Tứ Đại Đại Náo Học Đường

Chương 29: Chương 29: Chương 27




“ ê sao còn chưa chạy mau.... ô “- Ái Vũ và T.Di cũng vừa tới, sau đó nữa thì A.Dũng và T.Nhã cũng vừa hay góp mặt.

“ chuyện gì vậy? sao mấy bạn cũng ở đây? “- T.Nhã

“ ở đây không tiện nói chuyện đâu, ra ngoài nói “- T.Di nói rồi rời đi

“ đi theo cô ấy “- A.Dũng gật đầu rồi cũng chạy theo

“ còn ngơ ra làm gì? một lát bị phát hiện là rối lắm “- Ái Vũ kéo T.Thanh và T.Băng còn đang “ sốc văn hóa “ chạy đi, 3 chàng nhìn nhau rồi cũng đi theo. Nói chung tình hình trong bar không thể loạn hơn, người người chạy đôn chạy đáo tìm chỗ thoát, tiếng chuông báo động reo ầm ĩ điếc tai, bên ngoài còn vọng tiếng còi cảnh sát...

Cả đám chạy theo T.Di tới nhà vệ sinh nữ, Phía trên bồn rửa tay nằm giữa 2 dãy phòng vệ sinh có một cánh cửa vừa đủ để có thể trèo qua. T.Di treo lên thành bồn, tìm cách mở cánh cửa

“ Di Di, lấy kính ra đi, không mở được đâu “- T.Thanh ở dưới nói

“ được không? hay để tôi.... “- A.Dũng định nói là để cậu làm cho, nhưng chưa kịp nói hết, T.Di đã 1 tay nắm thành tường làm điểm trụ, dùng phần cuối của lòng bàn tay bên kia đập vào 4 góc của cánh cửa, kính không bể nhưng bị đánh lệch ra khỏi vị trí ( giống như tháo cái tròng kính ra khỏi gọng kính vậy đó) T.Di nhẹ nhàng truyền tấm kính xuống cho T.Thanh, cửa được thông, nàng nhẹ nhàng nhảy ra khiến các đấng con trai không khỏi ngạc nhiên và nể phục

“ tụi mày mặc váy nhảy ra được không? “- Ái Vũ quay lại hỏi

“ có quần bên trong nè mẹ, đi nhanh đi “- T.Băng

“ ờ, vậy còn... mà chắc không vô dụng vậy đâu!! “- Ái Vũ định hỏi mấy chàng, nhưng mà nhìn mặt rồi thì lại thôi, sau đó leo lên thành bồn phóng qua ngon lành

“ mấy người xoay đầu lại, dù có quần... nhưng cũng hơi kì “- T.Thanh

“ rồi rồi, làm như mấy cô có nết lắm không bằng “- T.Phước lãm nhãm rồi quay đi

“ cậu nói cái gì đó “- T.Thanh

“ không có gì “- T.Phước

Đợi cho 4 chàng quay đầu hết T.Thanh và T.Băng lần lượt phóng ra ngoài

“ được rồi, nhảy ra đi “- T.Băng từ bên ngoài gọi vào, 4 chàng quay mặt lại, A.Dũng cười nhạt

“ đúng là thú vị “- rồi cậu cũng nhảy ra, sau đó tới 3 chàng còn lại

Bên ngoài là 1 con ngõ tối và vắng, 2 bên là 2 bờ tường cao ngút của 2 tòa cao ốc, ở đầu hẻm mờ mờ ánh sáng của đèn đường và cả màu xanh đỏ luân phiên của đèn cảnh sát

“ sao đột nhiên lại có hỏa hoạn, rồi lại trùng hợp có cảnh sát nhỉ? “- T.Băng

“ hỏa hoạn là lo tui làm, chỉ là giả thôi, còn cảnh sát thì... tui không biết “- Ái Vũ

“ là A.Dũng gọi “- T.Nhã cười cười vỗ vai thằng bạn

“ tao không ngờ có lúc mày lại thiếu suy nghĩ như vậy “- M.Duy lắc đầu

“ cũng vì chúng mày còn gì “- A.Dũng lườm tụi bạn, tụi nó không biết có gái ở đây hay sao mà ra sức hạ nhục cậu như thế

“ tui không biết là gọi cảnh sát với giả hỏa hoạn có tác dụng gì, nhưng trước mắt là thấy phiền phức rồi “- T.Nhã

“ gọi quản gia đến đón “- T.Di chỉ cần nói vậy là Ái Vũ đủ hiểu, cô rút điện thoại gọi cho quản gia

“.... à, con gởi địa chỉ cho xe đến đón nhé, phái thêm 1 người đến lấy xe tụi con về..... “- Ái Vũ tắt điện thoại rồi nhắn tin cho quản gia

“ các cô làm cái gì ở đây? “- T.Phước khoanh tay trước ngực, giọng điệu hống hách

“ thế mấy người làm gì ở đây? “- T.Thanh hỏi lại

“ tụi này làm gì thì kệ tụi này chứ! “- T.Phước

“ ừ, vậy thì kệ tụi này đi! “- T.Thanh

“ thôi được rồi, 2 người này sao cứ gặp là cãi dị ta? “- T.Băng cười gian

“ ghét của nào trời trao của đó “- Ái Vũ mắt và tay không rời điện thoại, tranh thủ chen vào 1 câu

“ ai...ai nói “- T.Phước mặt ửng đỏ vội xua tay, may là trời tối nên không ai phát hiện ra bộ dạng này của cậu

“ chúng mày không được nhãm kiểu đó “- T.Thanh cũng mau chóng phản bác

“ à đúng rồi, cái này hình như là của các cậu “- M.Duy đưa ra 1 cái máy nghe lén, Ái Vũ ngóc lên xem rồi nhận lấy

“ ờ, cảm ơn “- Ái Vũ nhét vô túi áo chung một thể với cái điện thoại, lúc nãy tay 2 người chạm vào nhau 1 chút, Ái Vũ thì không bề gì, nhưng M.Duy người ta thì vô cùng bối rối, tim gan đảo lộn cả lên

“ tự hỏi, ruốc cuộc chúng ta dư thời gian để đứng đây buôn chuyện lắm à? “- T.Di đưa mắt liếc tụi bạn, dù là trong tối nhưng A.Dũng cũng bị ánh mắt và thần thái đó làm cho ngây người

“ ờ, buôn với mấy bạn hotboy, cơ hội hiếm có đó “- Ái Vũ cười một cách châm biếm

“ không chỉ đơn giản là hotboy thì phải “- T.Thanh nhìn 4 chàng vẻ nghi ngờ

“ nói đê, tại sao mấy người lại xuất hiện ở đây, rồi lúc nãy từ đâu chui vô phòng vip số 3, rồi tại sao biết chúng tôi gài máy nghi âm? thành thật khai báo sẽ được khoan hồng “- T.Băng

“ cậu hỏi nhiều như thế bọn tớ làm sao trả lời kịp? lần sau tớ mời cậu ăn đồ ngon rồi từ từ nói chuyện nha! “- T.Nhã cười nhẹ

“ oke con dê “- T.Băng hớn hở vỗ vai T.Nhã

“ thêm một đứa nữa lạc trôi roài “- Ái Vũ

“ thôi đi, bạn bè với nhau không à đúng hong? “- T.Băng nhướn mày với T.Nhã

“ ừm “- T.Nhã hưởng ứng

“ không có thời gian đâu, đi thôi “- T.Di lạnh nhạt rời đi, Ái Vũ lắc đầu rồi chạy theo bá vai T.Di

“ Chuyện tối nay tốt nhất đừng truyền ra ngoài “- T.Thanh “ cảnh cáo “ nhẹ rồi kéo T.Băng đi, trước khi bị kéo đi T.Băng còn không quên tung thính cho T.Nhã

“ nhớ mời ăn nha, tui chờ đó “- T.Băng

“ nhất định “- T.Nhã vẫy tay

Đợi 4 nàng đi một đoạn, 2 chàng cũng theo sau

“ ruốc cuộc cũng không tra ra được cái gì “- T.Phước

“ kệ đi, không lo sẽ không còn cơ hội “- A.Dũng

“ tụi mình về taxi hả? “- T.Nhã

“ chứ sao, cảnh sát bao vây cả rồi, không lấy xe được đâu, hôm nay mày phải trả tiền xe đó Dũng “- M.Duy vừa nói vừa móc điện thoại ra gọi người tới lấy xe về

--------------

haizzz... cuộc điều tra đầu tiên kết thúc một cách “ lãng xẹt “ vậy đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.