Nhìn theo bóng lưng của Nhạc Thành, không ít người kinh ngạc mà rút đi, người này cũng thật cường hãn.
- Chúng ta đi thôi, thương thế của ngươi cần được điều dưỡng.
Nhạc Duy cất tiếng nói với Nhạc Hạo.
Nhìn theo bóng lưng biến mất của Nhạc Thành, sắc mặt của Nhạc Hạo hơi biến đổi, không biết hắn nghĩ gì rồi nói với Nhạc Duy:
- Gia gia, chúng ta trở về đi, ta muốn bế quan.
Cuộc tỷ thí đọ sức lần này khiến cho người ta kinh ngạc nhiều nhất, cho đến mấy trăm năm sau, người của Nhạc gia vẫn còn đàm luận say sưa về cuộc tỷ thí này.
Ở trong đình viện lúc này Nhạc Thành thuận tay khởi dậy một cấm chế, sau đó Hỏa Lão đã tiến vào gian phòng của Nhạc Thành.
Nhạc Thành khoanh chân ngồi xuống, sau đó thủ ấn của hắn biến đổi và bắt đầu điều tức, linh khí nồng đậm của Hỏa Linh Châu bắt đầu tiến nhập vào cơ thể của hắn.
Pháp lực cũng từ từ biến đổi, thời gian từ từ trôi qua, Nhạc Thành sau đó đã tiến nhập vào trạng thái điều tức.
Đúng lúc này trong kết giới của Trần gia đã một mảnh hỗn loạn, các trưởng lão cũng chia làm hai phái, hai phái này đánh nhau rất lâu nhưng lúc này cũng vô pháp giải quyết.
Ba thân ảnh từ trong kết giới của Trần gia mở ra, ngay lập tức bọn họ bóp nát không gian ngọc giản, ba người phân biệt đi vào bên trong thông đạo sau đó ba người cũng biến mất giữa không trung.
Nhạc Thành tiến vào khôi phục ba ngày sau, cuối cùng thủ ấn của hắn cũng quay lại, từ trong đan điền hắn thở ra một ngụm trọc khí, một lát sau mới mở hai mắt ra được.
Đôi mắt của hắn lập lòe tinh quang, giống như vì sao trong bóng tối, Nhạc Thành cũng khôi phục pháp lực tiêu hao.
- Hai nha đầu này ở trong Hạo Thiên Tháp đã thu được không ít chỗ tốt.
Thần thức của Nhạc Thành cảm ứng được tình huống bên trong, hắn nở ra một nụ cười thỏa mãn, ở trong Hạo Thiên Tháp, lúc này Đại Song và Tiểu Song tựa hồ cũng có dấu hiệu đột phá tới Kim Đan trung kỳ.
Nhạc Thành nhớ rõ lúc mình ở thời kỳ Kim Đan trung kỳ đã có thể chống lại lục tinh Đấu Tông, tuy nhiên lúc dó hắn đã có Âm Dương Kiếm và Hạo Thiên Tháp, bây giờ Đại Song và Tiểu Song không có pháp khí, thực lực cũng giảm bớt hơn nhiều.
- Xem ra cần phải luyện chế một số pháp bảo.
Nhạc Thành thì thầm nói, Đại Song và Tiểu Song không có pháp khí, phân thân của hắn cũng không có pháp khí phù hợp cần phải luyện chế mới được.
Cảm nhận thấy Đại Song và Tiểu Song ở trong Hạo Thiên Tháp có dấu hiệu chuẩn bị đột phá, Nhạc Thành cũng không quấy rầy bọn họ, tuy nhiên hắn không tự chủ mà nhớ đến hôm đó ở trong Vũ Văn gia, hai người này đã leo lên trên người của hắn, thật đúng là vô cùng dụ dỗ.
-o0o-
Ở Hoa Hạ, cường giả Nữ Tu tu luyện mị công là chuyện bình thường, Nhạc Thành cũng gặp không ít, chỉ là Đại Song và Tiểu Song này đúng là vưu vật, song sinh xà nữ thiên sinh mị đồng.
- Đến đây.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, thần thức của hắn đã cảm ứng được có mấy người bên trong đi về phía hắn.
Nhạc Thành thu dọn một chút cuối cùng cũng nhìn thấy Hỏa Lão khoanh chân ngồi xuống, tựa hồ như sớm tu luyện vậy.
- Thế nào, không sao chứ?
Cảm nhận được Nhạc Thành, Hỏa Lão thu hồi chân khí, sau đó mở to hai mắt ra mà hỏi Nhạc Thành.
- Không có chuyện gì, chỉ là tiêu hao một chút mà thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Hỏa Lão, cảm thấy thực lực của Hỏa Lão không giống như lúc trước, tựa hồ như đã khôi phục không ít.
- Đừng nhìn, thực lực của ta lại có khả năng đột phá, muốn đạt tới thập tinh Đấu Tôn còn cần phải một chút thời gian.
Hỏa Lão cất tiếng nói
- Nhạc Thành đại nhân có ở đó không?
Ở bên ngoài cất lên một giọng nói.
- Hỏa Lão, ta đi xem xem.
Nhạc Thành cất tiếng nói xong cũng đi ra khỏi đình viện.
- Nhạc Thành đại nhân, chúng ta phụng mệnh tộc trưởng tới tìm đại nhân.
Ở bên ngoài mấy người quen của Nhạc Thành đi tới, ngoại trừ Nhạc Thạch Đầu thì còn có Nhạc Lệ, Nhạc Đại Dũng, Nhạc Tiểu Dũng.
- Thạch Đầu đội trưởng, huynh kêu tên của ta là được.
Nhạc Thành cất tiếng nói vói Nhạc Thạch Đầu.
- Cái này không được, thực lực của đại nhân chúng ta đã nhìn thấy, tại sao có thể gọi tên đại nhân được.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói, Nhạc Thạch Đầu hiện tại không dám gọi thẳng tên của Nhạc Thành, trong mắt của hắn cũng hiện ra một vẻ tôn kính với Nhạc Thành.
- Tùy huynh vậy.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Nhạc Thạch Đầu sau đó hắn hơi biến đổi sắc mặt mà móc ra năm viên đan dược:
- Năm viên đan dược này cho các ngươi mỗi người một viên, đối với các ngươi rất tốt, ít nhất trong vòng năm năm cũng có thể đột phá tới cửu tinh, thập tinh Đấu Tông.
- Đa tạ Nhạc Thành đại nhân.
Năm người này phục hồi tinh thần mà nói, bọn họ vô cùng mừng rỡ, lời nói của Nhạc Thành, bọn họ dĩ nhiên là tin tưởng.
- Tộc trưởng tìm ta làm gì?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Nhạc Thạch Đầu.
- Nhạc Thành đại nhân, cái này tại hạ không biết, chỉ là tộc trưởng phái người chuyển lời nói với huynh.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng trả lời, nhận lấy một viên đan dược của Nhạc Thành, lúc này Nhạc Thạch Đầu càng thêm tôn kính hắn hơn.
- Được rồi, huynh dẫn đường đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Là muốn xem bảo vật kia.
Nhạc Thành lẩm bẩm trong lòng:
- Không biết có phải là linh châu thượng cổ hay không.
- Nhạc Thành đại nhân, chúng ta lên phi hành ma thú ở phía trước thôi.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói.
Mọi người lập tức thả người mà dậy, ở trên không trung, Nhạc Thành và Nhạc Thạch Đầu ngồi trên một con ma thú phi hành rất lớn, tốc độ cực nhanh.
Mà lúc này Nhạc Thành sau khi rời đi, Hỏa Lão nở ra một nụ cười quỷ dị, trong miệng lão thầm lẩm bẩm:
- Tiểu tử kia, ngươi ngàn vạn lần không được rút lui.
Nhạc Thành trên đường đi cũng chỉ nghĩ tới linh châu thượng cổ, hiện tại ngoài linh châu thượng cổ, bất kỳ bảo vật nào hắn cũng không có hứng thú.
Một ngày sau Nhạc Thành cùng với Nhạc Thạch Đầu tiến vào một kiến trúc rất lớn, trên đường đi, Nhạc Thành cũng gặp không ít thành trấn của Nhạc gia, kiến trúc vô cùng lớn.
- Nhạc Thành đại nhân, tộc trưởng bình thường ở đây.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói.
- Nhạc Thành đại nhân, huynh đi vào thôi, tộc trưởng ở bên trong chờ huynh chúng ta cần phải tiến vào.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói với Nhạc Thành xong cùng với Nhạc Lệ, Nhạc Đại Dũng rời khỏi. Nhạc Thành đánh giá kiên trúc một lúc do dự một lát rồi tiến vào.
Đi vào trong kiến trúc, ở trong một gian phòng thật lớn, có một uy áp khí thế cực lớn, một cái hành lang uốn lượn ở trên không trung.
- Nhạc Thành, lên lầu ba đi, mọi người đang chờ ngươi.
Một thanh âm vang lên ở trong đại sảnh.
Nhạc Thành không hề do dự, hắn lập tức từ trong hành lang đi lên lầu ba, ở trong đó là một đại sảnh rất lớn.
- Xùy.
Nhạc Thành đi lên lầu ba thì cửa phòng đã tự động mở ra, một thanh âm vang lên:
- Vào đi.
Nhạc Thành từ từ đi vào trong gian phòng, ở đó chính là một căn phòng bình thường, ngoài ra còn có ba cái ghế, một vị trưởng lão áo xanh đang ở trong đó, Nhạc Thành nhìn thấy lão áo xanh thì biết đó chính là Nhạc Duy.