Liên Kiều cười mà không nói.
"Em gái, sao em lại vào đây? Mau trở về phòng ngủ đi!" Mặc Di Nhiễm Dung thấy thế vội vàng nói.
Liên Kiều không cho là đúng mà cười cười: "Chị à, chị thật không có lương tâm a, người ta là tới giúp chị đó!"
"Giúp chị?"
Mặc Di Nhiễm Dung dở khóc dở cười: "Em cái này nha đầu làm sao biết cái gì
là giáng đầu thuật, không cần rước thêm phiền toái cho chị!"
"Ai nói em sẽ thêm phiền? Nha, em chính là mang người đến cho chị!"
Liên Kiều lắc đầu kháng nghị, vừa dứt lời, liền dùng sức mà đẩy mạnh đến một người đàn ông cao to!
"Này, này, này, Liên Kiều, em dùng sức đẩy tôi như vậy, sẽ đứt thắt lưng của tôi!"
Thanh âm đàn ông biếng nhác tà mị dâng lên, dễ nghe giống như rượu ngon say lòng người.
"Này, Cung Quý Dương, anh có lầm hay không, lúc này mới không đến mười giờ mà thôi, anh không cần dùng cái bộ dạng đó được không, là anh nói bất luận là chuyện gấp nào cũng có thể giúp mà!"
Liên Kiều dùng sức mà lay cánh tay, vẻ mặt xỏ lá mà nói.
Cung Quý Dương giơ bàn tay lên vuốt, ánh mắt tà mị mà dương lên ——
"Những lời này đúng là tôi nói vậy, nhưng không có nghĩa là tôi muốn đi làm
mồi nhử, vạn nhất cỗ thi thể kia bộc phát thú tính xé tôi làm hai mảnh
thì làm thế nào?"
"Sao có thể? Còn có chị tôi ở đây, yên tâm đi, trước khi anh bị xé làm hai nửa, chị tôi nhất định chế trụ cỗ thi thể kia!"
Liên Kiều cười đến thực đơn thuần, hai chiếc răng khểnh cũng lóe ra thanh quang.
Hoàng Phủ Ngạn Thương cùng Mặc Di Nhiễm Dung không rõ nguyên nhân mà nhìn một màn trước mắt này, thật lâu sau, Hoàng Phủ Ngạn Thương mới kịp phản
ứng, hắn nhanh chóng đi lên phía trước nói:
"Cung đại ca, sao anh lại đến đây?"
Cung Quý Dương làm biếng Dương Dương (dương dương tự đắc) mà giương mắt nhìn hai người trước mắt, ánh mắt biếng nhác đảo qua Mặc Di Nhiễm Dung sau
liền dừng lại trên người Hoàng Phủ Ngạn Thương, hắn chỉ chỉ lên Liên
Kiều ——
"Hỏi cô ấy, anh đang chuẩn bị nghỉ ngơi, liền bị điện
thoại của quỷ nha đầu này quấy rầy, hiện tại chính là như vậy!" Nói
xong, còn cực kỳ khoa trương mà ngáp mấy cái.
Mặc Di Nhiễm Dung
chăm chú nhìn người đàn ông cao lớn trước mắt này, đây là lần đầu tiên
cô nhìn thấy Cung Quý Dương, thì ra hắn chính là Tứ đại tài phiệt Cung
Thị!
Người đàn ông này không đơn giản!
Đây là trực giác của Mặc Di Nhiễm Dung!
Vừa tới người đàn ông này không để ý nhưng hắn ta liếc cô một cái, nhưng từ trong ánh mắt của hắn, cô đã biết người đàn ông này không chỉ không
khéo thâm thúy bình thường!
Chẳng qua —— Liên Kiều đem người đàn ông này tới đây làm gì?
"Em gái, em rốt cuộc muốn làm cái quỷ gì? Biết rất rõ ràng đêm nay chị phải làm gì mà, còn kéo người vô tội đến đây mạo hiểm?" Mặc Di Nhiễm Dung
oán trách nói.
Liên Kiều không cho là đúng mà lắc đầu ——
"Chị à, tuy rằng em không tinh thông hàng đầu thuật, nhưng cũng biết trong
lúc giải thi hàng, quan trọng nhất là có một sinh vật giống đực ở bên
người tốt hơn, nha, sinh nhật của vị Cung Quý Dương tiên sinh chính là
thuần dương, hắn hoàn toàn có thể lệnh cho thi thể có phản ứng!"
Cô vừa dứt lời, Cung Quý Dương cùng Hoàng Phủ Ngạn Thương khiếp sợ, mà Mặc Di Nhiễm Dung thì dùng một ánh mắt hoàn toàn mới đánh giá người đàn ông này.
Cung Quý Dương bị Liên Kiều làm cho đầu óc mê muội, hắn đã
liên tiếp mở hội nghị hai ngày, cả hai buổi tối cũng không được ngủ
ngon, lúc này vừa vặn, bị cô xách tới đây trợ giúp cái gì pháp, kính
nhờ, tuy rằng hắn rất ngạc nhiên, nhưng bây giờ đối với việc ngủ ngon
mới là hứng thú của hắn!
"Này, tiểu nha đầu, em lại đây!" Hắn khoát tay, ý bảo cô đi đến bên cạnh mình.
Liên Kiều liên bước lên phía trước: "Như thế nào? Anh còn yêu cầu gì?"
Cung Quý Dương xoa bóp huyệt thái dương, vẻ mặt bất đắc dĩ hỏi han:
"Nghe giọng điệu em vừa nói, dường như tôi đây thực làm con mồi, cái gì gọi là tôi có thể ra lệnh thi thể có phản ứng?"
Khuôn mặt Liên Kiều hưng phấn nói: "Cung Quý Dương, anh biết không, anh quả
thực là kẻ dở hơi, còn nhớ rõ xác chết vùng dậy đêm đó không?"
"Ừ, nhớ rõ!"
Cung Quý Dương làm biếng một chút lắc đầu, chuyện gì hắn có thể quên, nhưng chuyện đêm đó không thể nào.
Thi thể đó thế mà lại tự mình đứng lên, quả thực là rất nghe rợn người!
Liên Kiều bước hai chân lên, hai tay nhỏ bé dùng sức mà cố định đầu Cung Quý Dương, lắc lắc, tựa muốn khiến hắn thanh tỉnh một chút ——
"Đêm
đó nhiều chuyện quỷ dị a, lúc trước tôi còn tưởng rằng thi thể là hướng
về phía tôi, sau mới biết được, thì ra bởi vì anh xuất hiện, thi thể mới có thể đột nhiên đứng lên!"
"Cái gì? Nào có chuyện này?"
Cung Quý Dương bị cô lay vậy, cũng nhất thời thanh tỉnh không ít, sau khi nghe thấy cô nói, càng tỉnh táo hơn!
Mặc Di Nhiễm Dung sau khi nghe thấy vậy, thân thể nao nao, cô tiến lên hỏi: "Thật có chuyện này sao?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liên Kiều giương lên, "Đương nhiên!"
Mặc Di Nhiễm Dung có chút kích động mà nhìn Cung Quý Dương, lập tức hỏi: "Xin hỏi, Cung tiên sinh sinh nhật vào giờ nào?"
Cung Quý Dương nhìn người phụ nữ trước mắt này, toàn thân cao thấp tràn ngập cảm giác thần bí nói không nên lời, nhưng nhìn ánh mắt cô cho thấy cô
cực kì nghiêm túc, vì thế liền mở miệng nói:
"Là mười hai giờ đêm!"
"Thực sao?"
Mặc Di Nhiễm Dung thấy vậy, thanh âm đột nhiên cao lên, trên mặt lộ ra vẻ kinh hỉ.
"Thực!" Cung Quý Dương có chút kỳ quái sinh ra vào thời gian này có gì ngạc nhiên.
"Quá tốt quá tốt, Cung tiên sinh, lần này anh nhất định phải giúp tôi mới
được!" Mặc Di Nhiễm Dung rốt cuộc cũng thả lỏng, giọng nói cũng cực kỳ
khẩn cầu.
"Từ từ ——" Cung Quý Dương vội vàng cắt ngang hỏi: "Tôi không rõ ý tứ của cô?"
Hắn sẽ không cái gì hàng đầu thuật, thế nào mà lại còn muốn hắn đến hỗ trợ?