Mai Truyền Kỳ đến trước cửa thư phòng trên lầu hai.
Trong lòng cậu cũng đoán được chắc ông tìm mình hỏi chuyện sao lại ở cùng Phong Tĩnh Đằng.
Bảo vệ canh giữ trước cửa thấy Mai Truyền Kỳ tới, trước hết gõ cửa một cái, sau đó mở cửa để cậu đi vào.
Mai Truyền Kỳ đi vào liền thấy Mai Phi Trần đang nhàn nhã ngồi trên ghế thưởng thức trà.
Anse kéo kéo âu phục màu trắng đứng bên cạnh, nâng mặt nạ màu trắng trên mặt cười nhìn Mai Truyền Kỳ nói: “Truyền Kỳ, con đến rồi.”
Mai Truyền Kỳ trước gọi một tiếng lão tổ tông, sau đó mới gọi Anse.
“Ngồi đi.” Mai Phi Trần ra hiệu cậu ngồi xuống.
Mai Truyền Kỳ vừa mới đặt mông ngồi, liền nghe lão tổ tông hỏi: “Quân Thanh có phải bị người đánh ngất bắt đi, không những bị rút máu, còn bị cưỡng chế quét hình ký ức đại não đúng không?”
Mai Truyền Kỳ ngẩn người, không nghĩ tới lão tổ tông lại hỏi chuyện này: “Đúng vậy.”
Mắt Mai Phi Trần nhíu lại: “Biết ai làm không?”
“Lúc đó Quân Thanh không ở A thành, hai ngày sau con mới biết chuyện này.”
Mai Phi Trần lại hỏi: “Con có nghĩ tới những người kia sao lại muốn lấy máu Quân Thanh, còn cưỡng chế quét hình ký ức đại não của nàng.”
Mai Truyền Kỳ nhíu mày lại.
Cậu đương nhiên nghĩ đến điều này, nhưng nhất thời vẫn không đoán được những người kia muốn máu Quân Thanh làm gì, Quân Thanh ngoại trừ thân phận tiểu thư Cố gia, thì chính là vợ của cậu, trong đầu cũng không có cơ mật trọng yếu, cần phải quét hình ký ức đại não của nàng sao?
Mai Phi Trần thấy cậu cũng không biết những người kia sao phải làm thế, liền thay đổi đề tài: “Ta biết sau khi con ly hôn với Quân Thanh liền ở trong biệt thự của Phong Tĩnh Đằng, như vậy cũng tốt, thêm người bảo vệ sự an toàn của Nguy Nguy, hắn an bài cũng rất chu đáo, ta yên tâm.”
Mai Truyền Kỳ không nói.
Vì cậu cũng không biết tiếp lời như thế nào.
Sau khi hỏi chuyện xong, Anse liền đến ngồi cạnh cậu, tán gẫu một số chuyện sinh hoạt hằng ngày: “Gần đây con thế nào, Phong thượng tá có đối xử tốt với con không?”
Mai Truyền Kỳ nghe thế nào cũng cảm thấy lời này có chút kỳ lạ.
Bất quá, đã ba năm rồi chưa cùng Anse nói chuyện, hẳn là cậu nghĩ nhiều mới đúng.
“Phong thượng tá đối xử với con rất tốt, anh ta rất biết cách chăm sóc, Nguy Nguy cũng thích kề cận Phong thượng tá, nhìn bọn họ, cảm thấy so với con anh ta càng giống cha Nguy Nguy hơn, con còn ghen…”
Mai Truyền Kỳ vừa nhắc tới Phong Tĩnh Đằng và đứa nhỏ, giống như một máy hát, nói thế nào cũng không dừng được.
Anse như một thính giả đang lắng nghe, hết sức chăm chú nghe Mai Truyền Kỳ nói, thỉnh thoảng còn nói lên vài câu.
Mai Phi Trần cũng không quấy rầy bọn họ, dựa vào ghế tiếp tục thưởng thức trà, nhàn nhã nhìn hai người, nghe đến chỗ buồn cười, khóe miệng ông khẽ nhếch lênh, bộ dáng vô cùng hưởng thụ bầu không khí hiện giờ.
Mai Truyền Kỳ đột nhiên phát hiện lão tổ tông rất dung túng Anse, Anse là hộ về còn ngồi trước mặt chủ nhân tán gẫu với người khác, nếu đặt trong bất kỳ đại gia tộc khác, đều không được cho phép.
Nhưng lão tổ tông không nói gì, chỉ gỡ bỏ vẻ nghiêm khắc, trên mặt mang theo nụ cười nhìn họ, cũng châm trà cho họ nữa.
Trong lòng Mai Truyền Kỳ cảm thấy có chút quái dị.
“Xem ra hai con ở cùng với Phong thượng tá rất tốt.” Anse cầm ly trà trên bàn đưa cho Mai Truyền Kỳ.
Mai Truyền Kỳ tiếp nhận ly trà, nhìn thấy dấu ấn tim tím ẩn phía sau cổ áo.
Lúc đầu nghĩ dấu ấn tím này là vết bớt của Anse, sau đó cậu nhớ trước đây từng thấy cổ Anse, lúc đó không có ấn ký này.
Mai Truyền Kỳ bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, đáy mắt chợt lóe vẻ kinh ngạc, nhanh chóng dựa vào uống trà, che giấu cảm xúc dưới đáy mắt.
Cậu nhớ lúc nãy khi vào cửa, Anse đang chỉnh lý quần áo và mặt nạ trên mặt.
Lẽ nào trước khi mình vào, Anse và lão tổ tông đang thân thiết?
Mai Truyền Kỳ nghĩ đến tình huống như vậy, đột nhiên cảm thấy cả người có chút khó chịu.
Cảm thấy mình đã quấy rối chuyện tốt của lão tổ tông.
Bất quá, lão tổ tông và Anse ở chung lúc nào?
Mai Truyền Kỳ có chút tò mò.
Cậu nhớ trước đây ở chỗ huấn luyện của lão tổ tông, ông vẫn rất dung túng Anse, chỉ cần Anse muốn làm, lão tổ tông chưa bao giờ phản đối.
Lẽ nào lúc đó đã ở cùng rồi?
Lão tổ tông đã 390 tuổi, đừng nói là đối tượng kết hôn, ngay cả đối tượng ám muội cũng không có, cũng chưa từng nghe ông tìm ai làm bạn giường.
Anse cũng thế, theo bên người lão tổ tông, cũng chưa từng nghe ở cùng ai, hiện tại hai người tụ lại cũng không tồi.
Mai Truyền Kỳ nghĩ nghĩ liền bình thường trở lại.
Dù sao cậu cũng xem Anse như cha ruột, cha ruột cùng lão tổ tông làm cùng nhau, trong lòng thật sự có cảm giác quái dị.
Ngay lúc này, thông tấn khí Mai Truyền Kỳ vang lên.
Cậu lấy máy ra, nhìn màn hình hiện hai chữ ‘Lão bà’, khóe miệng bất giác cong lên.
Anse thấy khóe miệng cậu đầy ý cười, cùng Mai Phi Trần đối diện lặng lẽ nhìn nhau, không lên tiếng.
Mai Truyền Kỳ lập tức mở ra xem: Truyền Kỳ, cậu cùng con có về ăn trưa không?
Lúc này cậu mới phát hiện mình còn đang ngồi trong thư phòng, nãy giờ cũng sắp tới trưa.
Mai Truyền Kỳ không quan tâm đến phương diện lễ nghi, trước mặt lão tổ tông và Anse, nhắn tin truyền lại: Tôi và con buổi trưa không thể về ăn cơm được, anh tự làm ăn đi.
Chỉ chốc lát sau, ‘Lão bà’ liền nhắn tin trở lại: Buổi tối nhất định phải về nhà, cậu đã có lão công rồi, đừng cứ ở mãi bên nhà mẹ đẻ chứ.
Mai Truyền Kỳ xem tin này xong vừa buồn cười vừa tức giận.
Anse nhấp nhẹ ly trà rồi đặt xuống bàn: “Là Phong thượng tá truyền tin sao?”
Mai Truyền Kỳ ngạc nhiên.
Sao Anse biết thế?
Mai Phi Trần nhìn đồng hồ trên tường: “Gần trưa rồi, lưu lại Mai gia dùng cơm đi.”
Ba người đi xuống lầu, liền thấy Mai Nguy Hiểm nói cười liên tục, chọc Mai Chấn Đông và Bạch Quả hớn hở cười to.
Mai Chấn Đông nhìn lão tổ tông đi xuống, lập tức đứng dậy nói: “Lão tổ tông hãy lưu lại chủ trạch dùng cơm.”
Mai Phi Trần gật đầu.
Chờ hạ nhân mang thức ăn lên hết, Mai Chấn Đông bảo tất cả hạ nhân nơi này đều trở về phòng, không có lệnh không được ra.
Đám hạ nhân vừa lui đi, Mai Chấn Đông mở lời mời Anse cùng ngồi xuống dùm cơm.
Anse cũng không khách khí, ngồi bên cạnh Mai Phi Trần.
Mai Truyền Kỳ vừa mới biết Anse và Mai Phi Trần là một đôi, đối với hành động của Mai Chấn Đông cũng không thấy gì không ổn.
Cậu nhìn về phía Bạch Quả, bà ngoại trừ đối Anse lộ vẻ tôn kính cũng không có vẻ kinh ngạc gì, hiển nhiên cũng đã sớm biết chuyện của lão tổ tông và Anse.
Sau khi dùng cơm xong, Mai Truyền Kỳ nói với Mai Chấn Đông về chuyện Phỉ Cẩm, nhờ ông tra giúp xem Phỉ Cẩm ngày thường có hay qua lại với thượng tướng nào khác không.
Sau đó, cậu dẫn con mình về phòng nghỉ ngơi.
Mai Truyền Kỳ vừa mới thay đồ cho con mình, thông tấn khí bên cạnh vang lên.
Cậu tưởng Phong Tĩnh Đằng gọi tới, nhanh chóng lấy thông tấn khí ra nhìn, trên màn hình hiện tên Ti Kiếm Đường, nụ cười trên khóe môi lập tức ẩn xuống.
Mai Truyền Kỳ suy nghĩ một hồi, sau đó mở máy: “Kiếm Đường, có chuyện gì sao?”
Mai Nguy Hiểm vừa nghe là mối tình đầu của baba gọi cho baba, khuôn mặt nhỏ lập tức căng thẳng, vội nằm nhoài lên người baba, dựng thẳng hai lỗ tai nhỏ nghe trộm.
Ti Kiếm Đường hỏi: “Vết thương hôm qua của cậu không sao chứ?”
“Không có chuyện gì, xoa thuốc là ổn rồi.”
Ti Kiếm Đường dừng một chút: “Tôi nghe Phỉ thượng tá nói, cậu hẹn hắn thi đấu cơ giáp.”
“Ừm.”
“Gien, thể năng và độ phù hợp của hắn rất cao, cậu…” Ngữ khí thanh đạm của Ti Kiếm Đường không dấu được vẻ quan tâm lo lắng: “Cậu biết không, hắn muốn dựa vào cuộc tranh tài này để gây bất lợi cho cậu.”
Mai Truyền Kỳ đương nhiên biết chứ: “Kiếm Đường, anh đừng lo lắng, đúng rồi, sao hôm qua anh ra ngoài thành dùng cơm?”
Cậu lập tức đổi chủ đề.
“Hôm qua, tôi mang kiểm trắc khí kiểu mới tôi vừa nghiên cứu được đưa đến đấu trường, tại chung cấp trường đấu cho hai người dự thi tiến hành kiểm trắc, vừa đến buổi trưa, tôi liền tới Nhất Hào Công Quán dùng cơm.” Ti Kiếm Đường nói đến đây, âm thanh hưng phấn khó nén.
Mai Truyền Kỳ giả vờ không biết hỏi: “Anh hình như rất cao hứng, kiểm trắc khí kiểu mới của anh ra kết quả gì sao?”
Ti Kiếm Đường chần chờ: “Việc này…”
“Làm sao? Không thể nói được sao? Có phải là nghiên cứu cơ mật không? Nếu không nói được thì đừng nói.” Mai Truyền Kỳ thông cảm nói.
“Cũng không phải không thể nói, chỉ là mọi chuyện quá sức tưởng tượng, dù sao chỉ dựa vào kiểm trắc khí mới kiểm tra một lần, còn chưa được chính thức nghiên cứu, tôi cũng không biết nói rõ như thế nào.” Ti Kiếm Đường suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: “Hôm qua có người dự thi gọi ‘Truyền Kỳ’ tiến hành đo lường, theo tôi nghĩ, gien của hắn tuyệt đối không chỉ cấp B, rất có thể so với gien cấp SSSS còn cao hơn, bất quá do kiểm trắc khí bình thường không đo ra được kết quả thôi.”