CHƯƠNG 20: TỤ KHÍ ĐAN
Du Tiểu Mặc lấy ra bốn mươi lăm viên linh đan đưa cho Triệu sư bá.
Triệu sư bá kiểm tra ghi chép một lượt, số lượng chín mươi viên linh đan cấp một, đều thành công, lại một lần nữa phá vỡ kỷ lục, nhưng dù sao cũng chỉ hơi ngạc nhiên một chút mà thôi, xác xuất thành công luyện ra linh đan cấp một cũng không thể nói trước điều gì.
Lúc giao đồ, Triệu sư bá cho hắn một cái túi để đựng linh đan.
Túi trữ vật* này chỉ lớn khoảng năm mét vuông, là một dạng túi trữ vật loại nhỏ, cho nên mỗi đệ tử gia nhập phái Thiên Tâm đều được cho một cái, nhưng ngày hôm qua bởi vì Phương Thần Nhạc có việc bận, cho nên không đưa cho bọn họ được.
Tuy không gian rất nhỏ, nhưng dù sao có còn hơn không, chỉ là Du Tiểu Mặc không lộ vẻ vui mừng giống như người những người khác, trên thực tế hắn đã nghĩ kỹ phương án rồi, nhưng trong ánh mắt của Triệu sư bá, hắn đã thành một con người bình tĩnh thành thục.
Tiếp theo Du Tiểu Mặc xin phép Triệu sư bá cho lấy số lượng phần linh thảo đủ để luyện được một trăm viên linh đan.
Triệu sư bá không ngạc nhiên mấy, rất nhanh đã đem linh thảo kiểm kê rồi đưa cho hắn, bởi vì hắn không phải là người đầu tiên mang lô đỉnh về phòng, những đệ tử khác của Đô Phong, chỉ cần biết cố gắng một chút, biết suy nghĩ một chút đều sẽ làm như vậy.
Sau đó Du Tiểu Mặc rất thuận lợi mà xin được phép xuống núi ở chỗ Ngũ sư huynh.
Lúc trời tối, Du Tiểu Mặc đem lô đỉnh cùng một trăm phần linh thảo lấy ra đặt lên bàn.
Hắn sở dĩ đem lô đỉnh mang về, bởi vì hắn muốn lợi dụng thời gian buổi tối để luyện đan, tất nhiên là khác với cách luyện đan ban ngày, lần này hắn muốn thử đề cao tỉ lệ phong hiểm của linh đan.
Vì chất lượng linh thảo đã bị hạn chế, cho nên dù hắn có tài giỏi đến đâu cũng không có cách nào làm tăng chất lượng của linh đan, cho nên chỉ có thể theo phương pháp rèn luyện, giảm thấp nguy hiểm khi dùng linh đan
Có điều lúc ban ngày, Du Tiểu Mặc đã quan sát quá trình luyện đan của những sư huynh khác vài lần, hắn phát hiện, bọn họ chỉ có thể rèn luyện linh thảo một đến hai lần, nhiều hơn nữa thì không thể, cho nên độ nguy hiểm của linh đan giảm xuống tối đa là 15% nguy hiểm, vẫn còn tồn tại 20% nguy hiểm ở linh đan hạ phẩm.
Vì vậy hắn có một ý tưởng, nếu như hắn lại rèn luyện linh thảo thêm một hai lần nữa, như vậy nguy hiểm có thể thấp hơn?
Ban ngày hắn không dám thử, cho nên chỉ có thể đợi buổi tối.
Đặt lô đỉnh lên bàn, Du Tiểu Mặc cầm theo ba gốc linh thảo, theo thứ tự là điểm địa mai, đông lăng thảo và hoắc hương, ba loại linh thảo này luyện ra loại linh đan có tên là tụ khí đan.
Tác dụng của tụ khí đan là nhắm vào tu luyện giả.
Thông thường, tu luyện giả trước khi bắt đầu tu luyện, bọn họ chỉ là người bình thường, bởi vậy quá trình từ người bình thường trở thành tu luyện giả cần phải đả thông kinh mạch trong cơ thể, mà để làm được điều đó cần có thiên địa linh khí phụ trợ, cho nên nếu không có cao nhân giúp đỡ, chỉ có thể đi mua tụ khí đan.
Tụ khí đan có thể giúp tụ lại linh khí trong khoảng thời gian ngắn nhất bên trong cơ thể người, đám linh khí này có thể giúp bọn họ đả thông kinh mạch trong thân thể, nhưng vì tụ khí đan chỉ là linh đan cấp thấp, nguy hiểm khi sử dụng rất cao, cho nên rất nhiều người nếu không phải không còn cách nào khác, chắn chắn sẽ không sử dụng tụ khí đan.
Du Tiểu Mặc biết rõ điều này, nhưng hắn cũng biết việc nhiều người không dùng tụ khí đan, nguyên nhân chính đó là nguy hiểm của nó rất cao.
Nếu chỉ cần sơ ý một chút, rất có thể sẽ khiến linh khí trong cơ thể trở nên bạo động, hậu quả lúc ấy không phải tất cả mọi người đều chịu đựng được.
Nhưng nếu có thể làm cho tỉ lệ nguy hiểm thấp xuống, kết quả sẽ không giống với lúc trước.
Một viên tụ khí đan hạ phẩm chỉ có thể tập trung linh khí có hạn, nhưng nếu dùng thêm mấy viên, hơn nữa độ nguy hiểm không cao, như vậy lựa chọn của mọi người sẽ không giống như lúc trước, đến lúc đó hắn lại đem tụ khí đan ra bán, sẽ bán được một cái giá khá cao.
Có điều đây chỉ là kế hoạch thôi, khả thi hay không phải xem hiệu quả sau khi luyện xong.
Nghĩ vậy, Du Tiểu Mặc lập tức ném ba gốc linh thảo vào trong lô đỉnh, bắt đầu quá trình rèn luyện.
Trong quá trình rèn luyện linh thảo, tạp chất sẽ được lấy ra rồi đổ xuống một cơ quan ở dưới đáy lô đỉnh, nhiều lần như thế, cuối cùng sẽ ngày càng khó, sức mạnh linh hồn cũng sẽ bị hao phí càng nhiều.
Ban ngày, Du Tiểu Mặc luyện một viên linh đan chỉ cần thời gian uống cạn nửa chén trà, không nghĩ tới sau khi rèn luyện linh thảo thêm hai lần, thời gian lại tốn gấp đôi.
Thời gian tuy dài, nhưng nguy hiểm của linh đan thật sự thấp xuống.
Không biết là do nguy hiểm trong tụ khí đan giảm rất nhiều, bề ngoài linh đan có một lớp màu lam nhạt màu đậm hơn trước kia một chút, cẩn thận so sánh có thể nhận ra sự khác nhau.
Du Tiểu Mặc không quá hiểu cách giám định độ nguy hiểm của linh đan, thí nghiệm xong viên thứ nhất, hắn bắt đầu luyện tới viên thứ hai, kết quả trong vòng một buổi tối, hắn luyện ra năm mươi viên linh đan, trong đó có một nửa là rèn luyện một lần, mấy viên này đùng để nộp lên.
Ban ngày, hắn vẫn ở trong thạch thất luyện đan, vẫn theo tiến độ hôm qua luyện ra 100 viên, buổi tối trở về phòng, không ngủ không nghỉ, đám linh đan đầu tiên đã được hắn làm xong.
Ngày hôm sau, hắn thu thập tất cả gia sản để xuống núi.
*Túi trữ vật: một loại túi bên ngoài không khác gì túi bình thường nhưng có không gian bên trong rộng hơn túi bình thường rất nhiều, rộng bao nhiêu thì tùy vào từng loại túi. Ví dụ như túi trữ vật của Tiểu Mặc có không gian bên trong rộng khoảng 5m2.