệng.

Hơn nữa Âu Dương Nhược Lan lại còn ở một bên cẩn thận hầu hạ, không hề phát biểu ý kiến gì với tổ mẫu. Chẳng qua tổ mẫu đại nhân nhất thời đánh tới hăng hái, ở nơi đó hơn nửa tháng, ba mươi vạn đại quân ngày ngày ăn thịt ăn cá, một binh lính bình thường ăn uống cũng gấp năm lần người bình thường. Hơn nữa, bọn họ đều là kỵ binh hao phí lương thảo nhất. Đặc biệt là Độc Giác Thú, chỉ chuyên ăn uống hàng xịn, lượng cơm lại lớn, phí lương thực hàng ngày bằng mấy tên Thiên phu trưởng cộng lại.

Nửa tháng, chỉ riêng nhánh quân đội này ăn ở và quân phí, ước chừng đủ cho Hoắc Phúc đế quốc nuôi sống hai trăm vạn đại quân hơn một tháng. Lúc này mới chỉ là ăn ở mà thôi. Bọn họ đôi khi còn mở tiệc uống rượu thì… ba mươi vạn thùng rượu thay phiên cuồng rót, cơ hồ sắp uống cạn mọi hầm rượu trong Hoắc Phúc đế quốc rồi.

Hơn nữa quan quân còn thu nhận không ít lễ vật, bọn họ còn phải hưởng thụ các tiết mục trợ hứng, tỷ như ca múa cùng kỹ nữ, bởi vì cần số lượng quá nhiều, bên trong địa phương không đủ dùng nên phải ra ngoài mời về, tốn hao một khoản chi tiêu rất lớn. Mặt khác, đại quân đang trú đóng trên lãnh thổ Hoắc Phúc đế quốc. Tổ mẫu đại nhân âm thầm ra lệnh cho bộ hạ báo cáo quân lương tăng lên gấp mấy lần, nàng căn bản giống như mang theo bộ hạ đi du lịch.

Tóm lại, sau khi đưa tiễn đám người kia rời đi, hoàng đế Hoắc Phúc đế quốc cầm lấy bản biên lai thu phí dài dằng dặc, vừa nhìn một cái đã trực tiếp ngất đi. Chỉ mỗi phí dụng chiêu đãi đại quân Giáo Đình đã là mấy trăm vạn kim tệ. Nhiêu đó còn chưa tính đến bản thân tổ mẫu đại nhân thu nhận mớ lễ vật quý trọng, nhất là trong một dịp không cẩn thận bị tổ mẫu đại nhân hỏi thăm ra được, trong hoàng cung Hoắc Phúc đế quốc có sưu tầm một bộ khải giáp cao cấp dành cho nữ.

Tuyệt đối là tinh phẩm, là kiệt tác do chính Ải Nhân đại sư nổi danh trong lịch sử hao phí thời gian ba mươi năm luyện chế tỉ mỉ. Bất luận là phòng ngự hay là gia trì pháp thuật đều tốt vô cùng, tài liệu tuyển dụng chính là Bạch Kim hỗn hợp Mật Ngân hi hữu tinh luyện mà thành, cái giá cơ bản không thể nói rồi. Độc nhất vô nhị, vừa có tính thực dụng vừa đẹp đẽ, tuyệt đối là hàng xa xỉ có giá trị cao.

Bộ khải giáp này kiểu dáng hoa mỹ dị thường, tinh quang lóng lánh, có gia trì nhiều loại pháp thuật kinh khủng, có kháng tính cực mạnh đối với pháp thuật Hắc Ám hệ. Nhất là áo choàng gắn kèm khải giáp, là do lông ma thú Quang Thiên Nga bện lại mà thành, không chỉ gia tăng pháp thuật Quang hệ, còn có khắc sẵn ma pháp phòng hộ Quang hệ cấp bảy.

Quang Thiên Nga số lượng rất thưa thớt. Hơn nữa phi hành nhanh chóng, có thực lực ma thú cấp năm coi như tạm được, nhờ chúng hoạt động quần thể cho nên nếu muốn bắt thì phi thường khó khăn. Chỉ mỗi dùng lông vũ của chúng làm áo choàng, chi phí đã lên tới trăm vạn rồi, hơn nữa còn là mặt hàng có tiền mua không nổi, thật sự không biết bọn họ làm sao gom đủ nhiều lông vũ như vậy.

Đặc biệt là áo choàng tạo hình tựa như một đôi cánh trông rất sống động, làm cho người mặc nó y như thiên sứ thánh khiết, cho nên, nó có một cái tên rất xinh đẹp - Thánh Y Quang Thiên Sứ. Một ngàn năm trước, trên đại lục có một vị nữ Kiếm Thánh nổi tiếng cứu được tánh mạng một Ải Nhân đại sư, đại sư vì báo ân cho nên mới đặc biệt chế tạo cho nàng.

Truyền lưu cho đến hiện tại, cho dù là tính thực dụng hay là giá trị kỷ niệm lịch sử cũng khiến cho nó trở thành bảo bối có giá trị liên thành. Kể từ khi hai trăm năm trước bị Hoắc Phúc đế quốc chiếm được đưa vào trong hoàng cung, luôn cất giữ trong bảo khố sưu tầm, vẫn bí mật cất giấu cho đến hiện tại lại bị tổ mẫu biết được. Đụng tới tổ mẫu đại nhân yêu bảo bối như yêu mạng này, quốc bảo của Hoắc Phúc đế quốc căn bản không khả năng bảo vệ.

Tổ mẫu đại nhân cũng không có tỏ ý gì nhiều, chỉ an tâm ăn uống hơn nửa tháng mới gọi người đánh ra chút tiếng gió, hoàng đế Hoắc Phúc đế quốc lập tức thức thời đồ đưa vật dâng lên, trong lòng hắn hiểu rõ, còn không lấy nó ra, tổ mẫu không phải sẽ ở chỗ này mấy năm sao? Đến lúc đó Hoắc Phúc đế quốc coi như bị đại quân Giáo Đình ăn tươi đến chết mất thôi.

Thu lấy đồ của người ta đồ xong xuôi, tổ mẫu cũng ngại ngùng ở lại nhà người ta, lập tức quay đầu trở về phủ. Chính thức kết thúc chiến dịch "phụng chỉ đánh cướp" lần này, sau khi thống kê tính toán tổng cộng tiền thuế mà đại quân Giáo Đình ăn mặc ở, tổ mẫu đại nhân “gặm nhấm” từ trên người ba đại đế quốc ước chừng hơn một tỷ kim tệ, xem như “nhẹ nhàng” cắt từ trên người ba đại đế quốc xuống một ký thịt. Cho nên tổ mẫu đại nhân ngoại trừ danh xưng Huyết Tu La ra, hiện tại lại thêm một ngoại hiệu, gọi là "Dao xẻ thịt của Giáo Đình”.

Tổ mẫu đại nhân chiến thắng quang vinh trở về, đón nhận trên dưới Giáo Đình nhiệt liệt hoan nghênh, Giáo Hoàng tự mình ra khỏi thành nghênh đón, xem nàng giống như anh hùng đón vào Thánh Đô tạm thời. Tổ mẫu lần này ra đi thu lấy tiền thuế thật ra là chuyện nhỏ, nhất cử đè bẹp tâm phản kháng của ba đại đế quốc mới đúng là đại sự, trải qua quá trình bị tổ mẫu lăn qua lăn lại, ba đại đế quốc tỏ vẻ triệt để thần phục lần nữa đối với Giáo Đình, các tiểu quốc gia khác đang đứng nhìn cũng nhanh chóng đưa tin tỏ ý trung thành với Giáo Đình.

Từ đó về sau, Giáo Đình rốt cục có thể hoàn toàn khống chế khu vực trên địa bàn của mình, vì chiến tranh với Tự Nhiên Thần Giáo trong tương lai đã cắm xuống một cột trụ vững vàng. Thế nhưng, tổ mẫu chuyến này vô cùng kiên cường, không hề cho ba đại đế quốc một chút mặt mũi, tổ mẫu dựa vào thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn áp chế ba đại đế quốc, tuy nhiên cũng đã triệt để đắc tội bọn họ.

Mặc dù ba đại đế quốc tạm thời bị Giáo Đình cường đại chấn nhiếp không dám lộn xộn, nhưng mà hạt giống cừu hận cũng đã gieo sâu xuống tâm khảm rồi, tin tưởng rằng khi thời điểm thích hợp đến, ba đại đế quốc tuyệt đối sẽ bất chấp mọi thứ lâm trận phản chiến, đâm một kích trí mạng vào Giáo Đình.

Đối với Giáo Hoàng mà nói, tổ mẫu đi chuyến này là tin tức tốt thứ ba mà hắn nghe được từ khi khai chiến với ta, cho nên hắn đặc biệt hưng phấn. Trong đó, tin tức tốt thứ nhất là khi tổ mẫu chưa rời đi. Quân đội mà Giáo Hoàng phái ở lại trú đóng trên Thánh Sơn báo cáo, Thiên Giới Chi Môn đột nhiên xuất hiện trên đỉnh Thánh sơn, mở ra một cái khe không gian thật nhỏ.

Nguyên tố Quang minh hệ từ trong khe trào ra nồng đậm, bắt đầu trừ đi dần năng lượng trớ chú mà nữ thần Tự Nhiên lưu lại. Mặc dù hiệu quả không phải quá rõ ràng. Nhưng mà ít nhất đứng ở trên đỉnh Thánh Sơn đã có thể không bị ảnh hưởng của trớ trú kia rồi. Hơn nữa Thiên Giới Chi Môn có khuynh hướng từ từ mở rộng ra, năng lượng Quang minh hệ càng ngày càng nhiều, dựa theo tốc độ bây giờ, tin tưởng trong vài năm là có thể triệt để xóa tan năng lượng trớ trú của nữ thần Tự Nhiên.

Tin tức kia không chỉ làm cho Giáo Hoàng hưng phấn dị thường, mà ngay cả thành viên Giáo Đình đều tin rằng Quang minh thần rốt cuộc ra tay cứu vãn bọn họ. Bị đuổi ra khỏi Thánh Sơn là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng Giáo Hoàng, nếu có cơ hội trở về thì hắn nằm mơ cũng thấy. Hôm nay mơ ước trở thành sự thật, hắn kích động đến nỗi không biết làm sao cho tốt. Cuối cùng, hắn quyết định phát động tín đồ thành kính đi Thánh sơn triều bái thần tích.

Làm như vậy có hai chỗ tốt, một là trên người tín đồ có ít nhiều quang minh khí tức, đối với việc khu trừ trớ chú có trợ giúp không nhỏ, một hai người thì không bao nhiêu, nhưng mà Giáo Đình một khi đã động lực lượng chân chính, tuyệt đối có thể lên tới quy mô mấy chục vạn, hoặc mấy trăm vạn không chừng, có bọn họ gia tăng quang minh nguyên tố, hiệu quả khu trừ trớ chú sẽ rất khách quan.

Thứ hai là, Giáo Hoàng muốn mượn cơ hội này cứu vãn danh dự cho Giáo Đình. Kể từ khi chuyện Đại giáo đường ở Tạp Đặc vương quốc ăn thịt người bị ra phơi bày ra ánh sáng. Danh dự của Giáo Đình rơi xuống vạn trượng, các loại lời đồn mọc lên như nấm sau mưa, truyền lưu trên khắp đại lục. Đặc biệt là cuộc chiến trên Thánh Sơn là do nữ thần Tự Nhiên sử dụng thần phạt, do chính tay bần đạo bày mưu đặt kế đã truyền đi khắp đại lục. Khiến cho Giáo Đình sống trong cảnh vô cùng chật vật.

Cho nên Giáo Hoàng mới vội vã tìm mọi cách khôi phục danh dự cho Giáo Đình, có thể tận mắt nhìn thấy thần tích tự nhiên là con đường lừa dối tín đồ tốt nhất, dưới tình huống như vậy, Giáo Hoàng nếu còn không biết thời biết thế đưa tín đồ lên Thánh Sơn triều bái thì đúng là quá ngu rồi. Các tín đồ một khi tận mắt nhìn thấy Thiên Giới Chi Môn trong truyền thuyết nhất định sẽ gia tăng thành kính đối với gã Quang minh thần lừa đảo này.

Giáo Hoàng ra một chiêu này thật sự là làm ít mà hiệu quả khổng lồ, mỗi ngày số lượng tín đồ đi Thánh Sơn triều bái có tới ngàn vạn, đa số khi nhìn thấy được Thiên Giới Chi Môn liền cảm động nước mắt rơi như mưa, bọn họ sau khi trở về tự giác truyền lưu kiến thức của mình nói cho tất cả người ở chung quanh, khiến cho danh dự Giáo Đình rốt cục có chút khởi sắc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.