Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 437: Chương 437: Ta thua ngươi thắng.(1)






Chỉ là hai người hiện tại thì chỉ có một mình Nhạc Thành có Kim Long thân thể che mình mà thôi.

- Đáng chết, tại sao lại như vậy?

Bây giờ kinh ngạc nhất chính là Nhạc Hạo, đột nhiên gặp phải một người giống như mình, hắn không thể không ngạc nhiên.

mặc dù Nhạc Hạo phản ứng nhanh nhưng ba thanh Ám Ảnh Kiếm đã vượt không gian nổ ra bắn lên trên người của hắn.

Khoảng cách từ xa đối với Ám Ảnh Kiếm chỉ là trong nháy mắt, căn bản là không né tránh kịp.

- xuy xuy xuy.

Ba luồng lực lượng khổng lồ vang lên, ba luồng ánh sáng đều đồng loạt bắn ra lên trên người Nhạc Hạo, ngay lập tức Nhạc Hạo bị đẩy lùi lên trên không trung, một long lân màu vàng lập tức tróc ra, sau đó toàn thân của Nhạc Hạo cũng bị mờ đi kim mang không ít.

Nhạc Hạo bị thương, mặc dù vết thương không nặng nhưng thật sự là bị thương, trên thân thể của Kim Long mà vẫn bị thương, đây là điều mà bát tinh Đấu Tôn cũng không làm được.

Kỳ thật vừa rồi Nhạc Hạo nếu như chú ý một chút thì cũng không bị thương chỉ là thủ đoạn của Nhạc Thành thì quá quỷ dị căn bản không thể đè phòng, nếu như là tình huống bình thường thì cho dù là cách xa nghìn thước cũng có thể phát giác, nhưng mà hiện tại Nhạc Hạo nhìn thấy Nhạc Thành ánh mắt luôn một mực nhìn về phía mình, đâu có nghĩ đến phân thân của hắn xuất hiện, cho nên mới chịu thiệt thòi.

Mà hiện tại, Nhạc Hạo lỗ mãng bị Nhạc Thành chiếm thượng phong, Nhạc Hạo bị thương so với Nhạc Thành còn nặng hơn.

Cũng may Nhạc Hạo có thân thể Kim Long nếu không thì vô cùng nghiêm trọng.

Giữa không trung một màn vô cùng quỷ dị hiện ra khiến cho người ta thật không ngờ, sắc mặt của Nhạc Hạo trở nên kinh ngạc vô cùng, tựa hồ không thể tin tưởng được vậy, hai người chính là Nhạc Thành, giống nhau như đúc, càng thêm quan trọng chính là Nhạc Thành cũng vô cùng chân thật, hơn nữa thực lực của hai người cũng giống hệt nhau, thật khó có thể tưởng tượng được.

- Xuy xuy.

Hai người Nhạc Thành xuất hiện ở bên cạnh Nhạc Hạo, điều này khiến cho Nhạc Hạo trở nên cảm thấy đau đầu.

- Ta nói rồi, ta nói là ngươi phải chú ý một chút.

Người nói chính là Nhạc Thành áo xanh, thủ ấn của hắn thu lại, ba thanh Ám Ảnh Kiếm một lần nữa trở về trong tay của Nhạc Thành.

- Ngươi thật khiến cho ta đại khai nhãn giới, mặc dù khiến cho người ta đại khai nhãn giới nhưng thủ đoạn này cũng khiến cho người ta bội phục.

Nhạc Hạo chăm chú nhìn hai người rồi nói với Nhạc Thành.

- Ngươi cũng rất mạnh.

Nhạc Thành cất tiếng nói, mà hiện tại Nhạc Thành cảm thấy khó xử, mặc dù hắn có thân thể Kim Long điều này không nghi ngờ là có thêm một hộ thân bình chướng, nhưng đối phương cũng có thân thể Kim Long như vậy, mà Ám Ảnh Kiếm chỉ làm bị thương nhẹ đối phương, muốn chiến thắng thì không dễ dàng.

- Đáng tiếc là hai con hỏa long bên trong cũng không làm gì được cường giả Đấu Tôn.

Nhạc Thành lẩm bẩm nói trong lòng, lúc này đối thủ dốc sức liều mạng hắn dùng con Hỏa Long trong Hạo Thiên Tháp và năm bộ Kim Tiên khôi lỗi thì Nhạc Thành sẽ nắm chắc, nhưng hiện tại chính là khiêu chiến tỷ thí nếu dùng năm bộ Kim Tiên khôi lỗi thì thật không đúng quy củ.

- Xem ra chỉ có thể như vậy mà thôi, xem cơ hội rồi hạ thủ cũng không muộn.

Nhạc Thành lẩm bẩm nói.

-Vậy hãy để cho ta thử xem ngươi có thủ đoạn gì.

Sắc mặt của Nhạc Hạo hơi biến đổi, lập tức quanh thân của hắn chuyển động đấu khí, thân ảnh tung bay mà biến mất trên không trung.

- Hám Thiên chưởng.

Một tiếng hét vang lên, thân ảnh của Nhạc Hạo đã xuất hiện, đồng thời một chưởng ấn rất lớn vang lên, lực lượng cường hãn gào thét vang lên, trong phạm vi nghìn thước bao phủ quang mang cường hãn.

Bàn tay của hai Nhạc Thành cũng biến đổi, ngay lập tức cả hai cũng biến mất ngay tại chỗ.

- Tru Ma chưởng.

- Phần Tiên Liệt Diễm cầu.

- Kiếm Khí Quan Nguyệt.

- Âm Dương Kiếm.

- Ám Ảnh Kiếm.

Từng lực lượng khổng lồ bạo phá ở trên không trung, ngay lập tức một không gian bị nứt ra, lực lượng cường hãn khiến cho người ta phải trợn mắt há hốc mồm, đây mới là lực lượng cường hãn.

Từng luồng oanh kích Nhạc Thành và Nhạc Hạo giằng co không thôi, mà lúc này luận về thực lực, Nhạc Thành tựa hồ như bị thương thua kém một chút nhưng có phân thân thì Nhạc Thành tựa hồ như lại chiếm thương phong, điều này khiến cho Nhạc Họa không thể thanh nhàn, đấu khí tiêu hao cực nhanh.

Nhìn hai người đọ sức ở trên không trung khiến cho không ít trưởng lão cảm thấy xấu hổ, hai người này thực lực rất cao, các trưởng lão đai bộ phận cũng không theo kịp.

về phần Nhạc Duy nhìn thấy Nhạc Thành và Nhạc Hạo đọ sức ở trên không trung thì biết đây là hai người nổi bật nhất của Nhạc gia, hai người này so với những người trẻ tuổi của Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc thì tuyệt đối là ở mức độ hàng đầu.

- Long Trảo.

- Phần Tiên Liệt Diễm Cầu.

- Đoạt Hồn chỉ.

Từng luồng thanh âm cường hãn công kích tràn ngập, diện tích chiến đấu ngày càng lớn, long cốc có không ít nơi bị hai người biến thành những hố sâu lớn.

- Ầm.

Ở giữa không trung, từng thanh âm kinh thiên nổ mạnh, một không gian lóe lên, thân hình của ba người cũng tách ra trên không trung, mà lúc này sắc mặt của ba người cũng trở nên không quá tốt, khí tức của ba người đã yếu đi rất nhiều.

Trên thân thể Kim Long của Nhạc Thành, từng vầng kim mang hiện ra không ít, chỉ thấy thân thể Kim Long của Nhạc Hạo ngày càng mờ đi, đây không phải là Nhạc Hạo tiêu hao thực lực hơn Nhạc Thành, bởi vì thân thể Kim Long của hai người giống nhau, Nhạc Hạo chỉ phát ra đấu khí, đấu khí tiêu hao thì Kim Long dĩ nhiên cũng tiêu hao.

Về phần thân thể Kim Long của Nhạc Thành có Hỏa Linh Châu cung cấp linh khí không ít cho nên mặc dù không bổ sung thì tiêu hao cũng chậm hơn, chỉ cần hắn dừng lại một chút là hoàn toàn khôi phục.

Nhạc Hạo chăm chú nhìn Nhạc Thành, sắc mặt vô cùng khó nhìn, ngay lập tức hắn nói với Nhạc Thành:

- Ngươi khiến cho ta sử dụng toàn lực, ta có thể không thể thắng ngươi, chỉ là nếu như ta dùng toàn lực thì ngươi sẽ phải phiền phức.

Nhạc Thành hơi biến sắc mặt, nếu như theo lời nói của Nhạc Hạo thì phỏng chừng hiện tại uy lực của hắn vô cùng cường hãn, mỗi người đều có át chủ bài, lúc cần thiết thì phải dùng ra.

Nếu như không thể chống lại, Nhạc Thành cũng chỉ có thể có biện pháp này, mặc dù biện pháp này có hơi ám muội, nhưng Nhạc Thành cũng không quan tâm đến có ám muội hay không hắn chỉ quan tâm đến kết quả mà thôi.

- Long Khiếu Cửu Thiên.

Nhạc Hạo hét lớn một tiếng, toàn thân của hắn chuyển động mà ngưng tụ, mà đồng thời lúc đó không gian bắt đầu trở nên lờ mờ.

- Lại là một chiêu này.

Sắc mặt của Nhạc Thành biến chuyển, lúc trước, Nhạc Thành đã nhìn thấy Nhạc Chí Thu dùng qua, Yêu Huyên ngạnh kháng với hắn cũng bị trong thương, bây giờ Nhạc Thành muốn chống lại hắc y thanh niên là điều rất khó.

-o0o-

- Bất chấp.

Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống thủ ấn của hắn lập tức dồn dập mà đánh ra sau đó lập tức thu hồi vào trong bản thể.

Ở giữa không trung một con rồng lớn trực tiếp nhảy ra, đấu khí trên thân của Nhạc Hạo bị con rồng lớn thôn phệ, ngay lập tức thân thể Kim Long trở nên ảm đạm.

- Độn địa phù, độn địa.

Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, ngay lập tức thân ảnh của hắn quay thành một cái vòng sáng, vượt không gian hướng về phía lòng đất.

- Ngao.

Ở giữa không trung con rồng lớn gào thét xung quanh khí tức lập tức tràn ngập, ngay lập tức đuổi theo Nhạc Thành.

- Đáng chết.

Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, sau đó thân ảnh của hắn bỗng nhiên trở nên chậm hơn rất nhiều, cũng may đã cách mặt đất mấy chục thước, vượt không gian vào trong lòng đất.

- Ngao.

Ở giữa không trung con rồng lớn gào thét một tiếng, sau đó thân ảnh tiến nhập vào trong lòng đất.

Thân hình khổng lồ tiến vào trong lòng đất, đột nhiên mặt đất hiện ra một khe hở, cả lòng đất trở nên chấn động kịch liệt.

Ở trên mặt đất Long cốc, đã có một khe hở thật dài, khe hở này có độ rộng rất nhiều, chiều sâu như không đáy.

- Ngao.

Một tiếng rồng ngâm vang lên thật lớn, thanh âm giống như từ trong lòng đất cửu u vậy.

Ở trên mặt đất không ngừng đong đưa, cả căn phòng chuyển động không ngừng.

- Mấy cường giả này thực lực thật là cường hãn.

Nhìn thấy khe hở dưới lòng đất, ba mươi vạn hộ vệ Thanh Long ở xung quanh cũng hít một hơi lạnh.

Mà lúc này, Nhạc Thành cảm thấy buồn bực, không ngờ con rồng này lại lợi hại như thế, thủ đoạn của hắc y thanh niên này thật là bất phàm.

- Ta lại muốn nhìn ngươi, có thể đuổi theo ngươi rất xa.

Nhạc Thành hừ lạnh trong lòng, sau đó thủ ấn của hắn hơi biến đổi, thân ảnh cứ như vậy mà chuyển động.

- Ngao.

Mà mơ hồ Nhạc Thành có thể nghe thấy con rồng đang đuổi theo mình, chỉ là khí tức ngày càng yếu đi.

- Không sai biệt lắm, tới phiên ta.

Sắc mặt của Nhạc Thành biến chuyển, thủ ấn của hắn biến đổi,

- Ầm.

Một thân ảnh màu vàng từ trong mặt đất hiện ra.

- Ầm ầm ầm.

Từng tiếng vang kinh thiên, một cái hố sâu thật lớn hiện ra sau lưng của Nhạc Thành, cả tòa núi cũng nhanh chóng sụp đổ.

Lực lượng như vậy khiến cho người ta không thể tự hỏi, ngọn núi này không nhỏ, trọn vẹn phạm vi có mấy nghìn thước, cao cũng tới hai nghìn thước, tất cả đều bao phủ.

- Hu.

Con rồng lớn bay lên trên trời, tiêu tán ở trên không trung, năng lượng của con rồng này tựa hồ như tiêu hao không còn gì nữa.

Ở giữa không trung, Nhạc Thành trước tiên nhìn thấy Nhạc Hạo phía xa xa liền thả người tới, thân ảnh của hắn cũng nhanh chóng xuất hiện bên cạnh hắn.

- Xoẹt.

Ở giữa không trung, sắc mặt của Nhạc Thành biến đổi, hắn lập tức biến đổi thủ ấn, mi tâm của hắn đột nhiên lóe lên, đồng thời Nhạc Thành há miệng ngậm lấy Âm Dương Kiếm, ngay lập tức Kim Long thân thể được thu lại, sắc mặt của Nhạc Thành sau đó trắng bệch.

- Ong Ong.

Thanh kiếm Âm Dương kịch liệt chuyển động quanh thân thể của Nhạc Thành, thủ ấn của Nhạc Thành sau đó liền đánh ra.

Đây tất cả là chuyện vượt không gian, mà lúc này Nhạc Thành chỉ còn cách Nhạc Hạo một nghìn thước.

- Xoẹt xoẹt.

Thanh kiếm Âm Dương kịch liệt chuyển động trên không trung, ngay lập tức bổ về phía Nhạc Hạo.

Mà ở trong kiếm quang, Âm Dương Kiếm chia ra làm bảy thanh.

Sắc mặt của Nhạc Hạo thay đổi lớn, Long Khiếu Cửu Thiên đã tiêu hao toàn bộ đấu khí của hắn, bây giờ vô lực phản kích.

Sắc mặt của hắn thay đổi lớn thân ảnh cấp tốc lui lại, thân thể Kim Long miễn cưỡng cưỡng chuyển động, đồng thời một vòng đấu khí cũng được ngưng tụ, Nhạc Hạo không nghĩ đến chuyện Nhạc Thành ở phía sau phá không, trốn thoát công kích của mình.

- Xoẹt xọe.

Kiếm mang thật lớn bổ vào bờ vai của Nhạc Hạo, đấu khí phòng ngự của Nhạc Hạo trở nên văng tung tóe, sắc mặt của hắn ngày càng thêm trắng bệch.

- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt.

Ngay lập tức bóng kiếm nổ ra, bảy thanh kiếm Âm Dương bổ vào vai của Nhạc Hạo.

- Ầm ầm ầm.

Từng thanh âm va đập ở trên không trung không ngừng vang lên, Âm Dương Kiếm khi đánh vào vai của Nhạc Hạo cũng không có cách nào tiến lên nửa phân, và thanh kiếm thứ hai cũng bổ xuống, ngay lập tức dung hòa với thanh kiếm thứ nhất thành một thể, cuối cùng cũng nhìn thấy khóe miệng của Nhạc Hạo hiện ra một vết máu.

- Xoẹt xoẹt xoẹt.

Lập tức thanh kiếm thứ tư, thanh kiếm thứ năm thanh kiếm thứ sáu cho đến thanh kiếm thứ bảy cũng xuyên qua vai của Nhạc Hạo đi ra ngoài, một cỗ máu tươi cũng bắn ra.

- Xoẹt.

Nhạc Hạo phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên trắng bệch đồng thời thân thể Kim Long đã biến mất không còn thấy gì nữa, cả người từ trên không trung ngã xuống mặt đất.

- Nhạc Hạo thua rồi, đúng là đã thua.

Đám trưởng lão còn có cả Nhạc Duy lúc này cũng đã mờ mịt ánh mắt mà bất đắc dĩ thở dài.

- Nhạc Thành thắng, đúng là Nhạc Thành đã chiến thắng.

- Nhạc Thành, Nhạc Thành Nhạc Thành.

Ba mươi vạn hộ vệ đội Thanh Long cuối cùng cũng phục hồi tinh thần mà điên dại hò hét.

- Ta thua, ngươi thắng, ta thua tâm phục khẩu phục.

Nhạc Hạo cố gắng dùng đấu khí còn sót lại mà kìm chế, khóe miệng của hắn vẫn tiếp tục chảy ra từng giọt máu tươi.

- Thu.

Sắc mặt của Nhạc Thành cũng trắng bệch, sau đó thủ ấn của hắn thu lại, Âm Dương Kiếm quay trở lại trong mi tâm, hắn chăm chú nhìn Nhạc Hạo mà nói:

- Ta cũng may mắn thôi.

Nhạc Thành rõ ràng nhất nếu như vừa rồi không dùng độn địa phù thì người thua có lẽ cũng là mình, vừa rồi Kim Long thân thể trên người của Nhạc Hạo bị suy yếu hắn mới có thể đánh bại, lực phòng ngự của người này thật là cường hãn.

- Không có gì may mắn, ta thua là thua.

Nhạc Hạo cất tiếng nói.

- Nhạc Hạo, ngươi không có chuyện gì chứ?

Nhạc Duy cuối cùng cũng đến bên cạnh Nhạc Hạo.

- Gia gia, con không sao, chỉ là con đã thua, làm mất thể diện của Nhạc Tề lão tổ.

Nhạc Hạo nói với Nhạc Duy.

- Thi đấu thì phải có thua có thắng, không cần quá để ý, Nhạc Tề lão tổ có lẽ đã sớm đoán ra.

Nhạc Duy cất tiếng mà nói.

- Nhạc Thành, ngươi đã chiến thắng, chỉ là bây giờ ngươi cũng đã tiêu hao rất nhiều sức lực, ngươi nên nghỉ ngơi đi, mấy ngày nữa ta sẽ tìm ngươi kể một số chuyện.

Nhạc Duy do dự một lát rồi nói với Nhạc Thành.

- Được, ta đi trước.

Nhạc Thành lúc này cần nghỉ ngơi, bây giờ nếu như không điều tức khôi phục thì đối với tu vi về sau sẽ vô cùng có hại.

- Nhạc Thành, ngươi không sao chứ.

Hỏa Lão thả người tới cạnh Nhạc Thành mà hỏi.

- Không có chuyện gì, Hỏa Lão chúng ta vè trước thôi.

Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó hắn cũng thả người mà trở về.

-o0o-


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.