CHƯƠNG 19: TRƯỚC KHI XUỐNG NÚI
Lúc Du Tiểu Mặc đưa linh đan, vị sư bá chuyên ghi chép rất kinh ngạc.
Bốn mươi viên linh đan cấp một, số lượng ấy đối với một người mới mà nói thì quả là đáng gờm, chỉ là bởi vì tất cả đều là linh đan hạ phẩm, cho nên chỉ cần nộp một nửa, còn dư lại một nửa thuộc quyền sở hữu của Du Tiểu Mặc.
Phái Thiên Tâm không thiếu linh đan cấp một, đặc biệt là linh đan hạ phẩm, bởi vì cho dù bán cũng chẳng được mấy xu.
Cả ngày hôm nay, Du Tiểu Mặc gặt hái được hai mươi viên linh đan cấp một cùng mười điểm cống hiến.
Đối với phái Thiên Tâm, linh đan cấp một hoàn toàn chính xác không đáng giá mấy đồng tiền, nhưng đối với Du Tiểu Mặc mà nói, là một cơ hội hiếm có.
Ngày hôm qua, sau lúc phát hiện có thể trồng linh thảo trong không gian, Du Tiểu Mặc liền nảy ra một ý định, hắn muốn trồng linh thảo cấp hai trong không gian, nhưng vấn đề ở đây là hắn không có hạt giống.
Mặc dù Đô Phong cũng thu thập lại hạt giống linh thảo, nhưng thân phận bây giờ của hắn là đệ tử ký danh mới nhập môn, nếu tùy tiện mà lấy sẽ khiến người khác chú ý.
Du Tiểu Mặc không thể mạo hiểm làm cho người ta phát hiện không gian, cho nên chỉ có tự mình xuống núi mua, nhưng mua hạt giống cũng cần dùng tới loại tiền lưu thông ở đại lục Long Tường, lúc trước hắn đã kiểm tra kỹ hành lý của ‘Du Tiểu Mặc’, mới phát hiện toàn bộ gia sản của hắn chỉ có hai bộ quần áo, thật đau lòng.
Không có tiền thì phải nghĩ cách kiếm tiền thôi, hôm qua hắn vẫn còn sầu khổ, hôm nay đã có cơ hội.
Vì vậy Du Tiểu Mặc quyết định hai ngày nữa sẽ xin xuống núi.
Buổi tối, Du Tiểu Mặc không nấu nước tắm, hiện tại hắn đều trực tiếp tắm ở trong hồ, cũng không lo lắng sẽ bị phát hiện, dù sao có khối người một hai tháng không tắm.
Sau khi vào không gian, hắn cũng không vội tắm, ngày hôm qua hắn mệt mỏi gần chết mới nhổ được mười mét vuông toàn là cỏ, tuy nhiên diện tích không coi là nhỏ, nhưng linh thảo có rất nhiều loại, tương lai chắc chắn sẽ phải dùng càng nhiều thêm, cho nên Du Tiểu Mặc lại tiếp tục hoàn thành công trình vĩ đại, nhổ cỏ.
Mãi tới khuya, hắn mới xách theo một thân đầy đất đi tắm.
Ngày hôm sau, Du Tiểu Mặc theo thường lệ đi tới thạch thất.
Bốn vị sư huynh tới sớm hơn hắn rất nhiều, nhìn thấy hắn ai cũng tỏ ra khó chịu, nhưng không nói lời nào khó nghe, bởi vì đại sư huynh cũng vừa tới, trùng hợp là chỉ chậm hơn Du Tiểu Mặc một bước.
Nhìn thấy Du Tiểu Mặc, trên mặt Phương Thần Nhạc lộ ra nét vui vẻ: “Tiểu sư đệ, ta đã nghe Ngũ sư đệ nói rồi, làm tốt lắm, không uổng phí đại sư huynh coi trọng ngươi.”
Vì những lời này mà sự vui mừng khi nhìn thấy đại sư huynh của hắn lập tức giảm bớt một nửa, lại thêm một người nhiệt tình kéo cừu hận cho mình, Du Tiểu Mặc cảm giác được sau khi đại sư huynh nói xong câu đó, khí áp xung quanh lập tức hạ xuống rất nhiều.
“Đại sư huynh, đệ có việc muốn xin huynh giúp, không biết có được không?” Du Tiểu Mặc cố gắng không để ý tới bốn vị sư huynh kia.
“Chuyện gì?” Phương Thần Nhạc hỏi.
“Hai ngày nữa đệ muốn xuống núi một chuyến, không biết hiện tại có xin được không?”
Phương Thần Nhạc còn tưởng chuyện gì, cười nói: “Thì ra là chuyện này, cái này thì quá dễ, nếu như ngươi muốn xuống núi, trực tiếp tới gặp Ngũ sư đệ xin là được, hắn chuyên phụ trách việc này, nhưng bởi vì ngươi mới đến không bao lâu, cho nên tối đa chỉ có thể xuống núi một ngày, sau một ngày nhất định phải trở về.”
Du Tiểu Mặc không ngờ tới hóa ra lại là người quen, vô cùng vui mừng mà cảm tạ.
“Đại sư huynh, còn một việc nữa, ừm, ta có thể đem cái lô đỉnh này về phòng được không?” Du Tiểu Mặc nhìn chiếc lô đỉnh trên bệ đá, ánh mắt sáng rực, nếu hắn có tiền, hắn sẽ xuống núi mua một chiếc cho riêng mình.
Phương Thần Nhạc sững sờ, gật đầu: “Việc này có thể.”
Lô đỉnh cấp một cũng không phải là thứ gì quan trọng, mua ở đâu cũng có bán, hơn nữa, chính tiểu sư đệ có ý thức luyện tập chăm chỉ, hắn vui còn không kịp ấy chứ, dù sao cũng là người hắn dạy bảo.
Nhận được đáp án khẳng định, Du Tiểu Mặc tâm trạng vui vẻ rất nhiều, xác xuất thành công vẫn cao như trước, chỉ là chất lượng linh đan vẫn mãi không tăng.
Mặc dù loại linh thảo mà Linh Thảo Đường cung cấp cho bọn hắn không phải là loại tốt nhất, nhưng nếu có thể rèn luyện thêm vài lần, cho dù chất lượng không tăng, thì nguy hiểm lúc dùng linh đan hẳn là sẽ giảm xuống không ít.
Chỉ là Du Tiểu Mặc lo lắng nếu hắn làm như vậy giống như đang khoe mẽ, cho nên cố ý chỉ rèn luyện một lần, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ có một viên linh đan hắn rèn luyện qua nhiều lần, có điều màu sắc không khác mấy, cho nên nếu không nhìn kỹ sẽ không nhận ra được.
Thời gian dần trôi qua theo từng động tác luyện đan lặp đi lặp lại. Đến lúc vị sư huynh cuối cùng rời khỏi, Du Tiểu Mặc mới luyện hết linh đan.
Lau mồ hôi, đếm kỹ thành phẩm, cả ngày hôm nay hắn đã luyện được chín mươi viên linh đan cấp một, nhiều gấp đôi so với ngày hôm qua, có lẽ là bởi vì đã thuần thục, cho nên tốc độ cũng tăng cao.
Du Tiểu Mặc dọn dẹp mấy thứ, cầm linh đan đi tới chỗ Triệu sư bá.
Triệu sư bá tên đầy đủ là Triệu Chân, phụ trách việc ghi chép số linh thảo mọi người nhận và linh đan thành phẩm, ngày hôm qua Du Tiểu Mặc đã tới chỗ hắn để đưa linh đan.
Triệu Chân vẫn còn ấn tượng với Du Tiểu Mặc, đệ tử ký danh này ngày hôm qua đưa hai mươi viên linh đan cấp một, tỉ lệ thành công của hắn đạt tới 100%, ở trong sổ ghi chép của hắn có ghi lại, toàn bộ đệ tử Đô Phong người làm được thế không cao hơn năm người, đương nhiên, đây chỉ là kỷ lục lần đầu luyện đan của các đệ tử.