Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 96: Chương 96: Quyết định cuối cùng




“Giáo sư Tạ, sao ngài lại tới đây? Có gì cứ nói trong linh hạc truyền thư là được rồi mà!”

Lý Diệu hơi kinh ngạc, đại học Thâm Hải cách thành phố Phù Qua cả nghìn dặm, Tạ Thính Huyền lại tự mình đánh xe thoi bay tới nhanh như chớp, quả thật khó có thể tưởng tượng được.

Tạ Thính Huyền cười khổ:

“Linh hạc truyền thư sao mà thể hiện hết được sự áy náy của tôi chứ? Bạn học Lý Diệu, lần này cậu cho tôi một cái tát thật đau đó!”

Lý Diệu vội nói:

“Giáo sư Tạ, tôi không hề có ý này, tôi vẫn vô cùng tôn trọng thầy, thật đấy!”

Đối với Lý Diệu, Tạ Thính Huyền rõ ràng khác với Triệu Thụ Đức.

Tạ Thính Huyền tuy đã từ chối hắn nhưng cũng có nguyên nhân, hơn nữa người làm chủ ở khoa luyện khí đại học Thâm Hải là viện trưởng Sở Hưu Hồng. Rất nhiều chuyện không phải một giáo sư như Tạ Thính Huyền có thể quyết định được.

Tạ Thính Huyền từng nói muốn tự mình giúp hắn hồi phục, tuy chưa thực hiện được, nhưng Tạ Thính Huyền thân là một chuyên gia có kinh nghiệm, công việc bận rộn, có thể có tâm như vậy, đã khiến Lý Diệu vô cùng cảm động.

Tạ Thính Huyền vô cùng thành khẩn nói:

“Tôi biết chuyện này là đại học Thâm Hải làm sai rồi, viện trưởng Sở của chúng tôi là một người say mê kỹ thuật, rất không hiểu thế thái nhân tình, tính tình nóng nảy của bà ấy cũng nổi tiếng ở tu chân giới, hơn nữa bà ấy coi vinh dự của khoa luyện khí đại học Thâm Hải quan trọng hơn tất cả, ngày đó bà ấy cho rằng cậu muốn đi cửa sau, dựa vào quan hệ, nên ngữ khí mới hơi tệ. Giờ bà ấy đã nghĩ lại, cảm thấy mình quá võ đoán, không nên nói với cậu như vậy trước kỳ thi, lần này tôi tới cũng là được bà ấy dặn dò, chính thức mời cậu vào khoa luyện khí đại học Thâm Hải!”

Đáy mắt Lý Diệu lóe lên một tia lửa nóng, rồi lập tức biến mất.

Tạ Thính Huyền tiếp tục nói:

“Tôi biết trong lòng cậu còn giận, việc này cũng chỉ có thể trách tôi và viện trưởng Sở có mắt không tròng, không thể trách người khác được, cho nên dù cậu không chọn đại học Thâm Hải, tôi cũng vô cùng hiểu và tán thành, chẳng qua…”

Dừng một chút, giọng của Tạ Thính Huyền hơi run rẩy, nói hết sức chân thành:

“Bạn học Lý Diệu, giờ không phải là lúc hành động theo cảm tính, chúng tôi đang thảo luận về giấc mơ của cậu! Tôi biết, giấc mơ của cậu là trở thành một luyện khí sư vĩ đại, mà đại học Thâm Hải chúng tôi lại là chuyên khoa luyện khí mạnh nhất lien bang, được xưng là “thánh địa của luyện khí sư”!

Chỉ có chọn đại học Thâm Hải, cậu mới có thể thực hiện giấc mơ! Cậu muốn trách tôi hay trách viện trưởng Sở, chúng tôi cũng có thể hiểu, nhưng nhất định đừng đùa giỡn với giấc mơ của mình, như vậy người tổn thương sẽ chỉ có chính cậu! Về điều kiện vào đại học Thâm Hải, cậu hoàn toàn không cần lo, không chỉ miễn toàn bộ học phí, có học bổng lớn, hơn nữa chúng tôi sẽ coi cậu là tuyển thủ hạt giống, sẽ có một đoàn đội tinh nhuệ bồi dưỡng cậu, đảm bảo để cậu trong ba năm trở thành luyện khí sư, tương lai rực rỡ! Chắc cậu đã từng nghe đến cái tên “siêu sao mới Giang Thánh” chứ? Cậu tôi là người mới mạnh nhất quật khởi trong các luyện khí sư trong mười năm gần đây, giờ mới ba mươi đã là phó giáo sư khoa luyện khí đại học Thâm Hải rồi, được vinh dự là nhân vật thủ lĩnh trong các luyện khí sư sau năm mươi năm nữa. Cậu tôi là do tôi và viện trưởng Sở một tay bồi dưỡng đó!”

“Chỉ cần cậu vào khoa luyện khí đại học Thâm Hải, tôi đảm bảo để cậu nhận được đãi ngô như của Giang Thánh năm đó, mấy năm nữa, cậu sẽ là ‘siêu sao mới” thứ hai!

Nói rồi, ánh mắt Tạ Thính Huyền như hổ rình mồi, quét khắp toàn trường, cao giọng nói:

“Chư vị có lẽ có thể bỏ ra điều kiện vật chất tốt hơn tôi, nhưng nói đến chuyên nghiệp luyện khí, sợ là không có bất cứ đại học nào có tư cách đánh đồng với đại học Thâm Hải chúng tôi phải không?”

Đông đảo nhân viên chiêu sinh nhìn nhau, không nói được lời nào.

Đây là rận trên đầu trọc, cực kỳ rõ ràng, họ có khua môi múa mép như thế nào, cũng không dám mặt dày nói trường mình có chuyên khoa luyện khí mạnh hơn.

Cho dù là khoa luyện khí học viện quân sự số một liên bang xếp thứ hai, vẫn kém khoa luyện khí đại học Thâm Hải rất nhiều, như đtôi so sức lực của chuột với voi vậy, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Xong rồi, xong rồi, xtôi ra thiên tài này sắp bị đại học Thâm Hải cướp đi rồi!

Quả nhiên, ánh mắt Lý Diệu dần trở nên vô cùng kiên định, như đao kiếm sắc bén, có thể cắt đứt tất cả.

Lý Diệu nhìn một lượt, khom người thật sâu với mọi người, trịnh trọng nói:

“Xin lỗi, lãng phí nhiều thời gian của các thầy cô như vậy, trường của các thầy cô đều là đại học hàng đầu liên bang, điều kiện ưu đãi đưa ra cũng rất hấp dẫn, nhưng tôi đã nghĩ kỹ muốn đăng ký trường đại học nào rồi.”

Xong rồi!

Có mấy nhân viên chiêu sinh thở dài, ủ rũ.

“Lòng tôi đã quyết, để không lãng phí thêm thời gian của giáo sư Tạ và các thầy cô, bây giờ sẽ lên mạng báo danh luôn!”

Lý Diệu mở tinh não siêu nhỏ ra, còn mở luôn cả chế độ cùng xtôi.

Một màn ánh sáng xuất hiện giữa không trung, ánh sang lung linh, có thể thấy rõ ràng từng chữ một.

Theo lệ thường, từ khi công bố điểm thi, thí sinh có tất cả mười lăm ngày để chọn trường, hơn nữa báo quanh qua mạng.

Người bình thường đều sẽ nghiêm túc phân tích, so sánh ưu khuyết giữa các trường, không chỉ phải suy xét sở thích và tỷ lệ đi làm, còn phải xét đến điểm của mình có cao hơn điểm sàn hay không.

Cho nên phần lớn mọi người đều đến mấy ngày cuối cùng mới bắt đầu báo danh, một khi báo danh rồi, sẽ không thể thay đổi nữa.

Trên màn sang dần hiện lên một hình ảnh: trong một con sông chảy xiết, vô số cá chép xấu xí nhỏ bé đang tranh nhau bơi trước, trong đó có một con cá chép màu xám đột nhiên nhảy lên, vượt qua long môn khí thế to lớn, lập tức ánh sang lung linh, hóa thành kim long, bay thẳng lên trời, xông thẳng cửu tiêu!

Cá chép vượt long môn, kỳ thi định càn khôn!

Đây là hình ảnh khởi động hệ thống báo danh thi tốt nghiệp.

Từng cái tên của các trường đại học tràn đầy màn hình, đặc biệt là chín cái tên trường liên bang tinh anh, tất cả đều chiếu sáng rực rỡ, ánh sáng vạn trượng.

Cạch cạch cạch cạch!

Lý Diệu gõ nhẹ lên bàn phím ảo số báo danh, lập tức xuất hiện thành tích của hắn.

Còn có một loạt thông tin, phân tích tường tận thành tích của hắn, hơn nữa đề cử mười mấy chuyên ngành mũi nhọn của liên bang.

Đây là chức năng phân tích thông minh của hệ thống, Lý Diệu không hề nhìn, trực tiếp tắt đi, vào giao diện tự lựa chọn.

Ánh mắt hắn lướt qua trên tên các trường đại học, cuối cùng dừng lại ở đại học Thâm Hải.

Lý Diệu nhìn không hề động đậy rất lâu.

Lúc này, hắn nghe được tiếng gió.

Không, không phải tiếng gió, là tiếng lửa cháy bừng bừng thiêu đốt, là mặt trời xé tôin màn đêm, từ từ nhô lên.

Lý Diệu nheo mắt lại, ngẩng đầu nhìn lên, trên bầu trời chẳng biết từ lúc nào đã có thêm một xe thoi bay lửa cháy rừng rực, Đinh Linh Đang khoanh chân ngồi ở cửa, vẻ mặt bất an nhìn hắn.

Lý Diệu cười, lộ ra răng nanh sắc nhọn, ngoắc tôiy về phía Đinh Linh Đang, ý bảo:

“Chị xuống đây!”

Đinh Linh Đang trừng mắt, ý bảo:

“Xuống thì xuống, ai sợ ai!”

Cô nhảy lên, trực tiếp nhảy từ trên cao mấy chục mét xuống, rơi xuống trước mặt Lý Diệu.

Hai người mũi đối mũi, môi đối môi, hô hấp và tim đập cùng một nhịp.

Lý Diệu nói lời từ đáy lòng:

“Tiểu Linh tỷ, vô cùng cảm ơn chị và Đại Hoang chiến viện tín nhiệm tôi, tôi vĩnh viễn sẽ không quên hơn một tháng này, chị đã tốn công giúp tôi về đích thế nào!”

Đinh Linh Đang nghiến răng nghiến lợi:

“Bớt nói nhảm đi, tôi nói rồi, làm bạn bè, cho dù ngươi chọn gì tôi cũng đều ủng hộ cậu, đại học Thâm Hải là thánh địa của luyện khí sư, chắc chắn có thể thực hiện giấc mơ của ngươi, cho nên mau chọn đi, đừng do dự như đàn bà!”

Lý Diệu nhìn thẳng cô:

“Tiểu Linh tỷ, chị thật sự sẽ ủng hộ mọi lựa chọn của tôi, cho dù là lựa chọn điên cuồng nhất?”

Đinh Linh Đang nói từng chữ chân thành:

“Phải, nhưng nếu ngươi lựa chọn khoa luyện khí đại học Thâm Hải, vậy nhất định phải nỗ lực trở thành luyện khí sư lợi hại nhất, như vậy cũng không uổng phí một tháng tôi đặc huấn cậu! Nhớ, là lợi hại nhất, cho dù là lợi hại thứ hai cũng không được, kém một chút, tôi cũng sẽ đánh vào đầu cậu!”

Lý Diệu cười thật tình, trên khuôn mặt đen xì lộ ra hàm răng trắng như vầng trăng, sau đó làm một động tác tất cả mọi người tại đâu đều không tưởng tượng nổi.

Hắn bỗng tiến lên, ôm lấy Đinh Linh Đang!

Mọi người đều tròn mắt.

Đinh Linh Đang trong các nhân viên chiêu sinh coi như một đóa hoa đẹp, rất nhiều người đều biết cô gái bạo lực vô cùng này, ai cũng không dám tùy tiện chọc đến cô.

Không ngờ Lý Diệu lại to gan đến mức này!

Quá… Quá mạnh đi, không hổ là thủ khoa, người đàn ông như thần! Mắt không ít người đều lồi ra.

Đinh Linh Đang trợn trừng mắt, thân là tu chân giả Luyện Khí Kỳ đỉnh phong, cô rõ ràng có hơn vạn cách tránh cái ôm của Lý Diệu, nhưng không biết tại sao lại đứng ngây ra đó không hề động đậy, bị Lý Diệu ôm chặt.

Một mùi vị khó nói rõ từ người Lý Diệu tràn ra, khiến mũi Đinh Linh Đang ngứa ngứa.

Loại mùi mồ hôi nhàn nhạt này, bản thân Đinh Linh Đang có mồ hôi đầm đìa cũng không thể phát ra, là một mùi vị xa lạ cô sống hai mươi mấy năm chưa từng ngửi thấy.

Đinh Linh Đang hơi túng quẫn, cảm thấy mờ mịt, sự mờ mịt dù đối mặt với yêu thú mạnh mẽ cũng chưa từng xuất hiện.

“Thằng nhãi ranh cậu làm trò gì vậy, giờ là ban ngày ban mặt, muốn làm gì thì buổi tối về nhà làm!” Đinh Linh Đang gầm lên giận dữ trong lòng.

Lý Diệu chỉ ôm cô nửa giây rồi buông, lùi lại một bước, chân thành nói:

“Tiểu Linh tỷ, từ nhỏ tôi là trẻ mồ côi, trừ người cha đã chết ra, không còn người thân thứ hai, nhưng giờ tôi đã quyết định, từ giờ phút này, tôi muốn coi chị là chị ruột!”

... Ruột cái đầu ngươi, có cần buồn nôn vậy không! Đinh Linh Đang lập tức nổi da gà.

Nhưng…

Ánh sáng lóe lên trong mắt Lý Diệu, một chữ nặng nghìn cân:

“Giấc mơ của tôi là trở thành một luyện khí sư lợi hại nhất nên tôi không thể báo danh vào khoa Võ thuật chiến đấu của Đại Hoang chiến viện, rất xin lỗi!”

Ánh mắt Đinh Linh Đang trốn tránh:

“Không sao, tôi…”

Chẳng biết vì sao, ngoài thất vọng ra, trong lòng cô lại có sự mất mát vô hình.

Tạ Thính Huyền như trút gánh nặng, cười nói:

“Bạn học Lý Diệu, cậu đã có một lựa chọn vô cùng chính xác, qua thêm hai ba mươi năm nữa, khi cậu trở thành “siêu sao mới thứ hai”, quay đầu nhìn lại, cậu chắc chắn sẽ không hối hận lựa chọn ngày hôm nay!”

Vì giấc mơ, tôi không oán không hối, nhưng… Siêu sao mới thứ hai?

Lý Diệu cười, không nói nữa, hai tay gõ gõ, lưu loát hoàn thành báo danh.

Tiếng đinh đoong thanh thúy dễ nghe vang lên, một hàng chữ lớn xuất hiện, chiếu sáng trên đầu mọi người, ba chữ chính giữa vô cùng rõ ràng.

Khoa Luyện khí!

“Chúc mừng cậu, bạn học Lý Diệu, chào mừng cậu gia nhập thánh địa luyện khí…”

Trái tim Tạ Thính Huyền rốt cuộc buông lỏng, tươi cười nói.

Không đợi hắn nói hết, Lý Diệu đã áy náy ngắt lời:

“Xin lỗi, giáo sư Tạ, thật sự, thật sự, thật sự xin lỗi.”

Tạ Thính Huyền chớp mắt, nhất thời không hiểu ý của Lý Diệu.

Lúc này hắn phát hiện bên cạnh yên lặng lạ lùng, vẻ mặt tất cả mọi người đều có vẻ cực kỳ kinh hãi.

Mà phía trên ba chữ lớn khoa luyện khí là một hàng chữ nhỏ dường như có chỗ nào đó không đúng.

Tạ Thính Huyền nheo mắt, mới phát hiện toàn bộ hàng chữ trên màn ảnh là…

Đại Hoang chiến viện, khoa Luyện khí!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.