Roạt! Một âm thanh vang lên. Ánh mắt Tiêu Sơn hơi co rút nhìn về phía trước. Bàn tay Tiêu Ngọc lại trực tiếp đưa xuống đem chiếc quần của mình xé rách. Từng tấm vài màu xanh, máu trắng bay tả tơi trong không khí. Bàn tay nàng trực tiếp đem đám vải rách ném ra bên ngoài.
Tiêu Sơn cảm giác được toàn thân sôi sục giống như có ngọn lửa thiêu đốt trong lòng. Hắn khe khẽ cắn răng một cái sau đó trực tiếp nhào lên đem Tiêu Ngọc đang trong tư thế cưỡi trên người hắn trực tiếp đè xuống đất.
Tiêu Ngọc cảm giác được toàn thân đỏ bừng. Bàn tay hắn nhẹ nhàng vuốt lên cơ thể của nàng khiến cho thân mình nàng run rẩy. Một cỗ cảm giác sung sướng từ trên làn da truyền thẳng vào não của nàng. Đôi mắt của nàng trở nên đê mê ngậm chút hơi nước nhìn cực kỳ mị hoặc. Đôi môi mềm mại đỏ mọng khẽ hở ra: “Ha… Ha…”
Trên làn da của Tiêu Ngọc trở nên hồng hào, Tiêu Sơn cảm giác được toàn thân nóng gian. Hắn muốn chiếm đoạt Tiêu Ngọc làm của riêng. Bất kể sau này hậu quả như thế nào thì trước hết cũng giải tỏa ham muốn trong lòng trước đã.
“Ư, ư… a…” Miệng của Tiêu Ngọc phát ra những tiếng rên khe khẽ. Bàn tay nàng liên tục đưa lên vuốt ve đầu của Tiêu Sơn. Nàng cảm giác được từ trên ngực của mình truyền tới cảm giác tê dại. Hắn đang dùng tay trực tiếp xoa bóp một bên ngực của nàng còn bên kia thì trực tiếp giống như một hài tử đói khát tham lam bú mút ngực của mình.
Tiêu Sơn tham lam ngửi được mùi hương trên cơ thể xử nữ của Tiêu Ngọc. Khi hắn mút lấy đầu vú sau đó đem đầu vú buông bỏ thì bầu ngực của Tiêu Ngọc ngay lập tức rung rinh. Sự đàn hồi của nó khiến cho cơn khát sữa của Tiêu Sơn điên cuồng dâng cao. Hắn thỏa mãn bú mút đầu ngực của nàng hy vọng có thể thỏa mãn cơn khát của mình. Từ bàn tay hắn cảm giác được bộ ngực mềm mại, nhu nhuyễn của Tiêu Ngọc sóng đảo giống như sóng biển dưới bàn tay hắn.
“Ư, ư… yêu thiếp, phu quân…” Thân mình Tiêu Ngọc giống như một con rắn vặn vẹo trước những kích thích vô cùng nhuần nhuyễn của Tiêu Sơn. Nàng cảm giác được từ hai bên ngực cái cảm giác tê dại, sướng khoái khiến nàng hoàn toàn rơi vào trầm luân. Bàn tay nàng đưa lên xoa đầu hắn giống như sợ hắn sẽ không tiếp tục bú mút ngực của nàng nữa.
Tiêu Sơn cảm giác được ban đầu bộ ngực rất mềm mại. Đặc biệt mỗi lần hắn mút lấy hột anh đào sau đó kéo ra rồi nhả thì bộ ngực Tiêu Ngọc sẽ chập chùng rung rinh khiến cho Tiêu Sơn cực kỳ thích thú. Tuy nhiên sau khi bú được một lúc thì bộ ngực Tiêu Ngọc bắt đầu trở nên cương cứng. Nó giống như thịt bắt đầu sưng lên vậy. Nó giảm đi sự mềm mại thay vào đó có vài phần săn chắc.
Tiêu Sơn cũng không có ý định tiếp tục bú ngực của Tiêu Ngọc nữa mà hắn nhẹ nhàng chút bỏ toàn bộ quần áo của mình. Miệng thì liên tục hôn nhẹ từ ngực xuống bụng của nàng. Bàn tay Tiêu Ngọc đưa ra chơi với tóm lấy hắn sợ hắn chạy mất. Đôi mắt của nàng hơi khép lại nhìn về phía Tiêu Sơn. Quanh hàng mi mắt xuất hiện những giọt nước nhỏ thấy rõ ràng nàng đã động tình.
Đem toàn bộ y phục cởi bỏ thì một cây côn thịt to khủng bố bằng tận bắp tay xuất hiện trước mặt Tiêu Ngọc. Nó dựng thẳng cương cứng. Từng đợt gân guốc nổi lên trên cây côn thịt khiến cho nó cực kỳ uy vũ và đáng sợ.
Tiêu Ngọc chỉ cảm giác được hai chân của mình tách ra. Sau đó bàn tay nàng chới với đem ở phía dưới túm lấy thì được một cái đầu. Nàng túm được đầu của Tiêu Sơn. Bất chợt thân thể của nàng run lên, nàng phát ra tiếng rên khá lớn: “A…” Thân mình nàng giống như con rắn điên cuồng vặn vẹo. Làn da trở thành đỏ ửng. Tuy trong cơn mê nhưng nàng biết rõ. Hắn… Vậy mà hắn trực tiếp dùng miệng bú nơi này của nàng. Nói đúng hơn là hắn hôn lên nơi nhạy cảm cùng thần bí nhất của nàng.
Khi mà Tiêu Sơn tách ra hai chân của Tiêu Ngọc. Hắn trực tiếp đem chân của nàng đặt lên ngang vai của mình. Bàn tay hắn không nhịn được nhẹ nhàng vuốt đôi chân thon dài của Tiêu Ngọc. Tiêu Ngọc ngay lập tức rên lên hư hử: “Ưm… a…”
Ánh mắt Tiêu Sơn tập trung vào nơi thần bí nhất của Tiêu Ngọc. Ở phía dưới là một đám cỏ màu đen che kín nơi quan trọng của thiếu nữ. Từng hạt châu trong suốt lóng lánh dính lên trên lớp cỏ màu đen này. Một chiếc hột bé xinh hơi nòi ra ngoài. Dưới lớp lông rõ ràng có thể thấy được làn da đang trở nên hồng hào. Hai cánh thịt sít lại với nhau. Nó giống như có sinh mạnh liên tục nhẹ mở ra rất nhỏ đồng thời rỉ ra một lớp nước keo và trong suốt. Thân thể Tiêu Ngọc hơi run run nhè nhẹ thì đồng thời nơi tư mật nhất của nàng cũng phản ứng theo.
Đầu Tiêu Sơn hơi cúi xuống. Chiếc mũi hắn nhẹ nhàng giống như một con ch* hích hích ngửi lấy một mùi hương thơm từ nơi này của Tiêu Ngọc lan tràn. Nếu như Tiêu Ngọc bình thường thấy hắn làm như vậy chắc chắn sẽ mắng hắn là một kẻ biến thái. Tuy nhiên một nam nhân muốn ngửi nơi này của nữ nhân là rất bình thường.
Cảm nhận được hương thơm xử nữ. Không giống như nữ nhân đã có chống nơi này của những xử nữ có mùi khá đặc biệt. Nó không có mùi hôi nặng mà một mùi hương nhẹ nhàng có nồng đậm kích thích. Rõ ràng Tiêu Ngọc cũng hay dùng nước thơm trong khi tắm rửa vệ sinh nơi này của nàng.
Tiêu Sơn vậy mà trực tiếp lè lưỡi ra liếm một cái thật mạnh lên nơi này của nàng. Nhất thời thân mình Tiêu Ngọc cong lên theo chiếc lưỡi hắn liếm mạnh vào nơi thần bí nhất của nàng. Tiêu Ngọc khẽ mở miệng rên lên: “Ư…” Bàn tay trực tiếp nắm lấy tóc Tiêu Sơn như sợ hắn tiếp tục làm cũng có thể là sợ hắn rời đi nơi này.
“Ư, a, ứ…” Đôi môi mềm mại mê người của Tiêu Ngọc há ra, từng tiếng rên rỉ như khóc lóc từ miệng nàng vang lên. Hơi nóng trực tiếp phả trong không khí.
Cảm giác được một vị chua chua ngọt ngọt cùng với hơi mặn và ngang, Tiêu Sơn tiếp tục bú mút nơi này của Tiêu Ngọc. Hắn phát hiện mỗi lần mình liếm một cái thì thân mình Tiêu Ngọc lại run lên. Ánh mắt hắn trực tiếp quan sát chiếc hột bé xinh đang hiện ra ngoài. Hắn há miệng trực tiếp hôn lên nơi này của nàng sau đó dùng miệng hút lấy chiếc hạt này.
“A, a, a…” Tiêu Ngọc thân mình run lên, nàng phát ra những tiếng rên rỉ đầy dâm đãng. Nàng cảm giác được Tiêu Sơn đang hút lấy chiếc hột bé xinh của mình. Không những chỉ hút mà hắn còn dùng chiếc lưỡi liếm láp nơi này của nàng. Chỉ sau một lúc liếm láp thì nàng còn cảm nhận được có thứ gì ươn ướt tiến sâu vào trong huyệt động của nàng. Thân mình nàng run lên bần bật.
Bởi vì khi đó không ngờ Tiêu Sơn lại liếm một cú rất mạnh. Hắn tách hai cánh thịt ra liếm từ phần dưới thấp nhật của huyệt động của nàng đến tận chiếc hột bé xinh của nàng. Hai cánh thịt bị mạnh mẽ tách ra trước chiếc lưỡi bá đạo của hắn.
Tiêu Sơn quan sát thấy được huyệt động của Tiêu Ngọc liên tục co rút, co rút. Hắn trực tiếp thè cái lưỡi dài hết cỡ. Ngay sau đó hắn co quắp chiếc lưỡi lại cho nó trở nên nhọn. Ngón cái tay phải của hắn đặt trên chiếc hột bé xinh. Bàn tay phải đặt trên bụng làm điểm tựa. Ngón tay cái liên tục nhẹ nhàng gẩy chiếc hột bé xinh. Thân mình Tiêu Ngọc run lên đồng thời vặn vẹo như con rắn. Hai tay nàng nắm chặt lấy tóc của Tiêu Sơn. Miệng nàng thở ra những hơi nóng: “A, ha, ha…”
Bàn tay trái vậy mà không có rảnh rỗi, Hai ngón tay chỏ và ngón cái nhẹ nhàng đặt lên hai cánh thịt. Hai ngón cái tách hai cánh thịt ra để lộ ra một chiếc lỗ màu đỏ bé xinh. Chiếc lỗ liên tục co bóp, từng dòng chất lỏng mê ngươi từ đó chảy ra. Chiếc lưỡi đã được vót nhọn trực tiếp đâm vào trong huyệt động bé xinh này. Nhất thời toàn thân thể Tiêu Ngọc vặn vẹo.
Chiếc lưỡi Tiêu Sơn cảm giác được mình đi vào một nơi nóng hổi, ẩm ướt và keo dính. Ngoài ra hai thành thịt đang mút lấy chiếc lưỡi của mình. Thân thể Tiêu Ngọc vặn vẹo như một con rắn. Miệng nàng càng ngày càng rên to hơn.
“Ư, ư, a… ứ…” Miệng Tiêu Ngọc phát ra những tiếng dâm đãng đầy kích dục.
Bất chợt Tiêu Sơn cảm giác được thân thể của Tiêu Ngọc điên cuồng giật giật và vặn vẹo . Toàn thân thể nàng lan tràn một màu đỏ ửng. Từ trong huyệt động của nàng phát ra những âm thanh nho nhỏ: “Phốc phốc…” Ngay lập tức Tiêu Sơn há miệng đem cả huyệt động của nàng bao trọng. Ngón chỏ của hắn thì liên tục vân vê chiếc hột bé xinh.
Từng dòng nước nóng hổi vọt mạnh từ huyệt động của Tiêu Ngọc ra trực tiếp bắn vào trong miệng Tiêu Sơn. Hắn vậy mà có thể hứng trợn toàn bộ chất lỏng mê người trong suốt này. Cảm giác miệng có chất lỏng dinh dính bắn vào trong miệng. Sau một lúc Tiêu Ngọc hết co giật thì lượng chất lỏng dịch mê người này mới không phun ra nữa.
“Ực!” Tiêu Sơn trực tiếp đem đám chất dịch lỏng uống cạn. Đồng thời chiếc lưỡi của hắn không nhịn được trực tiếp liến sạch sẽ nơi này.
Đôi mắt Tiêu Sơn đã hoàn toàn bị nhục dục che khuất. Con mắt của hắn trở nên ửng đỏ. Hắn trực tiếp leo lên thân thể Tiêu Ngọc. Bàn tay cũng không quên bỏ đi mấy cọng cỏ đen đang dính trên miệng của mình. Hắn trực tiếp quỳ dưới đất, thân mình hắn tách ra đôi chân của Tiêu Ngọc.
Đôi mắt Tiêu Ngọc mê lý nhìn về phía Tiêu Sơn lẩm bẩm nói: “Phu… phu quân… Ưm…” Nàng cảm giác được đôi môi của mình trực tiếp bị hôn lên. Chiếc lưỡi tiến vào bên trong. Tuy nhiên miệng của hắn có mùi gì đó khiến cho nàng có vài phần khó chịu. Tuy nhiên nàng không quản được nhiều như thế trực tiếp dùng chiếc lưỡi bá đạo đáp lại hắn.
Phía dưới hạ thể của nàng rõ ràng phát hiện được có thứ gì đó nóng cứng đang mơn trớn trước cửa động của nàng. Mặc dù trong mê sảng nàng biết nàng sắp bị Tiêu Sơn dùng thứ đó đâm vào trong người. Trong lòng nàng có chút sợ đồng thời cũng là chờ mong. Tiêu Sơn trong lúc này một tay chống cơ thể, miệng hôn nàng còn tay kia thì đang cầm lấy cây côn thịt liên tục vân vê lên xuống tách hai cánh thịt ra.
Tiêu Ngọc trong lúc mê sảng nghe được hắn nói: “Ha… Ha… Ngọc Nhi… mau… tách ra hai chân… như thế đỡ đau hơn! Ha…” Mặc dù nàng trong lúc nửa tỉnh nửa mê nhưng cũng nghe được hiểu tiếng của hắn. Hai chân của nàng vội vã bành rộng ra hết cỡ.
“A…” Tuy nhiên khiến cho nàng cảm giác được đó là… Một vật cực kỳ to lớn đâm vào huyệt động. Ban đầu là hơi sướng sau đó bắt đầu đau rồi cuối cùng là một cảm giác đau nhói. Ngay lập tức hai chân của nàng vội vã khép lại. Đáng tiếc thân mình của nàng bị Tiêu Sơn ôm chặt lấy, hai chân của nàng không có cách nào khép chặt lại.
Một cảm giác giống như có người trực tiếp đâm vào cơ thể của nàng một kiếm. Cảm giác này khiến cho nàng giống như bị người bổ cả người ra làm một nửa. Toàn thân nàng run lên, khuôn mặt nhăn lại vì đau đớn. Từng giọt lệ lã trã rơi trên mắt của nàng. Bàn tay của nàng siết chặt trên lưng Tiêu Sơn. Thân mình nàng cong lại khi bị thân mình Tiêu Sơn ép lại. Rõ ràng hắn đã đâm ngập cán cái vật to lớn đó vào trong người nàng.
Tiêu Sơn cảm giác được khi mình đi vào sâu bên trong đó là cảm giác ướt nhẹp trơn tuột. Tuy nhiên do đây là lần đầu của Tiêu Ngọc lên bị dị vật xâm nhập nên huyệt động của nàng cực kỳ bài xích dị vật. Nó điên cuồng co bóp chèn ép dị vật giống như muốn tống dị vật ra ngoài. Tiêu Sơn cảm giác cực kỳ xuống khoái. Hắn ép mạnh thân thể của mình về phía trước. Huyệt động điên cuồng co bóp. Hắn cảm giác được mình xuyên rách thứ gì đó sau đó cây côn thịt hắn đâm ngập cán. Đầu cây cộn thịt đụng vào nơi sâu nhất. Hắn dù cố ép thì cũng không đâm xuyên được nơi này.
Từ nơi giao nhau, hai cánh thịt mở lớn đem cả cây côn thịt nuốt trọn. Một dòng máu đỏ tươi mang theo chất lỏng keo nhớp rỉ ra bên ngoài.
Vẻ mặt Tiêu Ngọc nhăn lại, Tiêu Sơn biết được nàng đang vô cùng đau đớn. Hắn vội vã dùng miệng hôn lên khóe mặt của nàng. Tiêu Sơn cũng nhanh chóng mở miệng nói: “Ngọc Nhi, Ngọc Nhi chịu đựng một chút sẽ hết đau…”
Bàn tay Tiêu Sơn vội vã đặt xuống phía dưới. Một luồng ánh sáng tản mát ra, một đám khí màu trắng phỉ lên vùng bụng gần nơi thần bí nhất của Tiêu Ngọc. Không ngờ tại phần bụng bóng loáng này hiện lên một lớp thịt dày cộm. Cái này rõ ràng do thịt của Tiêu Ngọc đàn hồi. Bởi vì nguyên nhân cây côn thịt của Tiêu Sơn quá lớn mà nó hiện lên. Nó giống như có một cái gậy được dấu dưới chăn vậy.
Tiêu Ngọc chỉ cảm giác được một trận mát mẻ. Cơn đau nhanh chóng xua tan. Bởi vì nàng còn trúng thuốc lên chỉ sau khi chữa thương thì nàng ngay lập tức điên cuồng hô lên: “Phu quân. Yêu thiếp… yêu thiêp… ha…” Mông của nàng trực tiếp chuyển động để nuốt vào nhả ra cây côn thịt của Tiêu Sơn.
“Được!” Tiêu Sơn mở miệng gầm nhẹ. Hắn hai tay ôm lấy eo của Tiêu Ngọc bắt đầu gia tăng lực trùng kích. Mặc dù đã chữa trị khỏi huyệt động của nàng nhưng đây vẫn là lân đầu của Tiêu Ngọc. Thế nên nàng vẫn có cảm giác đau đớn ở bên trong. Hai chân của nàng trong lúc này banh rộng ra.
Hai bàn tay của nàng muốn nắm lấy tay của Tiêu Sơn thì trực tiếp bị Tiêu Sơn nắm lấy. Hắn đem hai tay của nàng áp lên đầu mình trực tiếp hôn lên môi của nàng. Tiêu Ngọc rên rỉ thành : “Ứ, ư. ..Ư…” Bởi vì miệng của nàng đã hoàn toàn bị đôi môi của Tiêu Sơn bịt lại lên khó mà rên thành tiếng.
Từ môi truyền đến cảm giác sướng khoái, từ huyệt động cảm giác sướng khoái… từng dòng điện điên cuồng lan tràn khắp toàn thân của Tiêu Ngọc. Tiêu Ngọc hoàn toàn rơi vào dục vọng. Nàng giống như bay lơ lửng trên chín tầng mây. Chiếc eo không tự chủ được mà bắt đầu nghêch hợp theo từng động tác của Tiêu Sơn.
“Ba, ba, ba…” Tốc độ trùng kích lực của Tiêu Sơn ngày một cao hơn. Sự va đập quá mạnh mẽ do hai thanh thit va đập vào với nhau phát ra khiến cho toàn thân Tiêu Ngọc chấn động. Thân mình Tiêu Ngọc đều cong lại trước mỗi lần hắn mạnh mẽ đâm ngập cán vào người nàng. Nàng cảm giác được đầu thịt đâm mạnh va chạm vào sâu nhất đưa cho nàng những cảm giác sướng khoái nhất.
“Bạch, bạch, bạch…”
“Ư, ư, ư… ha…” Miệng Tiêu Ngọc phát ra những tiếng rên rỉ dâm đãng. Toàn thân nàng như phủ lên một lớp phấn hồng. Từng hạt mồ hôi lăn tăn trên cơ thể của nàng khiến cho làn da của nàng bóng loáng trông cực kỳ mê người.
“Hộc, hộc, hộc…” Tiếng liên tục thở dốc của Tiêu Sơn, toàn thân hắn đỏ ửng, hắn ra mồ hôi vô cùng nhiều. Tốc độ va chạm nhanh như gió. Tốc độ của hắn hiện giờ đã đạt đến một giây bốn phát hoàn toàn vượt qua cái gọi là người bình thường.
Bạch, bạch…
Chỉ một lúc sau là toàn bộ thân thể Tiêu Ngọc run lên bần bật như người động kinh. Nàng lại một lần nữa đạt được lần thứ hai bị đưa lên chín tầng mây. Sau một tiếng rên lớn “Aaaa…” thân thể nàng hoàn toàn sụi lơ chấp nhận mặc kệ cho Tiêu Sơn trên người nàng cày bừa.
Khi đạt đến lần thứ ba được đưa lên chín tầng mây thì sau khoảng một phút nàng cũng nghe được tiếng gầm nhẹ của Tiêu Sơn. Kế tới nàng cảm giác được cây côn thịt của hắn run lên khi đang ở trong động của nàng. Đầu cây côn thịt đâm vào nơi sâu nhất của nàng. Kế tới một dòng chất lòng kéo nhớp nháp và âm ấm vọt về phía bên trọng.
Tiêu Ngọc không biết đã qua bao lâu, nàng chỉ nhớ được nàng đạt đến lần thứ mười thì nàng hoàn toàn bất tỉnh do quá mệt mỏi. Nàng cũng không biết được mình đã ngất đi lúc nào cũng không biết qua bao lâu thời gian.
Đôi mắt Tiêu Ngọc chớp nhẹ nhàng. Hình ảnh dần dần sáng rõ. Trong lúc này nàng đang tựa vào ngực của hắn. Bàn tay hắn đang đặt lên phía nơi tư mật nhất của nàng. Tiêu Ngọc không nhịn được kinh hãi hô lên: “Aaaa…” Nàng giật mình quơ quơ bên cạnh. Ngay sau đó bắt được một mảnh vải, nàng bất kể nó bẩn còn là sạch vội vã dùng nó che lại người của mình.
“Ưm…” Vậy mà Tiêu Sơn trong lúc này trực tiếp hôn lên đôi môi của nàng. Nhất thời nàng lại có chút đê mê. Đó là một nụ hôn thật sâu.
Sau khi hai người tách ra thì ở miệng hai người còn dính một chút chất nhớp nháp. Tiêu Ngọc hiện giờ mới phát hiện được mình đang ở trong động với ánh sáng lờ mờ. Tính ra trời đã trở về tối. Trong động phát ra một mùi gay mũi. Mùi này là mùi hòa lẫn của tinh nguyên, xuân dịch cùng với mùi mồ hôi. Hai má của Tiêu Ngọc hơi ửng đỏ.
Bàn tay Tiêu Sơn trực tiếp kéo Tiêu Ngọc vào trong ngực, hắn mở miệng hỏi: “Ngọc Nhi, nàng bình tĩnh lại hay chưa?”
“ngươi… ngươi thế nào lại ở đây?” Tiêu Ngọc kinh hô nhỏ giọng nói.
Vậy mà đáp lại Tiêu Ngọc là bộ mặt có vài phần tức giận của Tiêu Sơn. Hắn mở miệng chất vấn nói: “Còn nói tại sao ta lại ở đây? Nếu ta không ở đây thì nàng có biết được chuyện gì xảy ra hay không hả?”
Tiêu Ngọc nghe được trong đó rõ ràng phát ra tiếng giận dữ. Nàng nhớ lại được mình tiến vào Ma Viêm cốc sau đó gặp phải đám người Ma Viêm cốc phục kích. Đến đây nàng chiến đấu kế tới thì bị trúng ám toán của tên nam tử cầm đầu Ma Viêm cốc. Đến đây ý chí hết sức mơ hồ, nàng thấy được Tiêu Sơn đến.
Đột nhiên nàng cảm giác được phía dưới hạ thể trống rỗng, nhột nhột cảm giác đau nhói đồng thời buôn buốt. Hai má nàng trở nên đỏ bừng, nàng khe khẽ cắn răng nói: “Vậy… ta… ngươi… ngươi lúc đó đã cứu ta?”
“Hừ…” Từ miệng Tiêu Sơn phát ra tiếng hừ lạnh. Hắn lẳng lặng lên tiếng nói: “Lúc đó nàng trúng phải độc của hợp hoan xà. Nếu như ta không đến kịp thời thì không biết việc gì xảy ra nữa…” Nói đến đây vẻ mặt Tiêu Sơn trở nên bực tức. Hắn mở miệng nói: “Được rồi để ta xem nó một chút nào!” Ánh mắt của hắn nhìn về phía hạ thể của Tiêu Ngọc đang bị một mảnh vải rách che.
Hai hàm răng Tiêu Ngọc cắn lại, nàng run run giọng nói: “Ta… ta…”
“Hài…” Tiêu Sơn thở dài nói: “Không có gì! Chẳng qua ta làm với nàng hơi nhiều lên có sưng hơi to một chút! Lần sau ta sẽ làm nhẹ nhàng một chút…”
Nghe được lời này thì Tiêu Ngọc giật mình lại. Tuy nhiên nàng có chút mừng rỡ. Bởi vì trong lúc mê sảng quả thực người đang cưỡi trên người nàng là hắn. Nếu như là hắn nàng cũng không có sao. Hai má Tiêu Ngọc trở nên ửng đỏ. Tuy nhiên nàng giật mình bởi vì bàn tay hắn vậy mà đưa xuống muốn vén lớp vải lên. Tiêu Ngọc giật mình vội vã dùng tay che chỗ đó lại.
Tiêu Sơn tò mò nhìn về phía Tiêu Ngọc hỏi: “Nàng làm sao vậy?”
“Ta…” Tiêu Ngọc không biết phải trả lời sao với hắn nữa? Chẳng lẽ nàng trả lời với hắn là nàng xấu hổ sao? Đã đạt đến thân thể giao hoan rồi nàng lại biết thế nào mở miệng đây.
“Hà…” Trên mặt Tiêu Sơn xuất hiện một nụ cười. Hắn bình thản nhìn về phía Tiêu Ngọc nói: “Không có gì xấu hổ cả! Chỗ này của Ngọc Nhi rất đẹp a. Ta còn rất thích đấy. Vừa rồi ta còn liếm nó còn chưa đủ đây này. Nó quả thật rất xinh đẹp rất đáng yêu. Ta muốn ngày ngày sờ nó a. Ngọc Nhi, ta thích nàng…” Nói xong bàn tay của hắn trực tiếp chui xuống lớp vải vậy mà trực tiếp sờ lên nơi này của nàng.
“A…” Nhất thời khuôn mặt Tiêu Ngọc trở nên ửng đỏ. Vậy mà hắn thực sự không để ý đến sự xấu hổ của nàng trực tiếp dùng tay sờ nơi này của nàng. Một cảm giác tê dại truyền vào thân mình Tiêu Ngọc. Nhất thời thân mình nàng lại một lần nữa vặn vẹo. Miệng nàng rên lên: “Ư…”
Rõ ràng Tiêu Sơn đang dùng tay xoa bóp vân vê nơi này của nàng. Hắn mở miệng tò mò hỏi: “Sưng lại to như vậy a!”
“Ngươi… ngươi… mau dừng lại đi!” Rõ ràng nàng cảm nhận được phía sau mình có vật rắn chọc vào. Thứ này hiển nhiên nàng biết. Thứ này không phải trước đó ra vào huyệt động thần bí của nàng sao.
Bàn tay Tiêu Sơn tiếp tục vân vê nơi này, đồng thời hắn nói: “Nàng nói gì cơ ta nghe không hiểu?”
“Ư, ư… mau… mau dừng lại…” Thân mình Tiêu Ngọc lại liên tục vặn vẹo.
“Ta không hiểu nàng nói gì cả!” Tiêu Sơn lại tiếp tục giả vờ ngu tiếp tục vặn vẹ nơi này.
Khuôn mặt Tiêu Ngọc trở nên đỏ chót. Bàn tay bám chặt với Tiêu Sơn nhưng tay hắn mạnh mẽ hơn tay của nàng mà điên cuồng vân vê nơi này. Tiêu Ngọc thở hổn hển nói: “Phu quân, mau… mau dừng lại…”
Khi nàng gọi lên hắn là phu quân thì hắn mới dừng lại. Hắn chỉ đặt nhẹ nhàng trên huyệt động của nàng. Nàng thấy được ánh sáng lóe lên sau đó cảm giác mát mẻ từ nơi đó truyền ra. Cơn đau đớn nóng rát dần dần tan hẳn. Hai má Tiêu Ngọc ửng đỏ, miệng nàng thở ra hồng hộc: “Ha… Ha…” Bàn tay nàng nắm chặt sờ hắn lại nghịch ngợm nơi này của nàng một lần nữa.
Bàn tay Tiêu Sơn từ phía dưới huyết động của nàng rút ra. Tiêu Ngọc vô cùng xấu hổ bởi vì bàn tay của hắn dính chút nhơm nhớp. Càng làm cho Tiêu Ngọc xẩu hổ là hắn lại đưa cái thứ nhớp nháp đó cho vào miệng của mình. Tiêu Ngọc vừa xấu hổ vừa giận, đôi môi mím lại mắng: “Biến thái!”
Chút!
Đem ngón tay mút sạch sẽ, Tiêu Sơn nhìn về phía Tiêu Ngọc lên tiếng nói: “Vậy vừa rồi ai còn điên cuồng hô lên phu quân mạnh nữa lên, mạnh nữa lên… Hahaha…” Trên khuôn mặt Tiêu Sơn xuất hiện một nụ cười sảng khoái.
Tiêu Ngọc hừ lạnh một tiếng ai dè bị hắn trực tiếp bỏ qua kéo vào trong ngực. Cảm giác được nồng ngực săn chắc của Tiêu Sơn khiến cho Tiêu Ngọc có cảm giác vô cùng hạnh phúc và an toàn. Nàng muốn mở miệng nói: “Tiêu Sơn, phu quân… ngươi tại sao lại xuất hiện ở nơi này?”
“hà… Chuyện này rát dài dòng! Trước đó nàng lau người sạch sẽ sau đó mặc quần áo vào!” Tiêu Sơn mở miệng đáp lại. Hắn nhìn về phía Tiêu Ngọc sau đó lên tiếng nói: “Lần này ta trở lại đây cũng là bất đắc dĩ. Nguyên nhân cũng bởi vì đám người Ma Viêm cốc bắt cóc lượng lớn học viên của học viên Già Nam…”
Bàn tay Tiêu Sơn trong lúc này lấy ra một bộ y phục và một chiếc khăn tắm trắng cho Tiêu Ngọc. Hắn ho khan vài tiếng nói: “Ta không có y phục nữ trang trước nàng dùng khăn lau người sau đó mặc quần áo vào. Có lẽ với nàng không thoải mái nhưng nàng muốn tắm thì để sau được không? Hiện giờ độc của nàng đã được giải chúng ta cần phải đến tổng đài Ma Viêm cốc gấp đem đám người học viên Già Nam sau!”
Nghe được lời này thì Tiêu Ngọc gật đầu. Nàng vội vã dùng chiếc khắn lớn che lấy thân thể của mình. Khi thấy được ánh mắt nhìn hau háu của Tiêu Sơn về phía cơ thể mình thì Tiêu Ngọc vừa thẹn, xấu hổ lại kèm theo vui sướng. Bởi vì nàng hiện giờ đã trở thành nữ nhân của hắn. Theo ngữ khí của hắn thì hiển nhiên hắn công nhận nàng là nữ nhân rồi. Đôi môi Tiêu Ngọc mím lại nhìn về phía Tiêu Sơn nói: “Ngươi… sau này định thế nào?”
“Định thế nào?” Hai hàng lông mày Tiêu Sơn nhíu lại.
Tiêu Ngọc mím mím môi sau đó lên tiếng nói: “Ta… và ngươi…”
Ngón chỏ Tiêu Sơn gãi gãi sống mũi của mình sau đó lên tiếng nói: “Chờ sau khi ta từ Vân Lam tông trở về mấy người chúng ta cùng với Nhã Phi sẽ làm đám cười. Ta sẽ hỏi đại trưởng lão đem nàng gả cho ta là được!”
“A” Đầu Tiêu Ngọc hơi gật xuống. Nàng cảm giác được mình nghe được câu trả lời thỏa mãn. Tuy nhiên nàng muốn dùng chiếc khăn lau người thì thấy được mắt Tiêu Sơn hau háu nhìn mình giống như con sói đối. Hai má Tiêu Ngọc ửng đỏ lên tiếng nói: “Phu… phu quân ngươi có thể ra ngoài hay không? Ta… ta muốn thay quần áo! Sau đó ngươi hãy vào được chứ?”
Khóe miệng Tiêu Sơn nhếch lên, hắn lẳng lặng kéo một tấm khăn cho mình che lên người. Hắn cười khổ ngẫm nghĩ: “Nữ nhân thế nào rắc rới như vậy? Rõ ràng ngay cả chỗ tư mật nhất đều bị nam nhân các nàng dùng miệng thơm qua. Vậy mà các nàng vẫn có xấu hổ?” Trên mặt mang theo sự không hiểu, Tiêu Sơn bất đắc dĩ phải ra khỏi động để lại Tiêu Ngọc ở trong hang động.